Read more
Thưa Thầy kính yêu,
"Trùng hợp ngẫu nhiên" là gì?
Anand Viramo, có ba điều cần được hiểu. Một là luật nhân quả.
Điều đó áp dụng cho thế giới vật chất và bởi vì khoa học chỉ tin vào luật nhân
quả, nó phủ nhận mọi thứ khác. Luật nhân quả là máy móc, do đó không có trùng hợp
ngẫu nhiên. Bạn đun nóng nước tới một trăm độ và nó bay hơi, không có trùng hợp
ngẫu nhiên. Không phải là một ngày nào đó nó bay hơi ở chín mươi chín độ, ngày
khác ở chín mươi độ. Không có vấn đề về tâm trạng, nước không thể quyết định được,
nước bị cai quản một cách máy móc bởi luật nhân quả. Những người tin vào luật
nhân quả, họ sẽ không tin vào trùng hợp ngẫu nhiên nào. Mọi thứ đều tiền định,
không có gì giống như trùng hợp ngẫu nhiên cả. Mọi thứ đều có tính không tránh
khỏi.
Thế rồi có luật khác - Carl Gustav Jung gọi nó là luật đồng
bộ. Hai điều có thể xảy ra cùng nhau mặc dầu chúng không có liên hệ như nhân quả.
Chẳng hạn nếu ai đó đang hát bài hát hay, dây nào đó trong tim bạn bị chạm tới,
nhưng nó không phải là chắc chắn xảy ra, nó không là nguyên nhân và hậu quả -
nó có thể xảy ra, nó có thể không xảy ra; nó có thể xảy ra cho vài người, nó có
thể không xảy ra cho vài người khác. Nó có thể xảy ra cho bạn hôm nay, nó có thể
không xảy ra cho bạn hôm khác.
Hôm nay bạn cảm thấy hạnh phúc, bạn đã gặp người đàn bà của
mình, bạn mình, bạn đang cưỡi trên gió. Ai đó đang hát bài ca, bỗng nhiên nó điểm
một nốt vào bạn, bạn cũng cảm thấy thích hát. Ai đó đang múa, bỗng nhiên chân bạn
có cảm giác nhảy múa, tâm trạng nhảy múa. Nhưng vợ bạn mới chết, bạn buồn và ai
đó hát và điều đó gây tổn thương. Trăng lên trên trời, đêm trăng tròn, và bạn
buồn - trăng cũng trông buồn, không đẹp. Bạn đang trong trạng thái buồn tới mức
đêm trăng tròn trông như có vẻ lố bịch với bạn; nó có vẻ dửng dưng thế với bạn,
nặng nề thế. Bạn đang trong trạng thái buồn thế và trăng vẫn chiếu sáng theo
cùng cách nó vẫn thế, và hoa hồng vẫn nở và chim vẫn hót. Chẳng ai dường như bận
tâm tới bạn, chẳng ai dường như chăm nom về bạn. Vũ trụ này dường như rất trung
lập, rất lạnh lùng. Bạn cảm thấy tổn thương, bạn cảm thấy xa lạ, bạn cảm thấy
là người lạ, người ngoài. Bây giờ sẽ không có đồng bộ.
Luật đồng bộ nghĩa là đôi khi bạn khớp và đôi khi bạn không
khớp. Nó linh động. Luật đồng bộ thuộc vào thế giới tâm trí; cũng như nhân quả
thuộc vào thế giới vật chất, thân thể, luật đồng bộ thuộc vào thế giới tâm trí,
trái tim. Bên ngoài hai luật này còn có khả năng về trùng hợp ngẫu nhiên nữa.
Điều đó nghĩa là không luật nào liên quan, hay bạn có thể gọi nó là luật tự do.
Đó là luật tối thượng, luật của cốt lõi bên trong nhất của bạn, thực tế nó
không phải là luật bởi vì nó là luật của tự do. Mọi sự có thể xảy ra mà không
do bất kì cái gì gây ra và nó không được tạo ra bởi luật đồng bộ, chỉ là trùng
hợp ngẫu nhiên thôi.
Trùng hợp ngẫu nhiên đơn giản nghĩa là có khả năng của tự
do. Bây giờ có những người ở đây thuộc về cả ba loại này. Có những người đã tới
ứng theo luật nhân quả; họ đã tới, điều đó là không tránh khỏi, không thể nào
tránh được. Có cái gì đó kéo họ như nan châm, họ không thể cưỡng lại được nó.
Có những người ở đây đã không tới qua luật nhân quả, nhưng họ
cảm thấy sự đồng bộ, sự hài hoà với tôi, sự hoà hợp sâu sắc. Nếu họ muốn kháng
cự lại họ có thể đã kháng cự lại rất dễ dàng, nếu họ muốn không tới họ có thể
đã còn lại. Không có lực hấp dẫn nào kéo cả, họ phải chọn. Chính từ chọn lựa của
mình mà họ ở đây.
