Chương 35. Thấy bên trong

Chương 35. Thấy bên trong

Price:

Read more

Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Định tâm bên trong
Chương 35. Thấy bên trong

Shiava nói: Mắt nhắm, thấy chi tiết con người bên trong của bạn. Vậy thấy bản tính thực của bạn. “Mắt nhắm” - nhắm mắt lại đi. Nhưng cái nhắm này vẫn chưa đủ. Nhắm toàn bộ nghĩa là nhắm mắt lại và dừng chuyển động của chúng. Nếu không, mắt sẽ tiếp tục thấy cái gì đó từ bên ngoài. Ngay cả với mắt nhắm bạn vẫn thấy các vật - hình ảnh về các vật. Các vật thực tại, không có đó, nhưng hình ảnh, ý tưởng, kí ức tuyển lựa - chúng sẽ bắt đầu tuôn ra. Chúng cũng là từ bên ngoài, cho nên mắt bạn vẫn chưa nhắm hoàn toàn. “Mắt nhắm “hoàn toàn” nghĩa là không có gì để thấy nữa.
Hiểu khác biệt này đi. Bạn có thể nhắm mắt; điều đó dễ. Mọi người đều nhắm mắt mọi lúc. Trong đêm bạn nhắm mắt, nhưng điều đó sẽ không làm lộ ra bản tính bên trong cho bạn. Nhắm mắt sao cho chẳng còn gì thấy được nữa - không vật bên ngoài nào, không hình ảnh bên trong của bất kì vật bên ngoài nào, chỉ một dải đen ngòm dường như bạn bỗng nhiên bị mù - không chỉ mù với thực tại mà còn cả với thực tại mơ nữa.
Người ta phải thực hành điều này. Sẽ cần tới một thời kì dài; nó không thể được thực hiện một cách đột nhiên được. Bạn sẽ cần huấn luyện lâu dài. Nhắm mắt lại. Bất kì lúc nào bạn cảm thấy dễ dàng và bạn có thời gian, nhắm mắt và rồi dừng bên trong mọi chuyển động của mắt. Đừng cho phép bất kì chuyển động nào! Cảm thôi! Đừng cho phép bất kì chuyển động nào. Dừng mọi chuyển động của mắt. Cảm thấy dường như chúng đã trở thành đá, và rồi duy trì trong trạng thái mắt “đá” đó. Đừng làm bất kì điều gì; chỉ còn ở đó thôi. Rồi bỗng nhiên một hôm bạn sẽ trở nên nhận biết rằng bạn đang nhìn vào bên trong bạn.
Bạn đã từng thấy thân thể mình chỉ từ bên ngoài. Bạn đã từng thấy thân thể mình trong gương hay bạn đã từng thấy tay mình từ bên ngoài. Bạn không biết cái bên trong thân thể mình. Bạn chưa từng bao giờ đi vào trong con người riêng của mình; bạn chưa bao giờ ở trung tâm của thân thể mình và nhìn quanh xem cái gì có đó từ bên trong.
Nhắm mắt lại đi, thấy con người bên trong của mình từng chi tiết và đi từ chi nọ tới chi kia bên trong. Đi đến tận ngón chân cái. Quên toàn bộ thân thể: chuyển tới ngón chân cái. Đứng ở đó và nhìn. Rồi chuyển lên qua cẳng chân, đi ngược lên, đi tới mọi chi. Thế thì nhiều điều xảy ra. Nhiều điều xảy ra!
Thế thì thân thể bạn trở thành phương tiện nhạy cảm lắm, bạn thậm chí không thể nào tưởng tượng được ra điều đó. Thế thì nếu bạn chạm vào ai đó, bạn có thể đi vào trong tay của bạn một cách hoàn toàn và cái chạm đó sẽ trở thành biến đổi. Đó là điều được nói tới bởi cái động chạm của thầy, cái động chạm của thầy: thầy có thể chuyển vào bất kì chi nào một cách hoàn toàn, và rồi thầy được tập trung ở đó. Nếu bạn có thể chuyển vào bất kì phần nào của thân thể bạn một cách hoàn toàn, phần đó trở thành sống động - sống động đến mức bạn không thể nào tưởng tượng được điều gì xảy ra cho phần đó. Thế thì bạn có thể chuyển vào mắt hoàn toàn. Nếu bạn có thể chuyển vào mắt mình một cách hoàn toàn và rồi nhìn vào mắt ai đó, bạn sẽ thấm sâu vào người đó; bạn sẽ đi vào rất sâu trong người đó.
Nhắm mắt lại; nhìn con người bên trong bạn thật chi tiết. Phần thứ nhất, bên ngoài nhất là nhìn vào thân thể bạn từ bên trong - từ trung tâm bên trong của bạn. Đứng đó và nhìn. Bạn sẽ bị tách biệt khỏi thân thể vì người nhìn không bao giờ được nhìn vào. Người quan sát là khác với đối thể.
Nếu bạn có thể thấy thân thể mình một cách hoàn toàn từ bên trong, bạn chẳng bao giờ có thể rơi vào ảo tưởng rằng bạn là thân thể. Thế thì bạn sẽ vẫn còn khác biệt - hoàn toàn khác biệt: bên trong nó nhưng không phải là nó, trong thân thể nhưng không phải là thân thể. Đây là phần thứ nhất. Thế thì bạn có thể di chuyển. Thế thì bạn tự do di chuyển. Một khi được tự do khỏi thân thể, được tự do khỏi căn cước, bạn được tự do di chuyển. Bây giờ bạn có thể di chuyển vào trong tâm trí mình - sâu xuống dưới. Đây là cái hang bên trong của tâm trí.
Nếu bạn đi vào cái hang này của tâm trí, bạn sẽ trở nên phân tách cả với tâm trí nữa. Thế thì bạn sẽ thấy rằng tâm trí cũng là đối thể mà bạn có thể nhìn vào, và rằng việc đi vào tâm trí lần nữa là phân tách và khác biệt. Việc đi vào trong tâm trí này chính là điều được nói tới bởi “thấy chi tiết con người bên trong của bạn.” Thân thể và tâm trí cả hai nên được đi vào và nhìn từ bên trong. Thế thì bạn đơn thuần là nhân chứng, và nhân chứng này không thể nào được thấm nhuần vào.
Đó là lí do tại sao nó chính là cốt lõi bên trong nhất của bạn: cái đó là bạn. Cái có thể thấm nhuần được, cái có thể thấy được, không phải là bạn. Khi bạn đi đến tới cái không thể thấm vào được, cái mà bạn không thể di chuyển vào được, cái không thể quan sát được, chỉ như thế bạn mới đi tới cái ta thực sự. Nhớ lấy, bạn không thể chứng kiến ngọn nguồn chứng kiến; điều đó là vô lí. Nếu ai đó nói rằng “Tôi đã chứng kiến nhân chứng của tôi,” đó là vô lí. Tại sao nó lại vô lí? Vì nếu bạn đã chứng kiến cái ta chứng kiến của bạn, cái ta chứng kiến đó sẽ không phải là cái ta chứng kiến. Người đã chứng kiến nó là nhân chứng. Cái bạn có thể thấy, bạn không phải là nó; cái bạn có thể quan sát, bạn không là nó; cái bạn có thể trở nên nhận biết, bạn không phải là nó.86
Xem tiếp Chương 36Quay  về Mục lục

Ads Belove Post