Chương 27. Năng lực chữa lành của thiền

Chương 27. Năng lực chữa lành của thiền

Price:

Read more

Osho - Cân bằng thân tâm
Chương 27. Năng lực chữa lành của thiền


Từ “thiền – meditation” và từ “thuốc – medicine” có cùng gốc. Thuốc nghĩa là cái chữa lành về thể chất, còn thiền nghĩa là cái chữa lành về tâm linh. Cả hai đều là những năng lực chữa lành.
Một điều khác cần phải nhớ: từ “chữa lành – healing” và từ “toàn thể – whole” cũng có cùng gốc. Được chữa lành đơn giản có nghĩa là toàn thể, không bỏ lỡ bất kì điều gì. Một nghĩa khác của từ này – từ “linh thiêng – holy” cũng bắt nguồn từ cùng gốc. Chữa lành, toàn thể, linh thiêng là không khác biệt về nguồn gốc.
Thiền chữa lành, làm bạn thành toàn thể, và là toàn thể là linh thiêng. Tính linh thiêng chẳng liên quan gì tới việc thuộc vào bất kì tôn giáo nào, thuộc vào bất kì nhà thờ nào. Nó đơn giản có nghĩa là bên trong mình, bạn là toàn thể, đầy đủ; không cái gì thiếu, bạn được hoàn thành. Bạn là điều mà sự tồn tại muốn bạn là vậy. Bạn đã nhận ra tiềm năng của mình.
Câu hỏi: “Cách thiền tích cực của thầy ban đầu có khuynh hướng làm căng cơ bắp, gây ra đau ở mọi nơi. Có cách nào khác để vượt qua điều đó không?”
(Độc giả tham khảo cuốn “Thiền: Tự do đầu tiên và cuối cùng” để biết thêm chi tiết và hướng dẫn về Thiền tích cực của Osho.)
Cứ làm điều đó đi! Bạn sẽ vượt qua nó – và lí do là hiển nhiên. Có hai lí do. Thứ nhất, nó là việc tập luyện mạnh mẽ và thân thể bạn phải được hoà điệu với nó. Cho nên trong ba hay bốn ngày bạn sẽ cảm thấy rằng toàn thân đau nhức. Với bất kì bài tập luyện mới nào điều đó cũng sẽ xảy ra. Nhưng sau bốn ngày bạn sẽ vượt qua nó và thân thể bạn sẽ cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ.
Nhưng điều này không phải là rất cơ bản. Điều cơ bản đi sâu hơn, và điều cơ bản là điều các nhà tâm lí học hiện đại đã đi tới biết. Thân thể bạn không đơn giản là vật lí. Trong thân thể bạn, trong cơ bắp bạn, trong cấu trúc thân thể bạn, nhiều thứ khác đã đi vào qua đàn áp. Nếu bạn đàn áp giận dữ, chất độc đi vào thân thể. Nó đi vào trong cơ bắp, nó đi vào trong máu. Nếu bạn đàn áp bất kì cái gì, nó không chỉ là tinh thần, nó cũng là vật lí nữa – bởi vì bạn không thực sự bị phân chia. Bạn không là thân thể và tâm trí; bạn là thân tâm – thần kinh. Bạn là cả hai cùng nhau. Cho nên bất kì điều gì được làm với thân thể bạn đều đạt tới tâm trí và bất kì điều gì được làm với tâm trí đều đạt tới thân thể, vì thân thể và tâm trí là hai đầu của cùng một thực thế.
Chẳng hạn, nếu bạn giận, điều gì xảy ra cho thân thể? Bất kì khi nào bạn giận, chất độc nào đó lại được tiết vào trong máu. Không có những chất độc này bạn sẽ không đủ điên để giận. Bạn có những tuyến đặc biệt trong thân thể, và những tuyến này tiết ra hoá chất nào đó. Bây giờ đây là khoa học, đây không chỉ là triết lí. Máu bạn trở nên bị độc.
Đó là lí do tại sao, khi giận, bạn có thể làm điều gì đó mà bạn bình thường không thể làm được – bởi vì bạn điên lên. Bạn có thể đẩy tảng đá lớn: bình thường bạn không thể làm được điều đó. Bạn về sau thậm chí không thể nào tin được rằng bạn có thể đẩy được tảng đá này hay ném nó hay nâng nó. Khi bạn trở lại bình thường, bạn sẽ không có khả năng nâng nó lên lần nữa bởi vì bạn không như trước. Các hoá chất đặc biệt đã tuần hoàn trong máu. Bạn đã trong tình trạng khẩn cấp; toàn thể năng lượng của bạn đã được đem ra hoạt động.
