Read more
(Đọc hoặc download miễn phí hàng trăm quyển sách của Osho tại đây)
Con Đường Của Thiền – Osho
Chương 4. Hiểu Tâm Trí
Nghe hoặc Tải MP3 'Con Đường Thiền' ê
Các bạn yêu dấu của
tôi,
Sáng nay tôi đã nói về
bước đầu tiên cho người tìm kiếm. Tôi cũng nói về những cách khác nhau để thanh
lọc cơ thể. Lớp thứ hai của tính cách con người là suy nghĩ. Cơ thể nên tinh
khiết và tâm trí cũng nên tinh khiết. Lớp thứ ba là cảm xúc, và khi cảm xúc
tinh khiết thế thì nền tảng cho thiền là sẵn sàng. Khi ba điều này diễn ra bạn
sẽ kinh nghiệm niềm vui vô hạn. Sẽ có bình an lớn lao trong cuộc sống của bạn.
Nếu ba điều này được hoàn thành, bạn sẽ có một cuộc sống mới.
Nhưng đây chỉ là những
bước nền tảng chuẩn bị bạn cho thiền. Theo một nghĩa, chúng là thực tập bên
ngoài. Thực tập bên trong vẫn sâu sắc hơn - trong nó chúng ta dâng hiến cơ thể,
suy nghĩ và cảm xúc để thanh lọc chúng và làm cho chúng rỗng không. Trong thực
tập bên ngoài cơ thể được thanh lọc, trong thực tập bên trong cơ thể được từ bỏ.
Bạn đi vào trạng thái vô thể xác, bạn đi vào trạng thái của vô trí và bạn đi
vào trạng thái tự do khỏi cảm xúc. Nhưng trước khi điều này có thể xảy ra trước
tiên cần cần gỡ bỏ tạp chất trong bản thân bạn.
Tôi đã nói với bạn về
cơ thể; bây giờ tôi sẽ nói về ý nghĩ. Tạp chất của tâm trí là gì?
Ý nghĩ rất hay thay đổi.
Ý nghĩ cũng để lại ấn tượng lên tâm trí, dù là tốt hoặc xấu. Điều mà một người
nghĩ cũng sẽ ảnh hưởng tới cá tính của người đó. Nếu ai đó nghĩ về cái đẹp, nếu
ai đó liên tục suy ngẫm về cái đẹp, sẽ khá tự nhiên là tính cách người đó cũng
sẽ được làm cho đẹp hơn. Nếu ai đó nghĩ về Thượng đế, về thiêng liêng, và ý
nghĩ của người đó xoay quanh điều đó, thế thì tự nhiên cuộc sống của người đó sẽ
trở nên được đổ đầy với thiêng liêng. Nếu ai đó nghĩ về sự thật thế thì tự
nhiên sự thật sẽ trở thành một phần của người đó.
Trong bối cảnh này
tôi muốn đề nghị bạn suy ngẫm về những thứ thường có trong tâm trí bạn. Mọi lúc
bạn nghĩ về gì? Hầu hết chúng ta hoặc nghĩ về tiền bạc, dục hoặc quyền lực.
Cách đây nhiều năm có
một vị vua ở Trung Quốc. Một hôm ông ấy đi tới biên giới của vương quốc vốn ở
sát biển, và ông ấy đưa tể tướng đi cùng. Họ cả hai đang đứng trên đỉnh đồi ngắm
nhìn đại dương trải dài hàng dặm. Có nhiều tàu thuyền đang chạy ngang qua, tới
và đi, và nhà vua hỏi tể tướng, “Có bao nhiều thuyền đang tới và bao nhiêu thuyền
đang đi ra?”
Tể tướng đáp, “Thưa bệ
hạ, nếu ngài muốn sự thật, chỉ có ba thuyền đang tới và ba thuyền đang đi ra.”
Nhà vua nói, “Ba ư?
Có nhiều thuyền ngoài đó, ông không thấy chúng ư?”
Tể tướng đáp, “Tôi chỉ
thấy ba thuyền: một của tiền bạc, một của dục và một của quyền lực. Chúng ta
dành toàn bộ cuộc đời mình du hành trên ba con thuyền này.”
