Osho - Thiền định Mỗi tuần – Tuần 47. Sự bó buộc

Osho - Thiền định Mỗi tuần – Tuần 47. Sự bó buộc

Price:

Read more

Osho - Luận về Cuộc đời
Thiền định Mỗi tuần – Tuần 47. Sự bó buộc

Ngày 19 Tháng Mười Một
Sự bó buộc
Bạn sẽ phải chịu trách nhiệm một trăm phần trăm. Khi bạn chịu trách nhiệm một trăm phần trăm, bạn sẽ được tự do. Khi đó không còn bất kì sự bó buộc nào tồn tại trên thế gian này.
Thực ra, sự tức giận là một hình thức bó buộc. Tôi không tức giận bởi tôi không bị bó buộc. Tôi đã không tức giận với một người nào đó trong suốt nhiều năm trời vì tôi không gán trách nhiệm cho bất kỳ ai khác. Tôi tự do, vậy tại sao tôi phải tức giận? Nếu tôi muốn u buồn thì đó là sự tự do của tôi. Nếu tôi muốn vui vẻ thì đó là sự tự do của tôi. Sự tự do không hề biết đến sợ hãi, tức giận. Khi bạn biết được rằng bạn là thế giới của chính mình, khi đó bạn đã có được sự hiểu biết sâu sắc hàng đầu. Bạn chẳng gặp một rắc rối nào cả - tất cả chỉ là những lời biện hộ.
Ngày 20 Tháng Mười Một
Phá hoại
Bạn hãy viết ra tất cả những gì bạn có thể nhớ trong ngày. Hãy viết ra tất cả những việc làm phá hoại của bạn trong ngày - viết mọi việc một cách chi tiết. Bạn hãy quan sát chúng từ nhiều góc độ; sau đó bạn đừng lặp lại những việc phá hoại đó nữa. Đó là một hình thức chiêm nghiệm thiền định.

Nếu bạn tiên đoán rằng bạn không thể làm được một điều gì đó thì nhất định bạn sẽ không thể làm được. Quyết định của bạn sẽ tác động đến cuộc đời của bạn. Nó sẽ là sự tự kỷ ám thị. Nó sẽ là hạt mầm trong bạn. Nó sẽ phá hoại cả đời bạn. Ngay cả khi bạn không thể xác định được rằng bạn có thể làm được hay không thì bạn cũng phải làm. Chỉ có cuộc sống là đối tượng quyết định nên sẽ là xuẩn ngốc khi tiên đoán bất kỳ việc gì (nhưng những việc ngây ngô vẫn không ngừng diễn ra).
Khi bạn xác định được rằng bạn không thể làm được điều đó, bạn bận tâm làm gì? Tại sao bạn lại phải tranh đấu? tại sao bạn lại phải nỗ lực, phải xung đột? Bạn đã biết rằng bạn không thể làm được điều đó mà. Chính tâm hồn đang tìm cách giải thích duy lý để bạn không còn cố gắng nữa. Dĩ nhiên, nếu bạn không còn cố gắng nữa thì bạn sẽ không thể làm được điều đó, bạn ngã gục vì chính sự tiên đoán của mình.
Ngày 21 Tháng Mười Một
Sự sâu sắc
Một khoảnh khắc có thể kéo dài đến vô tận vì nó không có độ dài nhưng nó có sự sâu sắc. Bạn phải hiểu điều này: thời gian là chiều dài, sự chiêm nghiệm thiền định là chiều sâu.

Thời gian là chiều dài: sự liên tiến của hết khoảnh khắc này đến khoảnh khắc khác. Nó là một đường thẳng kéo dài dọc theo đường chân trời. Khi những khoảnh khắc sâu sắc xuất hiện, bạn đột nhiên bị trượt xuống hoặc trượt lên. Trượt xuống hay trượt lên cũng là một vì lúc này bạn không còn di chuyển theo đường chân trời nữa, lúc này bạn di chuyển theo đường thẳng đứng. Bạn hoảng sợ vì xưa nay bạn chỉ trượt theo đường ngang, đường chân trời. Bạn đang đi đâu đấy?
Bạn chỉ có tự giải thích với chính mình bằng hai cách: Hoặc bạn đang chết hoặc bạn đang phát rồ. Bạn giải thích đúng đấy, bản ngã của bạn đang chết, nó đột nhiên biến mất. Bạn cũng đang phát rồ vì bạn đang vượt ra khỏi mọi giới hạn của tâm hồn. Khi đó thời gian hoàn toàn biến mất, dường như thời gian đã dừng lại. Toàn bộ sự vận động trong bạn biến mất vì mọi động cơ thúc đẩy trong bạn đều biến mất. Đó chính là sự sâu sắc.
Ngày 21 Tháng Mười Một
Không
"Không" giống như một hòn đá chặn ngang dòng suối; dòng nước bị bẻ cong do hòn đá này. Bạn chính là dòng nước đó. Khi bạn sống cùng nó, khi bạn còn sống cùng sự từ chối, sự phủ nhận, bạn mãi mãi là người què quặt.

