Read more
Trong khi làm sadhana về aum, điều tốt hơn là lặp lại nó như mật chúhay cố nghe nó như âm thanh bên trong?
Mật chú aum phải được làm trong ba giai đoạn. Thứ nhất, bạn phải lặplại nó rất to. Điều đó nghĩa là nó nên tới từ thân thể - thứ nhất là từ thânthể vì thân thể là cánh cửa chính. Thứ nhất để thân thể được bão hoà vớinó.Cho nên lặp lại nó to vào. Đi vào đền chùa hay vào phòng của bạn hayđâu đó nơi bạn có thể lặp lại nó to tuỳ thích. Dùng toàn thân để lặp lạinó, dường như hàng nghìn người đang nghe bạn mà không cómicrophone, và bạn phải làm rất to để cho toàn thân run rẩy, rungchuyển với nó. Và trong vài tháng, gần ba tháng, bạn không nên bận tâmvề bất kì cái gì khác. Giai đoạn đầu tiên là rất quan trọng vì nó cho nềnmóng. Nói to, cứ dường như mọi tế bào thân thể của bạn đang kêu nó,đang tụng nó....
Sau ba tháng, khi bạn cảm thấy thân thể mình hoàn toàn được bão hoà,nó đã đi vào sâu trong các tế bào thân thể - và khi bạn nói nó to, nókhông chỉ từ mồm: từ đầu tới ngón chân, toàn thân đang lặp lại nó... Nótới! Nếu bạn liên tục lặp lại nó trong ba tháng, ít nhất một giờ mỗi ngày,trong vòng ba tháng bạn sẽ cảm thấy rằng nó không phải là mồm, nó làtoàn thân. Nó xảy ra - nó đã xảy ra nhiều lần.
Nếu bạn làm nó thực sự chân thành, đích thực, và không tự lừa bản thânmình, nếu nó không hờ hững mà là hiện tượng một trăm phần trăm, thếthì ngay cả người khác cũng có thể nghe. Họ có thể để tai họ vào chânbạn, và khi bạn nói nó to họ sẽ nghe thấy nó tới xương bạn, bởi vì toànthân có thể hấp thu âm thanh và toàn thân có thể tạo ra âm thanh. Khôngcó vấn đề gì về nó. Mồm bạn chỉ là một phần của thân thể, một phần đặcbiệt, có vậy thôi. Nếu bạn thử, toàn thân bạn có thể lặp lại nó.
Chuyện xảy ra: một sannyasin Hindu, Swami Ram, đã làm nó trongnhiều năm, tụng to “Ram.” Một lần ông ấy ở trong một làng Himalayavới một người bạn. Người bạn này là nhà văn Sikh rất nổi tiếng, SardarPurnasingh. vào nửa đêm Purnasingh đột nhiên nghe thấy tiếng tụng“Ram, Ram, Ram.” Không có ai khác cả - chỉ mỗi Ram, Swami Ram, vàbản thân ông ấy. Họ cả hai cùng ngủ trên giường cũi của họ, và làng ởxa - xa hai, ba dặm. Không có ai.
Thế là Purnasingh dậy, đi quanh lều; không có ai cả. Và khi ông ấy đi xakhỏi Ram, âm thanh trở nên bớt đi. Khi ông ấy quay lại, âm thanh nàylại nhiều lên. Thế rồi ông ấy lại gần Ram hơn, người vẫn ngủ say.Khoảnh khắc ông ấy lại gần hơn, âm thanh này thậm chí còn to hơn. Thếrồi ông ấy áp tai vào thân thể của Ram. Cả thân thể đang rung động vớiâm thanh “Ram.”
Điều đó xảy ra: toàn thân bạn có thể trở nên được bão hoà. Đây là bướcthứ nhất - ba tháng, sáu tháng - nhưng bạn phải cảm thấy được bão hoà.Và bão hoà được cảm thấy giống như khi bạn đói và bạn ăn thức ăn -cách bạn cảm thấy khi dạ dầy được thoả mãn. Thân thể phải được thoảmãn trước nhất, và nếu bạn tiếp tục, điều đó có thể xảy ra trong ba thánghay sáu tháng. Ba tháng là giới hạn trung bình; với vài người điều đóxảy ra thậm chí trước nữa, với vài người còn mất ít thời gian hơn nhiều.
