Read more
Khi
bạn phụ thuộc, người khác chắc chắn sẽ chi phối bạn, và bạn sẽ cố gắng chi phối
người khác. Đó là cuộc đấu tranh cứ diễn ra giữa cái gọi là những người yêu nhau.
Họ là những kẻ thù thân thiết, liên tục tranh đấu. Chồng và vợ - họ đang làm
gì?
Yêu
thương là rất hãn hữu; đấu tranh là qui tắc, yêu là ngoại lệ. Và theo đủ mọi
cách họ cố gắng chi phối - ngay cả qua tình yêu họ cũng cố gắng chi phối. Nếu
chồng yêu cầu vợ, vợ từ chối, cô ấy không tự nguyện. Cô ấy rất khổ: cô ấy cho
nhưng rất miễn cưỡng, cô ấy muốn bạn vẫy đuôi quanh cô ấy. Và đấy cũng là trường
hợp với anh chồng. Khi cô vợ thấy cần và đề nghị anh ta, chồng nói rằng anh ta
mệt. Trong văn phòng có quá nhiều công việc, anh ta thực sự bị quá tải, và anh
ta muốn đi ngủ. Đây là những cách thao túng, bỏ đói người khác, làm cho người
đó mỗi lúc một đói hơn để cho người đó trở nên ngày một phụ thuộc hơn.
Một
cách tự nhiên, đàn bà có tính ngoại giao về điều đó hơn là đàn ông bởi vì đàn
ông đã có quyền lực rồi. Anh ta không cần tìm các cách thức tinh tế và tinh
ranh để có quyền lực, anh ta có quyền lực rồi. Anh ta quản lí tiền - đó là quyền
lực của anh ta. Về cơ bắp, anh ta mạnh hơn. Trong nhiều thế kỉ anh ta đã huấn
luyện cho tâm trí của đàn bà rằng anh ta có quyền hơn còn cô ấy không có quyền.
Đàn
ông bao giờ cũng cố gắng tìm đàn bà theo đủ mọi cách kém hơn anh ta. Đàn ông
không muốn cưới đàn bà có giáo dục hơn mình, bởi vì thế thì quyền lực bị nguy
khốn. Anh ta không muốn cưới đàn bà cao hơn mình, bởi vì đàn bà cao hơn trông
cao sang. Anh ta không muốn cưới đàn bà quá nhiều trí tuệ, bởi vì thế thì cô ấy
tranh cãi, và luận cứ có thể phá huỷ quyền lực.
Đàn
ông không muốn đàn bà rất nổi tiếng, bởi vì thế thì anh ta trở thành thứ yếu.
Và trong nhiều thế kỉ đàn ông đã hỏi vợ là đàn bà trẻ hơn mình. Tại sao vợ
không thể già hơn chồng? Cái gì sai? Nhưng đàn bà già kinh nghiệm hơn - điều đó
phá huỷ quyền lực.
0 Đánh giá