Read more
Osho - Thế giới những Mật Điển
Chương 21. Mật Điển
Giữ nồng ấm như ban đầu,
Giữ nồng nàn để tránh tàn lụi khi kết thúc.
Trong sự hợp nhất, cảm thọ rung chuyển,
Thâm nhập vào rung chuyển.
Chỉ nhớ là hợp nhất,
Không có giao hợp tính dục mà là chuyển
hóa.
Niềm hoan hỷ như nhìn thấy người xưa,
Thẩm thấu niềm vui đó.
Khi ăn hay uống,
Nên là nếm thực phẩm và nước uống.
Tràn ngập vào nó.
Sigmund Fread nói:
"Con người vừa sinh ra đã bị loạn thần
kinh chức năng."
Đó mới chỉ là một phần của sự
thực. Con người vừa sinh ra không hề loạn thần kinh. Nhưng vì nhân loại điên loạn và xã hội làm cho con người sinh ra
điên loạn không sớm thì muộn. Con người sinh ra vốn bình thường, hồn nhiên và
chân thực. Nhưng với sự giáo dục và lề thói xã hội làm chúng ta rơi vào căng thẳng.
Thần kinh chúng ta bị rối loạn và chia cách với vũ trụ vận hành.
Chúng ta bị phân hóa từ một
thành hai hay còn nhiều hơn thế nữa. Nên nhận định rõ ràng về điều này và lối
thoát cuối cùng là: Chỉ khi nào bạn quyết định dấn thân vào Mật điển.
Cảm nhận và suy nghĩ là hai điều
khác nhau. Đây cũng chính là nền tảng loạn thần kinh chức năng. Suy nghĩ là những
mảng vụn vỡ và cảm nhận là những mảng vụn khác hoàn toàn phân cách.
Bạn thường đồng hóa mình với lý
trí và bỏ quên cảm nhận. Nhưng trong thực tế, cảm nhận lại gần gũi hơn lý trí.
Cảm nhận xuất phát từ trái tim, còn lý trí thường so đo tính toán. Vì bạn chỉ
góp nhặt những những rác rưỡi trong xã hội vì đè nén cảm xúc. Khi nói mình đang
cảm nhận, sự thực bạn chỉ nghĩ về nó. Có nghĩa là cảm nhận đã bị quên lãng.
Khi đứa trẻ vừa sinh ra, nó cảm
nhận cuộc sống và tất cả mọi việc. Vì chưa hình thành tư tưởng, nó tự nhiên như
những tạo vật trong thiên nhiên. Nhưng sau khi bị uốn nắn theo khuôn mẫu định
kiến của xã hội, nó biết đè nén những cảm xúc.
Khi muốn khóc, nó không thể
khóc vì cha mẹ không bằng lòng. Nó bị lên án và chỉ trích khi ta thán về bất cứ
điều gì. Nó sẽ không được quan tâm, chăm sóc và yêu thương. Nếu muốn được yêu
thương; là phải biết cư xử theo hệ thống lý trí định sẵn. Có nghĩa là nó không
có quyền sống như chính nó.
Cũng vì những lý do đó, bạn
hoàn toàn quên mất tính chân thực và tự khoát lên lớp áo đạo đức giả. Sự thực
đã bị chôn vùi. Và chính bạn cũng sợ hãi tính tự nhiên của cảm xúc, vì ngay giây
phút bạn bắt gặp lại gương mặt nguyên thủy thì hệ thống xã hội sẽ chống lại bạn.
Cho nên lúc nào bạn cũng lẫn tránh bản thể tự nhiên của chính mình.
Đây là vấn đề tạo dựng mầm móng
cho trạng thái loạn thần kinh. Bạn không thể nhận biết mình muốn gì. Bạn không
nhận thức được tính chân thực của mình là gì và cứ mãi săn đuổi những thứ giả
cách trong cuộc sống. Có nghĩa là bạn đã quên mất trái tim mà chỉ sử dụng khối
óc; trong khi chỉ có cảm nhận từ trái tim mới có thể cho bạn những chiều hướng
và cảm thức những gì cần thiết cho tính chân thực.
Khi đè nén, bạn hình thành cho
mình những nhu cầu thiết yếu giả tạo. Thí dụ, bạn mãi ăn, mỗi lúc lại nhiều
hơn. Thực phẩm tràn ngập trong bạn; nhưng bạn không bao giờ nhận thấy đủ.
Sự thực, nhu cầu thiết yếu của
bạn là tình yêu chứ không phải thực phẩm. Nhưng thực phẩm và tình yêu lại có sự
liên hệ sâu sắc. Tình yêu không bị đè nén nó không cần thực phẩm, chỉ tính cách
giả mạo mới có nhu cầu. Thế là bạn cứ tiếp tục ăn. Vì những nhu cầu đều là sai
lầm, nó chẳng bao giờ thỏa mãn và mãi sống giả dối với những nhu cầu.
Bạn muốn yêu. Điều này hoàn
toàn cần thiết; rất cơ bản và tự nhiên. Nhưng chúng ta lại chệch hướng vào chiều
hướng sai lầm. Thí dụ: Tình yêu là cần thiết hay điều cần thiết là được yêu.
Nhưng có thể sẽ sai lầm nếu bạn cố gắng làm chệch hướng sự chú ý của người khác
về mình.
Bạn muốn người khác chú ý đến bạn.
Bạn có thể trở thành lãnh đạo chính trị. Đa số quần chúng sẽ chú ý đến bạn.
Nhưng sự thiết yếu này không thể làm bạn thỏa mãn. Sự thiết yếu căn bản có thể
làm bạn thỏa mãn chỉ cần một người chú ý đến bạn vì tình yêu.
Khi yêu ai, bạn hoàn toàn chú ý
về người đó. Sự quan tâm và tình yêu có liên hệ với nhau rất chặt chẽ. Nếu bạn
đè nén; tình yêu sẽ chuyển đổi thành dạng thức khác. Vì bạn cần sự chú ý của
người khác. Bạn có thể nhận được nhưng không ai làm bạn thỏa mãn. Nhưng dạng thức
này là hoàn toàn sai lầm vì có chia cách bạn ra khỏi tính tự nhiên. Và đây là một
trong những nguyên nhân làm rối loạn thần kinh chức năng.
