Read more
Mật chú là gì cần phải được hiểu.
Mật chú là một việc rất, rất đặc
biệt cần phải được hiểu. Nó là thần chú, một công thức thần thông. Nó hàm ý hiện
tượng là bất kì cái gì bạn có được thì không thực sự có đó, còn bất kì cái gì bạn
nghĩ bạn không có đó, thì lại có đó! Công thức thần thông là cần thiết. Vấn đề
của bạn là không thật! - đấy là lí do tại sao công thức thần thông là cần tới.
Chẳng hạn... một chuyện ngụ
ngôn:
Việc xảy ra: Một người rất sợ
ma. Và không may là anh ta ngày nào cũng phải đi qua nghĩa địa, tới rồi đi. Và
đôi khi anh ta về trễ, và trong đêm anh ta phải đi qua nghĩa địa. Nhà anh ta ở
đằng sau nghĩa địa, rất gần nghĩa địa. Và anh ta sợ ma đến mức cuộc sống anh ta
là sự tra tấn thường xuyên. Anh ta không thể nào ngủ được: cả đêm anh ta bị ma
quấy nhiễu. Đôi khi chúng gõ cửa, đôi khi chúng đi bên trong nhà, và anh ta có
thể nghe thấy tiếng bước chân chúng và tiếng thì thào của chúng.
Đôi khi chúng tới rất gần anh
ta và anh ta thậm chí còn cảm thấy hơi thở của chúng. Anh ta thường xuyên trong
địa ngục.
Anh ta tới một thầy và thầy
nói, “Chẳng có gì đâu. Anh đến gặp đúng người rồi.” Cũng hệt như tôi nói với bạn
vậy! “Lấy câu mật chú này - cái này là đủ, và anh không cần phải lo nghĩ. Anh
chỉ cần đặt câu mật chú này vào một cái hộp vàng nhỏ và bao giờ cũng mang nó
theo người. Anh có thể đeo nó quanh cổ.”
Nó giống hệt như trái tim lồng ảnh:
nó là một câu mật chú; hay nó giống như cái hộp thần thông mà tôi đã trao cho
các sannyasin, người sắp đi xa tôi. Nó là cái hộp thần thông, nó là câu mật
chú.
Thầy nói, “Giữ lấy câu mật chú
này. Anh thậm chí cũng chẳng cần lẩm nhẩm nó; nó công hiệu đến mức không cần phải
lẩm nhẩm. Anh chỉ cần để nó trong hộp. Giữ nó cạnh mình và không con ma nào dám
gây rắc rối cho anh.” Và điều đó thực sự xảy ra: hôm đó anh ta đi qua nghĩa địa
cứ như là anh ta đi dạo buổi sáng. Trước đây chưa bao giờ dễ dàng được như vậy.
Anh ta hay chạy thục mạng! Anh ta hay gào thét lên, và anh ta phải hát to khi
đi qua. Hôm đó anh ta bước rất chậm rãi với cái hộp trong tay, và nó thực sự có
tác dụng! Không có ma. Anh ta thậm chí còn đứng giữa nghĩa địa, chờ đợi ai đó tới,
mà chẳng có con ma nào hiện ra cả. Chỗ đó hoàn toàn im lặng.
Thế rồi anh ta về nhà. Anh ta đặt
cái hộp xuống dưới gối. Đêm đó chẳng ai gõ cửa, chẳng ai thì thào, chẳng ai đến
gần anh ta cả. Đấy là lần đầu tiên trong đời anh ta ngủ ngon lành. Nó là là câu
mật chú vĩ đại. Nhưng bây giờ anh ta trở nên quá gắn bó với cái hộp. Anh ta
không thể bỏ nó ở bất kì đâu, cả ngày anh ta phải mang nó đi mọi nơi.
Người ta bắt đầu hỏi, “Sao anh
cứ mang cái hộp này mãi thế?”
Còn anh ta nói, “Đây là an toàn
của tôi, an ninh của tôi.”
