Osho - Thiền định Mỗi tuần - Tuần 26. Đời sống toàn cầu

Osho - Thiền định Mỗi tuần - Tuần 26. Đời sống toàn cầu

Price:

Read more

Osho - Luận về Cuộc đời
Thiền định Mỗi tuần - Tuần 26. Đời sống toàn cầu

Ngày 25 Tháng Sáu
Đời sống toàn cầu
Trái Đất này không thể phân chia được. Ấn Độ, Anh quốc, Đức... chỉ tồn tại trên bản đồ nhưng bản đồ được tạo ra bởi các chính trị gia, những người nắm quyền lực nhưng loạn trí. Toàn bộ Trái Đất này là của bạn.
Bạn không cần phải đồng nhất hóa mình với bất kỳ thứ gì. Tại sao bạn lại tự giam hãm mình trong những lãnh thổ nhỏ hẹp? Tại soa bạn lại tự giam hãm mình bởi các vấn đề chính trị? Bạn hãy đòi hỏi toàn bộ trái đất. Đây là trái đất của bạn. Bạn hãy sống trên cả hành tinh thay vì sống trong phạm vi một quốc gia nào đó. Bạn hãy quên đi Anh quốc hay Đức và hãy nghĩ về toàn bộ quả địa cầu này. Bạn hãy nghĩ về mọi người, họ thực sự là anh chị em của bạn.
Khi bạn là người Ấn Độ ắt hẳn bạn sẽ chống đối lại người khác. Bạn phải chống đối, nếu không tại sao bạn lại tự tách rời mình với mọi người bằng cách gọi mình là người Ấn Độ? Bạn chống đối người Trung Quốc, chống đối người Đức, vân vân. Mọi sự đồng nhất hóa về cơ bản đều là chống đối. Khi bạn tán thành một thứ gì đó, bạn chống đối tất cả những thứ khác, rất tự nhiên. Đừng tán thành và cũng đừng chống đối – bạn hãy sống và sống. Có nhiều điều tốt đẹp hơn để bạn nghĩ về. Sự tự đồng nhất hóa bản thân với quốc gia là bệnh lao phổi, bệnh ung thư.
Trong một thế giới tốt đẹp không tồn tại sự phân chia giữa các quốc gia, không tồn tại sự phân chia giữa các tín ngưỡng. Chỉ nhân loại không thôi cũng đủ rồi; nhân loại vốn dĩ là đối tượng thiêng liêng. Khi mọi người sống một cuộc sống toàn cầu họ đã đến được nơi cần đến.
Ngày 26 Tháng Sáu
Rồi sao nữa?
Trong khi bạn đang làm một việc gì đó - tạc tượng, vẽ tranh... - bạn hòa mình vào công việc đó. Đó là niềm vui của bạn. Nhưng khi mọi việc kết thúc, bạn tự nhiên sẽ quay trở về với tâm hồn của mình, tâm hồn bạn sẽ bắt đầu hỏi: "Rồi sao nữa?"

Người ta kể rằng khi Gibbon hoàn tất cuốn sách nói về lịch sử thế giới của mình, ông bật khóc. Đó là công việc được thực hiện trong suốt ba mươi năm; ngày lẫn đêm, hết năm này đến năm khác, ông ta liên tục làm việc và làm việc. Mỗi ngày ông ta chỉ có bốn giờ để ngủ còn hai mươi giờ để làm việc. Khi công việc được hoàn tất, ông bật khóc. Vợ ông không thể tin được điều này, các học trò của ông cũng không thể tin được điều này.
Họ hỏi “Tại sao ông khóc?”. Mọi người đều vui vì công việc đã được hoàn tất. Ông ta vẫn khóc và nói rằng “Giờ đây tôi sẽ làm gì đây? Tôi đã kết thúc rồi!”. Ba năm sau ông ta qua đời, trong suốt ba năm đó ông chẳng có việc gì để làm. Khi còn làm việc ông ta luôn là người trẻ trung; ngày công việc được hoàn tất ông già hẳn đi. Điều này xảy ra đối với tất cả những người sáng tạo.
Ngày 27 Tháng Sáu
Trách nhiệm
Từ giây phút này trở đi bạn hãy nghĩ về con người mình, căn nguyên sự sống của mình, thế giới của chính mình. Bạn phải chịu trách nhiệm về đời mình.