Đây là sự thật: quá
trình suy nghĩ của chúng ta du hành trên ba thuyền này. Và bất kỳ ai du hành
trên ba thuyền này sẽ không trở nên tinh khiết trong ý nghĩ. Người ta sẽ có ý
nghĩ tinh khiết chỉ khi rời khỏi ba con thuyền này. Vì vậy sẽ là quan trọng với
tất cả mọi người nếu quan sát ý nghĩ trở đi trở lại trong tâm trí; vết thương
nào trong tâm trí mà ý nghĩ người đó cứ xoay xung quanh. Ý nghĩ mà tâm trí một
người cứ trở đi trở lại sẽ là yếu điểm cơ bản của người đó. Vì thế tất cả mọi
người phải khám phá điều này: nó có là tiền bạc, có là dục hay là quyền lực? Bạn
có thường xuyên nghĩ về một trong những điều này không? Bạn có nghĩ về nói dối?
Bạn có nghĩ về dối trá, về lừa gạt không? Đây tất cả là những điều nhỏ nhặt, ba
điều đầu tiên là điểm chính. Nếu tâm trí bạn cứ xoay quanh ba điều này thế thì
ý nghĩ của bạn không trong sạch. Chúng được gọi là những ý nghĩ uế tạp bởi chừng
nào bạn còn nghĩ về chúng bạn sẽ không thể biết sự thật.
Tinh khiết của ý nghĩ
giống như điều ở Ấn Độ chúng tôi gọi là sự thật, lòng tốt và cái đẹp. Ý nghĩ
tinh khiết tập trung vào ba trạng thái này. Bạn nghĩ về sự thật nhiều bao
nhiêu? Bạn có nghĩ chút nào về sự thật không? Bạn có từng tự hỏi sự thật là gì
không? Trong khoảnh khắc yên tĩnh, tâm trí bạn có từng tự hỏi về nó? Bạn có từng
đau khổ trước ý nghĩ về sự thật? Bạn có từng cảm thấy bạn muốn hiểu cái đẹp là
gì không? Bạn có từng cảm thấy bạn muốn hiểu hạnh phúc là gì không? Nếu tâm trí
bạn bị vướng mắc bởi những ý nghĩ uế tạp, thế thì tâm trí bạn là không trong
sáng, và không thể nào đạt được chứng ngộ với một ý nghĩ uế tạp.
Ý nghĩ không tinh khiết
đưa bạn hướng ra ngoài và ý nghĩ tinh khiết đưa bạn vào trong. Ý nghĩ ô trọc
trôi chảy ra ngoài và xuống dưới và ý nghĩ tinh khiết trôi chảy vào trong và
lên trên. Với người nghĩ về sự thật, về lòng tốt, về vẻ đẹp, sẽ không thể nào
không thấy cuộc sống của mình được tô điểm bởi những điều đó.
Gandhi từng bị cầm
tù. Ông ấy từng liên tục nghĩ về sự thật, về sự thống nhất, về không gắn kết.
Những ngày đó ông ấy từng ăn mười quả chà là được ngâm qua đêm trong nước cho bữa
sáng. Vallabhbhai Patel cũng cùng trong tù với ông ấy. Ông ấy tự hỏi, “Đây có
là bữa sáng không, chỉ mười quả chà là ư? Làm sao có thể đủ được?”
Ông ấy từng ngâm chà
là cho Gandhi, vì thế một ngày ông ấy ngâm mười lăm quả chà là. Ông ấy nghĩ,
“Làm sao ông lão già cả này biết được là có mười hay mười lăm quả chà là chứ?
Ông ấy sẽ chỉ ăn chúng thôi.”
Gandhi thấy có thêm
vài quả chà là nữa. Ông ấy nói, “Vallabhbhai, làm ơn đếm giúp số là chà.”
Khi chà được đếm có
mười lăm quả. Gandhi nói, “Có mười lăm.”
Vallabhbhai nói, “Sẽ
tạo nên khác biệt gì nếu có mười hay mười lăm quả?”