Anh ta trở nên sợ đến mức bây
giờ nếu ngày nào đó cái hộp này bị mất, “Mình sẽ gặp rắc rối lớn, và bọn ma kia
sẽ báo thù!” Ăn - anh ta mang cái hộp. Và trong nhà vệ sinh - anh ta cũng mang
theo cái hộp của mình. Làm tình với người đàn bà của mình - và anh ta cũng mang
theo cái hộp. Anh ta sắp thành mất trí! Và bây giờ sợ hãi quá nhiều: nhỡ nó bị
đánh cắp, nhỡ ai đó chơi xỏ hay nhỡ anh ta quên đâu đó, hay nhỡ điều gì xảy ra
cho cái hộp, thì sao? “Thế thì trong nhiều tháng bọn ma đang lượn lờ để gây rắc
rối cho mình! Chúng sẽ nhảy xổ vào mình từ mọi nơi, và chúng sẽ giết mình!”
Một hôm thầy hỏi về mọi việc diễn
ra thế nào. Anh ta nói, “Mọi việc đều tốt. Mọi thứ đều hoàn toàn tốt, nhưng bây
giờ tôi đang bị tra tấn bởi sợ hãi của riêng mình. Lần nữa tôi không thể ngủ được.
Cả đêm tôi phải xem liệu cái hộp có còn đó hay không. Nhiều lần tôi phải tự thức
dậy và tìm cái hộp. Và nếu đôi khi nó lăn chỗ nọ chỗ kia trên giường và tôi
không thể tìm thấy nó... đáng sợ làm sao! Tôi hoảng cả hồn!”
Thầy nói, “Bây giờ ta sẽ cho
anh câu mật chú khác. Anh vứt cái hộp này đi.”
Thế là anh ta nói, “Vậy thì làm
sao tôi tự bảo vệ mình khỏi ma được?”
Thầy nói, “Chúng không có đó.
Cái hộp này chỉ là điều vô nghĩa. Bọn ma đó không có; đó là lí do tại sao cái hộp
lại có tác dụng. Ma đó chỉ là tưởng tượng của anh. Nếu chúng có thực, chúng sẽ
chẳng sợ gì cái hộp cả. Đấy chỉ là ý tưởng của anh, bọn ma đó là ý tưởng của
anh. Bây giờ anh đã có một ý tưởng tốt hơn, bởi vì anh đã có thầy. Và thầy đã
trao cho anh cái hộp, câu thần chú. Bây giờ hiểu nhiều hơn: ma không có đó, đó
là lí do tại sao cái hộp này lại có ích. Bây giờ không cần phải quá bị ám ảnh bởi
cái hộp. Vứt nó đi thôi!”
Mật chú là câu thần chú để ném
đi những thứ mà không thực có đấy. Chẳng hạn, câu mật chú sẽ giúp cho bạn loại
bỏ bản ngã. Bản ngã là ma, chỉ là ý tưởng. Đó là lí do tại sao tôi nói với bạn
rằng tôi ở đây để lấy đi những cái không phải là thực với bạn, và để trao cho bạn
những cái thực sự có đó rồi. Tôi ở đây là để trao cho bạn cái mà bạn đã có, và
tôi phải lấy đi cái mà bạn chưa hề có nhưng bạn cứ nghĩ rằng bạn có. Khổ của bạn,
đau của bạn, tham vọng của bạn, ghen tị của bạn, sợ hãi của bạn, tham lam, căm
giận, gắn bó - tất cả những cái đó đều là ma cả.
Câu mật chú chỉ là mẹo, phương
lược để giúp bạn loại bỏ các bóng ma của mình. Một khi bạn đã loại bỏ những
bóng ma đó thì mật chú cũng phải bị loại bỏ theo. Người ta không cần phải mang
câu mật chú thêm nữa vào khoảnh khắc người ta cảm thấy rằng ma đã biến mất. Và
thế thì bạn sẽ cười vào toàn bộ cái ngớ ngẩn này: ma là giả và mật chú cũng giả
nốt - nhưng nó có ích.
Chuyện xảy ra: Một người có một
ý tưởng trong mơ rằng một con rắn đã chui vào mồm mình, và nó vẫn có đó trong dạ
dầy mình. Và anh ta còn cảm thấy rắn bò trong đó. Bạn biết các con rắn như thế,
mọi người đều biết. Và anh ta trở nên rất bồn chồn. Anh ta tới các bác sĩ, rồi
đi chiếu tia X, nhưng... Anh ta sẽ nói, “Nó đây này, ngay cả tia X cũng chẳng
chiếu ra nó. Không hề gì. Tôi đang đau, cái đau của tôi là thật.”
