Read more
Chúng không phải là hai mặt của
cùng một đồng tiền đâu - chứng kiến và nhạy cảm. Nhưng nhạy cảm là một trong
những phẩm chất phát triển lên trong bạn cùng với chứng kiến. Các phẩm chất
khác cũng phát triển. Với chứng kiến bạn gần như trở thành một khu vườn - nhiều
hoa và nhiều hương thơm phát triển trong bạn.
Chứng kiến trở thành chính cơ
sở của biến đổi. Bạn càng thấy tâm trí mình, bạn càng chứng kiến nó, bạn sẽ càng
thấy nó ít đi. Nó cần vô ý thức để có đó. Nó là con vật chỉ tồn tại trong bóng
tối. Khi bạn đem ánh sáng vào, tâm trí cùng các ý nghĩ của nó biến mất.
Và chính sự dầy đặc ý nghĩ làm
cho bạn không nhạy cảm. Khi không có ý nghĩ và bạn đơn giản là nhân chứng, chỉ
là tấm gương, thế thì nhạy cảm của bạn là vô hạn. Thế thì bất kì cái gì tới
trước bạn đều được phản xạ lại toàn bộ. Thế thì bạn thấy cùng bông hồng với cái
nhìn hoàn toàn khác: thế thì nó trở thành toả sáng, thế thì nó toả ra không chỉ
màu sắc mà cả tia sáng. Thế thì nó trở thành không chỉ là vật chất mà là hiện
tượng năng lượng.
Tại Liên Xô một nhà chụp ảnh
khoa học, Kirlian, đã chụp ảnh năng lượng bao quanh mọi thứ. Ông ta đã phát
triển tấm ảnh nhạy tới mức khi bạn chụp ảnh bông hồng bạn cũng thấy trong ảnh
vầng hào quang ánh sáng bao quanh nó. Nó cũng vậy với ảnh chụp người, và mọi
người đều có hào quang mầu sắc khác nhau. Cho nên ý niệm cổ đại về hào quang
bây giờ tìm thấy sự hỗ trợ khoa học.
Người chứng ngộ sẽ có hào quang
trắng. Người như Adolf Hitler hay Joseph Stalin sẽ có hào quang đen, và giữa
hai loại người này - hào quang đen và trắng - sẽ là toàn thể nhân loại. Mầu sắc
khác nhau, đôi khi mầu sắc trộn lẫn, và tất cả các mầu đó chỉ ra nơi bạn đang
ở, nơi bạn đang ở bên trong.
Khi bạn trở thành nhân chứng
bạn trở thành tấm gương nhạy cảm, còn nhạy cảm hơn tấm ảnh của Kirlian. Bạn sẽ
thấy mọi thứ trong ánh sáng hoàn toàn mới - vẫn cùng mọi thứ ấy, cùng thế giới
ấy, nhưng trong ánh sáng hoàn toàn khác. Những thứ thông thường bắt đầu có cái
đẹp phi thường. Chỉ đá cuội trên bãi biển cũng trở thành giá trị hơn, duyên
dáng hơn, hơn bất kì viên kim cương Kohinoor nào - bởi vì điều đó tất cả đều
phụ thuộc vào cách bạn thấy chúng. Nếu bạn có thể thấy hào quang của chúng, ánh
sáng của chúng, mầu sắc của chúng, cái đẹp của chúng, thế thì chúng không còn
chỉ là đá cuội nữa - chúng đã trở thành hoa.
Và khi bạn trở thành ngày một
nhạy cảm hơn bạn sẽ có hiểu biết của người mà bạn chưa từng có trước đó. Chỉ
nhìn khuôn mặt của một người, bạn sẽ thấy nhiều điều hơn bản thân người đó biết
về mình. Chỉ cầm tay của một người, bạn sẽ biết nhiều về năng lượng của người
đó hơn là người đó đã từng biết. Ở cùng ai đó, bạn sẽ thấy rằng năng lượng của
bạn đang bị hút ra và bạn cảm thấy mệt mỏi - chỉ ở cùng với người đó. Và với ai
đó khác bạn cảm thấy bạn được nuôi dưỡng, bạn cảm thấy mạnh khoẻ hơn, bạn cảm
thấy lành mạnh hơn.