Đau khổ xuất hiện không vì bất kỳ một nguyên nhân ngoại vi nào cả; nó xuất hiện từ chính bạn. Bạn không ngừng tìm kiếm nguyên nhân ngoại vi tạo ra đau khổ của mình, nhưng đó chỉ là sự biện hộ vô nghĩa.
Vâng, đau khổ xuất hiện từ thế giới nội tại của bạn, thế giới ngoại vi không hề tạo ra nó. Khi một người nào đó lăng mạ bạn, sự lăng mạ bắt nguồn từ bên ngoài nhưng sự tức giận bắt nguồn từ bên trong. Sự lăng mạ không hề tạo ra sự tức giận, sự tức giận được tạo ra từ trong chính bạn. Nếu tức giận, sự tức giận được tạo ra từ trong chính bạn. Nếu sinh lực tức giận không tồn tại trong bạn thì sự lăng mạ chẳng khiến bạn hề hấn gì. Sự lăng mạ chỉ là một cơn gió thoảng, bạn chẳng hề cảm thấy bực bội gì về nó.
Nguyên nhân không tồn tại ngoài hữu thức của con người; nguyên nhân tồn tại trong bạn. Bạn là nguyên nhân cấu thành cuộc sống của chính bạn. Sự thấu hiểu điều này là sự thấu hiểu một trong những sự thật cơ bản nhất. Việc thấu hiểu được điều này là bước khởi đầu cho sự thay đổi.
Ngày 28 Tháng Sáu
Đau khổ
Tự nhiên muốn mọi người đều trở thành hoàng đế. Tự nhiên chỉ tạo ra các vị vua và hoàng hậu, nhưng chúng ta không bao giờ chấp nhận điều đó vì nó có vẻ quá tốt nên không thể là sự thật được.

Niềm vui sướng được quyết định bởi việc bạn có tiếp cận được với sự thật hay không. Bạn càng tiếp cận đến gần sự thật thì bạn càng vui sướng; bạn càng lùi xa sự thật thì bạn càng đau khổ. Sự đau khổ không là gì cả ngoại trừ việc nó chính là khoảng cách giữa bạn và sự thật; sự vui sướng chính là sự gần gũi với sự thật. Khi bạn sống cùng với sự thật thì bạn có được niềm vui sướng tột đỉnh, không ai có thể lấy đi niềm vui sướng này vì khi đó mọi khoảng cách đều đã biến mất, mọi không gian giữa bạn và sự thật đều đã biến mất.
Sự thật tồn tại ngay tại điểm trung tâm của linh hồn chúng ta, nhưng chúng ta chỉ sống một cách hời hợt, sống ở gờ rìa của linh hồn mình. Chúng ta sống ngoài hiên của tòa lâu đài và quên hẳn tòa lâu đài kia. Chúng ta ra sức trang hoàng mái hiên này và nghĩ rằng tất cả chỉ có thế. Chúng ta là kẻ hành khất tự kết tội chính mình. Tự nhiên muốn mọi người đều trở thành hoàng đế. Tự nhiên chỉ tạo ra các vị vua và hoàng hậu, nhưng chúng ta không bao giờ chấp nhận điều đó vì nó có vẻ quá tốt nên không thể là sự thật được. Chúng ta vui trong sự đau khổ của mình. Sự đau khổ tạo ra bản ngã còn niềm hạnh phúc mang nó đi.
Chúng ta muốn sống ngay cả trong sự đau khổ; chúng ta không muốn biến mất. Đó là trò bịp bợm. Chúng ta cần phải biến mất, hay nói đúng hơn là bản ngã của chúng ta cần phải biến mất, chỉ khi đó niềm hạnh phúc và sự thật mới có thể xuất hiện.
Ngày 29 Tháng Sáu
Bệnh tâm lý
Khoa nghiên cứu bệnh tật chỉ xuất hiện vì chúng ta cần phải vượt qua được loài người. Nếu bạn không vượt qua được loài người, bạn sẽ trở thành bệnh hoạn. Bạn có khả năng vượt qua được mọi thứ, nhưng nếu bạn không được phép làm điều đó thì bạn sẽ trở thành thứ phá hoại.