Và cũng có loại người thứ ba, người đã tới như sự trùng hợp
ngẫu nhiên, tình cờ. Một người bạn đã ở đây, và bạn đã tới để gặp bạn mình,
không để gặp tôi, không để nghe tôi, chẳng liên quan chút nào tới tôi cả; bạn
đã tới chỉ để gặp người bạn - nhưng thế rồi bạn bị mắc vào. Người bạn có thể
không còn ở đây nữa, người bạn có thể đã trốn rồi. Bây giờ điều này là trùng hợp
ngẫu nhiên.
Chồng bạn đã tới đây, và bạn đơn giản theo anh ấy như một
người vợ biết tôn kính. Bây giờ có nhiều trẻ con, nhiều đứa bé cũng trùng hợp
ngẫu nhiên ở đây. Cha mẹ chúng ở đây, cho nên chúng ở đây; việc chúng ở đây
không phải là chọn lựa của chúng, chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Cha mẹ chúng
là người Ki tô giáo, chúng là người Ki tô giáo; cha mẹ chúng là người Hindu,
cho nên chúng là người Hindu; cha mẹ chúng đã trở thành sannyasins, chúng đã trở
thành sannyasins. Đây là chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.
Tất cả ba điều này đều xảy ra. Bạn vươn lên càng cao, tâm thức
bạn càng cao, bạn càng có nhận biết thì bạn càng trở nên tự do. Tại điểm thấp
nhất mọi thứ đều được xác định, tại điểm cao nhất chẳng cái gì được xác định.
Phật từ bỏ cung điện của mình và ngày đầu tiên, khi ông ấy
đang đi trên bờ sông, ông ấy đã tạo ra nhiều lẫn lộn trong tâm trí của một nhà
chiêm tinh lớn. Nhà chiêm tinh này tới từ Varanasi; ông ấy đã đạt tới mức độ
cao nhất có thể được trong những ngày đó. Ông ấy đã trở thành nhà chiêm tinh nổi
tiếng nhất; bây giờ ông ấy đang đi về phần nước của ông ấy. Ông ấy thấy dấu
chân của Phật trên cát ướt; ông ấy không thể nào tin nổi vào mắt mình, bởi vì
nó ngược lại tất cả tri thức chiêm tinh của ông ấy. Chân của Phật có vài dấu hiệu
rất rõ ràng đó trên cát. Những dấu hiệu đó được coi duy nhất thuộc vào người
cai trị toàn thế giới, một chakravartin, người cai quản sáu lục địa.
Bây giờ người cai quản sáu lục địa này làm gì trong cái làng
nghèo nàn này, trên bờ sông bẩn thỉu này? Và tại sao hoàng đế của sáu lục địa
phải bước đi chân trần? Ông ấy không thể tin nổi vào mắt mình. Ông ấy đã nghiên
cứu chúng rất chi li và không có hoài nghi gì, không nghi ngờ gì. Hoặc là sách
chiêm tinh của ông ấy không đúng hoặc hoàng đế nào đó đã đi qua từ đây. Ông ấy
đi theo dấu chân để tìm người này và ông ấy thấy Phật đang ngồi dưới gốc cây.
Bây giờ ông ấy còn phân vân hơn; người này trong cứ dường như ông ta là hoàng đế
của sáu lục địa, và vậy mà ông ta lại là kẻ ăn xin với bình bát ăn xin.
Ông ấy cúi lạy Phật và ông ấy nói, "Tôi muốn xem chân
ông. Tôi là nhà chiêm tinh, ông có thể đã nghe tới tên tôi." Ông ấy nhìn
vào chân và ông ấy nói, "Bây giờ ông đã tạo ra lẫn lộn thế trong tâm trí
tôi, tôi chưa bao giờ bị lẫn lộn thế. Trong mười hai năm tôi đã nghiên cứu
chiêm tinh, tôi phải ném kinh sách của mình xuống sống và quên tất cả về nó đi
sao?
Ông phải là hoàng đế của toàn thế giới. Ông đang làm gì ở
đây? Làm sao ông có thể là kẻ ăn xin được?"
Phật cười và ông ấy nói, "Vâng, không cần ném sách của
ông đi đâu, không cần bị lẫn lộn đâu. Sách của ông đúng đấy. Ta đã được dự định
làm vị vua lớn, nhưng điều đó thuộc vào luật nhân quả. Nếu như ta đơn giản theo
hình mẫu này mà theo đó ta đã được sinh ra, thế thì ta đã là vua, vua lớn,
chakravartin. Nhưng bởi vì ta từ bỏ, ta đã lấy một bước có chủ ý, có ý thức chống
lại hình mẫu đã được áp đặt, đã được cấy trong bản thể ta. Ta đã nổi dậy chống
lại nó, ta đã nổi loạn chống lại nó, ta trở nên tự do với nó. Ta trở thành nhân
chứng của nó, ta vứt bỏ sự đồng nhất của ta với tâm trí ta, và một khi ông vứt
bỏ sự đồng nhất với tâm trí ông thì ông không còn ở dưới luật nhân quả nữa."