Gandhi nhắm mắt và
nghĩ trong vài phút. Ông ấy nói, “Vallabhbhai, ông đã cho tôi một ý kiến tuyệt
vời. Ông nói, “Khác biệt là gì giữa mười và mười lăm? Vì thế tôi đã hiểu rằng
cũng sẽ không có khác biệt giữa mười và năm.
Gandhi nói: “Từ hôm
nay trở đi tôi sẽ chỉ ăn năm quả chà là. Ông đã cho tôi thấy một điều cực kỳ
tuyệt diệu, rằng không có khác biệt giữa mười và mười lăm.
Vallabhbhai trở nên sợ
hãi. Ông ấy nói, “tôi chỉ nói vậy để ông sẽ ăn thêm một ít. Tôi chưa bao giờ
hình dung rằng ông sẽ nghĩ theo cách này.”
Người luôn nghĩ về việc
ăn ít và ít hơn nữa sẽ luôn đưa ra loại câu trả lời này, và người nghĩ về ăn
thêm nữa sẽ không thấy bất kỳ khác biệt nào giữa mười và mười lăm. Nhưng với
người liên tục nghĩ về ăn ít và ít hơn nữa, không có khác biệt giữa năm và mười.
Vì vậy điều bạn nghĩ sẽ bắt đầu cho thấy những thói quen hàng ngày của bạn.
Tôi sẽ kể cho bạn
thêm một câu chuyện…
Gandhi từng uống nước
ấm với ít mật ong và chanh trong nó. Mahadev Desai là người thân cận của ông ấy,
và một ngày ông ấy đang chuẩn bị nước nóng cho Gandhi. Nước nóng, tiếp tục đun
nóng; có hơi nước thoát ra từ nó. Khi Gandhi tới sau vài phút Mahadev Desai
trao nước cho ông ấy. Gandhi nhìn nó một lát và nói, “Sẽ tốt hơn nếu ông đã bọc
nó lại.”
Mahadev nói, “Cái gì
có thể xảy ra trong năm phút nào? Và tôi quan sát nó, không gì rơi vào đó cả.”
Gandhi nói, “Không phải
là thắc mắc cái gì rơi vào nó. Hơi nước thoát ra từ nó hẳn gây tổn thương vài
sinh vật.” Gandhi nói, “Không phải là thắc mắc bọc nó hay cái gì đó rơi vào nó,
nhưng có hơi nước thoát ra từ nó và nó hẳn gây hại nhiều sinh vật trong không
khí. Không có lý do khác, nhưng chúng đã có thể được cứu rỗi.”
Với người luôn nghĩ về
phi bạo lực sẽ tự nhiên khi nghĩ và hành động như vậy. Vì thế tôi nói với bạn,
nếu bạn liên tục nghĩ về cái gì đó nó sẽ gần như mang tới thay đổi trong hành xử
hàng ngày của bạn.
Sáng nay một người bạn
tới với tin tức này. Ông ấy nói, “Rất buồn là bất chấp đã mời vài người tới hai
lần, họ vẫn không tới, muộn mười phút rồi.” Ông ấy cảm thấy buồn rằng bất chấp
đã mời mọi người tới hai lần, họ vẫn đã không tới. Nếu là tôi, thay vì nói rằng
thật hay khi nhiều người đã tới sau khi được mời chỉ có hai lần, tôi sẽ nói thậm
chí còn hay hơn nữa nếu những người vốn không tới được cũng có thể ở đây. Đây sẽ
là cách tiếp cận phi bạo lực. Cách tiếp cận của ông ấy là bạo lực, có bạo lực
trong nó.
Vì vậy điều tôi đang
nói với bạn là nếu bạn nghĩ một chút, nếu bạn tạo vài phương tiện cho chính bản
thân bạn để thanh lọc ý nghĩ của bạn, bạn sẽ thấy rằng từ từ, từ từ sẽ có thay
đổi trong ngay cả hành động nhỏ nhất của bạn. Ngay cả ngôn từ của bạn cũng sẽ
trở nên phi bạo lực, chuyển động của bạn sẽ trở nên phi bạo lực. Ý nghĩ của bạn
có thể chuyển hóa toàn bộ cuộc sống của bạn. Bất kể bạn nghĩ gì cũng đều có ảnh
hưởng tới cuộc sống của bạn bởi ý nghĩ của bạn có sức mạnh lớn.