Nếu nó bão hoà toàn thân, dục sẽ biến mất hoàn toàn. Toàn thân đượclàm dịu thế, nó trở thành bình thản với âm thanh rung động mà khôngcần ném năng lượng ra, không cần xả ra, và bạn sẽ cảm thấy rất, rấtmạnh. Nhưng đừng dùng sức mạnh này... bởi vì bạn có thể dùng nó,nhưng mọi việc dùng sẽ là dùng sai. Đây mới là bước thứ nhất.
Năng lượng phải được thu thập lại để cho bạn có thể lấy bước thứ hai.Nếu bạn chọn dùng nó bạn có thể dùng nó, bởi vì sức mạnh này sẽ nhiềutới mức bạn có thể làm nhiều điều - bạn có thể đơn giản nói cái gì đó vànó sẽ thành đúng. Nhưng ở giai đoạn này nó đã bị cấm; bạn không nêntích cực, và bạn không nên nói cái gì. Bạn không nên nói với ai đó tronggiận dữ, “Đi và chết đi,” bởi vì điều này có thể xảy ra. Bạn nên trở thànhmạnh thế khi nó được bão hoà với toàn thân bạn tới mức người ta nóirằng tại giai đoạn này không điều tiêu cực nào nên được nói ra. Cho dùkhông chủ ý, không điều tiêu cực nào nên được nói ra.
Bạn có thể ngạc nhiên, nhưng điều tốt là tôi nói với bạn. Chúng ta đãlàm ra chiếc mái ở sau ngôi nhà này: nó đổ xuống. Nó đổ xuống vì nhiềungười trong các bạn. Các bạn làm nỗ lực vô cùng trong thiền, và đã có ítnhất hai mươi người nghĩ rằng nó sẽ đổ. Họ đã giúp đỡ: họ đã giúp chonó đổ. Ít nhất hai mươi người đã nghĩ liên tục. Khi họ ở đó họ nhìn vàonó, và họ nghĩ nó sẽ đổ bởi vì hình dáng không giống với tâm trí họ rằngnó sẽ còn lại.
Nó đã đổ! Và khi nó đổ, họ nghĩ, “Tất nhiên chúng tôi đúng.” Đây là cáivòng luẩn quẩn. Bạn là nguyên nhân! - và bạn nghĩ bạn đúng. Và tất cảcác bạn đều làm nhiều nỗ lực thế trong thiền. Bất kì cái gì bạn nghĩ đềucó thể xảy ra. Đừng bao giờ nghĩ một ý nghĩ tiêu cực khi bạn thiền. Điềuđó là có thể - bởi vì bạn thu được sức mạnh nào đó. Nhưng tôi khôngquan tâm tới cái mái, rằng nó đổ. Bởi vì việc đổ của nó nhiều ngườitrong các bạn đã mất phẩm chất nào đó của sức mạnh; điều đó là đángquan tâm nhiều hơn với tôi, bởi vì không cái gì xảy ra mà không có sứcmạnh của bạn được dùng trong nó.Đã có những người nói rằng cái mái sẽ đổ, và nó đã đổ. Họ có thể quansát bản thân họ. Trong vài ngày họ vẫn còn rất bất lực, buồn, chán nản.Họ mất sức mạnh của họ. Họ có thể nghĩ họ buồn vì cái mái đã đổ -không! Họ buồn vì họ đã mất phẩm chất nào đó của sức mạnh, và cuộcsống là hiện tượng năng lượng.