Thế rồi anh ta tới thầy Sufi.
Ai đó nói, “Anh nên tới chỗ thầy Sufi. Chỉ thầy mới có thể giúp cho việc này.
Bác sĩ chẳng ích gì được mấy đâu. Họ chữa bệnh thật; thầy chữa bệnh không thật.
Anh đến thầy đi.”
Thế là anh ta tới, và thầy nói,
“Được, ta sẽ làm điều gì đó. Sáng mai nó sẽ ra thôi.”
Sáng hôm sau thầy thu xếp điều
đó: ông ta tìm một con rắn, đưa nó cho vợ anh ta và nói, “Thu xếp để cho khi dậy
vào buổi sáng thì anh ta sẽ thấy rắn đang bò ra trên giường.”
Và người này la hét ầm ĩ, anh ta cười phá lên và nhảy khỏi giường, “Đây rồi! Nó đây rồi! Con rắn kia! Và những tên bác sĩ đần độn kia: cứ nói rằng chẳng có rắn, chẳng có gì. Thế mà nó đây này!” Nhưng từ ngày đó thì vấn đề này cũng biến mất. Đây là mật chú. Vấn đề thực tế là không có thực.
Tất cả các vấn đề của bạn đều là bịa đặt của bạn. Câu mật chú là chiến lược để loại bỏ đi ảo tưởng của bạn, và khi những ảo tưởng này đã bị loại bỏ đi rồi, cái còn lại đằng sau là chân lí. Câu mật chú này chỉ lấy đi cái giả dối. Nhưng thế cũng đủ. Một khi cái giả dối bị lấy đi, một khi cái giả dối đã được hiểu là sai lầm, thì chân lí phát sinh. Và chân lí giải thoát. Chân lí là giải thoát.
“Dù Mật chú hay Bát Nhã được thực hành
Hoặc giảng dạy trong kinh và luận
Và được hành trì theo truyền thống kinh viện
Con cũng không thể đạt đến Chân Nghĩa…”
Vệ Đà không thể giúp ích được gì cho bạn.
Kinh Thánh cũng không thể giúp ích gì được cho bạn. Sự tu tập mật chú cũng sẽ
không giúp ích gì cho bạn. Thay vì vậy, nó sẽ là một chướng ngại.
Mật chú là gì? Bạn đã hành động
điều gì khi bạn tụng niệm mật chú? Maharishi Mahesh Yogi đã dạy điều gì khi ông
dạy mọi người cách Thiền Chuyển hoá?
Ông khuyên bạn phải lặp đi lặp
lại từ ngữ nào đó hay một mật chú liên tục bên trong… Ram… Ram… Ram… Ram… Aum,
Aum, Aum, Aum. Từ gì cũng được. Tên bạn cũng được. Thậm chí, nếu bạn tụng H2O,
H2O, H2O (phân tử nước) cũng được. Vấn đề không ở âm thanh hay từ ngữ. Vấn đề
là bạn tụng đi tụng lại một cái gì đó, qua sự lặp lại liên tục, và sẽ có sự đốn
ngộ xảy ra.
Khi bạn lặp đi lặp lại một từ nào đó không
ngừng, âm điệu được tạo ra bên trong. Ram… Ram… Ram… Ramakrisna. Khi bạn không
ngừng tụng đi tụng lại âm điệu đều đều này, bạn sẽ buồn ngủ. Thôi miên là như vậy.
Bạn không ngừng tự thôi miên chính mình. Lặp đi lặp lại mật chú là sự tự thôi
miên chính mình. Bạn đã biến thành kẻ say sưa chính ngay âm thanh đều đều buồn
tẻ này của bạn.
Điều này tốt. Không có gì xấu!
Nó giúp bạn ngủ được, rất thoải mái. Nếu bạn muốn có giấc ngủ bình thường,
nhưng không ngủ say như khi bạn tụng mật chú, vậy bạn hãy thử tụng niệm mật
chú. Trong giấc ngủ bình thường, sự suy nghĩ không ngừng tiếp diễn, bao nhiêu
cơn huyễn mộng tiếp diễn, không có gì khác hiện hữu, nếu bạn chỉ tụng niệm mật
chú liên tục, thì trong tâm trí của bạn, chỉ có mật chú. Nó sẽ đưa bạn vào giấc
ngủ thật say.
