Read more
Osho – Sách
Cam: Các kỹ thuật Thiền
Chương 4. Buổi chiều
– Ngồi, nhìn và lắng nghe
Thiền là mạo hiểm, mạo hiểm ghê gớm nhất mà
tâm trí con người phải chịu. Thiền chỉ là không làm bất kì điều gì - không hành
động, không ý nghĩ, không xúc cảm. Bạn chỉ là bạn và đó là toàn bộ niềm vui sướng.
Niềm vui sướng đến từ đâu khi mà bạn không đang làm bất kì điều gì? Nó không xuất
hiện từ đâu cả, hoặc nó xuất hiện từ mọi nơi. Không ai tạo ra, bởi vì tồn tại
được tạo ra bởi chất liệu gọi là niềm vui.
Thiền không có mục tiêu
Thiền đi vào tồn tại chỉ khi bạn
đã nhìn vào tất cả mọi mục đích, mọi động cơ và nhận ra rằng chúng bị thiếu,
khi bạn đã dạo quanh một vòng tất cả các động cơ và bạn đã nhìn thấy sự giả dối
của nó. Bạn đã nhìn thấy rằng các động cơ không dẫn tới đâu, rằng bạn chỉ không
ngừng di chuyển trong những vòng tròn; bạn vẫn giữ nguyên như vậy. Nhữg động cơ
liên tục dẫn bạn đi, thúc bạn, gần như đẩy bạn tới điên khùng, tạo ra những ước
mơ mới nhưng không có gì đạt được. Tay bạn vẫn trống rỗng như này nào. Khi điều
này được nhìn thấy, khi bạn đã nhìn vào cuộc đời mình và nhìn thấy tất cả mọi động
cơ của bạn là giả...
Không động cơ nào đã từng thành
công, không động cơ nào đã từng mang đến bất kì niềm hạnh phúc nào cho bất kì
ai. Những động cơ chỉ là lời hứa; những hàng hóa chưa bao giờ được phân phối. Một
động cơ thất bại và một động cơ khác thay thế và lại hứa với bạn... và bạn lại
bị lừa dối. Lại bị lừa dối bởi những động cơ, vào một ngày bỗng nhiên bạn nhận
biết - bỗng nhiên nhìn vào nó, và chính cái nhìn đó là khởi đầu của thiền.
Không có hạt mầm trong nó, không có động cơ trong nó. Nếu bạn đang thiền cho một
cái gì đó, vậy thì bạn đang tập trung mà không phải đang thiền. Vậy thì bạn vẫn
ở trong trần tục - tâm trí bạn vẫn quan tâm đến những thứ rẻ tiền, đến những điều
vớ vẩn. Vậy thì bạn vẫn là trần tục. Thậm chí nếu bạn đang thiền để đạt được
Thượng đế thì bạn cũng vẫn là trần tục. Thậm chí nếu bạn đang thiền để đạt được
niết bàn, bạn vẫn là trần tục - bởi vì thiền không có mục tiêu.
Ngồi
Thiền có nghĩa là vài phút
không vướng bận. Vào lúc khởi đầu, điều đó sẽ rất khó khăn - điều khó khăn nhất
trên thế gian là lúc khởi đầu, kết thúc thì lại rất dễ dàng. Nó quá dễ dàng,
chính vì vậy mà nó quá khó khăn.
Nếu bạn nói với ai đó chỉ ngồi
và không làm gì, người đó trở nên bồn chồn, không yên. Người đó bắt đầu cảm nhận
rằng những con kiến đang bò lên chân hoặc một cái gì đó đang xuất hiện trong cơ
thể. Người đó trở nên bất ổn bởi vì người đó đã luôn giữ nguyên bận rộn. Người
đó giống chiếc xe hơi, đánh lửa, động cơ kêu rền, mặc dù xe hơi sẽ không đi đâu
cả nhưng động cơ vẫn gầm rú và trở nên ngày càng nóng hơn. Bạn đã quên làm cách
dừng đánh lửa. Đó chính là thiền: nghệ thuật dừng sự đánh lửa.
Thở với câu thần chú sâu sắc nhất
Thở vào, hãy để nó phản chiếu
trong bản thể bạn rằng thở đang vào. Thở ra, hãy để nó phản chiếu trong bản thể
bạn rằng thở đang ra, và bạn sẽ cảm nhận sự tĩnh lặng khác thường đang hạ xuống
bạn. Nếu bạn có thể nhìn thấy thở vào và thở ra, thở vào và thở ra thì đây là
câu thần cú sâu sắc nhất đã từng được tạo ra.
Bạn thở ở đây và bây giờ. Bạn
không thể thở vào ngày mai và bạn không thể thở vào ngày hôm qua. Bạn phải thở
vào chính khoảnh khắc này nhưng bạn có thể nghĩ về ngày mai và bạn có thể nghĩ
về ngày hôm qua. Cho nên cơ thể giữ nguyên ở hiện tại và tâm trí không ngừng hi
vọng giữa quá khứ và tương lai và có sự chia rẽ giữa cơ thể và tâm trí. Cơ thể ở
hiện tại và tâm trí chưa bao giờ ở hiện tại và chúng chưa bao giờ gặp mặt nhau.
Chúng chưa bao giờ tình cờ nhìn thấy nhau. Vì điều đó mà sự chia rẽ, lo âu,
căng thẳng và nỗi khổ nảy sinh. Con người là căng thẳng, căng thẳng này là lo
âu. Tâm trí buộc phải bị nang tới hiện tại bởi vì không còn thời gian nào khác.
Đầu tiên phải nhảy múa, sao cho
trong điệu nhảy, áo giáp của bạn rơi. Đầu tiên bạn phải la hét trong sự vui mừng
và ca hát sao cho cuộc đời bạn trở nên sống động hơn. Đầu tiên bạn phải tẩy nhẹ
sao cho tất cả những điều bạn đã kìm nén bị quẳng ra ngoài và cơ thể bạn trở
nên tinh khiết đối với những độc tố độc hại, và tinh thần bạn cũng được tinh
khiết khỏi những tổn thương và những vết thương bị kìm nén. Khi điều này đã xảy
ra và bạn đã có khả năng cười, bạn trở nên có khả năng yêu, vậy thì đó là
Vipassana.
(Chương này còn tiếp)