Samyama - Su tong hop lon nhat cua tam thuc con nguoi

Samyama - Su tong hop lon nhat cua tam thuc con nguoi

Price:

Read more

Samyama là gì? Điều đó phải được hiểu. Samyama là sự tổng hợp lớnnhất của tâm thức con người, sự tổng hợp của cả ba: dharana, dhyan,samadhi.
Bình thường, tâm trí bạn liên tục nhảy từ đối thể này sang đối thể khác.Không một khoảnh khắc nào bạn trong hài hoà với một đối thể. Bạn liêntục nhảy. Tâm trí bạn thường xuyên di chuyển; nó như một luồng.Khoảnh khắc này cái gì đó đang trong hội tụ của tâm trí, khoảnh khắctiếp cái gì đó khác, khoảnh khắc tiếp lại cái gì đó khác. Đây là trạng tháibình thường của tâm trí.
Bước thứ nhất để ra khỏi nó là dharana. Dharana nghĩa là tập trung - cốđịnh toàn thể tâm thức của bạn vào một đối thể, không cho phép đối thểbiến mất, đem đi đem lại tâm thức của bạn vào đối thể để cho thói quenvô thức của tâm trí theo luồng liên tục có thể bị bỏ đi; bởi vì một khi thóiquen thay đổi liên tục này có thể bị bỏ đi, bạn đạt tới tính toàn vẹn, tớisự kết tinh. Khi có nhiều đối thể di chuyển liên tục, bạn vẫn còn là nhiềuthế. Hiểu điều đó đi. Bạn vẫn còn bị phân chia bởi vì đối thể của bạn bịphân chia.
Chẳng hạn, bạn yêu người đàn bà này hôm nay, người đàn bà khác ngàymai, người đàn bà khác nữa ngày thứ ba. Điều đó sẽ tạo ra phân chiatrong bạn. Bạn không thể là một; bạn sẽ trở thành nhiều. Bạn sẽ trởthành đám đông. Do đó mới có sự nhấn mạnh của phương Đông để tạora tình yêu mà trong đó bạn có thể vẫn còn trong một thời kì dài hơn, dàinhất có thể được. Đã có những thực nghiệm ở phương Đông trong đómột đôi đã còn là một đôi trong nhiều kiếp cùng nhau. Lặp đi lặp lạicùng người đàn bà đó, cùng người đàn ông đó: điều đó cho tính toànvẹn. Quá nhiều thay đổi làm xói mòn con người bạn, chia chẻ bạn. Chonên nếu ở phương Tây tinh thần phân liệt đang trở thành gần như là điềubình thường, nó không phải là cái gì đó được lấy làm ngạc nhiên. Nókhông phải là lạ, nó là tự nhiên. Mọi thứ đều thay đổi.
Tôi đã nghe nói rằng một nữ diễn viên điện ảnh ở Hollywood lấy ngườichồng thứ mười một. Cô ấy về nhà, giới thiệu người bố mới cho lũ con.Lũ trẻ đem tới một cuốn sổ đăng kí, và chúng nói với người bố, "Bố kívào đó đi, vì hôm nay bố ở đây, ngày mai bố có thể đi mất rồi; và chúngcon đang tích luỹ lại chữ kí, tiểu sử, về mọi bố của chúng con."
Bạn liên tục đổi nhà; bạn liên tục thay đổi mọi thứ. Ở Mĩ giới hạn trungbình của việc làm của một người là ba năm. Việc làm cũng liên tục thayđổi. Nhà - giới hạn trung bình của một người ở trong một thị trấn cũng làba năm. Và giới hạn trung bình của hôn nhân cũng là ba năm. Bằng cáchnào đó ba năm dường như là rất quan trọng. Dường như là nếu bạn còn ởbốn năm với cùng người đàn bà thì có sợ rằng bạn có thể bị lắng đọnglại. Nếu bạn vẫn còn trong cùng một việc làm hơn ba năm thì có nỗi sợrằng bạn có thể bị lắng đọng lại. Cho nên mọi người cứ đi, họ đã trởthành gần như kẻ lang thang. Điều đó tạo ra phân chia bên trong bạn.
