Osho - Thiền định Mỗi tuần - Tuần 17. Con tim khô héo

Osho - Thiền định Mỗi tuần - Tuần 17. Con tim khô héo

Price:

Read more

Osho - Luận về Cuộc đời
Thiền định Mỗi tuần - Tuần 17. Con tim khô héo

Ngày 23 Tháng Tư
Can đảm
Bạn đã được dạy những ý tưởng vô cùng vị kỷ: Hãy can đảm. Thật ngớ ngẩn. Một người thông minh làm sao có thể tránh được những lo sợ?

Mọi người đều lo sợ, họ phải lo sợ. Cuộc sống là một cái gì đó khiến người ta phải lo sợ. Những ai không biết lo sợ sẽ trở nên không biết lo sợ bằng cách tỏ ra can đảm. Những người can đảm chỉ đè nén nỗi lo sợ của họ vào bên trong; thực ra họ không phải là không lo sợ.
Một người chỉ có thể không lo sợ khi họ chấp nhận mọi nỗi lo sợ của mình. Đây không phải là vấn đề can đảm hay không can đảm. Việc nhìn thẳng vào cuộc sống và nhận thấy rằng những lo sợ là điều rất tự nhiên, là một việc rất đơn giản. Chúng ta chấp nhận nó! Rắc rối chỉ phát sinh khi bạn phủ nhận nó. Bạn đã được dạy những ý tưởng vô cùng vị kỷ: Hãy can đảm. Thật ngớ ngẩn! Một người thông minh làm sao có thể tránh được những lo sợ? Tài xế xe buýt liên tục nhấn còi, bạn đứng giữa đường mà không hề tỏ ra sợ hãi - điều này thật ngớ ngẩn! Một người thông minh trong trường hợp này phải biết tránh đường.
Không phải trên đời này không có những nỗi lo sợ. Bạn sẽ hiểu được rằng 90% những nỗi lo sợ là do tưởng tượng mà có. Khoảng 10% còn lại là thật nên chúng ta phải chấp nhận nó. Bạn là một người nhạy cảm, tỉnh táo, thế cũng đủ rồi. Bạn sẽ nhận thấy rằng bạn có thể tận dụng những nỗi lo sợ của mình giống như các nấc thang.
Ngày 24 Tháng Tư
Thay đổi
Tôi nhận thấy rằng người ta không nên nỗ lực tạo ra bất kì một thay đổi nào vì nỗ lực đó sẽ làm cho mọi việc sẽ trở nên khó khăn hơn chứ không phải là làm cho mọi việc dễ dàng hơn.

Tâm hồn bạn luôn lưu luyến với một thứ gì đó và bạn đang cố gắng tự tháo gỡ. Nó chỉ đè nén chứ không bao giờ có thể tháo gỡ. Để sự tháo gỡ thực sự có thể xảy ra thì tâm hồn phải thấu hiểu tại sao lại xuất hiện sự lưu luyến. Đừng vội tháo gỡ nó, bạn hãy tìm hiểu xem tại sao nó lại xuất hiện ở đó. Bạn phải quan sát động cơ thúc đẩy, cách vận hành của nó. Bạn phải tìm hiểu tất cả những gì có liên quan đến nó. Đừng vội tháo gỡ nó vì những ai vội vã tháo gỡ một thứ gì đó sẽ không có đủ thời gian để tìm hiểu về nó.
Một khi bạn đã thấu hiểu được nó, nó sẽ tự nhiên biến mất, bạn không cần phải tháo gỡ nó nữa. Sở dĩ bao lâu nay nó xuất hiện ở đó là do sự nhầm lẫn của bạn. Bạn đã hiểu sai một điều gì đó nên nó xuất hiện. Bạn tìm hiểu nó và nó sẽ biến mất. Tất cả những gì đang tạo ra rắc rối đều giống như bóng đêm. Bạn hãy mang ánh sáng đến với nó, bóng đêm lập tức lùi bước.
Ngày 25 Tháng Tư
Thấu hiểu
Vấn đề tại sao bạn lại có mặt ở đây chỉ biến mất khi bạn thấu hiểu được bản chất cốt lõi của tâm hồn mình.

