Read more
Khi tôi yêu những người khác, với tôi đó là sự căng thẳng. Chỉ tình yêu
của tôi với thầy mới cho tôi sự mãn nguyện, sự tươi trẻ. Tại sao lại như vậy?
Điều
này cũng có thể trở thành sự thất vọng ở bất kỳ thời điểm nào, bởi vì người
khác vẫn giữ là trung tâm. Bất kỳ là ai... thì người khác đó phải không được ở
trung tâm.
Nếu
bạn thực sự cảm nhận thân tình với tôi, thì nên nhớ điều này: người khác phải
không là trung tâm. Thời điểm tình yêu của bạn không định tâm vào tôi, bạn sẽ hạnh
phúc. Nếu tình yêu của bạn định tâm vào tôi thì điều đó chỉ tạo ra những rắc rối.
Bạn
sẽ yêu tôi và bạn sẽ tìm ra một người nào đó khác để ghét. Đây là những gì đang
xảy ra. Nếu bạn yêu vị guru của mình, thì bạn sẽ bắt đầu ghét và lên án những vị
guru khác. Nếu bạn yêu Ram thì ngay cả Krishna cũng trở thành kẻ thù. Bạn phải
tạo ra kẻ thù. Nếu bạn yêu một người nào đó - thậm chí nếu bạn yêu tôi và bạn cảm
nhận một sự tươi trẻ, một sự mãn nguyện - thì trong thâm tâm, cũng còn có khía
cạnh khác. Bất kỳ thời điểm nào cũng có thể nổ ra và trở thành hủy diệt. Bạn phải
được mãn nguyện chính bên trong bạn, bởi vì chỉ khi đó mới không có thất vọng.
Bạn sẽ cảm nhận rất nhiều điều nhưng chúng sẽ là một cái gì đó tách biệt khỏi bạn.
Trung tâm sẽ giữ nguyên. Nếu bạn có thể cùng với bạn một cách toàn bộ, thì ngay
cả nếu tôi không có đây, nếu bạn không tìm ra tôi, nếu bạn quên tôi hoàn toàn
thì sự mãn nguyện sẽ vẫn vậy, sự tươi trẻ sẽ vẫn vậy. Thế rồi khi bạn định tâm
trong chính bạn, bạn có thể cảm nhận lòng biết ơn tinh tế đối với một người nào
đó, nhưng đó sẽ không là một vấn đề khác.
Đừng
quyến luyến. Đừng nghĩ về tình yêu với những điều kiện, bởi vì chính điều kiện,
như chúng ta biết, buộc phải có đối cực của nó. Điều này có vẻ khó hiểu. Nếu bạn
yêu tôi thì việc bạn ghét tôi là điều có vẻ không hình dung nổi. Nhưng đó là hiện
tượng phổ biến. Khi một ai đó đang mơ, họ không thể biết rằng những gì họ nhìn
thấy trong mơ lại chỉ là giấc mơ. Đối với người đó, điều đó là thực; họ không
thể hình dung làm sao điều đó có thể là không thực. Điều tương tự cũng xuất hiện
khi ai đó đang yêu: anh ta không thể hình dung làm sao mà mình lại có thể ghét
người mình yêu. Nhưng sau đó, khi anh ta bắt đầu ghét, anh ta không thể tưởng
tượng làm sao mình có thể yêu.
Những
người yêu và sau đó ghét không phải là những người yêu thực sự. Nhưng tâm trí
liên tục cung cấp những lý do. Nếu bạn yêu một người nào đó và bạn không thể
hình dung làm sao bạn có thể ghét anh ấy hay cô ấy, thì tâm trí nói rằng đây là
tình yêu thực sự. Thế rồi, khi bạn bắt đầu ghét cũng con người đó thì tâm trí
nói rằng, mặc dù bạn là một người yêu thực sự, nhưng người kia không đáng để
yêu. Đầu tiên bạn tìm ra nhiều lý do và nguyên nhân và sự hợp lý hóa tình yêu của
bạn, sau đó bạn tìm ra nhiều sự hợp lý hóa đối với ghét của bạn.
