Osho - Thầy có nghĩ rằng trở nên đạo đức là điều tồi tệ không?

Osho - Thầy có nghĩ rằng trở nên đạo đức là điều tồi tệ không?

Price:

Read more

Osho - Thầy có nghĩ rằng trở nên đạo đức là điều tồi tệ không?



Không. Tôi không cho rằng trở nên đạo đức là tồi tệ, nhưng tôi cho rằng ảo ảnh của việc trở nên đạo đức là tồi tệ. Nó len lỏi vào con đường đạo đức thực sự.
Đạo đức giả tạo là cái áo bên ngoài, là vỏ bọc. Nó không có mục đích nào khác ngoài việc thỏa mãn thói đạo đức giả, theo quan điểm của tôi, không có trạng thái nào của tâm trí đồi bại hơn thói đạo đức giả và thói ích kỷ. Đạo đức giả khoe khoang sự khiêm nhường, khoe khoang tự do vì sự ích kỷ, ở bên dưới bản ngã được nuôi dưỡng và phát triển mạnh mẽ. Bạn có nhìn thấy sự thật, những gì tôi đang nói về cái gọi là các sadhu và các vị thánh ở đất nước này không? theo quan điểm của tôi, cái gọi là đạo đức này, cái đã kế thừa, đã trau dồi và đã đạt được bởi nỗ lực, thì không là gì cả mà chỉ là những hành vi. Thông thường, những điều bên trong tâm trí con người chỉ là sự đối nghịch. Điều gì xuất hiện trên bề mặt thì lại vắng mặt bên trong. Có những bông hoa ở trên và những bụi gai ở dưới. Cuộc chiến không ngừng giữa hành vi bên ngoài và thực tại bên trong, khoảng trống không thể bắc cầu giữa ý thức và vô thức này đã chia rẽ và làm tan rã tính cách của con người. Trong con người như vậy không có sự hòa hợp. Và ở đâu không có sự hòa hợp hoặc âm nhạc thì không có niềm vui. Theo quan điểm của tôi, cuộc sống đạo đức thực sự là sự biểu cảm của niềm vui.
Đạo đức là trục bản lề của niềm vui, là biểu cảm tự nhiên. Khi niềm vui tuôn trào từ bản thể bên trong con người thì nó được biểu hiện ra từ bên ngoài thành tư cách đạo đức tốt, thành đức hạnh. Hương thơm của phúc lạc tỏa ra từ con người như vậy là điều thực sự tốt đẹp của cuộc sống.
Vì vậy mà tôi yêu cầu các bạn hãy tạo ra sự hòa hợp, không xung đột. Xin hãy cố gắng nhìn thấy sự thật này. Đừng chỉ lắng nghe những gì tôi nói mà hãy cố sống như vậy. Vậy thì bạn sẽ nhìn thấy với chính bàn tay của mình, chúng ta đã ném những cuộc đời chúng ta vào tình trạng hỗn loạn của xung đột, và với sự đối ngẫu bên trong - nhưng cũng với những cuộc đời đó, chúng ta có thể đã được biến đổi thành sự sống tuyệt diệu và tuôn chảy không ngừng, thành âm nhạc linh thiêng.
Đạo đức tự xuất hiện như bông hoa nở từ cây xanh. Đó không phải là sự tự thực hiện. Những hạt mầm thiền định được gieo và sau đó vụ mùa đạo đức được thu hoạch. Đạo đức là một cái gì đó đạt được bởi nỗ lực. Nó là một cái gì đó được thực hiện, đạt được thông qua thiền. Sự tĩnh lặng, sự hòa hợp và vẻ đẹp tuôn chảy từ thiền. Và người tĩnh lặng bên trong chính mình không thể gây ra sự thao thức, không nghỉ ngơi cho người khác. Người có âm nhạc bên trong mình sẽ tìm ra tiếng vọng âm nhạc của chính mình dội lại từ mọi người xung quanh, và người có vẻ đẹp bên trong sẽ nhận ra hành vi của mình làm cho tất cả mọi điều xấu xa biến đi. Có phải bởi chính đạo đức hay bởi tất cả?

Ads Belove Post