Mật điển có khái niệm trong chiều
hướng cách mạng. Tuy cũ xưa nhưng lại có vẻ hoàn toàn mới lạ. Mật điển là truyền
thống cổ nhưng không hình thành truyền thống. Có khi nó phản đối lại truyền thống.
Mật điển nói:
Nên là tổng thể.
Bạn đừng duy trì trong trạng thái nhị
nguyên.
Mà là sự đồng nhất.
Nhưng làm sao để có thể trở
thành đồng nhất? Có thể bạn vẫn tiếp tục suy nghĩ, nhưng phải hiểu, nó không
giúp ích gì cho bạn. Bởi vì sự suy nghĩ là vấn đề làm bạn chia cắt. Suy nghĩ là
phân tích. Nó phân đôi và chia chẻ bạn thành nhiều mảng vụn. Trong khi cảm nhận
là đồng nhất và tất cả mọi sự trở thành một.
Bạn có thể vẫn tiếp tục suy
nghĩ, đọc, học hỏi, tư duy. Nhưng những điều đó không thể giúp ích gì ngoại trừ
bạn trở về trung tâm cảm nhận, nhưng rất là khó khăn; vì khi bạn nghĩ về cảm nhận
cũng là lúc bạn phải suy nghĩ.
Cũng như khi bạn nói: "Tôi
yêu cô." Hãy ý thức điều này do tư tưởng hay là cảm nhận. Nếu là tư tưởng,
có nghĩa là bạn còn thiếu cái gì đó vì cảm nhận thuộc về tổng thể. Bạn phải là
tổng thể thân tâm và ngoại thể đều trở thành một.
Trong suy nghĩ, chỉ có bộ não
là liên quan. Nhưng không phải tổng thể mà chỉ là những mảng vụn. Những mảng vụn
tạo sinh phiền muộn và đau khổ do những ý tưởng vụn vặt và những gì hứa hẹn.
Nhưng chúng ta không thể thỏa mãn với những lời hứa hẹn.
Bạn nói: "Tôi yêu em, và
tôi sẽ yêu em mãi mãi." Tuy nhiên, đó chỉ là những gì hứa hẹn xuất phát từ
tư tưởng vụn vặt. Bản thể bạn không hề tham dự vào những việc đại loại như thế.
Ngày mai, bạn sẽ làm gì khi những mảng vụn trôi qua; và tư tưởng bạn chẳng còn
hiện diện. Như thế, sự hứa hẹn đã trở thành chướng ngại.
Sartre nói:
"Hứa hẹn là sự sai lầm."
Bạn không thể hứa hẹn bởi vì bạn
chưa là tổng thể. Bạn chỉ là một phần của sự hứa hẹn. Khi mảng vụn không còn
lên ngôi; thế là mảng vụn khác sẽ thay thế tức thời và chiếm lĩnh vị trí. Và
còn bạn, bạn đang làm gì?
Ai sẽ làm cho bạn thỏa mãn với
những lời hứa hẹn? Những lớp đạo đức giả được sinh ra vì bạn vẫn mãi cố gắng
làm cho mình thỏa mãn. Và vẫn mãi làm như mình đã trọn vẹn. Nhưng sự thật bạn vẫn
sống trong những lớp vỏ giả tạo.
Mật điển nói:
Thẩm thấu tận bên trong trung tâm cảm tính.
Phải làm sao và trở về bằng
cách nào? Bây giờ chúng ta cùng nhau bước vào thế giới Mật điển. Những kỹ thuật
này là sự nỗ lực để giúp bạn trở về nhất thể trong hành động tính dục; đừng tìm
kiếm khoái cảm nhục thể.
Ngay khởi đầu hợp nhất.
Chú ý sự nồng ấm và tiếp tục duy trì
Để tránh sự tàn lụi trong kết thúc.
Tính dục có thể rất sâu sắc.
Tính dục có thể đưa bạn trở về tính nhất thể tự nhiên vốn sẵn một cách bất ngờ.
Bạn trở về con người xác thực và còn rất nhiều vấn đề khác nữa. Và những vấn đề
này bạn cần phải hiểu thật rõ ràng.
Vì tính dục là hành động độc lập
nên bạn rời khỏi sự khống chế của tâm thức. Bạn thoát khỏi những gì thường nhật.
Đó là lý do rất nhiều người sợ hãi khi đề cập đến tính dục. Vì bạn đồng hóa với
tri thức; trong khi tính dục là hành động không còn bị chi phối bởi tri thức.
Bạn không còn bị không chế bởi
bộ não. Không có trí nhớ trong hành động. Không có nguyên nhân hay lý lẽ. Không
có tiến trình tâm thức. Không có cơ quan sinh dục, cũng như không có sự thỏa
mãn. Tính dục tự chính nó đã là một bộ phận và chỉ có thể nói: Nó là thế.
Toàn thế giới có quá nhiều ảo
giác về tính dục. Vì thế giới đã bị dục tính tràn ngập; và bạn không thể thưởng
thức tính dục một cách trọn vẹn. Sự thèm muốn và khao khát thể hiện một cách
dung tục; làm cho tính chân thực bị rơi vào quên lãng.
Có còn chăng chỉ là những sự giả
tạo. Tâm trí hiện đại đã trở thành tính dục. Vì hành động tính dục không còn ở
trái tim, mà đã thuộc về não nộ. Tính dục đã trở thành sự ám ảnh và là căn bệnh
thuộc về tâm lý, vì chúng ta mãi nghĩ về nó.
Rất nhiều người đến nói với tôi
rằng: "Họ cứ mãi nghĩ về tính dục." Đó là sự ám ảnh vì họ thưởng thức
tính dục qua sự tư tưởng. Họ đọc sách khiêu dâm, thích những bức hình mang tính
chất sex. Họ đam mê và thích thú những hành động đó. Nhưng khi va chạm thực tế
với đối tượng, bất ngờ, họ không còn chút cảm giác. Họ trở nên cảm thấy mình bất
lực. Không có những khoái cảm hay thích thú như đã suy nghĩ. Khi muốn hành động
tính dục thực sự, không có chút năng lượng tính dục nào hoạt động; ngay cả sự
khao khát và ham muốn cũng không hề hiện diện.