Bạn hãy không ngừng đập gõ vào hòn đá kia, một ngày nào đó nó sẽ vỡ tan, khi nó vỡ tan thì bạn mới có thể sống cùng sự khẳng định, sự chấp nhận. Tôi không có ý nói rằng bạn nên giả vờ chấp nhận đâu nhé. Nếu bạn không thực sự chấp nhận thì cũng chẳng hề gì, bạn hãy tiếp tục đập gõ vào hòn đá này.
Bạn đừng chấp nhận từ "không", bạn đừng chấp nhận sự phủ nhận vì bạn không thể sống mà không có thức ăn, không có thức uống. Không ai có thể sống trong sự phủ nhận - khi sống trong sự phủ nhận thì bạn chỉ có thể tạo ra thêm nhiều đau khổ mà thôi. Sự phủ nhận là địa ngục. Chỉ có sự chấp nhận mới có thể tạo ra thiên đàng.
Đó là ý nghĩa của từ amen. Mỗi lời cầu nguyện đều được kết thúc bằng từ amen - nó có nghĩa là vâng, vâng, vâng; nó có nghĩa là sự chấp nhận. Nhưng nó phải bắt nguồn từ tận đáy lòng, nó không thể là một sản phẩm của tâm hồn, của suy nghĩ. Tôi không nói rằng bạn hãy dùng từ ngữ đó, tôi muốn nói rằng bạn hãy dọn đường để nó xuất hiện.
Ngày 23 Tháng Mười Một
Người điên
Mọi người đều là người điên. Khi bạn nhận thấy được rằng bạn là người điên, khi đó sự tỉnh táo sẽ bắt đầu xuất hiện.

Khi bạn biết được rằng bạn là một người điên, bạn sẽ vượt qua được sự điên loạn của mình; bạn đã bước được bước đầu tiên để hướng tới sự tỉnh táo. Mọi người chẳng bao giờ tự biết được rằng họ điên và vì họ không biết nên họ luôn luôn điên loạn. Không những là họ không tự nhân ra được, ngay cả khi bạn nói cho họ biết rằng họ điên họ còn lớn tiếng tự bênh vực chính mình. Họ sẽ tranh luận, sẽ cố gắng nói cho bạn biết rằng chính bạn mới là người điên, không phải họ. Chính sự nhận biết được rằng mình là người điên sẽ giúp bạn vứt bỏ được sự điên loạn của mình.
Ngày 24 Tháng Mười Một
Quyết định của bạn
Mọi tình yêu trên thế gian đều được trao cho bạn, nhưng nếu bạn quyết định rằng bạn đau khổ thì bạn mãi mãi sống trong đau khổ. Bạn có thể hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc, không vì một lí do nào cả vì niềm hạnh phúc và sự đau khổ hoàn toàn tùy thuộc vào quyết định của bạn.

Bạn phải có thời gian để có thể hiểu được rằng hạnh phúc hay đau khổ đều tùy thuộc vào chính bạn bởi bản ngã của bạn dễ dàng nghĩ rằng mọi người đang làm cho bạn đau khổ. Bản ngã không ngừng đưa ra những điều kiện không thể và những điều kiện này phải được thỏa mãn thì bạn mới có thể hạnh phúc. Nó hỏi bạn làm sao có thể hạnh phúc trong một thế giới xấu xa với những con người xấu xa, với những hoàn cảnh xấu xa như thế này?
Nếu bạn nhận thấy rõ được thực tại về mình thì bạn sẽ bật cười với chính mình. Nó quá buồn cười, quá lố bịch. Tất cả những gì chúng ta đang thực hiện đều là xuẩn ngốc. Không ai ép buộc chúng ta phải làm điều đó nhưng chúng ta vẫn tiếp tục làm và kêu gào sự trợ giúp từ người khác. Bạn có thể tự mình thoát ra khỏi nó; đó là trò chơi do chính bạn đặt ra bạn tự chuốc lấy đau khổ, bạn đòi phải có sự cảm thông và tình yêu từ người khác.
Nếu bạn hạnh phúc, tình yêu sẽ tự chảy về phía bạn... bạn không cần phải tìm kiếm nó. Đó là một trong số những quy luật cơ bản nhất. Cũng giống như dòng nước tuôn chảy xuống, ngọn lửa luôn bốc lên cao, tình yêu sẽ trôi chảy về hướng niềm hạnh phúc...
Ngày 25 Tháng Mười Một
Trợ giúp
Bạn hãy sống hạnh phúc như bạn có thể. Đừng nghĩ về người khác. Nếu bạn sống hạnh phúc, niềm hạnh phúc của bạn sẽ giúp ích người khác. Bạn không thể giúp ích người khác nhưng niềm hạnh phúc có thể.

Bạn không thể giúp ích - bạn chỉ có thể phá hoại - nhưng niềm hạnh phúc của bạn có thể giúp đỡ. Niềm hạnh phúc luôn vận hành theo cách riêng của nó - rất tinh vi, rất tinh tế, rất nhẹ nhàng. Khi bạn ra tay giúp đỡ người khác, sinh lực của bạn sẽ được phóng ra mạnh mẽ, nếu bạn giúp đỡ họ thì họ sẽ phản kháng. Họ sẽ phản kháng một cách vô thức vì dường như mọi người đều có tay chân và không ai muốn được giải phóng bởi người khác. Không ai muốn được làm cho hạnh phúc bởi người khác vì điều đó có vẻ như là một sự phụ thuộc nên họ phản kháng một cách vô thức.
Bạn đừng quá bận tâm về điều đó. Đó là việc của họ. Bạn chẳng làm gì khiến họ gặp đau khổ cả. Bạn hãy cứ vui, hãy cứ hạnh phúc rồi niềm hạnh phúc của bạn sẽ tạo can đảm cho người khác. Niềm hạnh phúc của bạn sẽ thúc đẩy, khích thích họ, thách thức họ. Niềm hạnh phúc của bạn sẽ cho họ một ý tưởng về những gì sẽ xuất hiện khi họ chấp nhận. Chỉ thế thôi...

Ads Belove Post