Read more
Khiêu dâm là gì, và tại sao nó có hấp dẫn nhiều thế?
Thì Thầm Với Osho
#thithamvoiosho #oshotinhduc
#taisaooshooi #oshotinhyeu #oshotubi
Câu hỏi
Khiêu dâm là gì, và tại
sao nó có hấp dẫn nhiều thế?
Khiêu dâm là sản phẩm phụ của kìm nén tôn giáo. Toàn thể công trạng thuộc
vào các tu sĩ. Khiêu dâm không liên quan gì tới người bán sách báo khiêu dâm.
Khiêu dâm được tạo ra, được quản lí bởi nhà thờ, bởi người tôn giáo.
Trong trạng thái nguyên thuỷ, tự nhiên, con người không có tính khiêu
dâm. Khi con người ở trần truồng và đàn ông biết thân thể đàn bà và đàn bà biết
thân thể đàn ông, bạn không thể bán được tạp chí playboy. Điều đó là không thể
được. Ai sẽ mua playboy? Và ai sẽ nhìn vào trong tất cả những chuyện tào lao
đó?
Họ đã kìm nén nhiều tới mức tạo ra sự quan tâm của đàn ông tới khiêu dâm.
Toàn thể công trạng phải tính vào cho họ. Họ đã kìm nén nhiều tới mức tâm trí
đàn ông sôi lên. Đàn ông muốn nhìn thân thể đàn bà. Không cái gì sai trong điều
đó, một ham muốn đơn giản, ham muốn có tính người. Và đàn bà muốn biết về thân
thể đàn ông. Một ham muốn đơn giản, không cái gì sai về nó.
Cứ nghĩ về một thế giới mà cây được che phủ bằng quần áo. Có những người...
Tôi đã nghe nói về một số quí bà Anh đã che phủ chó và mèo của họ bằng quần áo.
Nghĩ mà xem, bò và ngựa và chó mặc quần áo. Thế thì bạn sẽ thấy khiêu dâm mới nảy
sinh. Ai đó sẽ xuất bản những ảnh trần của cây - và bạn sẽ che giấu nó trong
Kinh Thánh và nhìn vào nó!
Toàn thể cái ngu xuẩn này bắt nguồn từ kìm nén tôn giáo.
Làm con người tự do đi, cho phép mọi người được trần truồng. Tôi không
nói họ phải liên tục trần truồng, nhưng việc khoả thân nên được chấp nhận. Trên
bãi biển, ở bể bơi, ở nhà... khoả thân nên được chấp nhận. Con cái nên tắm cùng
mẹ, cùng bố, trong nhà tắm. Không cần để bố khoá cửa buồng tắm khi ông ấy đi
vào. Con cái có thể tới và nói chuyện và tán gẫu và đi ra. Khiêu dâm sẽ biến mất.
Từng đứa con đều muốn biết. "Bố mình trông thế nào nhỉ?" Từng đứa
con đều muốn biết, "Mẹ mình trông thế nào nhỉ?" Và đây đơn giản là
thông minh, tò mò. Và con cái không thể biết được người mẹ trông như thế nào,
và con cái không thể biết được người bố trông như thế nào; bây giờ bạn đang tạo
ra ốm yếu trong tâm trí con cái. Chính bạn, rằng bạn ốm, và ốm yếu này sẽ được
phản xạ trong tâm trí con cái.
Tôi không nói ngồi khoả thân trong văn phòng hay trong cơ xưởng. Nếu trời
nóng, điều đó là được, nhưng không cần phải khoả thân, nó không nên là một ám ảnh;
nhưng ám ảnh liên tục này của việc che giấu thân thể bạn, chỉ là xấu.
Và một điều nữa. Vì quần áo, thân thể đã trở thành xấu, vì thế thì bạn
không chăm nom. Bạn chăm nom chỉ về cái mặt. Nếu bụng bạn cứ ngày càng trở nên
lớn hơn, ai bận tâm? Bạn có thể che giấu nó. Thân thể bạn đã trở nên xấu bởi vì
nó không được phơi ra; bằng không bạn sẽ nghĩ một chút: bụng đang to ra quá. Cứ
để một trăm người đứng trần truồng, và tất cả họ sẽ xấu hổ, và họ sẽ cảm thấy
lúng túng và họ sẽ bắt đầu che giấu bản thân họ. Cái gì đó sai. Tại sao nó vậy?
