SÁCH NÓI THIỀN OSHO AUDIO - Chừng nào bạn chưa sẵn sàng chết, mối quan tâm của bạn vào thiền là giả

SÁCH NÓI THIỀN OSHO AUDIO - Chừng nào bạn chưa sẵn sàng chết, mối quan tâm của bạn vào thiền là giả

Price:

Read more

.

Chừng nào bạn chưa sẵn sàng chết, mối quan tâm của bạn vào thiền là giả

Nhiều người dường như quan tâm tới thiền, nhưng mối quan tâm đó không thể sâu lắm vì rất ít người thế được biến đổi qua nó. Nếu mối quan tâm thực sự sâu, tự bản thân nó trở thành lửa. Nó biến đổi bạn. Chỉ qua sự quan tâm mãnh liệt bạn bắt đầu trở thành khác. Một trung tâm mới của con người nảy sinh. Cho nên nhiều người dường như quan tâm nhưng không cái gì mới nảy sinh trong họ, không trung tâm mới nào được sinh ra, không kết tinh mới nào được đạt tới. Họ vẫn còn như cũ.

Điều đó có nghĩa là họ đang tự lừa bản thân họ. Lừa dối là rất tinh vi nhưng nó nhất định có đó. Nếu bạn liên tục uống thuốc, có điều trị, và ốm bệnh vẫn còn như cũ - thay vì thế ngược lại, nó liên tục tăng lên - thế thì thuốc của bạn, điều trị của bạn nhất định là giả. Có thể sâu bên dưới bạn không muốn được biến đổi. Nỗi sợ đó là rất thật - sợ biến đổi. Cho nên trên bề mặt bạn liên tục nghĩ rằng bạn quan tâm sâu sắc, nhưng sâu bên dưới bạn liên tục lừa dối.

Sợ biến đổi giống như sợ chết. Nó là chết, vì cái cũ sẽ phải ra đi và cái mới sẽ đi vào trong con người. Bạn sẽ không còn đó, cái gì đó không biết toàn bộ với bạn sẽ được sinh ra từ bạn. Chừng nào bạn chưa sẵn sàng chết, mối quan tâm của bạn vào thiền là giả, vì chỉ những người sẵn sàng chết sẽ được tái sinh.

Cái mới không thể trở thành sự liên tục với cái cũ. Cái cũ phải bị gián đoạn. Cái cũ phải ra đi. Chỉ thế thì cái mới có thể đi vào hiện hữu. Cái mới không phải là kết quả tự nhiên của cái cũ, cái mới không phải là liên tục với nó - cái mới là mới toàn bộ. Và nó tới chỉ khi cái cũ chết. Có kẽ hở giữa cái cũ và cái mới - kẽ hở đó làm cho bạn sợ. Bạn sợ. Bạn muốn được biến đổi nhưng đồng thời bạn muốn vẫn còn là cái cũ. Điều này là lừa dối. Bạn muốn trưởng thành, nhưng bạn muốn vẫn còn là bạn. Thế thì trưởng thành là không thể được; thế thì bạn chỉ có thể lừa dối; thế thì bạn có thể liên tục nghĩ và mơ rằng cái gì đó đang xảy ra, nhưng không cái gì sẽ xảy ra vì điểm cơ bản đã bị bỏ lỡ.

Cho nên có nhiều người trên khắp thế giới, những người rất quan tâm tới thiền, moksha, niết bàn, và không cái gì đang xảy ra. Có nhiều tiếng ồn thế về nó nhưng không cái gì thực đang xảy ra. Vấn đề là gì?

