Read more
Mọi niềm tin của bạn đều giống như chiếc đèn không có ánh sáng trong nó. Koran là chết, nó không có ánh sáng nào, mặc dầu nó có thể đã đầy cuộc sống và đầy ánh sáng trong tay của Mohammed. Gita là chết, chiếc nến bị cháy hết. Nó có thể đã đầy ánh sáng trong tay của Krishna vì ông ấy đã có mắt. Ông ấy có thể đã thay thế chiếc nến cháy hết vào bất kì khoảnh khắc nào.
Trong nhiều thế kỉ, bạn đã mang kinh sách - những chiếc nến đã cháy hết. Và mọi người va chạm vào mọi
người khác. Bạn không thể thấy được điều đó sao? Toàn thể xung đột của nhân loại
- người Hindus đánh nhau với người Ki tô giáo, người Ki tô giáo đánh nhau với
người Mô ha mét giáo, người Mô ha mét giáo đánh nhau với Phật tử, mọi người
truy đuổi lẫn nhau - bạn không thể thấy cái bi thảm này, xung đột này sao? Toàn
thể nhân loại đang vật lộn, đang trong chiến tranh. Lúc thì nó là nóng, lúc thì
nó là lạnh, nhưng mọi lúc nó là ấm. Lúc thì bạn đánh nhau, lúc thì bạn chuẩn bị
cho đánh nhau, nhưng mọi lúc nó là đánh nhau.
Và
không chỉ các tôn giáo đang đánh nhau - các quốc gia đang đánh nhau, mọi người...
Mọi người đang đánh nhau: chồng với vợ, vợ với chồng, bạn với bạn, anh em với
anh em, con cái với bố mẹ, bố mẹ với con cái. Mọi người, mọi nơi, đang va vào
nhau.
Dường như chúng ta tất cả đều mù và mọi người tưởng rằng
mình đang mang chiếc đèn trong tay... Và chiếc nến bị cháy hết.
Thực ra, khi có liên quan tới cây nến của chân lí, khoảnh khắc
nó được truyền từ tay này sang tay khác, nó chết. Gita chết khi Krishna truyền
nó sang Arjuna. Không phải là Arjuna sẽ mang ánh sáng này ít nhất trong vài bước,
điều đó là không thể được. Khi tôi nói điều gì đó cho bạn, tôi có thể thấy nó
đang chết liên tục giữa tôi và bạn. Khoảnh khắc nó đạt tới bạn, nó đã chết rồi.
Không có cách nào để truyền nó. Thế thì tại sao tôi liên tục
nói? Đôi khi mọi người tới và hỏi tôi, 'Tại sao thầy liên tục nói, nếu không có
cách nào truyền nó?' Không có cách nào để truyền nó, không bao giờ có cách để
truyền nó. Nhưng dầu vậy tôi phải nói, chỉ để chỉ cho bạn cái không thể được
này. Bạn không thể hiểu được điều tôi đang nói nhưng nếu tôi im lặng, bạn sẽ
không có khả năng nào hiểu. Nếu bạn không thể hiểu được lời tôi, bạn sẽ không
có khả năng hiểu im lặng của tôi. Nếu bạn hiểu nhầm lời tôi, bạn sẽ hiểu nhầm
im lặng của tôi. Nhưng dầu vậy tôi phải nói cho bạn vì đó là cách duy nhất có
thể để trao đổi rằng có cái gì đó bên trong tôi mà không thể được trao đổi, rằng
tôi đang mang cái gì đó, rằng tôi đang chứa cái gì đó mà không thể trao đổi được.
Hiện hữu cùng tôi, lắng nghe tôi lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại, quan sát tôi,
một ngày nào đó, bạn có thể hiểu ra vấn đề. Tôi không thể làm cho bạn hiểu được
nó, nhưng nếu bạn kiên trì đủ lâu, bạn có thể có khả năng hiểu nó.
Nhưng việc hiểu sẽ nảy sinh bên trong bạn, nó sẽ không là việc
truyền từ tôi. Tôi có thể đẩy bạn và kéo bạn đây đó, nhưng tôi sẽ phải đợi. Và
nếu bạn cũng có thể đợi cùng tôi, một ngày nào đó, ngọn lửa bên trong của bạn sẽ
nảy sinh. Nó cần kiên nhẫn, nó cần tiếp xúc với Thầy, nhưng nó không thể được
truyền.
Thầy có thể hoạt động chỉ như tác nhân xúc tác. Sự hiện diện của tôi sẽ làm cho bạn ngày một khát khao hơn; sự hiện diện của tôi sẽ làm cho bạn ngày một điên hơn; một ham muốn lớn lao, mãnh liệt, một ham muốn không thể được, sẽ nảy sinh bên trong bạn - bạn sẽ trở thành việc tìm kiếm say mê. Trong đam mê đó, ngọn nến riêng của bạn sẽ bắt đầu bùng cháy. Bạn sẽ trở thành chất đốt riêng của bạn.
Cho nên mọi điều tôi có thể làm là không truyền chân lí mà chỉ hỗ trợ, giúp đỡ, để cho bạn không trở nên nóng vội, để cho bạn không mất sự quan tâm của bạn vào chân lí, để cho bạn liên tục trong ham muốn và bạn liên tục đưa ngày càng nhiều thứ vào đánh cược. Khoảnh khắc sẽ tới - cũng như nó tới khi bạn đun nước. Bạn liên tục đun nóng nó và tại một trăm độ, nó nhảy và trở thành hơi, bay hơi. Mọi điều tôi đang làm là cố đun nóng bạn nhiều nhất mà tôi có thể làm được. Cú nhảy sẽ là của bạn, bay hơi sẽ là của bạn.
Nếu bạn cho phép và nếu bạn có khả năng kiên nhẫn chịu đựng cơn đau của chờ đợi và cơn đau mà việc đun nóng sẽ đem tới và cơn đau mà ham muốn mãnh liệt của bạn sẽ tạo ra - nếu bạn sẵn sàng chịu đựng một cách hanh phúc, kiên nhẫn, thế thì một ngày nào đó, chính ngọn lửa của bạn sẽ nảy sinh bên trong bạn. Nó sẽ tuyệt đối là của bạn.
Và tôi cũng nói vì lí do này: bất kì khi nào chân lí xảy ra, nó phải được chia sẻ. Không được chia sẻ, nó bắt đầu chết; được chia sẻ, nó sống. Không phải là tôi có thể trao cho bạn chân lí, nhưng chia sẻ nó với bạn, làm nỗ lực để chia sẻ với bạn, chân lí có thể vẫn còn sống động. Tôi đang nói với cùng lí do giống như chim hót hay hoa nở hay sao sáng. Tôi đào nó. Nếu bạn cũng bắt đầu đào nó cùng tôi, nếu bạn hợp tác với tôi, thế thì khi nó xảy ra cho bạn, bạn sẽ biết rằng nó đã không được truyền mà rằng cái gì đó đích thực của bạn đã nảy sinh. Nó có tính cá nhân. Chân lí được khải lộ mang tính cá nhân.
'KHÔNG DỪNG LẠI, KHÔNG VỘI VÀNG, TA VƯỢT QUA DÒNG NƯỚC LŨ.' - ĐỨC PHẬT
Trích từ quyển 'Tùng tùng cắc tùng' - Osho
0 Đánh giá