Tôi
đã nhìn thấy điều này không chỉ ở một người mà ở rất nhiều người. Đôi khi xảy
ra rằng, một người nào đó yêu tôi rất sâu sắc, sau đó bắt đầu ghét tôi. Khi một
người nào đó yêu sâu sắc thì người đó chỉ có thể ghét cay ghét đắng; không còn
cách nào khác. Khi người đó yêu tôi, họ không thể hình dung rằng ghét lại là điều
có thể, và bấy giờ khi họ ghét tôi, họ không thể tưởng tượng lại có thể đã từng
yêu tôi.
Chuyển
từ yêu sang ghét là điều dễ dàng, nhưng chuyển từ ghét sang yêu lại là điều
khó. Có nhiều lý do về điều đó. Bạn không thể ghét ngay lúc ban đầu; người ta
phải yêu trước. Yêu là cần thiết cho ghét; bạn không thể ghét ngay mà không có
vài lần đã yêu. Nhưng việc làm lành lại chiếc gương vỡ là điều khó. Bạn có thể
yêu trở lại, nhưng ghét đã đến trước khi tình yêu phục hồi, và phủ bóng tối lên
nó. Một cái gì đó của ghét vẫn giữ nguyên; một phần của nó được mang theo. Sự
tưởng tượng cũ về tình yêu toàn bộ không thể được hồi sinh.
Nếu
bạn yêu tôi, thì bạn sẽ cảm nhận tổn thương khi tôi nói điều này. Đừng cảm nhận
sự tổn thương. Nếu bạn muốn hướng tới tự nhận biết, nếu bạn cố tìm ra con đường
hướng tới sự thật tối thượng, thì sẽ có nhiều lần tôi sẽ phải làm tổn thương bạn,
tôi sẽ phải chiến đấu với những tưởng tượng của bạn. Tôi biết rằng tình yêu của
bạn có thể trở thành ghét. Và cũng giống như yêu có nét tươi trẻ, ghét cũng có
nét trẻ trung, sống động.
Nhưng
có tình yêu mà tôi gọi là lòng lòng bi mẫn, nó có thể đến với bạn. Nó chỉ có thể
đến với bạn nếu bạn ở trung tâm của mình mà không ở trung tâm nào khác. Hãy trở
nên định tâm nhiều hơn trong chính bạn. Tôi chỉ có thể giúp bạn thực hiện điều
này nếu tôi có lòng từ bi. Đôi khi lòng từ bi của tôi có thể làm tổn thương bạn,
nhưng đó là điều cần thiết.
Cho
nên tôi nói với bạn: bất kỳ ai định tâm vào một ai đó khác - dù ai đó là bất kỳ
người nào - cuối cùng cũng sẽ thất vọng. Hãy trở nên tự do nhiều hơn với những
người khác. Chính vì vậy mà tôi cho phép bạn gần tôi, đó chính là mục đích của
tôi cho phép bạn thân mật với tôi - sao cho bạn có thể trở thành chính bạn! Nếu
tôi có thể giúp bạn tới trung tâm đó trong bạn, nơi không có yêu và ghét, chỉ
khi đó bạn sẽ có khả năng có mối quan hệ hoàn toàn khác với tôi. Thế thì phẩm
chất của mối quan hệ đó sẽ không tồn tại trên thế giới này - không yêu hoặc
không ghét. Thế rồi bạn sẽ không cảm nhận tôi như là người khác, bạn sẽ cảm nhận
tôi như là chính bạn.
Và
không chỉ với tôi... bạn sẽ cảm nhận toàn bộ thế gian, toàn bộ vũ trụ như là chính
bạn. Khi con người định tâm vào chính mình thì họ trở thành một với toàn bộ vũ
trụ. Nhưng nếu bạn định tâm vào người khác, thì bạn sẽ gặp rắc rối - đó là hậu
quả tự nhiên. Và quy luật tạo hóa không bao giờ cho phép bất kỳ ngoại lệ nào.
Đó là điều tuyệt đối, tuyệt đối nhẫn tâm.
0 Đánh giá