Read more
Renata, tên của bạn hay thế - nó có nghĩa là tái sinh. Ở đây cùng tôi bạn phải trải qua quá trình được tái sinh, và bước đầu tiên sẽ là vứt bỏ mọi ý tưởng đã từng bị áp đặt lên bạn. Hoa hồng là đẹp vì chúng không mang ý tưởng rằng chúng phải lớn như hoa sen; bằng không chúng sẽ khổ, chúng sẽ dừng trưởng thành - chúng sẽ co lại trong xấu hổ, thẹn thùngvề bản thân chúng. Chúng là đẹp, ngát hương, bởi một lẽ đơn giản là dù chúng là bất kì cái gì, chúng là vậy. Hoa cúc vạn thọ không lo nghĩ tại sao chúng không là hoa hồng. Ngay cả nhành cỏ cũng không xấu hổ chút nào về việc không là cây lớn như cây tuyết tùng Li Băng. Chúng hoàn toàn hạnh phúc như chúng vậy.
Một người tới một Thiền sư và người đó hỏi, "Sao thầy bao giờ cũng phúc lạc thế? Sao tôi không phúc lạc thế được?" Thầy nói, "Đợi đã. Khi mọi người khác đã đi rồi, thế thì ta sẽ trả lời câu hỏi của ông." Người này đợi và đợi bởi vì mọi người cứ tới rồi đi và không một khoảnh khắc nào của riêng một mình. Người đó phát mệt và bồn chồn và nhiều lần người đó đã nghĩ tới ra về, bởi vì "Khi nào điều này sẽ dừng lại? Mọi người vẫn cứ tới."Nhưng đến tối khi mặt trời đã lặn, mọi người đã ra về và người đó còn một mình với thầy. Người đó nhắc thầy, "Bây giờ xin thầy nói cho tôi." Thầy nói, "Nhìn ra ngoài cửa sổ. Ông có thấy cái cây lớn này không?" Người đó nói, "Có, tôi thấy nó." Và thầy nói, "Ông có thấy bụi cây nhỏ bên cạnh không?" Người đó nói, "Có, tôi thấy bụi đó nữa." Thầy nói, "Ta chưa bao giờ nghe bụi cây nói với cây lớn, 'Sao anh lớn thế và tôi nhỏ thế?' Đó là lí do tại sao cả hai đều hạnh phúc. Cây là lớn và bụi cây là nhỏ, nhưng vậy thì sao? Cả hai là duy nhất. Chúng không so sánh bản thân chúng - và chúng đứng bên cạnh nhau. Và trong mười lăm năm ta đã từng cố tìm ra tại sao chúng không so sánh bản thân chúng. Chúng hạnh phúc hoàn hảo; cả hai đều hạnh phúc. "Ông bất hạnh bởi vì ông so sánh, ông đang sống trong so sánh. Và ta hạnh phúc vì ta đã vứt bỏ mọi so sánh; ta đơn giản chấp nhận ta như ta vậy. Đó là bí mật đơn giản của ta." Và bạn thường xuyên so sánh. Ai đó khác đẹp hơn bạn, ai đó khác có đôi mắt đẹp hơn bạn, ai đó khác có tóc đẹp hơn bạn, ai đó khác mạnh hơn bạn, ai đó khác dường như thông minh hơn bạn, ai đó khác có cái gì đó khác, và vân vân và vân vân... không có tận cùng cho nó! Bạn sẽ trở nên ngày một khổ hơn.
Và bạn đã từng được bảo: "Trở thành giống Jesus." "Trở thành giống Phật." "Trở thành giống Krishna." Bạn sẽ khổ thôi. Phật chưa bao giờ cố trở thành giống Krishna, đó là lí do tại sao ông ấy hạnh phúc. Krishna chưa bao giờ cố trở thành giống như bất kì ai khác, đó là lí do tại sao ông ấy hạnh phúc. Krishna chưa bao giờ cố trở thành bất kì ai khác, đó là lí do tại sao ông ấy hạnh phúc. Jesus chưa bao giờ cố trở thành giống Moses, đó là lí do tại sao ông ấy hạnh phúc - ngay cả trên cây chữ thập ông ấy cũng hạnh phúc. Và bạn thường xuyên cố là ai đó khác.
