Read more
Hiện hữu, không
tôn thờ
Sự tồn tại là bất hợp lí. Khoảnh
khắc bạn hỏi tại sao bạn đã bỏ lỡ vấn đề. Giai thoại này là vĩ đại, vĩ đại
trong tham chiếu với thiền của bạn.
Khi Bách Trượng còn bé, mẹ ông ấy
đưa ông ấy tới chùa, và khi đi vào, bà ấy cúi lạy tượng phật.
Trỏ lên bức tượng, Bách Trượng
hỏi mẹ mình, "Đây là gì?"
"Đây là phật," bà ấy
đáp.
Bách Trượng nói, "Ông ấy
giống người. Về sau con muốn trở thành phật."
Từ một cậu bé mười hai tuổi,
đây là chỉ dẫn lớn về một tương lai lớn phía trước. Bức tượng phật bằng đá
không thể lừa được ông ấy. Nhiều nhất nó giống người. Nó không phải là người:
nó không thở, nó không khóc, nó không cười. Nó được tạc ra từ đá; nó đơn giản chết
và sẽ không bao giờ cười hay khóc hay cảm. Làm sao nó có thể thế được?
Bách Trượng nói đúng, "Cái
này chắc chắn có vẻ giống người; nhưng tôi sẽ không gọi nó là phật, vì chính từ
‘phật’ nghĩa là nhận biết và hòn đá này không nhận biết. Tôi muốn sau này trở
thành phật – không giống tượng đá mà là vị phật nhảy múa, ca hát, cười, sống động."
Phật mà không thể nhảy múa chẳng
mấy là phật. Phật là im lặng bản chất và hiện hữu. Nếu bạn có thể im lặng tối
nay, cơ hội là lớn. Toàn thể bầu trời đang trút xuống quanh bạn bằng một chỉ dẫn
duy nhất: "Thức dậy đi, bạn đã ngủ quá lâu rồi."
Trong im lặng này việc thức tỉnh
đó là có thể. Trong im lặng này phật đá có thể bắt đầu cười, có thể bắt đầu nhảy
múa, có thể bắt đầu thở. Và nhớ lấy, cũng như Bách Trượng đã không sẵn sàng tôn
thờ phật đá, tôi cũng chống lại mọi việc tôn thờ.
Người tôn thờ là cái được tôn
thờ.
Bạn không phải tôn thờ bất kì
ai khác.
Bản thể bên trong nhất của bạn
là cao nhất và quí giá nhất, là điểm có tính tồn tại nhất và ý thức nhất. Không
có gì cao hơn nó. Bạn không cần tôn thờ, bạn có thể chỉ thiền.
Nhớ khác biệt giữa tôn thờ và
thiền. Người mẹ nói, "Tôn thờ, cầu nguyện đi!" còn Bách Trượng, một cậu
bé, nói, "Tôi muốn hiện hữu."
Lời cầu nguyện bao giờ cũng hướng
tới ai đó khác.
Lời cầu nguyện là không có tính
tôn giáo.
Tôn thờ không có tính tôn giáo.
Nhận biết đầy đủ và im lặng là
cách duy nhất để biết hương vị của tôn giáo. Đây là cơ hội tốt.
Mây tới vào đúng lúc. Lắng nghe
thông điệp của mưa đi. Nó đơn giản là: cũng giống như mưa. Trong không gian im
lặng, điệu vũ của mưa, tiếng thì thào của tre... và bạn đã về nhà.
Trích quyển từ
'Thiền: Bước nhảy lượng tử từ tâm trí sang vô trí' - Osho
1 Đánh giá