Nếu bạn không chiêm nghiệm sâu sắc thì sự thấu hiểu không thể xuất hiện. Không ai có thể tự trao sự hiểu biết cho bạn; bạn phải tự tìm lấy nó qua những nỗ lực, tranh đấu, hi sinh...
Vấn đề tại sao bạn lại có mặt ở đây chỉ biến mất khi bạn đã thấu hiểu được bản chất cốt lõi của tâm hồn mình. Tại điểm cốt lõi này bạn sẽ biết được rằng bạn luôn có mặt ở đây. Bạn luôn có mặt ở đây dưới nhiều hình thức khác nhau.
Hình thức này đã và đang không ngừng thay đổi nhưng bạn luôn có mặt ở đây. Hình thức này sẽ không ngừng thay đổi nhưng bạn sẽ luôn có mặt ở đây. Bạn là một phần của cái toàn bộ này. Dòng sông đổ vào đại dương, đại dương ngập nước và tạo thành mây. Mây lại mưa xuống biến thành sông đổ vào đại dương, cứ như thế. Bạn đã có mặt ở đây rất nhiều lần. Bạn sẽ có mặt ở đây thêm nhiều lần nữa. Thực ra bạn lúc nào cũng ở đây và sẽ mãi mãi ở đây. Không có điểm khởi đầu cũng chẳng có điểm kết thúc cho sự sống này: Nó trường tồn.
Tôi có thể nói cho bạn nghe về điều đó, nhưng điều đó cũng chẳng giúp bạn có được sự hiểu biết. Khi bạn tự mình chiêm nghiệm sâu sắc, tự tìm hiểu chính mình, mở toang nấm mồ của chính mình mà bước vào, bạn sẽ nhận thấy rằng mình đã, đang và luôn luôn ở đó.
Ngày 26 Tháng Tư
Ngoài phạm vi ngôn từ
Những gì vĩ đại luôn nằm ngoài phạm vi của ngôn từ.

Khi chúng ta có rất nhiều điều muốn nói, chúng ta luôn khó có thể nói được. Chúng ta chỉ có thể nói được những điều nhỏ nhặt, tầm thường, vụn vặt, trần tục. Khi bạn cảm nhận được điều gì đó phi thường, bạn không thể nói được thành lời vì ngôn từ luôn quá hạn hẹp, không thể diễn đạt được những điều phi thường.
Ngôn từ luôn rất thực dụng. Chúng tốt cho đời sống hàng ngày, cho những hành vi trần tục nhưng trở thành vô nghĩa khi bạn vượt ra khỏi đời sống tầm thường. Trong tình yêu chúng trở thành vô nghĩa; trong lời cầu nguyện, chúng trở thành vô nghĩa.
Tất cả những gì vĩ đại luôn nằm ngoài phạm vi của ngôn từ. Khi bạn nhận thấy rằng bạn không thể diễn đạt được điều gì thì đó là lúc bạn đã tìm được đến nơi. Khi đó cuộc sống của bạn đầy ắp vẻ đẹp, tình yêu, niềm vui, niềm hạnh phúc.
Ngày 27 Tháng Tư
Cuộc hôn nhân thực sự
Cuộc gặp gỡ nhau giữa hai tâm hồn giúp người ta hòa thành một. Khi đó sự trọn vẹn và thiêng liêng sẽ xuất hiện.

Một người đàn ông và một người đàn bà không thể gặp nhau mãi mãi; cuộc gặp gỡ của họ chỉ là tạm thời. Đó là sự bất hạnh của tình yêu, niềm vui cũng thế. Niềm vui, niềm sung sướng chỉ xuất hiện một cách tạm thời. Trong một khoảnh khắc nào đó, người ta có thể cảm nhận được sự trọn vẹn, niềm vui trọn vẹn nhưng nó sẽ nhanh chóng biến mất.
Nhưng còn có một người đàn ông bên trong và một người phụ nữ bên trong nên cuộc gặp gỡ giữa hai người có thể tồn tại bất diệt. Không người đàn ông nào chỉ là một người đàn ông, không người đàn bà nào chỉ là một người đàn bà, đây là một hiểu biết tuyệt vời... vì một người đàn ông hay một người đàn bà cũng đều được sinh ra bởi một người đàn ông và một người đàn bà, được sinh ra từ sự gặp gỡ giữa hai thái cực này. Người đàn ông mang theo bên mình những đặc tính từ người cha và người mẹ. Người đàn bà cũng thế. Thế nên, nếu hữu thức là đàn ông thì vô thức là đàn bà và ngược lại.
Nếu bạn không học được nghệ thuật giao kết cùng người khác bằng tâm hồn, tình yêu sẽ luôn là một điều bất hạnh và niềm vui sẽ trở thành một chiếc vòng luẩn quẩn, bạn sẽ bị xé thành trăm mảnh. Cuộc gặp gỡ bằng tâm hồn này sẽ không bao giờ kết thúc, nó là một cuộc hôn nhân thực sự.
Ngày 28 Tháng Tư
Tình bạn
Tình bạn đầu tiên phải xuất hiện với chính mình, bạn phải là bạn với chính bạn. Nhưng hiếm khi bạn nhận thấy một người nào đó sẵn sàng làm bạn với chính họ. Chúng ta luôn là kẻ thù của chính mình; trong khi đó chúng ta lại hi vọng kết bạn với người khác một cách vô vọng.