Sự việc gì đã xảy ra? Tính dục
đã trở thành bệnh tâm thần. Họ chỉ có thể nghĩ về chứ không thể hành động vì
hành động liên quan đến sự trọn vẹn của trái tim. Vì thế, trong sự liên hệ để
trở về nhất thể, não bộ không còn tồn tại. Vì thế, nó không bằng lòng vì đã mất
vị trí chủ nhân ông; không còn khống chế bạn được nữa.
Mật điển sử dụng tính dục như
phương tiện mang bạn trở về nhất thể. Nhưng bạn phải hoàn toàn rõ biết để có thể
vận hành tính dục trong khoảng lặng như một nghi thức thiêng liêng hoàn toàn đặc
biệt.
Không còn nhà thờ hay tôn giáo
hiện diện. Khi vận hành tính dục, bạn cần quên hết tất cả những gì nghe biết về
tính dục do xã hội; học đường hay tôn giáo nhồi nhét. Nó là tất cả sự vận hành
trong yên lặng đầy tố chất thiêng liêng.
Hãy quên tất cả mọi thứ, sống
và hòa điệu một cách trọn vẹn. Hãy quên sự kiểm soát và kiềm chế của tri thức.
Đó chính là chướng ngại. Tốt hơn hết; hãy để năng lượng tràn ngập trong bạn. Đừng
chế ngự sự chuyển vận sâu lắng vào bên trong làm bạn cảm nhận hình như mình
không còn hiện diện.
Trạng thái tri thức không hiện
diện làm bạn không còn thấy mình là thân vật lý. Bởi vì tính dục sâu sắc nhất
và trung tâm sinh dục ở ngay trong bạn. Bạn được sinh ra từ đó. Mỗi một tế bào
của bạn là tế bào được hình thành từ tính dục. Toàn thể thân vật lý của bạn là
hiện tượng chứa đựng năng lượng tính dục.
Đối với bạn, hành động tính dục
là dùng để phóng thích hay giải toả áp lực. Vì thế, khi trong hành động tính dục
bạn rất vội vàng. Giống như muốn cho thoát ra cái gì đó. Nguồn năng lượng tràn
đầy được phóng thích và bạn cảm thấy thoải mái. Nhưng sự thoải mái này là dạng
thức của tự kỷ yếu đuối.
Năng lượng chan chứa và tràn ngập
gây cho bạn sự căng thẳng và xáo trộn. Bạn cảm thấy một điều gì đó chưa được
hoàn tất. Cho đến khi năng lượng thoát ra bạn lại cảm thấy yếu đuối và có thể
ngộ nhận sự mềm yếu này là thư giãn.
Khi sự thích thú không còn nữa.
Năng lượng đã lắng dịu, bạn cho rằng mình thư giãn. Nhưng sự thư giãn này là sự
nghỉ ngơi hoàn toàn tiêu cực. Nếu gọi thư giãn vì phóng thích năng lượng ra
ngoài; đó là hoàn toàn sai lầm vì bạn phải trả một giá rất lớn. Nó chỉ phiến diện
bên ngoài thân vật lý. Nó không thể cho bạn phiêu lưu thẩm thấu tận bên trong,
nhất là nó không hề có yếu tính thiêng liêng.
Mật điển nói:
Đừng vội vàng và đừng mong muốn kết thúc. Cứ
duy trì như giây phút đầu tiên. Hành động tính dục thường có hai phần: Khởi đầu
và kết thúc. Cứ duy trì như khởi đầu. Vì khởi đầu lúc nào cũng thư giãn và nồng
ấm. Đừng bao giờ kết thúc một cách vội vàng. Hãy hoàn toàn quên rằng phải kết
thúc.
Khi tràn ngập năng lượng, đừng
nghĩ phải phóng thích mà hãy duy trì năng lượng. Đừng bao giờ giải phóng năng
lượng, hoàn toàn quên nó đi. Giữ trọn vẹn sự nồng ấm giây phút khởi đầu; duy
trì với người tình như các bạn đã là nhất thể.
Và ba điều có thể xảy ra khi
hai người tình hội ngộ, sẽ sáng tạo ba sơ đồ như khi bạn đọc hay nhìn thấy những
tranh ảnh xưa nam và nữ đứng trần trụi trong không gian ba chiều.
Ba hình ảnh:
Thứ nhất là hình vuông:
Đây là cách phân tích cổ xưa về
hành động tính dục. Thông thường, trong hành động tính dục có bốn góc cạnh.
Chính bạn là hai góc cạnh: Lý trí và cảm giác. Và đối tượng bạn cũng thế.
Như thế đồng nghĩa: Hai người
tình gặp nhau cùng lúc 4 phương diện là quá nhiều. Vì thế, không thể hội ngộ
sâu sắc thực sự. Trong sơ đồ bốn góc, và sự gặp gỡ này hoàn toàn là giả cách.
Cũng có thể nói như là gặp gỡ nhưng chưa từng gặp gỡ.
Môi trường này không thể truyền
thông; và phần sâu sắc nhất giữa hai đối tượng vẫn chưa được khám phá. Chỉ là
hai trí thức hội nhập nhau. Chỉ có hai tiến trình suy nghĩ thèm muốn gặp gỡ;
không phải tiến trình cảm nhận. Nên nó vẫn còn ẩn kín trong góc tối của tâm thức
dồn nén.
Loại thứ hai là hình tam giác:
Bạn và đối tượng là hai cạnh
đáy tam giác. Bất ngờ bạn và đối phương hợp nhất như góc đỉnh tam giác. Giây
phút bất ngờ hai cạnh đáy trở thành đỉnh cùng lúc. Sự gặp gỡ này cao hơn hình
vuông vì ít nhất trong giây phút bất ngờ bạn có thể trở về nhất thể. Tính nhất
thể đã cho bạn sức sống lành mạnh và cảm thấy yêu đời và trẻ trung hơn.
Loại thứ ba là hình tròn:
Tốt nhất trong ba sơ đồ. Cũng
là sự hội nhập của Mật điển. Bạn trở thành vòng tròn không còn góc cạnh, và sự
hội ngộ này không phải chỉ trong giây phút. Vì nó không thuộc về thời gian và
không gian. Nhưng nó chỉ xảy ra khi bạn không tìm kiếm sự phóng thích. Nếu chỉ
với ý định là tìm khoái cảm, tìm sự phóng thích; có nghĩa chúng ta bằng lòng dừng
lại tại đỉnh của tam giác. Vì ngay trong giây phút phóng thích, điểm tiếp xúc
cao nhất không còn tồn tại.