Nhưng khi con vật giận lên, nó giận. Nó không có đạo đức về điều đó, không giáo huấn về điều đó. Nó đơn giản giận dữ và giận dữ được xả ra. Khi bạn giận dữ, bạn giận theo cách tương tự với bất kì con vật nào. Nhưng thế rồi có xã hội, đạo đức, phép xã giao, và cả nghìn thứ. Bạn phải nén cơn giận xuống. Bạn phải bầy tỏ rằng bạn không giận; bạn phải mỉm cười – nụ cười tô vẽ! Bạn phải tạo ra nụ cười, và bạn nén cơn giận xuống. Điều gì xảy ra cho thân thể? Thân thể sẵn sàng đánh nhau – hoặc đánh hoặc chuồn, trốn khỏi nguy hiểm, hoặc đối diện với nó hoặc trốn chạy khỏi nó. Thân thể đã sẵn sàng làm điều gì đó: giận dữ chỉ là sẵn sàng làm điều gì đó. Thân thể sắp bạo hành, hung hăng.
Nếu bạn có thể bạo hành và hung hăng, thế thì năng lượng sẽ được xả ra. Nhưng bạn không thể thế được – điều đó là không thích hợp, cho nên bạn nén nó xuống. Thế thì điều gì sẽ xảy ra cho tất cả những cơ bắp kia đã sẵn sàng để hung hăng? Chúng sẽ trở nên bị què quặt. Năng lượng đẩy chúng trở nên hung hăng, còn bạn nén chúng trở lại không cho hung hăng. Sẽ có xung đột. Trong cơ bắp bạn, trong máu bạn, trong các mô thân thể bạn, sẽ có xung đột. Chúng sẵn sàng để bầy tỏ điều gì đó còn bạn đang nén chúng lại không cho bầy tỏ. Bạn đang đán áp chúng. Thế thì thân thể bạn trở nên què quặt.
Và điều này xảy ra với mọi xúc động. Và điều này cứ diễn ra ngày tiếp ngày trong nhiều năm. Thế thì thân thể bạn trở nên bị què quặt khắp nơi. Tất cả các thần kinh đều trở nên tê liệt. Chúng không tuôn chảy, chúng không linh động, chúng không sống động. Chúng đã trở nên chết, chúng đã trở nên bị đầu độc. Và chúng tất cả đều trở nên vướng víu. Chúng không tự nhiên.
Nhìn bất kì con vật nào và thấy cái duyên dáng của thân thể. Điều gì xảy ra cho thân thể con người? Sao nó lại không duyên dáng thế? Tại sao? Mọi con vật đều duyên dáng thế: sao thân thể con người lại không duyên dáng vậy? Điều gì đã xảy ra cho nó? Bạn đã làm điều gì đó với nó: bạn đã nghiền nát nó và tự phát tự nhiên của luồng chảy của nó đã mất. Nó đã trở thành tù đọng. Trong mọi phần của thân thể bạn đều có chất độc. Trong mọi cơ bắp của thân thể bạn đều có giận dữ bị đàn áp, ham muốn dục bị đàn áp, tham lam bị đàn áp – và mọi thứ – ghen tị, hận thù bị đàn áp. Mọi thứ đều bị đàn áp ở đó. Thân thể bạn thực sự bị bệnh.
Cho nên khi bạn bắt đầu thực hiện cách thiền tích cực này, tất cả những chất độc đó sẽ được xả ra. Và bất kì chỗ nào thân thể đã trở nên tù đọng, nó sẽ phải tan ra, nó sẽ trở thành linh động lần nữa. Và đây là nỗ lực lớn lao. Sau bốn mươi năm sống theo cách sai, thế rồi bỗng nhiên tập thiền, toàn thân thể lại trong sự biến động đột ngột. Bạn sẽ cảm thấy đau khắp người. Nhưng việc đau này là tốt, và bạn phải đón chào nó. Cho phép thân thể lại trở thành luồng chảy. Lần nữa nó sẽ trở nên duyên dáng và như trẻ con; bạn sẽ thu lại sống động. Nhưng trước khi sống động đó tới với bạn, những phần chết phải được loại bỏ và điều này sẽ có chút ít đau đớn.