Ở phương Đông chúng ta cố lấy việc làm cho một người như một phầncủa đời người đó. Một người được sinh ra tron một gia đình Brahmin:người đó vẫn còn là người Brahmin. Đó là một thực nghiệm lớn để chosự ổn định. Một người được sinh ra trong gia đình của người làm giầy:người đó vẫn còn là người làm giầy. Hôn nhân, gia đình, việc làm, thịtrấn - mọi người sinh ra trong cùng thị trấn và họ sẽ chết đi trong cùngthị trấn đó. Lão Tử nhớ, "Ta đã nghe nói rằng trong thời cổ mọi người đãkhông đi ra ngoài dòng sông." Họ đã nghe chó sủa ở bờ bên kia, phía bờbên kia. Họ đã suy luận rằng phải có một thị trấn vì buổi tối họ đã thấykhói bốc lên - mọi người phải nấu ăn. Họ đã nghe chó sủa, nhưng họ đãkhông bận tâm đi và xem. Mọi người được lắng đọng hài hoà thế.
Thay đổi thường xuyên này đơn giản giản nói lên rằng tâm trí bạn bị sốt.Bạn không thể dừng lâu ở bất kì cái gì; thế thì toàn thể cuộc đời bạn trởthành cuộc sống của thay đổi liên tục - cứ dường như cây đang lại bị nhổbật rễ lặp đi lặp lại và chưa bao giờ có thời điểm đúng để cắm rễ nó sâuvào trong đất. Cây sẽ sống chỉ bởi vì cái tên thôi. Nó sẽ không có khảnăng nở hoa, không có khả năng nào, bởi vì trước khi hoa tới, rễ phảiđược lắng đọng.
Cho nên, tập trung nghĩa là đem tâm thức của bạn tới một đối thể và trởnên có khả năng duy trì nó ở đó - bất kì đối thể nào. Nếu bạn đang nhìnvào hoa hồng, bạn liên tục nhìn vào nó. Tâm trí sẽ vẩn vơ lặp đi lặp lại,đi đây đi đó; bạn lôi nó lại. Bạn thuần phục tâm trí - bạn thuần phục contrâu. Bạn đem nó trở lại hoa hồng. Tâm trí lại đi, bạn lại đem nó về. Dầndần, tâm trí bắt đầu ở cùng với hoa hồng trong thời kì dài hơn. Một khitâm trí bạn còn lại với hoa hồng trong thời kì dài, bạn sẽ có khả năng lầnđầu tiên biết hoa hồng là gì. Nó không chỉ là hoa hồng: Thượng đế đã nởhoa trong nó. Hương thơm không chỉ của hoa hồng, hương thơm là điềuthiêng liêng. Nhưng bạn chưa bao giờ có hoà hợp với nó được lâu.
Ngồi với cây và hiện hữu cùng với nó. Ngồi với bạn trai hay bạn gái củabạn và hiện hữu cùng anh ấy hay cô ấy, và đem bản thân bạn tới lặp đilặp lại. Bằng không, cái gì đang xảy ra? Cho dù bạn đang làm tình vớingười đàn bà, bạn vẫn nghĩ về cái gì đó khác - có thể đi vào một thế giớikhác toàn bộ. Ngay cả trong yêu bạn cũng không được tập trung. Bạn bỏlỡ nhiều. Cánh cửa mở ra, nhưng bạn không có đó để nhìn nó. Bạn quaylại khi cánh cửa đã đóng lại.
Từng khoảnh khắc đều có cả triệu cơ hội để thấy Thượng đế, nhưng bạnkhông có đó. Ngài tới và gõ cửa nhà bạn, nhưng bạn không có đó. Bạnchưa bao giờ được tìm thấy ở đó. Bạn cứ đi lang thang khắp thế giới.Việc lang thang này phải được dừng lại; đó là nghĩa của dharana.Dharana là bước đầu tiên của sự tổng hợp lớn lao của samyama.
