Read more
Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Thiền về bóng tối
Giống như hạt mầm bắt đầu cuộc sống của nó trong bóng tối của đất, hay như đứa trẻ bắt đầu cuộc sống của nó trong bóng tối bụng mẹ, mọi sự bắt đầu đều trong bóng tối, vì bóng tối là một trong những điều bản chất nhất cho mọi thứ bắt đầu.
Cái bắt đầu là bí ẩn, do đó bóng tối là cần thiết. Và cái bắt đầu tinh tế làm sao, đó cũng là lí do tại sao bóng tối lại cần thiết. Cái bắt đầu cũng rất riêng tư, đấy cũng là lí do tại sao bóng tối lại cần thiết. Bóng tối có chiều sâu và quyền năng mênh mông để nuôi dưỡng. Ngày làm bạn mệt mỏi; đêm hồi phục lại bạn.
Sáng sẽ tới, ngày sẽ theo sau, nhưng nếu bạn sợ bóng tối, ngày sẽ chẳng bao giờ tới. Nếu người ta muốn nhảy qua bóng tối, ngày không thể có được. Người ta phải đi qua bóng tối của linh hồn mới đạt tới bình minh. Cái chết là trước hết rồi mới có cuộc sống.
Trong trình tự thông thường của mọi vật, sinh trước hết rồi mới là cuộc sống, nhưng trong thế giới bên trong, trong cuộc hành trình bên trong, lại là điều ngược lại: chết là trước hết rồi mới là cuộc sống.94
Chương 42. Bóng tối bên trong
Shiva nói: Trong cơn mưa buổi đêm đen, đi vào đen tối đó như hình dạng của các dạng.
Làm sao bạn có thể đi vào đen tối? Có ba điều.
Bước 1:
Nhìn vào đen tối. Khó đấy. Nhìn vào ngọn lửa, dễ, nhìn vào bất kì nguồn sáng nào cũng dễ, bởi vì nó có đó như một vật, được trỏ tới; bạn có thể hướng chú ý của mình vào nó. Bóng tối không phải là vật; nó ở khắp mọi nơi, nó ở xung quanh. Bạn không thể thấy nó như vật được. Nhìn vào trong chân không đi. Tất cả xung quanh nó đều có đó; bạn chỉ nhìn vào nó. Cảm thấy thoải mái và nhìn vào nó. Nó sẽ bắt đầu đi vào mắt bạn. Và khi bóng tối đi vào mắt bạn, bạn đang đi vào trong nó. Mở mắt khi thực hiện kĩ thuật này trong đêm tối.
Đừng nhắm mắt, vì với mắt nhắm bạn có bóng tối khác của riêng bạn, tâm trí; nó không thực. Thực tại, nó là phần âm bản; nó không phải là bóng tối dương bản. Đây là ánh sáng: bạn nhắm mắt và bạn có thể có bóng tối, nhưng bóng tối đó đơn thuần là âm bản của ánh sáng.
Giống như khi bạn nhìn ra cửa sổ và rồi bạn nhắm mắt, bạn có hình ảnh âm bản của cửa sổ. Tất cả kinh nghiệm của chúng ta là về ánh sáng, cho nên khi chúng ta nhắm mắt ta có kinh nghiệm âm bản của ánh sáng mà ta gọi là bóng tối. Nó không phải là thực, nó chẳng có tác dụng. Mở mắt, vẫn còn mở mắt trong bóng tối, và bạn sẽ có bóng tối khác - bóng tối dương bản có đó. Nhìn kĩ vào nó đi. Cứ nhìn vào bóng tối. Nước mắt bạn sẽ chảy ra, mắt bạn sẽ đau, chúng sẽ tổn thương. Đừng lo, cứ tiếp tục. Và một khoảnh khắc bóng tối, bóng tối thực có đó, sẽ đi vào mắt bạn, nó sẽ cho bạn cảm giác êm dịu rất sâu. Khi bóng tối thực đi vào trong bạn, bạn sẽ bị tràn ngập bởi nó. Và việc đi vào trong bóng tối này sẽ làm hết sạch mọi bóng tối âm bản của bạn. Đây là hiện tượng rất sâu sắc.
Bóng tối mà bạn có bên trong chỉ là vật âm bản; nó ngược lại ánh sáng. Nó không phải là việc thiếu ánh sáng; nó ngược lại với ánh sáng. Nó không phải là bóng tối mà Shiva đang nói tới như hình dạng của mọi dạng - bóng tối thực có đó. Chúng ta sợ nó đến mức ta tạo ra biết bao nguồn sáng chỉ như bảo vệ, và chúng ta sống trong thế giới được chiếu sáng. Thế thì chúng ta nhắm mắt và thế giới được chiếu sáng phản ánh âm bản bên trong. Chúng ta mất tiếp xúc với bóng tối thực đang có đó - bóng tối của Bản chất, hay bóng tối của Shiva. Chúng ta không còn tiếp xúc với nó. Chúng ta đã trở nên sợ nó đến mức chúng ta quay lưng hoàn toàn đi. Chúng ta đang đứng quay lưng vào nó.