Trong Yogi, chúng ta có một
danh từ đặc biệt dành cho nó. Phạn ngữ gọi nó là Nidra. Giấc ngủ tạo ra bởi tụng niệm mật chú không ngừng nghỉ, được
gọi là Yoga-Tandra. Nếu bạn không ngủ
được, sự tụng niệm mật chú có thể giúp bạn ngủ được một giấc ngủ ngon lành.
Chính vì vậy, ở Hoa Kỳ, sự ảnh hưởng của Maharishi Mahesh Yogi rất lớn. Hoa Kỳ
là một quốc gia có nhiều người bị mất ngủ nhất thế giới. Vì vậy, có nhiều loại
thuốc an thần, thuốc ngủ được sử dụng bởi những con người luôn bị mất ngủ này.
Loại người này đã đánh mất tiềm năng tự nhiên đi vào giấc ngủ. Chính vì vậy, mà
ông có sức ảnh hưởng vô cùng lớn lao đối với người Hoa Kỳ.
Tại Ấn Độ, không ai quan tâm đến
Maharishi, bởi ai cũng thích ngủ. Khi mà họ ngủ say rồi thì không một ai có thể
đánh thức họ dậy được nữa. Mật chú sẽ giúp cho bạn có được một giấc ngủ ngon
lành.
Xem ra thì có vẻ tốt lắm, nhưng bạn đừng vội
xem đây là một cách tu tập thiền định. Bạn sẽ biến thành một nạn nhân của chính
nó. Mật chú chỉ có thể sử dụng để an tĩnh tinh thần. Nó sẽ giúp cơ thể bạn tiết
ra một thứ hóa chất như các loại thuốc ngủ khác. Âm thanh đều đều của sự tụng
niệm mật chú không ngừng giúp thay đổi hóa chất trong cơ thể của bạn. Vì vậy,
nên có nhiều loại nhạc dịu, khi nghe có thể giúp bạn được thoải mái hơn.
Âm điệu của loại nhạc dịu này sẽ
thấm sâu vào hồn bạn, rửa sạch tinh thần của bạn, như bạn mới vừa được tắm
xong. Âm thanh dìu dặt giúp đỡ cải thiện hóa chất trong người. Có loại nhạc dịu
sẽ giúp cho bạn đam mê hơn. Chỉ âm thanh dìu dặt không thôi cũng đủ làm thay đổi
hóa chất trong người và đã làm cho bạn mê mẩn rồi.
Mật chú tạo ra một loại âm thanh dìu dặt, một
lại nhạc nội tại với một nốt duy nhất: Đơn điệu là căn bản của loại nhạc này.
Bạn không cần phải tìm tới
Mahesh Yogi để hỏi ông. Mỗi người mẹ trong thế gian này đều biết cách ru loại
nhạc ru ngủ này cho những đứa con thơ bé bỏng của họ. Mỗi khi đứa con nhỏ của
cô khó chịu khóc lóc, cô chỉ cần ru thầm thì là xong. Nhạc ru con cũng là một
loại mật chú thần kỳ. Loại nhạc này không cần có ý nghĩa gì cả. Cô chỉ cần ngồi
bên hài nhi, hay là cô ôm con vào lòng. Sự đập nhịp của hai trái tim, cũng là một
lời nhạc đơn điệu. Nếu hài nhi trưởng thành rồi, loại nhạc đơn điệu này không
thể dỗ nó ngủ được nữa, cô chỉ có thể hát loại nhạc này, chỉ cần một vài chữ
thôi, cô lặp đi lặp lại hay ngâm nga là cũng đủ rồi. Nó tốt và hỗ trợ tinh thần
hơn cả thuốc an thần. Nó giúp thay đổi hóa chất trong cơ thể của bạn.
Nếu bạn mất ngủ, tụng niệm mật chú cũng lợi
ích cho bạn, nhưng đừng nghĩ rằng đây là một cách tu thiền. Nó giúp bạn điều chỉnh,
nhưng không thể chuyển hoá.