Duy trì như khởi đầu đừng đi đến kết thúc.
Nhưng làm sao có thể duy trì như giây phút
ban đầu?
Có rất nhiều vấn đề để chúng ta chú ý.
Đầu tiên:
Đừng đón nhận hành động tính dục
như con đường dẫn đến một điểm kết thúc nào đó. Đừng xem nó như một phương tiện
dẫn đến điểm bạn muốn đạt đến. Nó sẽ tự kết thúc. Khi không có mục tiêu để kết
thúc thì sẽ không có phương tiện.
Thứ hai:
Đừng nghĩ về tương lai mà hiện
diện ngay từ bây giờ. Nếu không hiện hữu ngay lúc khởi đầu trong hành động tính
dục, bạn sẽ không hiện diện. Vì tự nhiên tính trong hành động sẽ mang bạn trở về
sự hiện hữu.
Duy trì hiện hữu:
Hân hoan trong hội ngộ hai thân
vật lý. Hai tâm hồn tan biến vào nhau. Quên mất bạn sẽ về đâu. Nồng ấm và yêu
thương hình thành môi trường cho hai tâm thức hòa tan và nhất thể.
Đó là lý do nếu không có tình
yêu, hành động của tính dục là vội vàng và tự thỏa mãn. Bạn sử dụng đối tượng
như công cụ và ngược lại. Bạn chỉ cùng nổ tung chứ không tan biến vào nhau. Với
tình yêu là hòa hợp. Ngay lúc đầu của sự hòa hợp, bạn bắt đầu thức dậy với nhiều
sự sáng tỏ và quan tâm.
Nếu bạn không vội vàng hoàn tất
trong hành động, từ từ tính dục giãm dần, giãm dần và tính chất thiêng liêng tăng
trưởng ngày càng cao hơn. Sự truyền thông sâu sắc giữa hai năng lượng chuyển
hóa trong yên lặng và bạn có thể duy trì rất lâu.
Nhưng đừng suy nghĩ và duy trì
ngay giây phút sâu sắc nhất. Nó như là thiền định trong sự trong suốt của vũ trụ.
Nếu bạn cảm nhận được điều này, tính dục không còn là tính dục mà là sự đơn độc.
Sự đơn độc sáng chói trên bầu trời.
Những điều này có vẻ như mâu
thuẫn vì chúng ta thường nghĩ: Người cô độc là người không có một đối tượng. Họ
không có được người bạn khác phái cùng chung sống và thường hay lánh xa cộng đồng.
Đó là sự giả cách lầm lẫn vì họ vẫn còn mơ tưởng hay suy nghĩ về tính dục. Càng
trốn tránh người khác phái càng bị tính dục ám ảnh.
Mật điển nói:
Đừng trốn tránh. Vì trốn tránh là điều
không thể. Tốt hơn, nên sử dụng hoàn toàn trong tự nhiên tính để chuyển hóa. Đừng
né tránh hay chống trả và thản nhiên chấp nhận tính tự nhiên vào mục đích chuyển
hóa.
Nếu sự truyền thông cùng với
người yêu, bạn có thể mở rộng và không hề có kết thúc và vẫn có thể duy trì như
lúc khởi đầu.
Sự nhiệt tình và niềm hứng khởi
chính là năng lượng. Bạn sẽ bị mất hay có thể đến đỉnh cao. Nếu năng lượng bị
hao tán bạn sẽ mệt mõi và chán nản. Nó không phải là thư giãn mà là tính tiêu cực.
Mật điển cho bạn chiều hướng
cao và sâu sắc hơn. Hoàn toàn thư giãn và tích cực. Hai người hòa tan vào nhau,
trao đổi năng lượng của sức sống. Họ trở thành vòng tròn và năng lượng chuyển vận
trong vòng tròn. Họ đã có một cuộc sống mới tràn đầy năng lượng chuyển hóa.
Hơn thế nữa, năng lượng tràn ngập
thêm vào qua hòa hợp. Từng tế bào năng lượng được kích thích, thử thách và phấn
khích trong năng lượng hòa tan khi bạn tan biến vào năng lượng không có điểm kết
thúc của vai trò hiện tượng.
Nếu bạn duy trì như lúc đầu
không lao vào sự sôi nổi. Chỉ đơn thuần là giữ sự nồng ấm. Thế thì hai sự nồng ấm
gặp gỡ; giúp bạn có thể mở rộng hành động. Năng lượng không bị hao tổn. Bạn
chính là trạng thái thiền định. Bạn trở về bản chất nguyên thủy. Không còn nhị
nguyên và tính dục trở thành cây cầu nối liền bạn với vũ trụ. Tất cả sự xáo trộn
thần kinh chức năng là do căng thẳng; do tính cách chia chẻ của nhị nguyên. Nếu
tính dục trở thành cầu nối. Bạn trở về sự mộc mạc hồn nhiên như trẻ thơ.
Một khi đã nhận thức tính hồn
nhiên nguyên thủy; bạn vẫn có thể tiếp tục cư xử theo thế gian và xã hội với những
gì cần thiết trong cuộc sống. Nhưng giờ, bạn giống như đóng trọn vai tuồng
trong vở diễn. Tất cả đều như những trò đùa trong cuộc sống. Riêng bạn tham gia
vào trò chơi nhưng không hiện thực. Nó yêu cầu và bạn hành động thế thôi không
thêm không bớt. Nhưng đừng bao giờ đồng hóa mình là nó. Nên nhớ bạn chỉ là diễn
viên. Bạn có thể mang nhiều gương mặt giả. Những chiếc mặt nạ. Vì tất cả giả ảo,
nếu tin nó là thực, chính nó sẽ nghiền nát bạn.
Chúng ta đã giết nhiều gương mặt
thực, chân lý. Chúng ta đã đóng đinh Jesus. Vì ông ta cư xử bằng tính chân thực.
Xã hội này không thể nào dung chứa và chấp nhận như thế. Chúng ta đã thuốc độc
Socrates vì ông ta cư xử như những con người chân chính.