Đầu tiên bạn đi vào trong thế giới của đồng bộ và thế rồi,
chung cuộc, bạn đi vào trong thế giới của tự do. Trong thế giới của tự do chỉ
có sự trùng hợp ngẫu nhiên. Chẳng cái gì là tuyệt đối chắc chắn, mọi thứ đều có
thể. Chẳng cái gì là không thể được. Napoleon tương truyền đã nói: Không cái gì
là không thể được. Nhưng Napoleon không thể nói được điều đó, ông ấy phải không
nói điều đó. Vị Phật có thể nói: Không cái gì là không thể được, mọi thứ đều trở
thành có thể.
Bạn hỏi tôi, Anand Viramo, "'trùng hợp ngẫu nhiên là
gì'?" Nó đơn giản nghĩa là cuộc sống không chỉ mang tính máy móc. Nó không
được xác định bởi số phận và nó không được xác định bởi lịch sử. Nó không được
xác định bởi quá khứ của bạn hay bởi nghiệp quá khứ của bạn. Nó không được xác
định, như Karl Marx nói, bởi sự cần thiết lịch sử. Nó được xác định chỉ cho những
người sống vô ý thức; bằng không nó là tự do. Bạn có thể chọn và bạn có thể chọn
là bất kì cái gì.
Bạn thậm chí có thể chọn là cái không, đó là tưj do tối thượng.
Và trùng hợp ngẫu nhiên bao giờ cũng xảy ra trong cuộc sống bình thường nữa. Cuộc
sống không logic như bạn nghĩ, nó rất phi logic. Chỉ trên bề mặt mới có vẻ
logic.
Nhà truyền giáo quyết định kể ra Mười lời răn cho con chiên
của mình. Khi ông ấy đọc tới "Ngươi sẽ không ăn cắp," ông ấy để ý tới
một anh chàng ở hàng đầu hành động một cách bồn chồn. Khi nhà truyền giáo đọc tới
"Ngươi sẽ không ngoại tình," ông ấy để ý anh chàng này mắt sáng lên
và mỉm cười. Sau buổi lễ, nhà truyền giáo tiến tới người này và hỏi anh ta lí
do về thái độ không thích hợp của anh ta - với điều này người hạnh phúc đáp,
"Khi cha nói, 'Ngươi sẽ không ăn cắp,' con phát hiện ra cái ô của con bị mất.
Nhưng khi cha nói, 'Ngươi sẽ không ngoại tình,' con nhớ lại chỗ con đã để
nó."
Một người độc thân có tên Clem ló mặt tại trò chơi đánh cược
quân bài hàng tuần với con mắt tím bầm. Bạn anh ta Joe hỏi điều gì đã xảy ra
cho anh ta.
"Thế này," Clem đáp, "khi tớ mặc quần sáng
nay một cái khuy quần rơi ra. Tớ không biết cách khâu, thế là tới sang căn hộ
bên cạnh và nhờ người đàn bà ở đó khâu hộ nó cho tớ."
"Ồ, cậu," Joe nói, "cô ấy chắc nghĩ cậu gạ gẫm
và đấm cậu, chứ gì?"
"Không, điều đó không phải thế," Clem nói.
"Cô ấy tốt bụng về khoản đó như cô ấy thế. Kiếm ra kim và chỉ đây đó, cô ấy
ngồi xuống trước tớ và khâu khuy trong khi tớ đứng đó. Nhưng khi cô ấy làm xong
và đang cắn chỉ cho đứt ra thì chồng cô ấy bước vào."
Cuộc sống không logic. Nó không theo con đường rõ ràng, nó
đi chữ chi. Và điều tốt là nó không đơn giản logic, bằng không sẽ không có niềm
vui, sẽ không có ngạc nhiên, bạn đơn giản sẽ là cái máy, không là người. Trùng
hợp ngẫu nhiên chưa bao giờ xảy ra cho máy móc, chúng không thể xảy ra cho máy
móc được, chúng chỉ có thể xảy ra cho con người. Chính ý thức hiện hữu của bạn
làm cho chúng thành có thể. Loại bỏ con người khỏi trái đất và tất cả mọi sự
trùng hợp ngẫu nhiên sẽ biến mất, mọi sự sẽ tuân theo luật logic, đơn giản.
Nhưng loại bỏ con người và cuộc sống mất đi mọi cái đẹp của nó, bởi vì cuộc sống
mất đi đỉnh cao tối thượng của tiến hoá.
0 Đánh giá