Những người khác nhau sẽ cho
bạn kinh nghiệm khác nhau, và những người khác nhau sẽ trở nên bị hấp dẫn tới
bạn khi nhận biết của bạn tăng trưởng lên. Chỉ thế thì những người với phẩm
chất tốt hơn sẽ tới gần bạn hơn.
Đúng là một người có thể được
biết bởi bạn bè của người đó, bởi bằng hữu mà người đó giữ. Điều đó là tuyệt
đối đúng, bởi vì bạn không thể giữ bằng hữu mà không hài hoà với bản thể bên
trong của bạn.
Với việc chứng kiến của bạn sẽ
có vài khó khăn: những người bạn cũ của bạn có thể không còn là bạn của bạn
nữa, không phải là bạn đã làm gì hại cho họ nhưng đơn giản bạn đã thay đổi và
bây giờ bạn không còn khớp với trạng thái của họ nữa, với tâm thức của họ nữa.
Cho nên đừng bị lo nghĩ về điều đó. Nếu bạn có gia đình và bạn thấy rằng vợ bạn
đang rời xa bạn thế thì tốt hơn cả là nói với cô ấy điều bạn đang làm: rằng nếu
cô ấy muốn cùng với bạn, nếu cô ấy yêu bạn theo cách bạn yêu cô ấy, bạn cũng
muốn cô ấy là đồng hành trên cùng con đường của thiền. Bằng không, chẳng mấy
chốc mà các bạn xa rời nhau đến mức mọi thứ sẽ bị hiểu lầm.
Con bạn sẽ thấy rằng bạn là con
người khác - bạn không còn là cùng người bố cũ nữa. Tốt hơn cả là giúp cho con
bạn học một chút ít về chứng kiến. Và đừng nghĩ rằng chúng không thể học được;
chúng có thể học tốt hơn người lớn bởi vì chúng còn tươi trẻ, chúng không bị
nặng tải với quá khứ nào. Bạn chỉ phải thân thiện hơn với chúng hơn là kiểu làm
bố. Và trước khi sự rạn nứt xảy ra, tốt hơn cả là làm điều đó rõ ràng với
chúng, "Đây không phải là lỗi của bố nếu gia đình tan vỡ. Bố đã chọn một
con đường mà sẽ cho bố cái gì đó và bố muốn được chia sẻ với tất cả các
con."
Tôi không muốn bất kì gia đình
nào bị quấy rối bởi bất kì ai nhân danh tâm linh, và nếu chúng ta có thể đáng
yêu và từ bi hơn một chút và làm cho họ hiểu - và họ sẽ có khả năng thấy rằng
bạn ít giận dữ hơn, bạn ít mệt mỏi hơn, bạn ít thất vọng hơn, bạn đáng yêu hơn,
từ bi hơn - thì họ chắc chắn sẽ tới với bạn.
Các tôn giáo cũ đã thuyết giảng
về 'từ bỏ gia đình'. Đây là một trong những lí do - bởi vì chẳng chóng thì chầy
sẽ có khó khăn - nhưng tôi không nghĩ rằng đáng đem điều đó ra thử, việc bạn từ
bỏ gia đình.
Tôi nói với bạn nó là một
trường huấn luyện tốt - gia đình - và nếu bạn không thể thay đổi được con bạn
và vợ bạn, những người yêu bạn, bạn định thay đổi ai trong thế giới này? Bạn sẽ
thấy ngày càng nhiều người lạ ở mọi nơi.
Bắt đầu ở bất kì chỗ nào bạn
đang ở đi. Và nếu bạn thấy cái gì đó cực kì có giá trị, chia sẻ cái đó với mọi
người.
Không một sannyasin nào của tôi
đã từ bỏ gia đình cả. Và mọi sannyasin đều đã tìm thấy sự hỗ trợ vô cùng từ gia
đình. Họ đã trở nên gần gũi hơn, họ đã trở thành bạn bè, họ đã trở thành bạn
đồng hành thân thiết.
Trích 'Bản kinh cuối cùng - Tập 6'
0 Đánh giá