Read more
Osho – Sách
Cam: Các kỹ thuật Thiền
Chương 3. Buổi
sáng – Vui mừng hân hoan, làm việc và vui chơi
Thiền là sự sống.
Không trong thiền, không sống.
Âm nhạc và Nhảy múa
Âm nhạc là thiền - thiền kết
tinh trong một phương diện cụ thể. Thiền là âm nhạc - Thiền là âm nhạc hòa tan
vào vô hướng. Chúng không phải là hai.
Nếu bạn yêu âm nhạc, bạn yêu nó
chỉ bởi vì xung quanh nó bạn cảm nhận thiền đang xuất hiện. Bạn bị thu hút bởi
nó, bạn trở nên nghiện nó. Một cái gì đó chưa biết bắt đầu hạ xuống xung quanh
bạn... Thượng đế bắt đầu thì thầm. Trái tim bạn bắt đầu đập theo nhịp điệu
khác, bạn đang cùng giai điệu với vũ trụ. Bỗng nhiên bạn ở trong cực đỉnh khoái
cảm với toàn bộ. Điệu múa tinh tế vào bản thể bạn, những ô cửa vẫn giữ nguyên
khép kín bắt đầu mở ra. Làn gió mới thổi ngang qua bạn; bụi bậm của nhiều thế kỉ
đã bị thổi bay. Bạn cảm nhận cứ như bạn vừa tắm, tắm tinh thần; bạn đã ở dưới
vòi nước - sạch sẽ, tươi mát, tinh khôi.
Nhảy múa Sufi
Vui mừng lễ hội buổi sáng hằng ngày ở ashram
Nếu người tức giận tham gia vào
nhảy múa Sufi thì điệu nhảy của anh ta cũng có giận dự trong nó. Bạn có thể
quan sát mọi người, và bạn có thể thấy những điệu nhảy của họ có phẩm chất khác
nhau. Điệu nhảy của một người nào đó là dạng cuồng nộ; giận dữ được lọc thông
qua điệu nhảy của anh ta, thông qua điệu bộ của anh ta. Điệu nhảy của một người
khác thì lại có sự duyên dáng, tình yêu tuôn chảy, một dạng tao nhã. Điệu nhảy
của người này có lòng trắc ẩn trong nó. Điệu nhảy của người kia có nhập định
trong nó. Điệu nhảy của ai đó là nhạt nhẽo và buồn tẻ, anh ta chỉ đang tạo ra sự
trống rỗng của các điệu bộ, không có ai phía sau chúng - chỉ là máy móc. Hãy
quan sát. Tại sao lại khác nhau? Bởi vì họ đang mang những lớp khác nhau của
kìm nén.
Khi bạn nhảy múa, giận dữ của bạn
sẽ nhảy nếu nó có đó. Nó có thể đi đâu? Bạn càng nhảy nhiều thì nó cũng sẽ nhảy
nhiều hơn. Nếu bạn tràn đầy tình yêu, khi bạn bắt đầu nhảy múa, tình yêu của bạn
bắt đầu tuôn chảy - nó sẽ nhảy quanh bạn, khắp không gian xung quanh. Điệu nhảy
mà bạn đang nhảy sẽ trở thành điệu nhảy của bạn, nó sẽ chứa đựng tất cả những
thứ bạn chứa đựng. Nếu bạn kìm nén dục thì dục sẽ sùng sục khi bạn nhảy.
Bạn phải trải qua tẩy nhẹ, bạn
không thể di chuyển trực tiếp. Chỉ khi tất cả mọi độc hại biến đi, khói biến mất,
bạn sẽ có khả năng nhận ra sự sáng suốt hoặc phúc lạc trong phương pháp như là
nhảy múa Sufi.
Hàng triệu người đã lỡ thiền bởi vì thiền
đã bị hiểu sai ý nghĩa. Nó nhìn có vẻ rất nghiêm trọng, nó nhìn có vẻ buồn rầu,
trong nó có một cái gì đó của nhà thờ, nó nhìn cứ như chỉ dành cho những người
chết hoặc gần chết, những người buồn rầu, nghiêm trọng, vẻ mặt phiền muộn - những
người đã mất đi sự hân hoan, vui vẻ, hài hước, lễ hội.
Có những phẩm chất của thiền. Con người thiền
định thực sự rất vui vẻ; cuộc đời là cuộc chơi vui của họ, cuộc đời là leela,
là cuộc chơi. Họ vô cùng thích thú nó, họ không nghiêm trọng, họ thư giãn.
Thiền
Nataraj
Kỹ thuật thường được chọn như là thiền đêm ở
trại thiền hàng tháng.