Tất cả những người sáng tạo đều là những người nguy hiểm vì nếu họ không được phép sáng tạo họ sẽ trở thành những nhân vật phá hoại.
Nhân loại là loài động vật duy nhất trên trái đất có được khả năng sáng tạo; không một động vật nào nguy hiểm bằng con người vì không một động vật nào có khả năng sáng tạo giống như con người. Chúng chỉ sống một cách đơn giản, chúng có một cuộc sống đã được định đoạt sẵn, chúng không bao giờ trượt khỏi chiếc đường ray đã định. Một con chó sẽ sống như một con chó và chết như một con chó. Nó chẳng bao giờ muốn trở thành Đức Phật và dĩ nhiên nó cũng không bao giờ bị lạc lối giống như Adolf Hitler. Nó sống một đời đơn giản, mọi động vật, ngoại trừ con người, luôn sống đơn giản.
Nhân loại luôn mang bên mình sự thay đổi. Họ muốn làm một cái gì đó, họ muốn đi đến một nơi nào đó, họ muốn sống ở một nơi nào đó. Nếu điều đó không được cho phép, nếu họ không thể trở thành một bông hoa hồng thì họ muốn trở thành một loài cỏ dại – họ luôn muốn trở thành một cái gì đó. Nếu họ không thể trở thành thần thánh thì họ sẽ trở thành những kẻ tội đồ. Nếu họ không thể tạo ra thơ ca thì họ sẽ tạo ra những cơn ác mộng. Nếu họ không thể thăng hoa thì họ sẽ không cho phép bất kỳ ai khác thăng hoa.
Ngày 30 Tháng Sáu
Sự ghi nhớ
Tất cả đều thiêng liêng! Bạn hãy để sự thiêng liêng trở thành yếu tố cơ bản của mình; nó có thể thay đổi hoàn toàn.

Theo lẽ tự nhiên, bạn thường quên đi những điều tốt đẹp, quên đi mọi điều kỳ diệu, mọi sự thật, mọi chân lý; đừng quá lo lắng về điều đó. Đừng tiếc rằng mình đã quên mất chúng trong suốt một giờ đồng hồ qua. Đó là lẽ tự nhiên. Đó là thói quen của chúng ta; trong suốt nhiều kiếp sống qua chúng ta luôn sống cùng thói quen này. Đừng cảm thấy có lỗi vì điều đó. Nếu bạn có thể nhớ được nó thậm chí chỉ trong vòng vài giây đồng hồ trong suốt hai mươi bốn giờ đồng hồ thì cũng là quá đủ rồi. Sự thật luôn mạnh mẽ, chỉ cần một giọt sự thật cũng có thể đẩy lùi được mọi sự dối trá. Chỉ cần một tia sáng cũng đủ để đẩy lùi bóng đêm của hàng ngàn năm qua.
Ngày 1 Tháng Bảy
Sự linh hoạt
Tốt hơn hết bạn nên tham gia mọi việc. Một người đã và đang thường làm một việc gì đó, chỉ một việc đó mà thôi, sẽ trở thành một người cứng nhắc, không linh động. Sự thay đổi là điều vô cùng khó khăn đối với anh ta.

Sẽ rất tốt khi chúng ta thay đổi hết ngành nghề này đến ngành nghề khác; điều đó sẽ giúp cho chúng ta luôn được linh hoạt. Sự linh hoạt sẽ tạo ra một thế giới tốt hơn. Mọi người nên liên tục thay đổi để không bị cứng nhắc. Sự cứng nhắc là một chứng bệnh.
Mỗi công việc mới, nghề nghiệp mới, chiến lược mới đều đem lại phẩm chất mới mẻ cho tâm hồn bạn. Nó giúp bạn trở nên phong phú hơn.

Ads Belove Post