Cho nên điều này sẽ khó khăn, nhưng nếu bạn có thể làm điều đó, đấy là sự diệu kì, nó là điều ảo thuật. Bạn sẽ có con người hoàn toàn khác. Khi bóng tối đi vào trong bạn, bạn cũng đi vào trong nó. Điều này bao giờ cũng tương hỗ, đi đôi. Bạn không thể đi vào trong bất kì hiện tượng vũ trụ nào mà hiện tượng vũ trụ đó không đi vào bạn. Bạn không thể cưỡng đoạt nó, bạn không thể ép buộc bất kì sự đi vào nào. Nếu bạn sẵn sàng, mong manh, và nếu bạn nhường đường cho bất kì thực tại vũ trụ nào đi vào trong bạn, chỉ thế bạn mới đi vào được trong nó. Điều ấy bao giờ cũng qua lại lẫn nhau. Bạn không thể ép buộc được nó; bạn chỉ có thể cho phép nó.
Khó mà tìm ra được thực tại bóng tối trong các thành phố bây giờ; khó mà tìm thấy được thực tại bóng tối trong nhà chúng ta. Với ánh sáng không thực chúng ta đã làm ra mọi thứ không thực. Ngay cả bóng tối cũng bị ô nhiễm, không thuần khiết nữa. Cho nên cũng hay nếu bạn có thể đến một nơi nào đó chỉ để cảm thấy bóng tối. Đến một thôn làng hẻo lánh nơi không có điện, hay lên đỉnh núi. Ở đó một tuần để kinh nghiệm bóng tối thuần khiết.
Bạn sẽ quay lại với một con người khác, vì trong bẩy ngày bóng tối tuyệt đối đó, tất cả nỗi sợ, tất cả những cái sợ nguyên thuỷ sẽ tới. Bạn sẽ phải đương đầu với quỉ, bạn sẽ phải đương đầu với vô thức riêng của mình. Toàn bộ loài người sẽ... cứ dường như là bạn đang đi qua toàn bộ đoạn đường mà loài người đã qua, và sâu trong vô thức của bạn nhiều thứ sẽ nảy sinh. Chúng sẽ có vẻ thực. Bạn có thể phát sợ, hoảng hốt, vì chúng sao mà thực thế - và chúng, chỉ là sự sáng tạo tinh thần của bạn thôi.
Bạn phải chịu chấp nhận với vô thức của mình. Và việc thiền về bóng tối này sẽ hấp thu mọi cái điên khùng của bạn hoàn toàn. Thử nó đi. Ngay trong nhà mình, bạn cũng có thể thử nó. Ngay trong đêm, dành một giờ với bóng tối. Đừng làm gì cả, chỉ nhìn vào bóng tối. Bạn sẽ có cảm giác tan chảy, và bạn sẽ cảm thấy rằng cái gì đó đang đi vào bạn và bạn đang đi vào trong cái gì đó.
Ở đấy, sống với bóng tối trong ba tháng, mỗi giờ một ngày, bạn sẽ mất mọi cảm giác về cá nhân, về phân tách. Thế thì bạn sẽ không là một hòn đảo nữa; bạn sẽ trở thành đại dương. Bạn sẽ là một với bóng tối. Và bóng tối, là đại dương bao la; chẳng có gì mênh mông, chẳng có gì vĩnh cửu được đến như vậy. Và cũng chẳng có gì làm bạn sợ hãi và hoảng hốt đến vậy. Nó chỉ ngay góc kia thôi, bao giờ cũng đợi đấy.
Bước 2:
Nằm ra và cảm thấy dường như bạn đang gần mẹ mình. Bóng tối là mẹ, người mẹ của tất cả chúng ta. Nghĩ đi: khi không có gì cả, có gì ở đó? Bạn không thể nghĩ về bất kì cái gì khác hơn bóng tối. Nếu mọi thứ biến mất, cái gì sẽ vẫn có đó? Bóng tối sẽ có đó.
Bóng tối là mẹ, bụng mẹ, cho nên hãy nằm xuống và cảm thấy rằng bạn đang nằm trong bụng mẹ. Và điều đó sẽ trở thành thực, nó sẽ trở nên ấm áp, và chẳng chóng, chầy bạn sẽ bắt đầu cảm thấy rằng bóng tối, bụng mẹ, đang bao bọc bạn từ mọi nơi, bạn là trong nó.
