Read more
Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Thiền về bóng tối
Chương 43. Mang bóng tối bên trong
Shiva nói: Trong đêm mưa không trăng, nhắm mắt lại và thấy cái đen tối trước bạn. Mở mắt ra, thấy cái đen tối. Thế là cái sai biến mất mãi mãi.
Điều này có hơi khó hiểu hơn một chút. Trong cách thiền trước, bạn mang bóng tối thực vào trong. Trong cách thiền này bạn mang cái sai bên ngoài - cứ mang nó. Nhắm mắt lại, cảm thấy bóng tối; mở mắt ra và với mắt mở thấy bóng tối bên ngoài. Đây là cách bạn ném bóng tối sai bên trong ra - cứ ném nó đi. Sẽ phải mất ba đến sáu tuần đấy, và rồi bỗng nhiên bạn sẽ có khả năng mang bóng tối bên trong đó ra. Ngày mà bạn có thể đem được bóng tối bên trong đó ra, bạn đã đi tới bóng tối bên trong thực sự. Cái thực, có thể được đem đi; cái giả, không đem đi được.
Và đấy là kinh nghiệm rất huyền bí. Nếu bạn có thể mang được bóng tối ra, ngay cả trong căn buồng sáng trưng bạn cũng có thể mang được nó ra, và mảnh bóng tối đó sẽ trải rộng trước bạn. Kinh nghiệm này rất lạ kì, vì căn phòng vẫn sáng trưng. Hay ngay cả trong ánh mặt trời... nếu bạn đã đi tới bóng tối bên trong, bạn có thể đem được nó ra. Thế thì mảng bóng tối đến ngay trước mắt bạn. Bạn có thể cứ trải rộng nó ra nữa.
Một khi bạn biết rằng nó có thể xảy ra, bạn có thể có bóng tối, tối như đêm tối nhất, ngay trong ngày đầy nắng. Mặt trời vẫn có đó, nhưng bạn có thể trải rộng bóng tối. Bóng tối, bao giờ cũng có đó; ngay cả khi mặt trời có đó, bóng tối cũng có đó. Bạn không thể thấy được nó; nó bị ánh mặt trời che phủ mất. Một khi bạn biết cách làm lộ nó ra, bạn có thể làm lộ nó ra được.
Đó chính là phương pháp này. Trước hết cảm thấy nó ở bên trong; cảm thấy nó sâu sắc để cho bạn có thể cảm nhận được nó ra. Rồi bỗng nhiên mở mắt và cảm thấy nó ra. Sẽ tốn thời gian đấy. Và nếu bạn có thể đem được bóng tối bên trong đó ra ngoài, cái sai sẽ biến mất mãi mãi, vì nếu bóng tối bên trong được cảm thấy, bạn đã trở thành trầm tĩnh, im lặng, không xáo động đến mức mà cái sai không thể nào còn lại với bạn được.
Nhớ lấy điều này: cái sai có thể tồn tại chỉ nếu bạn là nguồn sinh ra sai bị kích động, nếu bạn có khuynh hướng bị kích động. Chúng không tồn tại trong bản thân chúng; chúng tồn tại trong khả năng của bạn nhận lấy kích động. Ai đó xúc phạm bạn, và bạn không có bóng tối bên trong để hấp thu điều xúc phạm: bạn trở nên bị kích động bừng bừng, bạn bùng nổ cơn phẫn nộ, bạn thành dữ tợn, và rồi mọi thứ đều có thể. Bạn có thể bạo hành, bạn có thể giết người, bạn có thể làm điều mà chỉ người điên mới làm. Bất kì cái gì đều có thể - bạn bây giờ điên. Ai đó ca ngợi bạn: bạn lại phát điên theo cực khác.
Tất cả mọi người quanh bạn đều có những tình huống đó, còn bạn không có khả năng hấp thu. Xúc phạm vị phật mà xem: ông ta có thể hấp thu nó, ông ta đơn thuần nuốt nó, tiêu hoá nó. Ai tiêu hoá xúc phạm đó? Vùng bóng tối bên trong, im lặng. Bạn ném bất kì cái gì có chất độc vào; nó đều bị hấp thu hết. Không phản ứng nào nảy sinh ra từ nó. Thử điều này xem, và khi ai đó xúc phạm bạn, nhớ rằng bạn đang tràn đầy với bóng tối, và bỗng nhiên bạn sẽ cảm thấy không có phản ứng. Bạn đi qua phố; bạn thấy người đàn bà hay người đàn ông đẹp - bạn bị kích động. Cảm thấy rằng bạn đang tràn đầy với bóng tối; bỗng nhiên đam mê sẽ biến mất. Bạn thử nó đi. Điều này hoàn toàn là thực nghiệm, không cần phải tin vào nó.
Khi bạn cảm thấy rằng bạn đang tràn đầy đam mê hay ham muốn hay dục, đơn thuần nhớ đến bóng tối bên trong. Trong một khoảnh khắc nhắm mắt lại và cảm thấy bóng tối và thấy - đam mê đã biến đi, ham muốn không còn nữa. Bóng tối bên trong đã hấp thu nó. Bạn đã trở thành chân không vô hạn trong đó mọi thứ có thể rơi vào và sẽ không trở lại. Bạn bây giờ giống như vực thẳm.96
Xem tiếp Chương 44 – Quay về Mục lục