Xã hội đang nỗ lực giúp cho bạn
có thể điều chỉnh chính bạn. Xã hội sử dụng tôn giáo như một phương pháp giúp bạn
điều chỉnh. Tôn giáo được sử dụng qua những cách sống đạo đức, qua cách tu tập
mật chú, yoga, thuật phân tâm lý, và tâm lý, để có thể giúp bạn sống hài hoà với
xã hội hiện nay hơn. Mục tiêu của xã hội là hỗ trợ bạn để bạn có thể trở thành
một cá nhân thích hợp và tương ứng với cách sống của xã hội hiện đại. Nếu xã hội
này là một xã hội chỉ toàn là những con người vô minh, thì sự điều chỉnh này sẽ
đưa đến nhiều sự sai lầm cho công dân của họ. Nếu cả xã hội đều mất trí hết,
thì sau sự điều chỉnh này, chắc là bạn cũng sẽ bị mất trí như xã hội đó.
Có một người đã hỏi Sigmunt
Freud, “Thật sự ngài sẽ làm gì với khoa phân tâm lý học. Mục tiêu của nó là
gì?” Ông là người khá thành thật, ông đáp, “Cùng lắm là chúng tôi có thể giúp
người đau khổ một cách cuồng loạn sẽ đau khổ một cách bình thường hơn. Chỉ có vậy.
Người đau khổ bất bình thường sẽ trở về với sự đau khổ bình thường. Họ tạo nên
quá nhiều khổ đau, đến mức độ bị loạn thần kinh, cho nên, chúng tôi sẽ giúp đỡ
cho họ được có thể đau khổ một cách bình thường.”
Sigmunt Freud còn nói thêm:
“Loài người không bao giờ hạnh phúc. Đối với nhân loại, thì một là họ đau khổ một
cách khác thường, hai là họ đau khổ một cách khá bình thường.” Nếu nói về con
người bình thường, sự chẩn đoán của ông cũng khá chính xác. Nhưng ông không biết
một chút gì về Tilopa và Đức Phật. Ông không ý thức là có những người đã chứng
nghiệm nội tại được một trạng thái cực lạc hoàn toàn. Phải như vậy. Một vị Phật
không thể chẩn đoán bởi Sigmunt Freud. Để làm gì? Chỉ có loại người bất bình
thường mới tìm đến Freud để ông ta có thể điều trị cho họ. Toàn bộ kiến thức,
kinh nghiệm của ông là giúp đỡ điều trị loại người thần kinh bị bất bình thường
này. Ông chưa hề biết qua một cá nhân, dù chỉ là một cá nhân thôi, trong bốn
mươi năm kinh nghiệm, đã thực sự hoàn toàn hạnh phúc.
Ông nói đúng, qua kinh nghiệm của
ông. Kinh nghiệm này của ông, chỉ cho ông thấy rằng, chỉ có hai loại người, một
là đau khổ bình thường và hai là đau khổ một cách bất bình thường. Cùng lắm, là
ông có thể giúp họ điều chỉnh, và sống thích hợp hơn với xã hội hiện đại. Mật
chú, khoa phân tâm lý học, tôn giáo, đạo đức, cầu nguyện, và thánh đường, đều
được sử dụng như một phương thuốc để giúp đỡ bạn có thể điều chỉnh chính tinh
thần của bạn.
Một tôn giáo chân chánh chỉ bắt đầu nếu bạn
khởi sự chuyến hành trình chuyển hoá. Bạn không điều chỉnh bạn cho
phù hợp với xã hội, nhưng bạn có thể hài hoà với vũ trụ quanh bạn. Muốn điều chỉnh
cho phù hợp với xã hội, bạn phải mang bạn xuống môi trường thấp hơn. Có nhiều
người điên mà chẳng có căn bệnh gì nghiêm trọng. Ông ta chỉ có quá nhiều năng
lượng. Ông ta không thể sống hài hoà với xã hội. Họ cho là ông ta đã bị mất
trí. Cá tính của ông ta quá tràn trề. Năng khiếu của ông ta vô số đến nỗi ông ta
không thể nào có thể sống hài hoà với xã hội mà ông đang sống. Bạn nên nhớ kỹ rằng,
những thiên tài, hơn tám mươi phần trăm, thường là họ phải có một chuyến vào dưỡng
trí viện. Họ phải vào, bởi tâm thức của họ siêu vượt cả tâm thức hiện thời của xã
hội. Họ siêu vượt trên mức độ chấp nhận của xã hội.
