Read more
Osho - Hiểu biết là chìa khóa
Ham muốn là gì?
Ham
muốn là gì? Bạn đã bao giờ nhìn vào việc ham muốn của mình chưa? Bạn đã bao giờ
đương đầu với nó chưa? Bạn đã cố gắng suy tư về nó chưa? Ham muốn là gì?
Bạn
ham muốn ngôi nhà nào đó; bạn làm việc vì nó, bạn làm việc vất vả. Bạn phá huỷ
cả cuộc đời mình cho nó - thế rồi ngôi nhà có đó. Nhưng có sự hoàn thành không?
Một khi ngôi nhà có đó, bỗng nhiên bạn cảm thấy rất trống rỗng - bạn cảm thấy
còn trống rỗng hơn trước đây, bởi vì trước đây có mối bận tâm để đạt tới ngôi
nhà này. Bây giờ nó đây rồi: ngay lập tức tâm trí bạn bắt đầu tìm cái gì đó
khác để được bận tâm vào. Bây giờ có những ngôi nhà lớn hơn; tâm trí bạn bắt đầu
nghĩ tới những ngôi nhà lớn hơn đó. Có những lâu đài lớn hơn... Bạn ham muốn một
người đàn bà và bạn đã đạt được ham muốn của mình, thế rồi bỗng nhiên tay bạn lại
trống rỗng. Lần nữa bạn bắt đầu ham muốn người đàn bà khác nào đó.
Đây
là bản chất của ham muốn. Ham muốn bao giờ cũng lao lên trước bạn. Ham muốn bao
giờ cũng trong tương lai. Ham muốn là hy vọng. Ham muốn không thể nào được hoàn
thành bởi vì chính bản chất của nó là vẫn còn không được hoàn thành và được
phóng chiếu vào tương lai. Nó bao giờ cũng ở trên đường chân trời. Bạn có thể
xô tới, bạn có thể chạy về đường chân trời, nhưng bạn sẽ chẳng bao giờ tới được
cả: dù bạn tới đâu thì bạn đều sẽ thấy đường chân trời đã lùi ra xa. Và khoảng
cách giữa bạn và đường chân trời vẫn còn hoàn toàn như cũ. Bạn có mười nghìn $,
ham muốn là về hai mươi nghìn $; bạn có hai mươi nghìn $, ham muốn là bốn mươi nghìn
$. Khoảng cách vẫn thế; tỉ lệ toán học vẫn thế. Ham muốn là tù túng, bởi vì khi
bạn ham muốn, bạn trở thành phụ thuộc vào cái khác, vào đối tượng được ham muốn.
Khi bạn
ham muốn cái gì đó, niềm vui của bạn phụ thuộc vào cái đó. Nếu nó bị lấy đi, bạn
khổ; nếu nó được trao cho bạn, bạn sung sướng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó
thôi. Điều đó nữa cũng phải được hiểu. Bất kì khi nào ham muốn của bạn được đáp
ứng chỉ trong khoảnh khắc đó bạn cảm thấy niềm vui. Nó là phù du, bởi vì một
khi bạn có nó rồi, tâm trí lại bắt đầu ham muốn nhiều hơn, về cái gì đó khác.
Tâm trí tồn tại trong ham muốn; do đó tâm trí không bao giờ có thể để bạn không
có ham muốn. Nếu bạn không có ham muốn tâm trí chết ngay lập tức.
Bạn
càng ham muốn, bạn sẽ càng khốn khổ, bởi vì bạn càng ham muốn, càng nhiều thứ sẽ
là sự trông đợi của bạn. Bạn càng ham muốn, bạn sẽ càng ít biết ơn hơn, bởi vì
bạn càng nhiều ham muốn, bạn sẽ càng cảm thấy con người đề nghị và thượng đế
quyết định. Bạn càng ít ham muốn, bạn sẽ càng biết ơn hơn, bởi vì bạn càng ít ham
muốn, bạn sẽ càng thấy nhiều hơn bao nhiêu thứ đã được trao mà không có việc
ham muốn, không có đòi hỏi. Nếu bạn không ham muốn chút nào, bạn sẽ trong sự biết
ơn vô cùng, bởi vì biết bao nhiêu thứ đã được cho rồi. Cuộc sống là món quà thế...
thế mà chúng ta cứ đi cùng tâm trí mình.
