Chương 8. Không biết gì về mọi thứ

Chương 8. Không biết gì về mọi thứ

Price:

Read more

Ta là cái đó - Osho

Chương 8. Không biết gì về mọi thứ



Thiền Osho

Câu hỏi

Có gì sai với tôi không? Tôi cảm thấy tự hào là một người Polack!

Prem Kavita,

Không cái gì sai khi là người Polack. Người Polack là đẹp như bất kì ai khác, hay đẹp hơn chút ít, lí thú hơn chút ít.

Một cáo thị bên ngoài đồn cảnh sát viết: Cần tìm đàn ông hiếp dâm. Ngày hôm sau ba người Polack nộp đơn xin việc này.

Nhưng chắc chắn là sai khi cảm thấy tự hào. Dù người ta cảm thấy tự hào là người Ấn Độ hay người Polack hay người Anh, không thành vấn đề. Đây chỉ là cái cớ. Điều thực là ở chỗ bản ngã muốn sự hỗ trợ nào đó. Bản ngã không thể đứng trên bàn chân riêng của nó; nó cần cái nạng. Nó nói rằng "Đất nước tôi là đất nước tốt nhất trên thế giới, tôn giáo của tôi là cao siêu nhất, văn hoá của tôi là tiến hoá nhất," vân vân và vân vân.

Bất kì cái gì có thể được dùng như cột đỡ cho bản ngã, và cái đó chắc chắn là sai, đặc biệt đối với sannyasin, bởi vì toàn thể nỗ lực của tính chất sannyas là để vứt bỏ bản ngã dưới mọi dạng có thể, tinh tế hay thô thiển, biểu lộ hay không biểu lộ, trực tiếp hay gián tiếp.

Người ta phải thường xuyên nhận biết về các thủ đoạn của bản ngã; cách thức của nó tinh vi. Nếu bạn tống nó ra từ cửa này nó sẽ đi vào từ của khác - và dưới dạng trá hình mới. Chừng nào bạn chưa thực sự tỉnh táo, nó sẽ tóm lấy bạn từ sau lưng.

Nhiều lần bạn cảm thấy khổ do bản ngã tạo ra và nhiều lần bạn đã bỏ nó, nhưng nó lại tạo ra những cám dỗ mới. Và bởi vì những cám dỗ này là mới, bạn cho rằng nó không phải là cái rãnh cũ bạn đã ngã vào. Nó vẫn là cùng cái rãnh đó thôi - tất nhiên được tô vẽ bằng mầu sắc tươi mới, được thay đổi chút ít đây đó, được cải tiến...

Thận trọng với bản ngã đi! Tự hào là không tốt cho sannyasin. Đó là khác biệt duy nhất giữa sannyasin và không-sannyasin. Ý tưởng cũ về tính chất sannyas là từ bỏ thế giới; ý tưởng của tôi về tính chất sannyas là từ bỏ bản ngã, bởi vì cho dù bạn có từ bỏ thế giới, bản ngã sẽ liên tục ẩn nấp bên trong bạn dù bạn đi bất kì đâu. Thực ra, khi nó bắt đầu lấy mầu sắc tâm linh, việc gạt bỏ nó trở nên khó khăn hơn.

Cũng giống như nếu xiềng xích của bạn được làm không phải bằng thép thường mà bằng vàng ròng, được nạm kim cương - thế thì bạn sẽ không muốn vứt bỏ chúng. Với bạn chúng dường như giống đồ trang sức, và nếu ai đó nói, "Đây là xiềng xích," bạn sẽ bị bực mình, bạn sẽ nổi giận.

Người Hindu bị xúc phạm nếu bạn nói với người đó rằng là người Hindu tức là ở trong tù. Người Mô ha mét giáo giận nếu bạn nói với người đó rằng là người Mô ha mét giáo là một nô lệ. Cùng điều đó cũng đúng cho người Ki tô giáo và người Jain và Phật tử.

Nhưng tự hào đơn giản nghĩa là bạn nghĩ bản thân bạn tách rời khỏi sự tồn tại. Thứ hai: bạn đang nghĩ về bản thân bạn là người đặc biệt.

Là sannyasin ngụ ý chỉ là tự nhiên. Bạn không cao hơn bất kì ai và bạn không thấp hơn bất kì ai. Bạn đơn giản là một phần của cùng sự tồn tại. Làm sao người ta có thể thấp hơn hay cao hơn được? Vấn đề không chỉ là bình đẳng với con người; bạn là bình đẳng với cây cối, với tảng đá, với các vì sao. Đơn giản không có người nào bên trong bạn, người cảm thấy tách biệt. Đây là bình đẳng đúng, và bình đẳng đúng bao giờ cũng bắt rễ trong thanh thản, cân bằng.

Cảm thấy cao hơn theo bất kì cách nào đơn giản là bằng chứng rằng sâu bên dưới bạn đang bị phức cảm yếu kém; nó chỉ là việc bù lại. Chính khách cảm thấy cao hơn người khác bởi vì ông ta có quyền lực, quyền lực chính trị. Người giàu cảm thấy cao hơn người khác bởi vì người đó có quyền lực, quyền lực kinh tế. Và cái gọi là người tâm linh cũng cảm thấy cao hơn người khác bởi vì người đó đã lại thu được cùng một thứ: quyền lực - quyền lực tâm linh, thuần khiết, đạo đức, đức hạnh. Nhưng đây không là gì ngoài sự sở hữu.

Theo cái nhìn của tôi, sannyasin là hoàn toàn bình thường, và trong chính sự bình thường đó cái phi thường bùng nổ.

(Còn tiếp)

Xem tiếp Chương 9 - Quay về Mục lục

..............................

0 Đánh giá

Ads Belove Post