Các nhà tâm lí nói rằng chúng ta đã tạo ra áo giáp xung quanh thân thể và áo giáp đó là vấn đề. Nếu bạn được phép diễn đạt toàn bộ khi bạn giận bạn sẽ làm gì? Khi bạn giận, bạn bắt đầu nghiến răng; bạn muốn làm điều gì đó bằng móng và bằng tay bạn, bởi vì đó là cách thức được kế thừa từ con vật. Bạn muốn làm điều gì đó bằng tay mình, để phá huỷ cái gì đó.
Nếu bạn không làm gì cả thì ngón tay bạn sẽ trở thành què quặt; chúng sẽ mất duyên dáng, cái đẹp. Chúng sẽ không là các chi sống. Và chất độc có đó. Cho nên khi bạn bắt tay ai đó, thực sự không có động chạm, không có cuộc sống, bởi vì tay bạn đã chết.
Bạn có thể cảm thấy điều này. Chạm vào tay đứa trẻ nhỏ – sự khác biệt tinh tế có đó. Khi đứa trẻ thực sự đưa tay nó cho bạn… nếu nó không đưa, thế thì điều đó cũng được – nó sẽ rút tay lại. Nó sẽ không đưa cho bạn bàn tay chết, nó đơn giản rút tay lại. Nhưng nếu nó muốn đưa tay cho bạn, thế thì bạn sẽ cảm thấy rằng tay nó cứ dường như tan chảy trong tay bạn. Hơi ấm, luồng chảy – cứ dường như toàn thể đứa trẻ đã đi tới bàn tay này. Chính cái chạm đó, và nó diễn đạt tất cả tình yêu có thể diễn đạt được.
Nhưng cùng đứa trẻ đó khi lớn lên sẽ bắt tay cứ dường như bàn tay chỉ là một công cụ chết. Nó sẽ không đi vào trong đó, nó sẽ không tuôn chảy qua đó. Điều này đã xảy ra bởi vì có những khối chắn. Giận dữ bị chặn lại… thực sự, trước khi tay bạn trở nên sống động trở lại để diễn đạt tình yêu, nó sẽ phải trải qau đau đớn, nó sẽ phải trải qua việc diễn đạt sâu sắc của giận dữ. Nếu giận dữ không được xả ra, giận dữ đó phong toả và tình yêu không thể đi ra được từ đó.
Toàn thân thể bạn đã trở nên bị phong toả, không chỉ tay bạn. Cho nên bạn có thể ôm ai đó, bạn có thể đưa ai đó vào gần ngực mình, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc đưa ai đó tới gần trái tim bạn. Có hai điều khác biệt. Bạn có thể đưa ai đó lại gần ngực mình: đây là hiện tượng vật lí. Nhưng nếu bạn có áo giáp quanh trái tim mình, phong toả xúc động, thế thì người này vẫn còn ở xa như người đó vẫn vậy; không thân mật nào là có thể có. Nhưng nếu bạn thực sự đưa một người lại gần, và không có áo giáp, không có tường giữa bạn và người này, thế thì trái tim sẽ tan chảy vào người kia. Sẽ có gặp gỡ, giao cảm.
Thân thể bạn phải xả ra chất độc. Bạn đã trở thành độc, và bạn sẽ bị đau bởi những chất độc này đã lắng đọng. Bây giờ tôi đang tạo ra sự hỗn loạn lần nữa. Việc thiền này là để tạo ra sự hỗn loạn bên trong bạn để cho bạn có thể được sắp đặt lại – để cho việc xếp đặt mới trở thành có thể. Bạn phải bị phá huỷ như bạn đang vậy, chỉ thế thì cái mới mới được sinh ra. Như bạn đang đấy, bạn đã đi hoàn toàn sai. Bạn phải bị phá huỷ và chỉ thế thì cái gì đó mới mới có thể được tạo ra. Sẽ có đau đớn, nhưng cái đau này là xứng đáng.
Cho nên cứ làm việc thiền đó đi và cho phép thân thể có đau. Cho phép thân thể không chống cự lại; cho phép thân thể đi vào trong đau đớn này. Đau đớn này tới từ quá khứ của bạn nhưng nó sẽ đi. Nếu bạn sẵn sàng nó sẽ đi. Và khi nó đi, thế thì lần đầu tiên bạn sẽ có thân thể. Ngay bây giờ bạn chỉ có sự cầm tù, cái bao nang, chết. Bạn bị bao bọc; bạn không có thân thể linh động, sống động. Ngay cả con vật cũng có thân thể đẹp hơn, sống động hơn bạn.