Chúng ta đã được dạy rằng phải tự đè nén chính mình. Sự tự yêu thương mình được xem là một tội lỗi. Thực ra đó hoàn toàn không phải là một tội lỗi. Nó là nền tảng cho mọi tình yêu khác. Chỉ qua tình yêu dành cho chính bản thân mình thì lòng vị tha dành cho người khác mới có thể xuất hiện. Chính vì tình yêu dành cho bản thân mình đã bị đè nén; nên mọi tình yêu khác đã biến mất khỏi trái đất này.
Việc này cũng giống việc bạn nói với một nhánh cây rằng "Đừng tự nuôi sống bản thân mình nữa; đó là một tội lỗi. Đừng tự nuôi dưỡng mình bàng ánh trăng và ánh mặt trời nữa; đó là sự vị kỷ. Hãy vị tha, hãy phục vụ những nhánh cây khác." Điều này nghe có vẻ hợp lý nhưng là một điều nguy hiểm. Nó có vẻ hợp lý: Nếu bạn muốn phục vụ người khác thì bạn phải hy sinh; sự phục vụ có nghĩa là sự hy sinh. Nếu một nhánh cây hy sinh thì nó sẽ chết, nó không thể phục vụ các nhánh cây khác, nó không thể tồn tại được nữa.
Bạn đã được dạy rằng: Đừng yêu thương chính mình. Đó dường như là thông điệp của tất cả những gì chúng ta gọi là tín ngưỡng, tôn giáo.
Chính sự đè nén này làm chúng ta ngày một teo tóp, đánh mất mọi sức sống, không còn niềm vui nữa. Chúng ta không ngừng cố gắng phục vụ người khác nhưng chúng ta không thể, vì chúng ta không phải là người bạn của chính mình.
Ngày 29 Tháng Tư
Con tim khô héo
Khi bạn cho phép bất kì một nghi ngờ nào xuất hiện, tim bạn sẽ bị căng thẳng. Tim bạn luôn được mạnh mẽ vì niềm tin, nhưng lại héo hắt vì những nghi ngờ.

Thường người ta không ý thức được động lực này. Thực ra, tim họ luôn bị bóp méo bởi những hoài nghi, họ quên mất việc để cho tim mình được thư giãn. Họ luôn nghĩ rằng mọi việc đang diễn ra tốt đẹp, nhưng trong 100 người thì có đến 99 người sống với con tim luôn bị vắt bóp.
Khi bạn càng sống cùng lý trí thì tim bạn càng bị vắt bóp. Khi bạn không sống cùng lý trí, con tim bạn sẽ trở thành một bông hoa sen, nó đẹp tuyệt vời khi nở rộ. Nhưng con tim chỉ có thể được thư giãn trong niềm tin, trong tình yêu. Với sự hoài nghi, sự nghi ngờ, nó lập tức héo hắt.
Khi bạn bị đè nặng bởi những nghi ngờ bạn lập tức bị đè nặng bởi lý trí. Thế nên, khi nghi ngờ xuất hiện, bạn hãy gạt phăng nó. Tôi không có ý nói rằng mọi nghi ngờ của bạn đều sai trái. Sự nghi ngờ của bạn có thể hoàn toàn đúng đắn, nhưng nó sẽ sai trái khi nó khiến con tim bạn bị vắt bóp, bị khô héo. Nếu thế thật chẳng đáng để bạn nghi ngờ chút nào.

Ads Belove Post