Đôi khi tâm trí là tinh ranh tới mức vì bạn không muốn được biến đổi, tâm trí sẽ tạo ra mối quan tâm bề ngoài để cho bạn có thể nói với bản thân bạn, "Mình quan tâm, mình đang làm bất kì cái gì có thể được làm." Và bạn vẫn còn như cũ. Và nếu không cái gì xảy ra, bạn nghĩ rằng kĩ thuật bạn đang dùng là sai, guru bạn đang theo là sai, kinh sách, nguyên lí, phương pháp, là sai. Bạn không bao giờ nghĩ rằng ngay cả với phương pháp sai, biến đổi vẫn là có thể nếu mối quan tâm thực có đó; ngay cả với phương pháp sai bạn sẽ được biến đổi. Nếu bạn thực sự quan tâm tới biến đổi, bạn sẽ trở thành khác cho dù đi theo guru sai. Nếu hồn bạn và tâm bạn ở trong nỗ lực của bạn, không ai có thể dẫn bạn đi sai ngoại trừ bản thân bạn. Và không cái gì là rào chắn cho tiến bộ của bạn ngoại trừ lừa dối riêng của bạn.

Khi tôi nói rằng ngay cả thầy sai, phương pháp sai, nguyên tắc sai, có thể đưa bạn tới cái thực, tôi ngụ ý rằng biến đổi thực xảy ra khi bạn được tham gia mãnh liệt vào trong nó, không qua bất kì phương pháp nào. Phương pháp chỉ là phương cách, phương pháp chỉ là sự giúp đỡ, phương pháp là phụ - việc được tham gia của bạn vào trong nó là điều nền tảng. Nhưng bạn liên tục làm cái gì đó - thậm chí không làm, bạn liên tục nói về làm. Và lời tạo ra ảo vọng: vì bạn nghĩ nhiều về nó, bạn đọc nhiều về nó, bạn nghe nhiều về nó, tới mức bạn bắt đầu cảm thấy bạn đang làm cái gì đó. Cái gọi là những người tôn giáo đã phát triển nhiều phương cách lừa dối.

Tôi đã nghe nói rằng một người lái mô tô, lái trên dọc con đường, thấy một toà nhà trường học bị cháy. Thầy giáo của trường nhỏ của làng nhỏ đó là Mulla Nasruddin. Ông ấy đang ngồi dưới cây. Người lái xe mô tô gọi ông ấy, "Ông đang làm gì ở đó thế? Nhà trường đang bị cháy đấy!" Mulla Nasruddin nói, "Tôi biết điều đó." Người lái xe mô tô rất kích động. Anh ta nói, "Thế sao ông không làm cái gì đó?" Mulla Nasruddin nói, "Ngay từ lúc nó bắt đầu cháy, tôi đã cầu nguyện trời mưa. Tôi đang làm cái gì đó."

Cầu nguyện là thủ đoạn để né tránh thiền, và cái gọi là tâm trí tôn giáo đã phát triển nhiều kiểu cầu nguyện. Lời cầu nguyện cũng có thể trở thành thiền - khi nó không chỉ là lời cầu nguyện, nó là nỗ lực sâu sắc, sự tham gia sâu sắc. Lời cầu nguyện cũng có thể trở thành thiền, nhưng lời cầu nguyện bình thường chỉ là lối thoát. Để né tránh thiền, mọi người liên tục cầu nguyện. Để né tránh bất kì cái gì họ cầu nguyện. Lời cầu nguyện ngụ ý rằng Thượng đế phải làm cái gì đó. Ai đó khác phải làm. Lời cầu nguyện ngụ ý rằng chúng ta là thụ động - cái gì đó phải được làm cho chúng ta. Thiền không là lời cầu nguyện theo nghĩa đó: thiền là cái gì đó bạn làm cho bản thân bạn. Và khi bạn được biến đổi, toàn thể vũ trụ cư xử khác với bạn, vì vũ trụ không là gì ngoài đáp ứng cho bạn, dù bạn là bất kì cái gì. Nếu bạn im lặng, toàn thể vũ trụ đáp ứng với im lặng của bạn theo cả nghìn và nghìn cách. Nó phản xạ bạn. Im lặng của bạn được nhân lên vô hạn. Nếu bạn phúc lạc, toàn thể vũ trụ hân hoan với phúc lạc của bạn. Nếu bạn trong khổ, cùng điều đó xảy ra. Toán học vẫn còn là như cũ, luật vẫn còn là như cũ: vũ trụ liên tục nhân khổ của bạn lên. Lời cầu nguyện sẽ không có tác dụng. Chỉ thiền có thể giúp vì thiền là cái gì đó được làm một cách tự động bởi bạn, nó là việc làm về phần bạn.