Rất nhiều thứ phụ thuộc
vào cái bạn luôn nghĩ về. Nếu bạn liên tục nghĩ về tiền và bạn cố thiền, thế
thì bạn sẽ di chuyển vào hai hướng đối lập. Nó giống như là nếu bạn sắp buộc
hai con trâu, mỗi con một đầu xe kéo. Xe kéo sẽ gãy thành hai mảnh với sức kéo
của trâu theo những hướng đối lập, và nó sẽ không tiến lên trước được.
Nếu ý nghĩ của bạn tinh khiết thế thì bạn sẽ thấy rằng sẽ có thay đổi lớn trong ngay cả hành động nhỏ nhất của bạn. Cuộc sống không được tạo nên bởi những hành vi vĩ đại, nó được tạo dựng từ những điều nhỏ bé. Bạn tỉnh dậy như thế nào, bạn ngồi như thế nào, bạn nói như thế nào, bạn nói gì - rất nhiều phụ thuộc vào điều này. Và nguồn chính từ đó mọi hành động này nảy sinh là tâm trí.
Vì thế ý nghĩ của bạn
nên được định hướng tới sự thật, lòng tốt và cái đẹp. Để cho có gợi nhớ tới sự
thật thường xuyên trong cuộc sống của bạn. Bất kỳ khi nào bạn có thời gian, suy
ngẫm về sự thật, suy ngẫm về lòng tốt và về cái đẹp. Và bất kỳ khi nào bạn định
làm gì đó, trước khi bạn bắt đầu, nghĩ về giây phút xem điều bạn định làm đó sẽ
hài hòa với sự thật, lòng tốt và cái đẹp hay đi ngược lại với chúng. Nếu có ý
nghĩ trong tâm trí bạn, cân nhắc xem dòng chảy này của ý nghĩ có dẫn chuyền tới
sự thật, tới lòng tốt và cái đẹp chăng. Nếu nó đối lập, thế thì ngừng những ý
nghĩ này lại ngay, đừng khuyến khích chúng. Chúng sẽ có hại cho bạn, chúng sẽ
lôi kéo bạn xuống và phá hủy cuộc sống của bạn. Vì vậy nhận biết về loại ý nghĩ
đang chạy trong đầu bạn đi và với can đảm, nỗ lực, kiên trì và quyết tâm hướng
chúng tới tinh khiết và sự thật.
Nhiều lần bạn sẽ cảm
thấy rằng bạn không biết ngay cả sự thật là gì. Nhiều lần bạn sẽ nghĩ rằng bạn
không biết ngay cả lòng tốt là gì. Có thể bạn sẽ không thể quyết định, nhưng ít
nhất bạn có ý nghĩ về nó và nỗ lực tìm ra. Điều này trong tự thân nó là tốt và
sẽ mang tới thay đổi trong bạn. Và người nào tiếp tục suy ngẫm sẽ từ từ, từ từ
nhận ra rằng mình biết sự thật là gì và lòng tốt là gì.
Trước mỗi ý nghĩ, mỗi
lời nói và mỗi hành động, ngừng lại giây lát đi. Không có gì phải vội. Xem cái
bạn sắp làm là gì, kết quả của nó sẽ là gì. Nó nói cho bạn cái gì? Cái gì sẽ xảy
ra như kết quả của nó? Rất quan trọng với người tìm kiếm khi nghĩ theo cách
này.
Vì thế điều đầu tiên
về thanh lọc ý nghĩ cơ bản là quan sát tâm điểm ý nghĩ của bạn là gì. Nếu bạn
không tập trung vào bất kỳ một trong những loại mà tôi đang nói về, thế thì nó
sẽ giúp ích cho bạn phát triển thực tập này.
Bạn sẽ ngạc nhiên khi
biết rằng trong ba lĩnh vực - sự thật, lòng tốt, cái đẹp - ngay cả nếu chỉ một
cái kích hoạt trong bạn thế thì hai cái kia cũng sẽ tự động trở nên kích hoạt.