Nhân tiện, đó là lí do tại sao chúng ta đã trở nên bị ám ảnh quá nhiều với quần áo – bởi vì thân thể không đáng để trưng bày. Chúng ta đã trở nên bị ám ảnh quá nhiều với quần áo! Bất kì khi nào bạn đứng trần bạn sẽ thấy điều mình đã làm cho thân thể mình. Quần áo cứ che dấu thân thể với bạn.
Bệnh này là cái vòng luẩn quẩn, bởi vì nếu bạn không có thân thể sống động, bạn muốn che giấu nó, và khi bạn che dấu nó, nó trở thành ngày một chết hơn – bởi vì thế thì không có nhu cầu tỉnh táo về sự sống động của nó.
Qua nhiều thế kỉ mặc quần áo chúng ta đã đánh mất tiếp xúc với thân thể riêng của mình. Nếu đầu bạn bị chặt và bạn gặp thân thể riêng của mình không đầu, tôi dám chắc bạn sẽ không thể nhận ra được rằng đây là thân thể mình – hay bạn sẽ có khả năng nhận ra nó? Bạn sẽ không thể có khả năng nhận ra nó được bởi vì bạn thậm chí không quen biết với thân thể riêng của mình. Bạn không có cảm giác gì về nó; bạn đơn giản sống trong nó mà không chăm nom tới nó.
Chúng ta đã làm nhiều điều bạo hành với thân thể mình. Cho nên trong việc thiền hỗn loạn này tôi đang buộc thân thể bạn sống động trở lại. Nhiều khối chắn sẽ bị phá vỡ; nhiều vấn đề đã lắng đọng sẽ trở nên bị khuấy lộn trở lại; nhiều hệ thống sẽ trở nên linh động trở lại. Sẽ có đau đớn, nhưng đón chào nó. Nó là ân huệ và bạn sẽ vượt qua nó. Tiếp tục! Không cần phải nghĩ cần làm gì. Bạn đơn giản tiếp tục việc thiền. Tôi đã thấy hàng nghìn và hàng nghìn người trải qua cùng quá trình này. Trong vòng vài ngày cái đau sẽ qua đi. Và khi cái đau qua đi, bạn sẽ có niềm vui tinh tế quanh thân thể mình.
Bạn không thể có nó ngay bây giờ bởi vì cái đau có đó. Bạn có thể biết nó hay bạn có thể không biết nó nhưng cái đau vẫn có đó ở khắp thân thể bạn. Bạn đã đơn giản trở nên vô ý thức về nó bởi vì nó bao giờ cũng ở cùng bạn. Bất kì cái gì bao giờ cũng có đó, bạn đều trở nên vô ý thức về nó. Qua thiền bạn sẽ trở nên ý thức và thế thì tâm trí sẽ nói, “Đừng làm điều này; toàn thân bị đau rồi.” Đừng nghe lời tâm trí. Đơn giản cứ làm nó.
Trong vòng một thời gian nào đó cái đau sẽ bị tống ra. Và khi đau bị tống ra, khi thân thể bạn lại trở nên nhạy cảm và không có khối chắn, không chất độc nào bao quanh nó, bạn bao giờ cũng có cảm giác vui mừng tinh tế bao bọc quanh bạn. Bất kì điều gì bạn làm hay không làm, bạn bao giờ cũng cảm thấy rung động tinh tế của niềm vui bao quanh thân thể bạn.
Thực tế, niềm vui chỉ nghĩa là thân thể bạn đang trong bản giao hưởng, không gì khác – rằng thân thể bạn đang trong điệu nhạc, không gì khác. Niềm vui không phải là hoan lạc; hoan lạc phải được đưa tới từ cái gì đó khác. Niềm vui là bản thân bạn – sống động, tràn đầy rung động, sinh động. Một cảm giác về âm nhạc tinh tế bao quanh thân thể bạn và bên trong thân thể bạn, bản giao hưởng – đó là niềm vui. Bạn có thể vui vẻ khi thân thể đang tuôn chảy, khi nó tuôn chảy tựa dòng sông.
Nó sẽ tới nhưng bạn sẽ phải trải qua đau khổ, qua đau đớn. Đó là một phần của định mệnh của bạn bởi vì bạn đã tạo ra nó. Nhưng nó qua đi. Nếu bạn không dừng lại ở giữa, nó đi qua. Nếu bạn dừng lại ở giữa chừng, thế thì thói quen cũ sẽ lại có đó. Trong bốn hay năm ngày bạn sẽ cảm thấy ổn thoả – như cái cũ, như bạn bao giờ cũng đã từng là vậy. Nhận biết về sự ổn thoả này.

Ads Belove Post