Họ biết chỉ về mặt họ. Mặt thì họ chăm nom; toàn thân bị quên lãng.
Điều này là xấu. Điều này là không tốt. Thân thể không được yêu mến nữa.
Bất kì nước nào mà mọi người được phép chút ít tự do khoả thân đều trở
nên đẹp hơn; mọi người có thân thể đẹp hơn. Nếu đàn bà Mĩ đang ngày càng đẹp
hơn và có thân thể đẹp hơn thì không có gì ngạc nhiên trong điều đó. Đàn bà Ấn
Độ sẽ phải đợi lâu; họ có thể che giấu thân thể xấu của họ trong các bộ sari rất
cẩn thận. Các bộ sari là hữu ích lớn.
Khoả thân nên tự nhiên, nên tự nhiên như con vật, như cây cối, vì mọi thứ
khác đều khoả thân. Thế thì khiêu dâm sẽ biến mất.
Khiêu dâm có đó như một loại thủ dâm tinh thần; nó là thủ dâm tâm trí. Bạn
không được phép yêu người đàn bà, bạn không được phép yêu người đàn ông, bạn
không được phép làm bất kì tiếp xúc nào có thể; tâm trí sôi lên và bắt đầu một
loại thủ dâm bên trong. Khiêu dâm giúp bạn; nó cho bạn cái nhìn về những đàn bà
đẹp và đàn ông đẹp, để mơ tới, và nó cho bạn xúc động.
Vợ sống của bạn không cho bạn xúc động nào. Với vợ sống, bạn đột nhiên
thành chết. Có những người, ngay cả khi làm tình với vợ họ, họ đang tưởng tượng
người đàn bà khác nào đó; họ đang tưởng tượng bức hình playboy nào đó. Họ có thể
làm tình với người đàn bà của họ chỉ khi trong tưởng tượng của họ có người đàn
bà khác nào đó, một hình dung nào đó. Thế thì họ được xúc động. Họ không làm
tình với người đàn bà của họ, và người đàn bà không làm tình với họ. Họ có thể
nghĩ tới nam diễn viên nào đó hay anh hùng nào đó hay ai đó. Có bốn người trong
mỗi cái giường! Tất nhiên, nó quá đông đúc, và bạn không bao giờ tiếp xúc với
người thực; những người tưởng tượng đó đang đứng ở giữa.
Bạn nên biết rằng thủ dâm - dù là tinh thần hay vật lí đều là hư hỏng. Nó
không tồn tại trong tự nhiên. Đồng dục không tồn tại trong tự nhiên, nhưng
trong vườn bách thú, nó đi vào trong sự tồn tại. Trong vườn bách thú con vật bắt
đầu làm thủ dâm. Trong vườn bách thú, con vật thậm chí bắt đầu trở nên quan
tâm tới đồng dục. Bất kì chỗ nào tình huống là phi tự nhiên, hư hỏng phi tự
nhiên bước vào. Trong quân sự, trong quân đội, mọi người trở thành đồng dục, vì
nó là câu lạc bộ "toàn con trai", không đàn bà nào được phép. Năng lượng
bị dồn nén của họ bắt đầu làm cho họ thành không lành mạnh; họ nghĩ họ sẽ phát
điên nếu họ không cho phép lối ra nào đó. Trong các nhà tập thể của con trai,
trong các nhà tập thể của con gái, nơi không con trai nào có thể tới, không con
gái nào có thể tới, dục khác giới là không được phép, một cách tự nhiên, khiêu
dâm sẽ được tận hưởng nhiều. Nó sẽ giúp cho thủ dâm.