Khi bạn không thiền, không có mấy vấn đề. Bạn có thể nói bất kì cái gìbạn thích bởi vì bạn bất lực. Nhưng khi bạn thiền, bạn nên quan sát mọilời bạn nói bởi vì mọi lời của bạn có thể tạo ra cái gì đó xung quanh.Bước đầu tiên là làm bão hoà toàn thân, để cho toàn thân trở thành lựctụng. Khi bạn cảm thấy được thoả mãn, thế thì lấy bước thứ hai. Vàđừng bao giờ dùng sức mạnh này, bởi vì sức mạnh này phải được tíchluỹ và được dùng cho bước thứ hai.
Bước thứ hai là khép miệng lại và lặp lại và tụng aum trong tâm trí. Thứnhất là thân thể, thứ hai là tâm trí. Bây giờ thân thể không nên đượcdùng chút nào. Họng, lưỡi, môi - mọi thứ khép lại, toàn thân bị khoá lạivà tụng chỉ trong tâm trí, nhưng to nhất có thể được: cùng mức to nhưbạn đã dùng với thân thể. Bây giờ để tâm trí bão hoà với nó. Ba thángnữa, để tâm trí bão hoà với nó.
Cùng thời gian đó sẽ mất cho tâm trí như đã mất cho thân thể. Nếu bạncó thể đạt tới bão hoà trong một tháng với thân thể, bạn cũng sẽ đạt tớitrong một tháng trong tâm trí. Nếu bạn đạt tới trong bẩy tháng với thânthể, bẩy tháng sẽ cần cho tâm trí, bởi vì thân thể và tâm trí không đíchxác là hai; thay vì thế chúng là thân-tâm, hiện tượng thân tâm. Một phầnlà thân thể, phần kia là tâm trí: thân thể là tâm trí thấy được, tâm trí làthân thể không thấy được.
Cho nên để phần kia, phần tinh tế của nhân cách của bạn, được bão hoà;lặp lại to bên trong. Khi tâm trí được rót đầy, thậm chí nhiều sức mạnhhơn được thoát ra bên trong bạn. Với giai đoạn thứ nhất, dục sẽ biếnmất, với giai đoạn thứ hai, yêu sẽ biến mất - yêu mà bạn biết, không phảilà yêu mà vị Phật biết, nhưng yêu của bạn sẽ biến mất - bởi vì dục làphần thân thể của yêu và yêu là phần tâm trí của dục. Khi yêu biến mất,thế thì thậm chí có nhiều nguy hiểm hơn. Bạn có thể rất, rất gây tai hoạchí tử cho người khác. Nếu bạn nói điều gì đó, nó sẽ lập tức xảy ra. Đólà lí do tại sao với giai đoạn thứ hai, im lặng toàn bộ được đề nghị. Khibạn ở giai đoạn thứ hai, phải hoàn toàn im lặng.
Sẽ có xu hướng dùng sức mạnh này, bởi vì bạn sẽ rất tò mò về nó, vàbạn sẽ có năng lượng nhiều tới mức bạn muốn xem điều gì có thể xảy ra.Nhưng đừng dùng nó và đừng chưa trưởng thành, bởi vì bước thứ baphải được lấy và năng lượng là được cần. Đó là lí do tại sao dục biếnmất - bởi vì năng lượng phải được tích luỹ: yêu biến mất - bởi vì nănglượng tinh tế phải được tích luỹ.
Bước thứ ba là khi tâm trí cảm thấy được bão hoà - và bạn sẽ đi tới biếtđiều đó khi điều này xảy ra; không có nhu cầu để hỏi làm sao người ta sẽcảm thấy nó. Điều đó chỉ giống như khi ăn bạn cảm thấy, “Bây giờ, vậylà đủ”: tâm trí sẽ cảm thấy khi nào là đủ. Thế thì bạn bắt đầu bước thứba. Bước thứ ba là ở chỗ không thân thể nào phải được dùng, không tâmtrí nào phải được dùng. Như bạn khoá thân thể lại, bây giờ bạn khoá tâmtrí.Và điều đó là dễ dàng. Khi bạn đã từng làm việc tụng trong ba, bốntháng, điều đó là rất dễ: bạn đơn giản khoá thân thể, bạn đơn giản khoátâm trí. Chỉ lắng nghe, và bạn sẽ nghe thấy âm thanh tới với bạn từ trungtâm riêng của bạn về các trái tim. Aum sẽ có đó dường như ai đó khácđang tụng; bạn chỉ là người nghe. Đây là bước thứ ba, và bước thứ banày sẽ thay đổi toàn thể bản thể bạn. Mọi rào cản sẽ mất đi và mọichướng ngại sẽ biến mất. Cho nên có thể phải mất gần chín tháng trungbình, nếu bạn đưa toàn bộ năng lượng vào trong nó.