Thế nên, hãy hành động và cư xử
như cuộc sống đang diễn ra. Bạn sẽ không gặp phải những sự phiền toái và những
khó khăn vô ích cho chính mình và những người chung quanh. Nhưng khi đã nhận biết
tính nguyên thủy và nguyên vẹn, tức thì xã hội dối trá không còn lèo lái bạn
vào sự khủng hoảng và điên loạn.
Lúc khởi đầu sự kết hợp, bạn
nên giữ chú ý vào sự nồng ấm và tiếp tục như thế để tránh kết thúc và tàn lụi.
Nếu năng lượng bị phóng thích, sự nồng ấm sẽ không còn trong bạn. Đơn giản là bạn
chỉ làm hao tổn năng lượng chứ chẳng thể giúp bạn tăng trưởng về tổng thể.
Tính dục là vấn đề tự nhiên. Một
khi nhận biết, bạn sẽ cảm nhận vấn đề này một cách rất rõ ràng. Thế thì bạn có
thể trọn vẹn trong tính cách độc lập của tính dục. Có thể nói: "Thiền định
là trải nghiệm về tính dục nhưng không phải thỏa mãn tính dục." Nhưng bạn
phải xuyên qua để nó trở thành một phần trải nghiệm, không trực thuộc khái niệm
về tư tưởng hay quan niệm.
Mật điển không phải là tính dục.
Mật điển chỉ giúp bạn chuyển hóa tính dục thành sự sáng tỏ rõ biết. Bạn chuyển
hóa bằng trải nghiệm chân chính chứ không bằng quan niệm. Hành động tính dục
dung tục và tính dục trong Mật điển hoàn toàn khác biệt từ căn bản. Hành động
tính dục của bạn là phóng thích và giải tỏa áp lực năng lượng. Riêng Mật điển,
giúp bạn chuyển hóa nó trở về ánh sáng.
Hành động tính dục trong Mật điển
hoàn toàn trái ngược. Nó không phóng thích năng lượng cũng không làm bạn hao tổn.
Nó duy trì hành động nhưng không giải tỏa hay thỏa mãn cảm xúc nhục thể. Nó giữ
bạn hành động hài hòa trong giai đoạn đầu tiên chứ không đi đến kết thúc. Đây
là sự chuyển hóa trở về phẩm tính hoàn toàn trong sáng và trọn vẹn.
Rung Động Trong Tính Dục
Khi hòa hợp sâu sắc với người
yêu. Tất cả giác quan của bạn rung chuyển và gần như không còn tồn tại. Thâm nhập
ngay vào sự rung chuyển. Chúng ta thường sợ hãi trong lúc hòa hợp. Vì những lý
do đạo đức hay khuôn phép nên bạn không dám buông thả thân vật lý chuyển vận tự
nhiên. Nếu thân vật lý được vận hành theo tự nhiên và cung cách riêng của nó. Tất
cả rung động sẽ lan tỏa toàn thể thân tâm.
Bạn kiểm soát tính dục ngay
trung tâm tính dục. Tâm thức có thể điều khiển nhưng tế bào tính dục lại ở khắp
cùng thân thể và bạn không thể nào kiểm soát. Bạn sẽ rung động, la thét không
thể nào kiểm soát khi thân vật lý chiếm ưu thế.
Chúng ta đè nén giây phút đó. Tất
cả đều cố kiềm hãm sự chuyển động. Sự rung chỉ dành riêng cho người nữ. Các ông
làm chủ người nữ. Nhưng họ không thể có quyền gì với các ông. Họ chỉ là những
người thụ động trong tính dục. Tại sao như thế? Tại sao phái nam kiềm hãm người
nữ trong phong cách như thế? Đó là vì sợ hãi.
Việc Gì Xảy Ra Trong Vòng Tròn?
Một khi đã là một phần năng lượng
của sức sống, không phải tri thức, bạn là một phần của vũ trụ trong sự rung động.
Giây phút đó chính là sự sáng tạo. Bạn tan biến, thân vật lý thô rắn đã trở về
thân ánh sáng khi tri thức không còn hiện diện.
Có nghĩa là sự chia chẻ không tồn
tại. Bạn trở về nhất thể. Đó chính là bất nhị. Bạn không còn lệ thuộc vào nhị
nguyên tính. Toàn bộ triết học trở thành vô nghĩa. Hệ thống triết lý chỉ là những
từ ngữ đơm đặt.
Một khi nhận biết giây phút sự
hiện hữu độc lập, bạn mới có thể hiểu những gì trong Ảo nghĩa thư, Upanishads
viết. Bạn có thể hiểu sự huyền diệu đầy bí ẩn; những gì nói về vũ trụ và đồng
nhất thể. Có nghĩa là bạn không còn phân cách với vũ trụ vô biên. Sự hiện hữu
chính là căn nhà của bạn. Bạn cảm nhận: "Bây giờ tôi đã về nhà." Tất
cả phiền muộn đều tan biến. Không còn mâu thuẫn. Không còn căng thẳng. Không
còn tranh đấu.
Đó là những gì Lão Tử gọi là Đạo. Shankara gọi là Advaita. Hay bạn
có thể gọi bằng bất cứ danh từ nào, nhưng cần qua sự kết hợp sâu sắc về tính dục
mới có thể dễ dàng cho bạn cảm thức về trạng thái đồng nhất. Có nghĩa là bạn cần
phải sống, rung động từ bên trong và trở thành chuyển hóa.
Hòa Hợp Không Cần Đối Tượng
Một khi nhận biết, người yêu
hay đối tượng không còn cần thiết. Bạn chỉ cần đơn giản nhớ lại và thâm nhập
vào trong đó nhưng đầu tiên phải có cảm xúc. Nếu bạn đã đầy đủ cảm xúc về nhục
thể, bạn có thể không cần đối tượng. Hơi khó khăn nhưng nó vẫn xảy ra. Ngoại trừ
điều này, bằng không bạn vẫn còn bị lệ thuộc.
Với nhiều nguyên nhân, nếu đã đầy
đủ cảm xúc, nếu nhận biết ngay giây phút không còn hiên hữu, bạn chính là năng
lượng rung động vận hành; bạn trở thành một và đã trong vòng tròn không cần đối
tượng.
Ngay trong giây phút này, chỉ
còn có bạn. Tính đồng nhất là trung tâm bên trong. Đối tượng không hề hiện diện.