Nhưng những điều này đã không được nói một cách trực tiếp. Bây giờ nhiều
người sẽ bị khó chịu - sao tôi nói về những chuyện này? Tôi ở đây để làm cho mọi
thứ thành rõ ràng cho bạn, để cho bạn có thể trở thành ngày một tự nhiên hơn. Hấp
dẫn bởi khiêu dâm đơn giản nói rằng tâm trí bạn ở trạng thái bất thường. Điều
hoàn toàn tốt là quan tâm tới người đàn bà đẹp, không cái gì sai, nhưng có bức
hình người đàn bà trần truồng và được kích động về nó thì chỉ là ngu xuẩn. Đó
là điều mọi người đang làm với khiêu dâm.
Tôi đã nghe một chuyện đùa hay. Nghe
chăm chú vào, đừng bỏ lỡ nó.
Một anh chồng nghi ngờ về vợ mình,
cho nên anh ta thuê một thám tử tư để tìm ra liệu cô ấy có người yêu hay không.
Thám tử này, một người di cư Trung Quốc, tới báo cáo chỉ sau hai ngày. Tay và
mũi anh ta bị gãy và đầu anh ta được băng kín.
"Có chuyện gì vậy?" anh chồng
hăm hở hỏi. "Có bằng chứng gì chưa?"
"Thế này," thám tử đáp,
"Tôi ẩn bên ngoài nhà ông khi ông ra đi buổi sáng. Sau nửa giờ một người
đàn ông tới và đi vào với một chìa khoá. Tôi trèo lên cây để nhìn vào phòng ngủ,
và ở đó anh ta ôm cô ấy và cô ấy hôn anh ta. Thế rồi anh ta chơi với cô ấy và
cô ấy chơi với anh ta; tôi chơi với tôi và tôi ngã khỏi cây."
Đó là điều khiêu dâm là gì.
Cảnh giác với mọi loại hư hỏng đi. Yêu là tốt; mơ về nó là xấu. Tại sao? Khi cái thực đang sẵn có, sao đi theo cái không thực? Ngay cả cái thực cũng không bao giờ thoả mãn! Cho nên làm sao cái không thực có thể thoả mãn được? Ngay cả cái thực, trong phân tích cuối cùng, cũng chứng tỏ là ảo tưởng, vậy nói gì về ảo tưởng?
Để tôi nhắc lại: Ngay cả cái thực, một ngày nào đó, cũng chứng tỏ chỉ là
không thực, cho nên nói gì về cái không thực?
Đi vào trong yêu thực đi, và một ngày nào đó, bạn sẽ trở nên nhận biết rằng
ngay cả yêu thực, cái gọi là yêu thực, sẽ biến mất. Và khi một người hoàn toàn ở
bên ngoài tính dục... Không phải tôi đang nói "cố đi ra ngoài" đâu,
không, không chút nào, Thượng đế cấm đấy. Điều tôi ngụ ý khi tôi nói khi một
người "đi ra ngoài" là ở chỗ khi một người đã đi sâu hơn vào trong dục,
trong yêu, và đã biết và đã thấy rằng không có gì cả, chính việc thấy đó đưa
người đó lên trên. Người đó bắt đầu nổi trên đất, người đó phát triển cánh.
Siêu việt đó là brahmacharya, siêu việt
đó là vô dục. Nó không liên quan tới nỗ lực của bạn; nó không liên quan tới kìm
nén.
Người kìm nén không bao giờ có thể đạt tới brahmacharya; người đó sẽ trở thành có tính khiêu dâm. Và có cả
nghìn lẻ một cách để có tính khiêu dâm.
Trong kinh sách cổ Ấn Độ có những mô tả về các rishis lớn ngồi thiền và đàn
bà đẹp cố cám dỗ họ, nhảy múa quanh họ, trần truồng. Và câu chuyện nói những
đàn bà này được Thượng đế của cõi trời phái tới để làm hư hỏng họ vì Thượng đế
trên trời sợ nếu họ đạt tới samadhi,
họ sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh. Thượng đế trên trời sợ cạnh tranh của họ,
cho nên khi họ sắp đạt tới ngày càng gần hơn, tới gần samadhi hơn, ngài phái đàn bà đẹp tới cám dỗ họ.
