Chương 3. Không làm thông qua làm

Chương 3. Không làm thông qua làm

Price:

Read more

Osho - Thiền: Nghệ thuật của nhập định
Chương 3. Không làm thông qua làm


Không làm gì là thiền, nhưng khi tôi nói không làm gì là thiền, tôi không ngụ ý rằng bạn không cần phải làm bất kì điều gì. Thậm chí để đạt được sự không làm này, bạn phải làm rất nhiều. Nhưng sự làm này không phải là thiền. Nó không chỉ là bàn đạp mà còn là bàn nhảy. Tất cả “làm” chỉ là bàn nhảy, không phải là thiền.

Bạn đang ở ngưỡng cửa, trên bậc thềm… Cửa là không làm gì, nhưng để đạt được trạng thái không làm gì của tâm trí, bạn phải làm rất nhiều. Nhưng bạn không nên lẫn lộn giữa sự làm này với thiền.
Năng lượng của sự sống vận hành trong mâu thuẫn. Cuộc sống tồn tại một cách biện chứng: không phải chỉ là sự vận động. Nó không chảy như dòng sông, nó là biện chứng. Với mỗi sự vận động, cuộc sống đã tạo ra mặt đối lập của nó, và thông qua sự đấu tranh với mặt đối lập mà cuộc sống vận động tiến lên. Với mỗi một sự vận động mới, chính diện đã tạo ra phản diện. Và điều đó cứ tiếp diễn không ngừng: chính diện tạo ra phản diện, hòa hợp với phản diện và trở thành sự tổng hợp, rồi sau đó nó lại trở thành chính diện mới; quá trình cứ tiếp diễn như vậy và tiếp tục tạo ra những cặp chính diện và phản diện mới.

Với sự vận động biện chứng, tôi muốn ngụ ý rằng đó không phải là sự vận động đơn giản một chiều; đó là sự vận động bị chia chẻ bằng chính bản thân nó, tự chia, tạo ra mặt đối lập, và rồi hợp lại cùng mặt đối lập. Và sau đó lại chia bên trong mặt đối lập. Điều tương tự như vậy có thể áp dụng cho thiền, bởi vì thiền là một cái gì đó sâu sắc nhất trong cuộc sống.
Nếu tôi nói với bạn "hãy thư giãn"; điều đó là không thể được bởi vì bạn không biết phải làm như thế nào. Cho nên rất nhiều thầy giả mạo vẫn liên tục nói, "Hãy thư giãn. Đừng làm gì, chỉ thư giãn." Và bạn sẽ làm gì? Bạn chỉ có thể nằm xuống, nhưng đó không phải là thư giãn. Toàn bộ sự xáo động bên trong vẫn còn nguyên, và bấy giờ sự xung đột mới lại xuất hiện - để thư giãn. Một cái gì đó nhiều hơn và cao hơn được bổ sung. Toàn bộ sự vô nghĩa có đó, toàn bộ sự xáo động có đó kèm một cái gì đó bổ sung vào - để thư giãn. Bấy giờ sự căng thẳng mới được nạp thêm vào sự căng thẳng cũ.
Cho nên con người đang cố gắng để sống một cuộc sống thư giãn lại là con người căng thẳng nhất có thể. Anh ta buộc phải như vậy bởi vì anh ta không hiểu được dòng chảy biện chứng của cuộc sống. Anh ta đang nghĩ rằng cuộc đời là dòng chảy một chiều; bạn có thể tự nói với mình thư giãn và bạn sẽ thư giãn.

Điều đó là không thể. Cho nên, nếu bạn đến với tôi, tôi sẽ nói để bạn có thể thư giãn đúng. Đầu tiên hãy căng thẳng, như là sự căng thẳng tột độ. Hãy căng thẳng hoàn toàn! Đầu tiên, hãy làm cho toàn bộ cơ thể hoàn toàn căng thẳng, và hãy căng thẳng tới cực đỉnh với khả năng cao nhất của bạn. Thế rồi sau đó, bạn sẽ thấy thư giãn xuất hiện bất ngờ. Bạn đã làm một cái gì đó có thể làm, bây giờ năng lượng sống sẽ tạo ra mặt đối lập.

Bạn đã đưa sự căng thẳng tới cực đỉnh. Bây giờ không gì có thể đi xa hơn; bạn không thể tiếp tục. Toàn bộ năng lượng đã dùng cho sự căng thẳng, cho nên bạn không thể tiếp tục sự căng thẳng này một cách vô hạn; nó cần phải bị loại bỏ. Nó sẽ nhanh chóng bị loại bỏ; bây giờ bạn hãy chứng kiến điều đó.

Thông qua sự căng thẳng, bạn đã tới gần kề điểm nhảy; đó là lí do tại sao bạn không thể tiếp tục. Nếu bạn tiếp tục tiến lên phía trước, bạn có thể bị nổ tung và kết thúc. Điểm tối đa đã đạt tới, bây giờ hoạt động của năng lượng sẽ được thư giãn bởi chính nó.

Quá trình thư giãn đang diễn ra. Bây giờ hãy nhận biết và quan sát sự thư giãn đang diễn ra ở bên trong. Mỗi chi của cơ thể, mỗi sợi cơ của cơ thể, mỗi dây thần kinh của cơ thể sẽ thư giãn một cách ngây thơ mà không có gì được làm trong cơ thể bạn. Bạn không làm bất kì điều gì để thư giãn cơ thể; nó đang tự thư giãn. Bạn sẽ bắt đầu cảm thấy nhiều điểm trong cơ thể đang thư giãn. Toàn bộ cơ thể sẽ là tập hợp những điểm thư giãn. Hãy nhận biết điều đó.

Sự nhận biết này là thiền. Nhưng đó là không làm gì; bạn không đang làm một cái gì bởi vì nhận biết không phải là hành động. Nhận biết không bao giờ là hành động; đó là bản tính của bạn, là bản chất quan trọng bên trong bản thể bạn. Bạn là sự nhận biết. Bạn không nhận biết rằng đó là thành tựu của bạn, rằngbạn đã đạt được điều đó nhờ rất nhiều nỗ lực.


(Chương này Còn tiếp)

Xem Chương 4 Quay về Mục lục

Ads Belove Post