Vấn đề này rất dễ đối với với phái nữ vì khi họ hòa hợp họ thường nhắm mắt.
Vì thế, đối với kỹ thuật này nhắm
mắt là điều tốt nhất. Chỉ còn cảm giác nội tại của vòng tròn khép kín. Thân thể
bạn bắt đầu rung động. Thản nhiên chấp nhận và hoàn toàn quên hẳn đối tượng.
Chuyển động như đối tượng đang cùng hiện hữu. Chuyển động như bạn thực sự đang
trong hành động tính dục.
Làm những gì bạn đã hành động với
người tình. Cứ để thân vật lý nói bằng tiếng nói của nó. Chẳng bao lâu, bạn sẽ ở
trong sự khép kín của vòng tròn. Đó là sự huyền diệu.
Bạn cảm nhận mình trong vòng
tròn, nhưng không phải từ sự sáng tạo bởi nam và nữ. Nếu bạn là nam, cả vũ trụ
trở thành nữ và ngược lại. Bây giờ bạn sống trong sự truyền thông sâu sắc của sự
sống tự chính nó và cánh cửa hay đối tượng không còn cần thiết nữa.
Đối tượng chỉ là cánh cửa.
Trong khi kết hợp với người nữ, bạn thực sự hòa hợp với sự sống. Người nữ chỉ
là cánh cửa và người nam cũng là cánh cửa. Có nghĩa là đối tượng chỉ là cánh cửa
dẫn đến sự trọn vẹn của tổng thể. Chỉ vì các bạn vội vàng và làm hao tán năng
lượng nên chẳng bao giờ cảm nhận.
Nếu có thể giữ sự hòa hợp này
nhiều giờ. Chắc chắn bạn hoàn toàn quên hẳn đối tượng và đối tượng chính là sự
hiện hữu của tổng thể. Kỹ thuật này giúp bạn có thể ứng dụng một mình và hoàn
toàn thực tập trong đơn độc. Nó sẽ mở cho bạn cánh cửa tự do mới, Sự tự do
thoát khỏi mọi ràng buộc về một đối tượng.
Sáng ban mai đi dạo phố, bạn vẫn
có thể thực hành được. Bạn có thể truyền thông cùng không khí, mặt trời vừa lên
hay cây cối. Ban đêm, có thể với các vì sao hay ánh trăng... Bạn đều có thể kết
hợp một cách dễ dàng. Bạn có thể hành động tính dục với toàn thể vũ trụ, một
khi đã nhận biết hòa hợp thật sự là thế nào. Có nghĩa là bạn chính là vũ trụ vô
biên.
Tốt nhất là với người tình thuần
khiết trong sự yêu thương không tư hữu. Vì nó gần gũi và thực tiển. Các bạn phải
nhận thức rõ ràng: Người tình chính là một phần của vũ trụ. Cần phải nhận thức:
Không phải bạn sử dụng thân vật lý để đạt đến khoái cảm nhục thể. Bạn phải nhớ
rằng: Đây chỉ là cách cửa cho bạn nhảy vọt và bạn phải quên cánh cửa ngay lập tức.
Chính vào lúc ấy, sự kết hợp để chuyển hoá. Bạn chuyển hóa một cách tức khắc và
trở thành một người hoàn toàn mới lạ.
Mật Điển Sử Dụng Tính Dục Như Cỗ Xe
Tính dục chính là năng lượng.
Năng lượng này chúng ta sử dụng như chiếc xe chuyển hóa vào trạng thái tâm thức
sáng tỏ rõ biết. Nhưng sử dụng tính dục quả rất khó khăn vì chúng ta mãi quen sử
dụng tính dục để tự thỏa mãn và phóng thích năng lượng. Một đường hướng hoàn
toàn sai lầm không phù hợp với tự nhiên.
Loài thú vẫn tốt hơn chúng ta
trong lãnh vực này. Có thể nó chỉ hành động theo bản năng tự nhiên nhưng vẫn tốt
hơn vì chúng ta thể hiện hoàn toàn trái ngược. Tâm thức nhân loại bị đầu độc rằng:
Tính dục là tội lỗi và điều này hình thành chướng ngại lớn sâu thẳm trong chúng
ta. Bạn chưa bao giờ chấp nhận.
Thỉnh thoảng bạn chỉ đứng tách
rời, phê phán; kể cả ngay bây giờ. Có thể nhiều người đã quá ồn ào khi tuyên bố
rằng: "Không nên đè nén hay kiềm hãm tính dục và hãy tự do trong tính dục."
Nhưng họ không hề đi vào vô thức một cách dễ dàng. Và tất cả sự hô hào chỉ là:
"Phát ngôn để họ có thể lạm dụng tính dục một cách thánh thiện."
Tính dục đã sẵn có từ nguyên thủy
và tất cả muôn loài cũng xuất phát từ đó. Nhưng không hề có sự hô hào, lý luận
hay phân tích. Vấn đề quan trọng là: "Chúng ta chỉ có thể trực nhận về
nó."
Vậy đừng lên án hay chỉ trích.
Nhưng tri thức thường xuyên xen vào và quyết định tính dục là tội lỗi. Nhưng bạn
vẫn bị ám ảnh về tính dục ngày càng nặng hơn. Và nó thăng hoa bằng đủ mọi dạng
thức như danh vọng, tiền bạc... Chưa kể những thứ xấu xa khác mà bạn âm thầm
hành động.
Sự thực bạn chưa bao giờ trọn vẹn
với tính dục. Thỉnh thoảng nhớ rồi lại quên. Thỉnh thoảng nhận ra mình vô lý
khi hô hào chống đối; để rồi chống đối mãnh liệt hơn vì sợ hãi mình chấp nhận.
Có thể bạn đã bỏ xót phần lớn nhất của sự thực; mà ngay chính phần bỏ xót này,
tri thức biến nó thành tính chia chẻ nhị nguyên.
Mật điển nói:
Chuyển động trong tính dục một cách trọn vẹn.
Chỉ cần quên chính mình.
Quên mình là con người văn minh đầy chất tôn
giáo.
Quên cái gọi là nền văn hóa và quan niệm.
Không cần phải suy nghĩ mà chỉ cần trực nhận.