Nataraj là điệu nhảy như là thiền toàn bộ.
Có ba giai đoạn, kéo dài tổng cộng 65 phút.
Giai đoạn thứ nhất: 40 phút.
Nhắm mắt nhảy cứ như bị ma ám. Hãy để cho
vô thức của bạn làm chủ hoàn toàn. Đừng kiểm soát sự chuyển động của bạn hoặc
là người chứng kiến những gì đang diễn ra. Hãy là toàn bộ trong điệu nhảy.
Giai đoạn thứ hai: 20 phút.
Vẫn giữ cho mắt nhắm và nằm ngay xuống. Lặng
im và tĩnh tại.
Giai đoạn thứ ba: 5 phút.
Quên người nhảy, quên trung tâm
bản ngã; trở thành điệu nhảy. Đó chính là thiền. Nhảy quá say sưa đến mức bạn
quên hoàn toàn rằng 'bạn' đang nhảy và bắt đầu cảm nhận rằng bạn là điệu nhảy.
Sự chia phải biến đi; thế thì nó trở thành thiền. Nếu sự chia vẫn có đó, vậy
thì nó chỉ là bài tập thể dục; tốt, khỏe mạnh nhưng nó không thể là tinh thần.
Nó chỉ là điệu nhảy đơn giản. Chính nhảy là tốt - đến chừng mực mà nó diễn ra
thì nó là tốt. Sau đó bạn sẽ cảm thấy khỏe khắn, trẻ trung. Nhưng nó chưa là
thiền. Người nhảy phải ra đi, cho đến khi chỉ điệu nhảy giữ nguyên.
Vậy thì phải làm gì đây? Hãy là
toàn bộ trong điệu nhảy, bởi vì sự chia có thể tồn tại chỉ nếu bạn vẫn không
toàn bộ trong nó. Nếu bạn đang đứng bên ngoài và nhìn vào điệu nhảy của chính bạn
thì sự chia vẫn giữ nguyên: bạn là vũ công và bạnđang nhảy. Vậy thì nhảy chỉ là
hành động, một cái gì đó bạn đang thực hiện, nó không phải là bản thể bạn. Cho
nên hãy liên quan toàn bộ; hòa vào nó. Đừng đứng bên ngoài, đừng là người quan
sát. Hãy tham gia vào!
Hãy để cho điệu nhảy tuôn chảy
theo cách riêng của nó, đừng ép buộc nó. Đúng hơn là theo nó; cho phép nó xảy
ra. Không phải là làm mà là xảy ra. Giữ nguyên trong trạng thái vui mừng lễ hội.
Bạn đang không làm một cái gì đó quá nghiêm trọng; bạn chỉ đang chơi, chơi với
năng lượng sống của bạn, chơi với năng lượng sinh học của bạn, cho phép nó di
chuyển theo cách riêng của nó. Giống như gió thổi và dòng sông đang cuộn trôi -
bạn đang trôi và đang thổi. Hãy cảm nhận điều đó.
Và hãy chơi đùa vui vẻ. Luôn nhớ
từ 'chơi đùa vui vẻ' - với tôi nó rất cơ bản. Ở đất nước này chúng ta gọi sự
sáng tạo leela của Thượng đế - cuộc chơi của Thượng đế. Thượng đế đã không tạo
ra thế gian; đó là cuộc chơi của ông ta.
Thiền cần đến chỉ bởi vì bạn đã
không chọn niềm vui. Nếu bạn đã chọn niềm vui thì không có nhu cầu về bất kì
thiền nào. Thiền là thuốc. Nếu bạn bị bệnh, vậy thì thuốc là cần thiết. Phật
không cần thiền. Một lúc nào đó bạn đã bắt đầu chọn niềm vui, một lúc nào đó bạn
đã quyết định rằng bạn phải hạnh phúc, vậy thì không thiền nào là cần đến. Vậy
thì thiền bắt đầu xảy ra bởi chính sự hòa hợp của nó. Thiền là chức năng của
vui vẻ. Thiền theo sau con người hạnh phúc như cái bóng. Bất kì nơi đâu người
đó đến, bất kì điều gì người đó đang làm, người đó cũng là thiền định.
Công dụng của thiền là gì? Bạn
kiếm được gì từ nó? Công dụng của nhảy múa là gì? ... Không là gì. Bạn không thể
ăn, bạn không thể uống, bạn không thể tạo ra nơi ẩn náu từ thiền. Nó có vẻ vô dụng.
Tất cả những điều đẹp tuyệt vời và thật thì lại vô dụng.
(Chương này còn tiếp)