Nhớ
hai từ này - ham muốn và nhu cầu. Ham muốn là của tâm trí; nhu cầu là của thân
thể. Và nhớ phân biệt giữa ham muốn và nhu cầu, bằng không bạn có thể ở trong đống
lộn xộn rất sâu. Đừng bao giờ thử vứt bỏ nhu cầu. Không ai có thể vứt bỏ được
chúng, trừ phi thân thể mất đi. Và đừng bị lẫn lộn cái gì với cái gì. Bao giờ
cũng nhớ cái gì là nhu cầu và cái gì là ham muốn.
Nhu cầu
tới từ thân thể và ham muốn tới từ tâm trí. Nhu cầu mang tính con vật; ham muốn
mang tính con người. Tất nhiên, khi bạn cảm thấy đói bạn cần thức ăn. Dừng lại
khi nhu cầu dừng lại; dạ dầy của bạn lập tức nói, “Đủ rồi.” Nhưng tâm trí nói,
“Ăn thêm chút nữa. Nó ngon thế.” Đây là ham muốn. Thân thể bạn nói, “Mình
khát,” nhưng thân thể không bao giờ yêu cầu Coca Cola. Thân thể nói, “Khát” cho
nên bạn uống. Bạn không thể uống được nhiều nước hơn được cần, nhưng bạn có thể
uống nhiều Coca Cola. Nó là hiện tượng tâm trí.
Người
không ham muốn không thể bị khai thác. Thế thì không tu sĩ nào có thể khai thác
được, thế thì không nhà thờ nào có thể khai thác được người đó. Chính bởi vì bạn
ham muốn mà bạn tạo ra khả năng bị khai thác. Cắt bỏ ham muốn của bạn nhiều nhất
có thể được đi vì chúng là phi tự nhiên. Đừng bao giờ cắt bỏ nhu cầu của bạn vì
chúng là tự nhiên: đáp ứng cho nhu cầu của bạn.
Nhìn
vào toàn thể sự việc đi. Nhu cầu là không nhiều lắm: chúng không nhiều chút
nào. Và chúng đơn giản thế. Bạn cần gì? Thức ăn, nước, chỗ ở, ai đó yêu bạn và
ai đó để cho bạn có thể yêu người đó. Bạn cần cái gì khác nữa? Tình yêu, thức
ăn, chỗ ở - những nhu cầu đơn giản. Và tôn giáo chống lại tất cả những nhu cầu
này. Chống lại tình yêu, họ nói thực hành vô dục. Chống lại thức ăn, họ nói thực
hành nhịn ăn. Chống lại chỗ ở, họ nói trở thành sư, di chuyển, trở thành kẻ
lang thang - vô gia cư. Họ chống lại các nhu cầu. Đó là lí do tại sao họ tạo ra
địa ngục. Và bạn ngày càng nhiều trong khổ sở, và ngày càng nhiều trong tay họ.
Thế thì bạn hỏi xin giúp đỡ, và toàn thể sự việc được tạo ra.
Đừng
bao giờ đi ngược lại nhu cầu, và bao giờ cũng nhớ cắt bỏ ham muốn. Ham muốn là
vô dụng. Ham muốn là gì? Nó không phải là ham muốn về chỗ ở. Ham muốn bao giờ
cũng về chỗ ở tốt hơn. Ham muốn mang tính so sánh; nhu cầu là đơn giản. Bạn cần
chỗ ở, ham muốn cần lâu đài. Nhu cầu là rất, rất đơn giản. Bạn cần người đàn bà
để yêu, người đàn ông để yêu. Ham muốn sao? - ham muốn cần Cleopatra. Ham muốn
đơn giản là về cái không thể được; nhu cầu là về cái có thể.
Bạn
không thể ham muốn trong hiện tại được; không tồn tại ham muốn trong hiện tại. Bạn
có thể ham muốn cái gì trong hiện tại không? Làm sao bạn sẽ ham muốn nó? Bởi vì
nếu bạn ham muốn, ngay lập tức tương lai đã đi vào. Ngày mai đã bước vào, hay
khoảnh khắc tiếp. Và ham muốn cần thời gian để hoàn thành nó - tương lai. Làm
sao bạn có thể ham muốn trong khoảnh khắc này, ở đây bây giờ?
Xem tiếp: Tình yêu và Hôn nhân
0 Đánh giá