Bước 3:
Di chuyển, đi làm, nói chuyện, ăn uống, làm bất kì cái gì, mang mảng bóng tối bên trong bạn. Bóng tối đã đi vào trong bạn, mang nó theo. Như khi chúng ta nói chuyện về phương pháp mang ngọn lửa, mang cả bóng tối. Như tôi đã nói với bạn, nếu bạn mang ngọn lửa và cảm thấy bạn là ánh sáng, thân thể bạn sẽ bắt đầu toả ra ánh sáng kì lạ nào đó và những người nhạy cảm sẽ bắt đầu cảm thấy nó; điều tương tự sẽ xảy ra cho bóng tối.
Nếu bạn mang bóng tối bên trong mình, toàn bộ thân thể bạn sẽ trở thành thảnh thơi và bình tĩnh, trầm tĩnh đến mức người ta cũng cảm thấy được. Và khi bạn mang ánh sáng bên trong mình, người nào đó sẽ trở nên bị hấp dẫn đến với bạn, khi bạn mang bóng tối bên trong mình, người nào đó đơn thuần trốn khỏi bạn. Họ sẽ trở nên sợ hãi và hoảng hốt. Họ sẽ không thể nào chịu nổi người im lặng đến thế; điều ấy trở thành không thể nào chịu nổi với họ.
Mang bóng tối bên trong cả ngày sẽ giúp bạn nhiều lắm đấy, vì thế thì khi bạn suy tư và thiền về bóng tối trong đêm, bóng tối bên trong mà bạn vẫn đang mang cả ngày sẽ giúp bạn gặp gỡ - bóng tối bên trong sẽ đến gặp bóng tối bên ngoài. Và chỉ bằng cách nhớ rằng bạn đang mang bóng tối - bạn sẽ tràn ngập bóng tối, từng lỗ chân lông trên thân thể, mọi tế bào thân thể đều tràn ngập với bóng tối - bạn sẽ cảm thấy thảnh thơi vậy. Thử điều đó xem. Bạn sẽ cảm thấy thảnh thơi lắm. Mọi thứ trong bạn sẽ chậm dần. Bạn sẽ không thể nào chạy, bạn sẽ bước, và việc bước đó cũng sẽ chậm dần lại. Bạn sẽ bước chậm rãi, như người phụ nữ có mang bước đi. Bạn sẽ bước chậm rãi, rất cẩn thận. Bạn đang mang cái gì đó.
Và điều hoàn toàn đối lập sẽ xảy ra khi bạn đang mang ngọn lửa: bước đi của bạn sẽ nhanh hơn, thay vì thế bạn sẽ chạy. Sẽ có nhiều chuyển động hơn, bạn sẽ trở nên hoạt động hơn. Mang bóng tối bạn sẽ được thảnh thơi. Người khác sẽ bắt đầu cảm thấy là bạn lười biếng. Trong những ngày khi tôi còn ở đại học, tôi đã làm thực nghiệm này trong hai năm. Tôi trở nên lười biếng đến mức ngay cả ra khỏi giường buổi sáng cũng khó.
Thầy giáo tôi trở nên rất khó chịu về việc đó, và họ nghĩ có cái gì đó không ổn với tôi - hoặc tôi bị ốm, hoặc tôi đã trở thành hoàn toàn khác. Một thầy giáo, yêu tôi lắm, trưởng khoa tôi, trở nên lo lắng đến mức vào ngày thi của tôi ông ấy phải đến kí túc xá sinh viên từ sáng sớm chỉ để đưa tôi đến phòng thi sao cho tôi có ở đấy đúng giờ. Mọi ngày cứ khi nào ông ấy thấy tôi vào lớp học, ông ấy mới yên tâm và về nhà.
Thử nó xem. Đấy là một trong kinh nghiệm đẹp đẽ nhất trong cuộc sống, đem bóng tối theo mình, trở thành bóng tối. Bước, ăn, ngồi, làm bất kì cái gì, nhớ lấy, bóng tối đang tràn ngập trong bạn: bạn đang tràn ngập với nó. Và thế thì nhìn cách thức mọi vật thay đổi. Bạn không thể bị kích động, bạn không thể rất tích cực, bạn không thể bị căng thẳng. Giấc ngủ của bạn sẽ trở nên sâu đến mức mơ sẽ biến mất và cả ngày bạn sẽ di động dường như đang say sưa.95
Xem tiếp Chương 43 – Quay về Mục lục