Như thế, có thể bạn sẽ nhận thức
hoàn toàn rõ biết những gì đang xảy ra. Bạn trở thành đồng nhất với người khác
và cảm nhận nhất thể hoàn toàn không còn đối tượng. Bạn có thể hoà hợp trọn vẹn
với những tạo vật của vũ trụ và ngay chính cả vũ trụ.
Một khi vòng tròn đã được thiết
lập, từ đó nó có thể sáng tạo ra bất cứ điều gì. Bạn có thể hình thành vòng
tròn trong chính bạn. Vì trong mỗi người đều sẵn có tố chất nam nữ sẵn sàng hòa
hợp. Có nghĩa là chúng ta vốn là nhất thể, nhưng vì tin tri thức là mình, nên mới
chia chẻ nhị nguyên.
Một khi vòng tròn hình thành, tố
chất nam nữ bên trong tự hòa tan vào nhau. Có nghĩa bạn tự hoà hợp trong chính
mình. Nhưng chỉ khi nào vòng tròn hình thành, đó là sự đơn độc chân chính. Còn
tất cả chỉ là giả vờ, phiến diện và tự huyễn hoặc chính mình. Có nghĩa là khi
vòng tròn sáng tạo đã thiết lập tự bên trong; lúc ấy, bạn đã trở về tự do toàn
diện.
Mật điển nói:
Dục là chướng ngại, là sự ngăn ngại sâu thẳm
nhất,
Nhưng dục có thể sử dụng như cỗ xe đi đến tự
do vô thượng.
Mật điển nói:
Độc tố vẫn có thể dùng như thuốc trị liệu;
Nhưng cần có trí huệ.
Vì thế, đừng bao giờ lên án hay
phê phán bất cứ điều gì. Tốt hơn, nên biết sử dụng một cách có hiệu quả. Đừng
bao giờ chống đối tính dục; nên tìm phương cách sử dụng năng lượng dục và chuyển
hóa. Vì thế, Mật điển rất sâu sắc, nên nó chấp nhận hoàn toàn cuộc sống. Qua rất
nhiều thời đại và thế kỷ, Mật điển đã trở thành độc nhất và tối ưu.
Mật điển nói:
Đừng chống lại,
Đừng vứt bỏ và đừng tạo lập nhị nguyên.
Vì bất cứ sự mâu thuẫn nào hình thành;
Đồng nghĩa tự bạn hủy diệt và tàn lụi.
Tất cả tôn giáo chống lại tính
dục vì sợ hãi và không thông tỏ, vì tính dục có quá nhiều năng lượng. Một khi
năng lượng tính dục ngự trị; bạn không thể tồn tại, nó dẫn bạn đi khắp nơi. Vì
thế, tôn giáo tự cho mình là thánh thiện hoảng sợ, nên kêu gào chống lại quỷ dữ.
Từ đó, hình thành chướng ngại
và năng lượng phân hóa thành hai. Hay có thể nói: Vì sợ hãi năng lượng nguyên
thủy đầy sinh động, bạn để cho tri thức làm chủ và khống chế năng lượng.
Mật điển nói:
Chủ nhân này là giả mạo,
Bệnh hoạn và mâu thuẫn.
Bạn không thể chia chẻ năng lượng.
Bạn chính là năng lượng. Như thế làm sao có thể chia chẻ bạn. Tất cả sự chia chẻ
đều là dối trá và lường gạt. Trên nền tảng này, phân chia là không thể.
Bạn đã cô đọng thành năng lượng
chết. Đừng tách rời khỏi năng lượng. Đó chính là sự chết. Toàn thể nhân loại trở
nên tàn lụi; không còn sức sống và mất sinh động. Tất cả là năng lượng chết
đang nổi trôi trong dòng chảy.
Mật điển nói:
Cố gắng hòa tan,
đừng cô đọng thành tảng băng.
Tan ra và trở thành một với dòng chảy.
Hãy đồng nhất với dòng sông và hoà tan vào
dòng chảy.
Nếu bạn trải nghiệm ngay lúc ấy,
tức khắc bạn sẽ chuyển hóa. Đó là bí mật của sự chuyển hóa. Sự chuyển hóa không
thể nương vào mâu thuẫn mà xuyên qua trực nhận. Kỹ thuật này rất là khoa học.
Nhưng tính dục là điều gì đó vượt quá tri thức. Tính dục không phải là sự giải
phóng năng lượng tạm thời và cũng không cho năng lượng thoát ra. Vì thế, nó
không có điểm kết thúc và trở thành thiền định.
Khi hân hoan lộ diện,
Chuyển hóa thành niềm vui.
Thâm nhập vào niềm vui và trở
thành nó. Như bất ngờ gặp lại người bạn cũ. Một niềm vui nào đó vừa thoáng qua
trong bạn. Nhưng chỉ quan tâm đến người bạn, không chú trọng về niềm hân hoan
là bạn đã đánh mất cơ hội. Niềm vui chỉ còn là giây phút thoáng qua.
Bạn chú trọng vào quá khứ. Thế
là bắt đầu nhắc lại những chuyện xưa cũ và quên mất niềm vui. Vì thế, khi gặp
người bạn lâu năm, bất ngờ niềm vui thoáng trong tim, bạn nên chú tâm ngay vào
niềm vui, cảm nhận và trở thành nó. Hãy để người bạn ra ngoài mà nên giữ trong
tim để cảm nhận niềm hoan hỷ.
Chúng ta có thể thực tập qua
nhiều trường hợp như: Khi mặt trời vừa mọc, bất ngờ bạn cảm thấy có gì dấy lên
trong lòng bạn. Hãy quên mặt trời, hãy để nó như thế. Đừng phân tích, đừng khen
ngợi hay diễn giải. Cứ giữ nguồn năng lượng hoan hỉ vừa dấy lên và thưởng thức.
Ngay giây phút ngắm nhìn, nó sẽ
lan tỏa và thấm nhuần toàn thân bạn. Đừng làm quan sát viên mà hãy để nó hòa
tan vào thân tâm. Trong một ngày có rất nhiều giây phút vui, hạnh phúc và an lạc
nhưng bạn luôn luôn lở mất cơ hội. Chẳng qua vì bạn đã quên.