Bây giờ, chả có Thượng đế, và chả có đàn bà đẹp nào tới từ cõi trời cả;
đây là khiêu dâm tâm trí. Những rishis này,
cái gọi là những người thấy, đã kìm nén dục nhiều tới mức ở khoảnh khắc cuối
cùng, khi họ thực sự đang tới gần hơn trung tâm bên trong nhất của họ, dục bị
kìm nén đó bùng phát ra, bùng nổ ra. Và trong bùng nổ đó là những hình ảnh
riêng của họ, ảnh tâm trí... Nó là toàn cảnh tâm trí, nó rất mầu sắc, và nó đầy
mầu sắc, và có vẻ thực tới mức ngay cả họ cũng bị lừa; họ nghĩ đàn bà thực có
đó.
Cứ đi vào hang trong ba tháng mà xem vô dục và ép buộc vô dục. Sau ba
tháng bạn sẽ là người thấy vĩ đại - và bạn sẽ bắt đầu nhìn thấy mọi thứ. Đó là
điều người thấy vĩ đại là gì. Bạn sẽ bắt đầu thấy các trinh nữ và các apsara đẹp từ trên trời tới và nhảy múa
quanh bạn cám dỗ bạn. Họ chỉ là hình ảnh tâm trí của bạn thôi. Khi bạn bị tước
đi thực tại, mơ của bạn bắt đầu gần như có vẻ giống thực tại. Đó là điều chúng
ta gọi là ảo giác.
Vào những ngày xưa đó còn chưa có tạp chí Playboy, cho nên Rishimunis
phải tuỳ thuộc vào cái riêng của họ. Bây giờ bạn có thể có hỗ trợ nào đó từ bên
ngoài.
Nhưng cảnh giác vào: ngay cả cái thực, chung cuộc, được chứng minh là
không thực. Cho nên đừng chuyển vào trong các cõi của cái không thực. Đi vào
trong cái thực đi, để cho nó là kinh nghiệm lớn lao. Tôi không chống lại nó,
tôi ủng hộ tất cả cho nó, đi vào trong nó đi, vì chỉ bằng việc đi vào trong nó,
một ngày nào đó, brahmacharya, một
ngày nào đó, bạn đơn giản ra khỏi nó.
Không phải là yêu sẽ biến mất đâu. Thực ra, lần đầu tiên yêu sẽ xuất hiện,
nhưng một loại yêu khác toàn bộ. Phật gọi nó là từ bi - yêu dịu mát, không có nồng
nhiệt của dục trong nó. Hiện hữu của bạn sẽ trở thành phúc lành. Chính sự hiện
diện của bạn sẽ làm cho mọi người cảm thấy yêu của bạn. Yêu của bạn sẽ trút xuống
và mưa rào lên họ. Trong chính sự hiện diện của bạn, mọi người sẽ bắt đầu đi
vào trong cái không biết.
Vâng, từ bi lớn sẽ nảy sinh trong bạn. Nó là cùng năng lượng dục, được xả
ra từ các đối thể dục. Không bị kìm nén. Được xả ra. Không bị kìm nén một cách
ép buộc, nhưng được xả ra có hiểu biết. Cùng năng lượng dục trở thành yêu, từ
bi.
Và khi yêu, từ bi nảy sinh, bạn được hoàn thành. Phật đã nói hai điều là
mục đích: nhận biết và từ bi. Và cả hai tới từ năng lượng dục; cả hai được sinh
ra từ nó. Hai điều đó là hoa, hoa tối thượng, của năng lượng dục.
Hoa sen đó đang đợi trong bạn để nở hoa. Đừng phí hoài năng lượng của bạn.
Hãy dùng năng lượng của bạn để hiểu chúng, hãy đi vào trong chúng sâu sắc, có
tính thiền, để cho một ngày nào đó hoa sen đó nở ra.
Trích từ quyển 'Nguyên lí thứ nhất' –
Osho
0 Đánh giá