Một xã hội bình thường như một
vật chướng ngại kềm chế trên bạn. Nó không chấp nhận bạn bay lên cao. Các thiên
tài thường ném đi vật chướng ngại này. Họ muốn tung cánh bay đến tận cùng chân
trời. Giây phút mà bạn muốn vượt qua lằn ranh xã hội mà xã hội này chấp nhận, bạn
xem như là đã bị điên. Xã hội sẽ cố gắng giúp đỡ bạn điều chỉnh. Mật Tông lại dạy
rằng: Tái điều chỉnh! Điều chỉnh không phải là một mục tiêu.
Tụng niệm mật chú chỉ là một hình thức mưu
mẹo. Nó hoàn toàn vô giá trị. Sự chuyển hoá mới chính là mục tiêu. Vậy
bạn phải nên làm gì bây giờ? Đừng sử dụng mưu mẹo để tái điều chỉnh con người bạn.
Nếu cảm giác bạn không ngủ được. Tôi khuyên bạn đừng tụng niệm mật chú. Thay vì
vậy, bạn hãy tìm kiếm nguyên nhân sự bồn chồn do đâu mà phát sanh đến độ đã gây
nên chứng mất ngủ. Có lẽ, bạn đã tham cầu quá độ. Có lẽ, bạn quá tham vọng.
Tham vọng của bạn không cho
phép bạn được ngủ yên. Tâm tham cầu cứ tiếp diễn không ngừng. Quá trình của tư
tưởng cứ chạy loạn lên trong khối óc của bạn. Chính vì vậy, bạn không thể nào
ngủ được. Chỉ có hai cách duy nhất. Một là bạn tụng niệm mật chú, hai là bạn tu
tập theo Mật Tông.
Mật chú dạy bạn rằng: Bạn đừng
bao giờ tìm hiểu nguyên nhân. Bạn tụng niệm mật chú khoảng chừng mười lăm phút
vào mỗi buổi sáng, mười lăm phút nữa vào buổi chiều, và sau đó, bạn tụng niệm
tiếp khoảng chừng mười lăm phút trước khi bạn chìm sâu vào giấc ngủ. Sự điều trị
này rất là nông cạn. Bạn sẽ cảm thấy thoải mái và lành mạnh hơn.
Thậm chí, bạn sẽ cảm giác hoàn
toàn thoải mái và lành mạnh. Chuyện gì xảy ra? Có nhiều người khỏe mạnh, họ có
thể ngủ rất ngon, nhưng sẽ không có gì xảy ra cho họ. Sự khai hoa nở nhụy tối hậu
vẫn không xảy ra. Lành mạnh tự nó là một điều tốt, nhưng không thể là một mục
tiêu. Ngủ ngon thì tốt cho bạn, nhưng không thể là một mục tiêu duy nhất của bạn.
Mật Tông dạy bạn: Nếu bạn muốn biết tại sao bạn lại mất ngủ, trước nhất, bạn
hãy tìm hiểu nguyên nhân tại sao bạn lại bồn chồn nóng nẩy đến độ gây ra chứng
mất ngủ.
Một mục sư của chính phủ Ấn Độ
thường hay tìm đến viếng thăm tôi. Ông luôn lo lắng về giấc ngủ của ông. Ông
hay nói với tôi rằng “Ngài làm sao chỉ cho tôi một cách gì đó, hay một phương
tiện nào đó để tôi có thể ngủ ngon.” Tôi bảo ông “ Một chính trị gia như ông
thì không thể nào ngủ ngon được rồi. Một chính trị gia không phải sống là để ngủ.
Chính trị gia như ông không nên hy vọng được ngủ ngon. Tôi sẽ không dạy cho ông
bất kỳ một phương cách nào cả. Tôi khuyên ông nên tìm đến Maharishi Mahesh Yogi
đi. Ông ta sẽ dạy cho ông một cách thức làm sao ông có thể ngủ ngon mà ông
không cần có phương tiện tu tập nào hết.” Thật ra, nghe lời tôi, ông đã tìm đến
Maharishi Mahesh Yogi. Ông trở lại tìm tôi ba tháng sau đó. Ông nói. “Lời
khuyên của ngài có hiệu quả thiệt. Thật là tuyệt vời. Bây giờ, tôi có thể ngủ
ngon được rồi.” Tôi nói với ông “Khi nào ông cảm thấy không cần ngủ nữa, ông muốn
được thức, thì xin ông lúc đó hãy tìm đến tôi. Nếu ông ngủ ngon được rồi thì cuối
cùng ông sẽ ra sao? Không có hoán chuyển nào sẽ xảy ra cho ông. Suốt đời ông,
ông sẽ vẫn như vậy.