Bạn nói: “Trong khi làm sadhana về aum, điều tốt hơn là lặp lại nó nhưmật chú hay cố nghe nó như âm thanh bên trong?” Ngay bây giờ bạnkhông thể nghe thấy nó như âm thanh bên trong được. Âm thanh bêntrong có đó nhưng nó im lặng thế, tinh tế thế, và bạn không có tai đểlắng nghe nó. Tai phải được phát triển. Khi thân thể được bão hoà vàtâm trí được bão hoà, chỉ thế thì bạn sẽ có tai đó - tai thứ ba, nói tạm nhưvậy - cho nên bạn có thể lắng nghe âm thanh đó mà bao giờ cũng có đó.
Nó là âm thanh hài hoà. Nó ở bên trong và bên ngoài. Áp tai bạn vào câyvà nó có đó, áp tai bạn vào đá và nó có đó. Nhưng đầu tiên thân-tâm bạnphải được siêu việt lên, và bạn cũng nên thu lấy ngày càng nhiều nănglượng hơn. Cái tinh tế sẽ yêu cầu năng lượng vô cùng để được nghethấy.
Với bước thứ nhất dục biến mất, với bước thứ hai yêu biến mất và vớibước thứ ba mọi thứ bạn đã biết đều biến mất, cứ dường như bạn khôngcòn nữa - chết, qua đi, tan biến. Nó là hiện tượng chết. Và nếu bạnkhông trở nên sợ và trốn đi... bởi vì sẽ có mọi xu hướng trong bạn đểtrốn, bởi vì điều này có vẻ giống như vực thẳm và bạn đang rơi vàotrong nó, và vực thẳm là không đáy. Dường như không có chỗ cuối chonó. Bạn trở thành giống như chiếc lá rơi vào trong vực thẳm không đáy -rơi mãi và rơi mãi và rơi mãi, và dường như không có chỗ cuối cho nó.
Bạn sẽ hoảng sợ. Bạn muốn chạy khỏi nó. Nếu bạn chạy khỏi nó, toànthể nỗ lực đã thành phí hoài. Và việc chạy sẽ không là ở chỗ bạn sẽ bắtđầu tụng mật chú aum: điều đó sẽ là điều đầu tiên phải làm nếu bạn bắtđầu chạy, bởi vì nếu bạn tụng bạn trở lại trong tâm trí. Nếu bạn tụng to,bạn trở lại trong thân thể.Cho nên khi người ta bắt đầu lắng nghe người ta không nên tụng bởi vìviệc tụng đó sẽ là việc trốn chạy. Mật chú phải được tụng và thế rồi bỏ.Mật chú là đầy đủ chỉ khi bạn có thể bỏ nó. Nếu bạn cứ tụng nó bạn sẽníu bám lấy nó như chỗ trú ngụ, và bất kì khi nào bạn trở nên sợ bạn sẽlại tới và tụng nó.
Đó là lí do tại sao tôi nói tụng nó sâu sắc tới mức thân thể được bão hoà;không có nhu cầu tụng trong thân thể lần nữa. Tâm trí được bão hoà,tràn ngập, cho nên không cần tụng nó, không có không gian để để nhiềuviệc tụng vào trong nó. Cho nên bạn không thể trốn thoát được. Chỉ thếthì việc nghe âm thanh vô âm mới thành có thể.
0 Đánh giá