Cho nên điều thứ nhất tôi muốn nói với bạn là thường xuyên tỉnh táo rằng bạn không lừa dối bản thân bạn. Bạn có thể đang làm cái gì đó và dầu vậy vẫn đang lừa bản thân bạn.

Tôi đã nghe nói rằng Mulla Nasruddin có lần chạy tới một trạm bưu điện, nắm lấy ve áo nhân viên bưu điện, lay ông ta, và nói, "Tôi phát rồ. Vợ tôi đã biến mất!" Nhân viên bưu điện lấy làm buồn và ông ta nói, "Thực thế à, bà ấy đã biến mất sao? Không may đây là trạm bưu điện - ông phải đi sang đồn cảnh sát để báo về sự biến mất này chứ." Mulla Nasruddin lắc đầu chối từ và nói "Tôi sẽ không mắc sai lầm lần nữa đâu. Trong quá khứ vợ tôi cũng đã biến mất và khi tôi báo điều đó cho đồn cảnh sát, họ đã tìm thấy bà ấy. Tôi sẽ không bị mắc lần nữa đâu. Nếu ông có thể đi báo, đi báo đi, bằng không tôi đi đây."

Anh ta muốn báo cáo để cảm thấy nhẹ nhõm, để cảm thấy rằng anh ta đã làm bất kì cái gì có thể được làm. Nhưng anh ta không muốn báo cho đồn cảnh sát vì anh ta sợ.

Bạn liên tục làm mọi thứ chỉ để cảm thấy tốt, chỉ để cảm thấy rằng bạn đang làm cái gì đó. Nhưng thực sự bạn không sẵn sàng được biến đổi. Cho nên mọi điều bạn làm chỉ trôi qua như hoạt động vô dụng - không chỉ vô dụng, còn có hại nữa, vì nó là việc phí hoài thời gian, năng lượng, và cơ hội.

Những kĩ thuật này của Shiva chỉ dành cho những người sẵn sàng làm. Bạn có thể suy tư về chúng một cách triết lí - điều đó chẳng có nghĩa gì. Nhưng nếu bạn thực sự sẵn sàng làm, thế thì cái gì đó sẽ bắt đầu xảy ra cho bạn. Chúng là các phương pháp sống động, không là học thuyết chết. Trí tuệ của bạn không được cần tới; tính toàn bộ của hiện hữu của bạn là được yêu cầu. Và bất kì phương pháp nào cũng có tác dụng. Nếu bạn thực sự cho nó cơ hội, bất kì phương pháp nào cũng sẽ có tác dụng. Bạn sẽ trở thành người mới.

Phương pháp là phương cách, tôi sẽ lặp lại lần nữa. Nếu bạn sẵn sàng, thế thì bất kì phương pháp nào cũng có tác dụng. Chúng chỉ là những thủ đoạn để giúp bạn lấy cú nhảy, chúng giống như bàn nhảy. Từ bất kì bàn nhảy nào bạn có thể nhảy vào đại dương. Bàn nhảy là có ý nghĩa: chúng có mầu nào, chúng được làm bằng gỗ gì là không liên quan. Chúng đơn giản là bàn nhảy và bạn có thể lấy cú nhảy từ chúng. Mọi phương pháp này đều là bàn nhảy. Bất kì phương pháp nào lấy đi khỏi bạn cái mê thích nhất thời, đừng liên tục nghĩ về nó, làm nó đi!

