Read more
[Một
sannyasin, giới thiệu đứa con trai năm tuổi của anh ấy nói rằng: tôi muốn nói về
mối quan hệ với con trai tôi. Nó là một đứa bé rất đẹp và giàu sức sống, nhưng
tôi cảm thấy nó đòi hỏi quá nhiều năng lượng từ tôi và cần nhiều sự chú ý. Tôi
luôn ở trong sự đấu tranh giữa cảm giác tội lỗi và hy sinh bản thân mình. Liệu
có khả năng cho một sự cân bằng không?]
Vâng,
điều đó là có thể. Chỉ một điều phải được hiểu. Nếu bạn cho phép bọn trẻ, chúng
có thể trở nên rất độc tài; chúng có thể thực sự khai thác bạn. Điều đó là có hại
với bạn và nó cũng không tốt cho chúng, bởi vì một khi bạn cho phép bản thân bạn
bị khai thác và bạn phải cho sự chú ý và tình yêu bên ngoài giới hạn của bạn và
bạn bắt đầu cảm thấy rằng điều này là quá nhiều, thế thì bằng cách nào đó bạn sẽ
mang ý muốn trả thù. Vào một thời điểm hoặc giai đoạn sau đứa bé sẽ trưởng
thành đi vào trong thế giới – nơi mà sẽ không lo lắng cho nó, và nó sẽ luôn
trông đợi cùng điều từ những người khác. Sự trông đợi của nó sẽ là quá nhiều,
và chúng sẽ tạo ra tình trạng thất vọng. Thế thì nó sẽ kết án bạn – và nó cũng
logic – và nói, “Bố tôi đã phá hủy tôi.”
Cho
tình yêu, nhưng đừng cho phép bản thân bạn bị chế ngự. Sự khác biệt là tinh tế
nhưng phải được hiểu. Cho tình yêu khi bạn cảm thấy thích cho. Khi bạn không cảm
thấy thích cho, thế thì đừng băn khoăn, bởi vì bạn không ở đây chỉ để hoàn
thành ham muốn của con trai bạn. Và bạn đang cho nó một tiền lệ xấu – nó sẽ làm
cùng điều với con cái nó. Và luôn luôn nhớ rằng – hy sinh là không tốt, bởi vì
bạn không thể tha thứ và bạn không thể quên một khi bạn hy sinh. Bạn sẽ không
bao giờ có khả năng tha thứ cho con trai.
Nhưng
đứa bé không thể được làm cho có trách nhiệm. Đứa bé không tỉnh táo, nó là
không quá ý thức. Bạn có ý thức hơn. Trách nhiệm của bạn là lớn hơn. Cho tình
yêu của bạn nhưng đừng bị chế ngự. Làm cho điều đó thành rõ ràng… Và trẻ con là
rất mẫn cảm. Một khi chúng biết, một khi chúng trở nên rõ ràng rằng bạn không
thể bị ép, chúng trở nên thực tế. Tôi đã chưa bao giờ nhìn thấy trẻ con rất triết
lý. Chúng luôn rất thực tế. Chúng biết điều gì là có thể - và chỉ thế thì chúng
mới làm nó. Nếu điều đó là không thể, chúng sẽ không làm.
Một
lần tôi đang ngồi với một người bạn, rồi có một đôi đi ra ngoài và nói với tôi
rằng đứa con trai nhỏ của họ ở đằng kia, bởi vậy tôi phải trông nom đứa bé. Tôi
nói, “Hãy để nó chơi.” Đứa bé ngã từ cầu thang và bị đau. Nó nhìn tôi, và tôi
đã ngồi đó như một vị phật (nhiều tiếng cười). Bởi vậy nó nhìn tôi, quan sát kỹ
lưỡng, và sau đó nghĩ, “Điều này là vô ích; khóc hay kêu gào là vô nghĩa, bởi
vì người này có vẻ gần như một bức tượng.”
Nó
bắt đầu chơi…
Nửa
giờ sau khi bố mẹ quay trở lại, đứa bé bắt đầu khóc. Bởi vậy tôi nói với nó, “Điều
này là không logic bởi vì bây giờ không có vấn đề gì. Nếu có sự đau đớn hay vài
chỗ bị đau, nửa giờ đã trôi qua – cháu nên khóc trước đó.” Nó nói, “Ích lợi là
gì? Cháu đã biết rõ rằng ông sẽ không hề lo lắng. Cháu phải đợi!” Trẻ con là rất
rất thực tế.
Bởi
vậy bạn phải rất tỉnh táo. Bạn đang làm cái gì đó sai. Và một khi chúng biết rằng
bạn có thể bị ép một cách dễ dàng, chúng sẽ ép bạn. Bởi vậy chỉ cho tình yêu của
bạn nhiều như bạn muốn, nhưng đừng ở dưới sức ép. Điều đó nên là tự nguyện.
Trong vài ngày nó sẽ có chút khó khăn bởi vì bạn phải đã làm thành thói quen,
nhưng bạn chỉnh đốn nó sớm hơn, tốt hơn – tốt hơn cho bạn, tốt hơn cho nó.
Bởi vậy từ khoảnh khắc này
trở nên chút ít tỉnh táo hơn về nó. Trong mười ngày, đừng cho phép đứa bé gây sức
ép lên bạn, và sau đó nói với tôi điều gì sẽ xảy ra. Đứa bé sẽ hiểu vào ngày
mai thôi. Trẻ con không bao giờ ngu ngốc, không bao giờ ngu xuẩn. Ngu xuẩn chỉ
đến sau. Cho đến bảy tuổi, trẻ con là rất thông minh. Trong thực tế những đứa
bé ngu không được sinh ra – chỉ những đứa bé thông minh. Sau đó, chẳng mấy chốc,
sự ngu dốt được học; ngu dốt không phải là thứ tự nhiên. Nó sẽ hiểu vào ngày
mai thôi. Chỉ việc làm điều đó thành chân tình. Chỉ như hai cộng với hai là bốn,
làm điều đó rõ ràng cho nó. Nó sẽ thử những mánh lới cũ nhưng nó thấy rằng
chúng không có tác dụng và nó sẽ vứt bỏ, mm?
0 Đánh giá