Không riêng chỉ niềm vui cũng
có thể bạn giận dữ hay buồn phiền. Đối tượng chỉ là phương tiện để bạn thể hiện
những gì còn ẩn kín bên trong. Đối tượng không phải là nguyên nhân, quan trọng
là điều gì đó dấy lên trong bạn. Thế nên, bất cứ điều gì xảy ra, chính yếu vẫn
là sự phóng chiếu từ trong tâm thức.
Ngay cả cảm xúc tiêu cực, cũng
lấy đó để thực hành. Khi bạn giận dữ, đừng nên phóng chiếu lên người khác, đừng
áp đặt sự giận dữ vào đối tượng. Hãy để đối tượng ra ngoài. Bạn trở thành sự giận
dữ và mang nó chuyển hóa.
Cảm nhận toàn diện sự giận dữ
và chấp nhận nó đang hiện diện bên trong. Đừng phân tích, đừng tuyên bố người
này đang làm tôi đau khổ. Đừng phê phán vì họ chỉ là duyên hay là một trong những
nhân tố dùng để chuyển hóa.
Chúng ta nên có thái độ hòa nhã
và biết ơn họ, chính nhờ vào những nhân tố này đã làm lộ diện những gì còn tồn
đọng ẩn kín trong bạn. Sự va chạm của họ làm những vết hằn sâu thẳm của nghiệp
lực xuất hiện và bạn nhận diện ra nó. Vậy hãy biến thành vết thương.
Với bất cứ cảm xúc nào dù là
tiêu cực hay tích cực nên ứng dụng ngay. Đây là cơ hội làm bạn chuyển hóa từ
bên trong. Cho dù cảm xúc tiêu cực hay tiêu cực, bạn cũng nên phóng thích và
chuyển hóa trong trạng thái tỉnh thức ngay từ bên trong.
Hãy sử dụng tỉnh thức, như mang
ánh sáng vào bóng tối, bóng đêm sẽ không còn hiện hữu. Chỉ cần mang ánh sáng
vào, bóng đêm lập tức tan biến. Bóng đêm là tiêu cực vì nó thiếu tố chất ánh
sáng. Thông qua tỉnh giác, tất cả cảm xúc tiêu cực như căm ghét, giận dữ, đau buồn,
bạo động tự tan biến. Thế thì tình yêu, niềm vui, hạnh phúc... lần đầu tiên xuất
hiện trong bạn.
Ăn uống trong ý thức.
Cần phải ăn, nếu không, không
thể sống. Nhưng thường thì chúng ta ăn trong vô thức, một cách máy móc. Nếu
không ý thức mình đang ăn, có nghĩa bạn chỉ nhồi nhét thực phẩm. Hãy ăn chậm lại
và ý thức hương vị, có nghĩa là chỉ khi nào hành động chậm lại bạn mới bắt đầu
có ý thức.
Đừng tiếp tục quăng thực phẩm
vào miệng nhai. Nên nếm một cách từ từ và trở thành sự nếm. Khi bạn cảm thấy vị
ngọt thật sự ngọt và lan toả khắp toàn thân, không chỉ riêng vị giác.
Bạn có thể ăn rất nhiều món mà
không hề thưởng thức hương vị. Điều đó không khó khăn. Bạn sờ chạm một ai mà
không hề sờ chạm, cũng chẳng gì khó khăn. Giống như bạn bắt tay người khác rồi
rút laị. Thế thì bàn tay bạn đã chết. Vì nó xuất hiện như sờ chạm nhưng không
có sự sờ chạm.
Chúng ta chưa từng sờ chạm.Chúng
ta sợ hãi sự sờ chạm. Vì biểu tượng sờ chạm được xem như hình thức biểu lộ tính
dục. Bạn có thể đứng trong đám đông, trong xe lửa và va chạm rất nhiều người.
Nhưng bạn chạy trốn sự va chạm. Thân bạn va chạm nhưng bạn rút lui và né tránh
trong sự đau khổ.
Bạn cảm thấy khác biệt nếu lỡ
va chạm bất cứ một ai trong đám đông. Bạn hoặc người ấy thấy mình bị sỉ nhục.
Thân bạn va chạm, nhưng bạn không thể chuyển động. Bạn lúc nào cũng tách rời
như thân đang va chạm này không phải là mình mà nó là một xác chết. Sự mẫn cảm
này quả thực quá tồi tệ. Sự hư hỏng này là do bạn tự bảo vệ mình chống lại đời
sống. Một hình thức đạo đức giả. Vì bạn được trang bị quá nhiều sợ hãi. Có
nghĩa là bạn chỉ là một xác chết.
Thực sự không cần sợ hãi. Thật
sự tất cả đều chết. Có nghĩa là bạn cũng đã chết, vì đã bỏ lỡ cuộc sống thực.
Người thực sự sống, không sợ chết. Có nghĩa là ông ta rõ biết mình đang sống.
Khi cái chết xuất hiện, ông cảm nhận một cách nhạy bén và thản nhiên đón chào.
Điều này chính là sự trải nghiệm thật sự phi thường.
Nếu bạn đã sống một cách sinh động,
ngay cái chết cũng nên như thế. Thế thì cái chết không còn tồn tại vì cái chết
chỉ là hình thức sống khác. Nếu có thể sống ngay lúc chết, nếu có thể mẫn cảm
thân vật lý đang chết; nó giống như bạn rút lui về trung tâm và tan biến; nếu
có thể sống như thế, bạn sẽ trở thành bất tử.
Khi uống nước, bạn cảm thấy mát
lạnh. Nhắm mắt lại và uống rất chậm để thưởng thức cảm giác mát lạnh và trở
thành sự mát lạnh. Cảm giác mát lạnh đến bạn từ nước và trở thành một phần thân
thể. Miệng bạn sờ chạm. lưỡi bạn sờ chạm. Thế rồi cảm giác mát lạnh lan tỏa và
bạn chuyển hoá. Thế nên, hãy đón nhận nó đang xảy ra trong toàn thân bạn.
Mật điển nói:
Hãy sinh động,
Vì tính chất cuộc sống rất thiêng liêng.
Không còn đấng tối cao nào hơn cuộc sống.
Bạn hãy sinh động hơn thêm nữa.
Như thế bạn ngày càng hoàn thiện hơn.
Nếu đã hoàn toàn sinh động,
Có nghĩa bạn trở thành bất tử.