Khó khăn sẽ nảy sinh khi bạn bắt đầu làm cái gì đó - nếu bạn không làm bất kì cái gì sẽ không có khó khăn. Suy nghĩ là rất dễ làm vì bạn không thực sự du hành, nhưng khi bạn bắt đầu làm cái gì đó, khó khăn nảy sinh. Cho nên nếu bạn thấy rằng khó khăn đã nảy sinh, bạn có thể cảm thấy rằng bạn đang trên đường đúng - cái gì đó đang xảy ra cho bạn. Thế thì những rào chắn cũ sẽ vỡ ra, thói quen cũ sẽ ra đi, sẽ có thay đổi, sẽ có rối loạn và hỗn độn. Mọi tính sáng tạo đều bắt nguồn từ hỗn độn. Bạn sẽ tạo ra cái mới chỉ nếu mọi cái bạn đang hiện hữu trở thành hỗn độn. Cho nên những phương pháp này sẽ phá huỷ bạn trước hết, chỉ thế thì sự hiện hữu mới được tạo ra. Nếu có khó khăn, cảm thấy may mắn đi - điều đó chỉ ra trưởng thành. Không trưởng thành nào trôi chảy... và trưởng thành tâm linh không thể là phẳng lặng, điều đó không phải là bản tính của nó. Vì trưởng thành tâm linh ngụ ý trưởng thành lên, trưởng thành tâm linh ngụ ý đạt tới trong cái không biết, đạt tới chỗ chưa lập bản đồ. Khó khăn sẽ có đó. Nhưng nhớ rằng với từng khó khăn được trôi qua, bạn được kết tinh. Bạn trở nên vững chãi hơn. Bạn trở nên thực hơn. Lần đầu tiên bạn sẽ cảm thấy cái gì đó đang định tâm bên trong bạn, cái gì đó trở thành vững chắc.

Như bạn bây giờ bạn chỉ là hiện tượng chất lỏng, thay đổi mọi khoảnh khắc, không cái gì ổn định. Thực sự bạn không thể tuyên bố bất kì cái 'tôi' nào - bạn không có một cái tôi như vậy. Bạn là nhiều cái 'tôi' như trong dòng chảy, dòng chảy tựa sông. Bạn là đám đông, chưa là cá nhân. Nhưng thiền có thể làm cho bạn thành cá nhân.

Từ 'cá nhân' này là hay: nó ngụ ý không phân chia được. Ngay bây giờ như bạn vậy, bạn bị phân chia. Bạn chỉ là nhiều mảnh bám lấy nhau bằng cách nào đó mà không có bất kì trung tâm nào hiện hữu ở đó, không có bất kì người chủ nào trong ngôi nhà, chỉ toàn kẻ hầu. Và với một khoảnh khắc bất kì kẻ hầu nào cũng có thể trở thành người chủ.

Mọi khoảnh khắc bạn là khác vì bạn không hiện hữu - và chừng nào bạn không hiện hữu, điều Thiêng liêng không thể xảy ra cho bạn. Nó có thể xảy ra cho ai? Bạn không có đó. Mọi người tới tôi và họ nói, "Chúng tôi muốn thấy Thượng đế." Tôi hỏi họ, "Ai sẽ thấy? Bạn không hiện hữu ở đó. Thượng đế bao giờ cũng hiện hữu ở đó, nhưng bạn không hiện hữu ở đó để nhìn. Nó chỉ là một ý nghĩ thoáng qua rằng bạn muốn thấy Thượng đế." Khoảnh khắc tiếp họ không quan tâm; khoảnh khắc tiếp họ đã quên tất cả về điều đó. Nỗ lực và khao khát kiên trì, mãnh liệt được cần. Thế thì bất kì phương pháp nào cũng sẽ có tác dụng.

Trích từ quyển 'Vigyan Bhairav Mật Tông' Tập 4 - Osho

0 Đánh giá

Ads Belove Post