Sáng dậy, ông lại tiếp tục chuyến
hành trình đầy tham vọng của ông. Có lẽ, ông cho rằng ngủ ngon là một sự kiện tốt
đối với ông, nhưng rồi có sự hoán chuyển nào cốt tủy cho ông hay không? Ông sẽ
không ý thức được nguyên nhân tại sao ông không thể nào ngủ được. Nguyên nhân
gây ra chứng mất ngủ bởi năng lượng tham sân si dồn ép trên tầng vô thức của
ông. Vì vậy, năng lượng chuyển hóa của ông đã bị trì trệ.”
Tôi không thể giúp bạn ngủ ngon
hơn. Tôi muốn giúp bạn tỉnh thức hơn, giác ngộ hơn. Tất cả các chính khách luôn
không ngừng tranh đấu, tầm cầu, và ganh tỵ, để họ có thể nỗ lực để vượt lên địa
vị cao hơn. Cuối cùng, suốt đời họ, chẳng có gì thay đổi nơi họ.
Mulla Narasruddin đã làm việc
suốt cuộc đời trong trường chính trị, cuối cùng anh leo lên được chức vụ cao nhất.
Tôi hỏi anh. “Anh đã đạt được gì trong suốt cuộc đời của anh?” Anh đáp “Nói thật,
tôi là người leo thang giỏi nhất trong thế giới này. Đó là thành tựu duy nhất của
tôi. Tôi là người leo lên những bậc thang giỏi nhất.”
Thậm chí, sau khi bạn đã leo
lên được bậc thang cao nhất rồi, cuối cùng rồi sao? Các tổng thống, các thủ tướng
đã đạt đến địa vị tối cao nhất rồi. Họ là những người leo thang giỏi nhất,
nhưng sự leo thang không phải là sự sống của bản thể. Suốt đời họ, họ chỉ biết
có mỗi một cách làm sao leo thang cao hơn và cao hơn nữa, rồi cuối cùng, họ được
gì?
Tham vọng đã tạo nên sự nóng nẩy
nơi họ. Tôi muốn bạn nhận biết sự tham vọng này của bạn. Mọi tham cầu đều gây
ra sự bồn chồn. Tôi muốn bạn ý thức sự tầm cầu này. Đây là con đường của Mật
Tông. Khi các nguyên nhân chấm dứt, thì tất cả mọi căn bệnh cũng chấm dứt. Nếu
nguyên nhân đã chấm dứt, bạn sẽ chuyển hoá.
Căn bệnh chỉ là một triệu chứng.
Bạn đừng nỗ lực che dấu các triệu chứng này. Hãy để chúng tự tại. Triệu chứng,
sẽ làm phiền bạn liên tục. Chúng cho bạn biết rằng, có một cái gì đó sai lầm
trong cuộc đời bạn. Tôi sẽ không giúp bạn ngủ ngon hơn. Tôi sẽ trao đổi với bạn
rằng “Bạn hãy nỗ lực tìm hiểu. Đây là những triệu chứng. Triệu chứng là những
thân hữu tốt nhất của bạn. Chúng không phải là kẻ thù của bạn.
Chúng cho bạn thấy rằng, trong
tận cùng của tiềm thức, có một luồng năng lượng phủ định cực kỳ vi tế đã không
cho phép bạn ngủ yên. Hãy thấu hiểu chúng. Hãy hấp thụ chúng, kinh nghiệm
chúng, hoán đổi chúng, rồi bạn sẽ ngủ ngon. Bạn ngủ ngon vì không bởi do bạn cưỡng
ép các triệu chứng này mất đi, nhưng vì căn bệnh của bạn đã dứt tuyệt.
Trong giấc ngủ say, bạn hãy cảnh
giác. Bạn không tự mình thôi miên lấy mình. Bạn không trong cơn say sưa, bạn
không vì nghiện ngập thuốc. Mọi pháp tu của Mật Tông đều là những thần dược rất
vi diệu , nhưng chúng vẫn là những phương thuốc. Bạn đừng ghiền nó.
0 Đánh giá