Bước thứ hai là dhyan. Trong dharana, trong tập trung, bạn mang tâm tríbạn về hội tụ: đối thể là quan trọng. Bạn phải mang đi mang lại đối thểvào tâm thức của bạn; bạn không để mất dấu vết của nó. Đối thể là quantrọng trong dharana. Bước thứ hai là dhyan, suy tưởng. Trong suy tưởngđối thể là không quan trọng nữa; nó trở thành phụ. Bây giờ, luồng tâmthức trở thành quan trọng - chính tâm thức mà được rót vào đối thể. Bấtkì đối thể nào cũng có tác dụng, nhưng tâm thức của bạn phải được rótvào trong sự liên tục; phải không có lỗ hổng.
Bạn có quan sát không? Nếu bạn đổ nước từ bình này sang bình khác, cólỗ hổng. Nếu bạn đổ dầu từ bình này sang bình khác, không có lỗ hổng.Dầu có sự liên tục, nước rơi không liên tục. Dhyan nghĩa là, thiền nghĩalà, tâm thức của bạn phải rơi vào bất kì đối thể nào của việc tập trungtheo sự liên tục. Bằng không nó đang rung rinh. Nó thường xuyên rungrinh; nó không phải là ngọn đuốc liên tục. Thỉnh thoảng nó có đó, thế rồinó biến mất; thế rồi nó lại có đó, thế rồi biến mất, thế rồi lại có đó.
Trong dhyan bạn phải làm nó thành sự liên tục, liên tục tuyệt đối.Khi tâm thức trở thành liên tục, bạn trở thành cực kì mạnh. Lần đầu tiênbạn cảm thấy cuộc sống là gì. Lần đầu tiên, các lỗ hổng trong cuộc đờibạn biến mất. Lần đầu tiên bạn liên tục. Tính liên tục của bạn nghĩa làtính liên tục của tâm thức. Nếu tâm thức bạn giống như giọt nước vàkhông liên tục, bạn không thể thực sự ở đó. Những lỗ hổng đó sẽ là việcquấy rối. Cuộc đời bạn sẽ rất mờ nhạt và yếu ớt; nó sẽ không có sứcmạnh, lực, năng lượng. Khi tâm thức chảy trong hiện tượng liên tục, nhưdòng sông, bạn đã trở thành thác năng lượng.
Đây là bước thứ hai của samyama, chất liệu thứ hai; và thế rồi có chấtliệu thứ ba, cái tối thượng, cái là samadhi. Trong dharana, tập trung, đốithể là quan trọng bởi vì bạn phải chọn một đối thể trong cả triệu. Trongdhyan, suy tưởng, tâm thức là quan trọng, bạn phải làm tâm thức thànhmột luồng liên tục. Trong samadhi chủ thể là quan trọng: chủ thể phải bịbỏ đi.
Bạn đã bỏ nhiều đối thể. Khi có nhiều đối thể, bạn là nhiều chủ thể, đámđông, sự tồn tại đa tâm trí - không một tâm trí, nhiều tâm trí. Mọi ngườitới tôi và họ nói, "Tôi muốn nhận tính chất sannyas, nhưng...." Cái"nhưng" đó đem tới tâm trí thứ hai. Họ nghĩ chúng là một, nhưng cái"nhưng" đem tới tâm trí khác. Chúng không là một. Họ muốn làm cái gìđó và, đồng thời, họ không muốn làm nó - hai tâm trí. Nếu bạn quan sátbạn sẽ thấy nhiều tâm trí trong bạn - gần như bãi chợ.
Khi có quá nhiều đối thể, có quá nhiều tâm trí tương ứng với chúng. Khicó một đối thể, một tâm trí nảy sinh - được hội tụ, được định tâm, đượcbắt rễ, được tiếp đất. Bây giờ một tâm trí này phải bị bỏ đi; bằng khôngbạn sẽ vẫn còn trong bản ngã. Cái nhiều đã bị bỏ đi, bây giờ vứt luôn cáimột nữa. Trong samadhi một tâm trí này phải bị bỏ đi. Khi một tâm trí bịbỏ đi, một đối thể cũng biến mất bởi vì nó không thể có đó được. Chúngbao giờ cũng ở cùng nhau.

Trong samadhi duy nhất tâm thức còn lại, như không gian thuần khiết.Ba điều này cùng nhau được gọi là samyama. Samyama là sự tổng hợpvĩ đại nhất của tâm thức con người.

0 Đánh giá

Ads Belove Post