Những ý tưởng này phải bị vứt bỏ; chúng phải bị vứt bỏ hoàn toàn. Và thế thì, Renata, một cái có sâu lắng và sâu sắc sẽ nảy sinh từ chiều sâu của bản thể bạn. Nó sẽ rót đầy bạn với sự mãn nguyện vô cùng. Và, với tôi, đây là tôn giáo. Cái có này rót đầy bản thể bạn, tràn ngập bạn, là tôn giáo. Ngay bây giờ bạn đầy cái không, cả nghìn lẻ một cái không; về mọi thứ đều có cái không, và đó là điều làm cho cuộc sống của bạn thành địa ngục. Bạn phải tỉnh táo bởi vì bạn phải gạt bỏ mọi rác rưởi này mà đã rót lên bạn bởi bố mẹ bạn, bởi xã hội của bạn, bởi nhà thờ của bạn. Và nó gây đau nếu cái gì đó bị lấy đi bởi vì bạn đã tin vào nó trong thời gian dài; nó đã trở thành gần như một phần của máu bạn, xương bạn, tuỷ bạn. Nó gây đau, mặc dầu nó chỉ là mủ và không gì khác; nhưng lấy nó đi gây đau.
Một bà già nhận tính chất sannyas ở Mĩ; bà ấy phải đã nhận tính chất sannyas vì lí do sai. Nhiều người nhận tính chất sannyas vì những lí do sai. Họ trở nên nhận biết về nó chỉ về sau khi nảy sinh va chạm nào đó giữa ý tưởng của họ về tính chất sannyas và cách nhìn của tôi về tính chất sannyas. Và bà ấy đã viết những bức thư hay, rất thơ ca. Lí do sâu bên dưới để bà ấy trở thành một sannyasin là bởi vì bà ấy đã đọc cuốn sách của tôi về Jesus; Hạt mù tạc là điều đầu tiên làm cảm động bà ấy sâu sắc. Nhưng đấy không phải là tôi; đấy là vì Jesus. Bà ấy trở nên bị thuyết phục về chân lí của Jesus, và bởi vì tôi đã giúp cho bà ấy, bà ấy trở thành người yêu tôi.
Thế rồi mới hôm qua thư của bà ấy tới. Bà ấy rất rối loạn: làm gì bâygiờ? Bởi vì trong một số băng bà ấy đã nghe rằng tôi đã nói là ngày xưa đã có bản ghi, bản ghi viết tay, về hình tướng vật lí của Jesus, nói rằng ông ấy là người xấu, rằng chiều cao của ông ấy chỉ mét rưỡi, và không chỉ điều đó, ông ấy còn gù lưng và mặt ông ấy trông kinh tởm. Bây giờ bà ấy bị choáng. Bây giờ bà ấy nói, "Tôi muốn trở lại với thầy cũ của tôi Jesus. Tôi không muốn vẫn còn là sannyasin nữa." Bây giờ đây là lúc cho bà ấy được tự do với ước định. Bà ấy đã bỏ lỡ cơ hội này. Quay trở lại bà ấy sẽ vẫn như cũ như bao giờ cũng vẫn thế. Một khoảnh khắc đã tới khi cánh cửa mở ra, nhưng bà ấy đã quay đi.
Nhiều người trong các bạn ở đây vì lí do sai, và nếu bạn ở đây vì lí do sai bạn sẽ trong rắc rối sớm hay muộn. Tôi sẽ quấy rối bạn, quấy rối mọi giấc mơ của bạn, quấy rối mọi lí tưởng của bạn. Tôi sẽ đặt chất nổ vào bên trong bạn! Toàn thể công việc của tôi bao gồm trong phá hoại. Một khi tôi có thể phá huỷ mọi lí tưởng của bạn mà bạn đã mang lâu thế, một khi tôi có thể làm cho bạn tự do với mọi cách nói mà bạn đã học từ người khác, một khi tôi có khả năng giải ước định cho bạn, thế thì bạn sẽ có khả năng nói có với bản thân bạn.
Mọi cây đều nói có với bản thân nó; mọi con vật, mọi chim chóc đều nói có. Không cần ai để dạy điều đó. Cái không được dạy; cái có là tự nhiên. Có là một phần của Đạo; không là việc ước định.
0 Đánh giá