Và tôi nên đề cập tới bạn rằng có ba loại người. Một loại có khả năng thức tỉnh
nhanh trước lĩnh vực sự thật, loại thứ hai có khả năng nở hoa nhanh chóng trước
lĩnh vực lòng tốt và loại thứ ba có khả năng nở hoa nhanh chóng trước lĩnh vực
của cái đẹp.
Với mỗi người trong
các bạn sẽ có một lĩnh vực thống trị, nhưng nếu ngay cả một lĩnh vực trở nên
kích hoạt thế thì hai lĩnh vực kia cũng sẽ tự động trở nên kích hoạt. Nếu một
người là người yêu cái đẹp, người đó sẽ không là kẻ nói dối bởi nói dối là điều
thật xấu xí. Nếu một người là người yêu cái đẹp người đó sẽ không thể làm gì
sai bởi quá xấu xí làm bất kỳ cái gì sai. Điều này có nghĩa là người đó sẽ
không thể ăn cắp bởi ăn cắp thật xấu xí. Vì vậy nếu người đó hoàn toàn hiến
dâng cho cái đẹp, nhiều thứ có thể trở nên có thể vì cái đẹp.
Một lần, Gandhi làm
khách tại nhà Rabindrath Tagore. Lúc đó Rabindranath đã già. Ông ấy là người
yêu cái đẹp; ông ấy không quan tâm tới sự thật hay lòng tốt. Điều này chỉ có
nghĩa rằng chúng không là con đường trực tiếp của ông ấy - ông ấy là người yêu
cái đẹp. Gandhi là khách của ông ấy. Đó là buổi tối và hai người sắp đi ra
ngoài dạo thì Rabindranath nói, “Đợi một lát, tôi muốn chải tóc.”
Gandhi nói, “Thật là
điều lồ bịch! Chải tóc ư?”
Gandhi đã cạo đầu vì
thế ông ấy không có vấn đề với chải tóc. Và ở lứa tuổi đã cao của Rabindranath
lo lắng về chải tóc là một điều khá lạ lùng, và với Gandhi nó là không thể nghĩ
nổi. Ông ấy đợi trong giận dữ một chút nhưng ông ấy không thể nói gì với
Rabindranath.
Rabindranath đi vào
trong. Hai phút trôi qua, năm phút trôi qua, mười phút trôi qua. Gandhi ngạc
nhiên rằng ông ấy lâu thế. Ông ấy đang làm gì trong đó thế? Ông ấy nhìn qua cửa
sổ và thấy rằng Rabindranath đang đứng trước một tấm gương toàn thân, chải tóc.
Gandhi đơn giản không thể chịu đựng điều này thêm nữa. Ông ấy nói, “Tôi không
thể hiểu điều ông đang làm! Thời gian cho cuộc đi bộ của chúng ta đang bị lãng
phí. Và tại sao ông cần chải tóc mình chứ? Mục đích của việc chải tóc ở lứa tuổi
của ông là gì?
Rabindranath đi ra và
ông ấy nói, “Khi tôi còn trẻ sẽ không thành vấn đề nếu tôi không chải tóc,
nhưng bây giờ tôi đã già nó sẽ không ra sao nếu tôi không chải nó. Và đừng nghĩ
rằng tôi đang cố trông đẹp đẽ; tôi chỉ không muốn làm phiền bất kỳ ai bởi xuất
hiện xấu xí trước họ. Rabindranath nói, “Đừng nghĩ rằng tôi đang làm điều này để
trông đẹp đẽ. Cơ thể mà tôi đang làm đẹp và nhờ nó di chuyển đây đó này sẽ
thành cát bụi ngày mai. Tôi biết rằng một ngày sớm thôi nó sẽ nằm trên giàn hỏa
thiêu và sẽ trở thành cát bụi. Nhưng tôi không muốn có dáng vẻ xấu xí; tôi
không muốn làm phiền ai cả - đây là lý do tại sao tôi cho nó mọi chú ý này.”
Người yêu cái đẹp như
Rabindranath sẽ nghĩ theo những motyp này. Xấu xí là một loại bạo lực với người
khác. Xấu xí này có thể ở bất cứ dạng nào: nó có thể ở hành xử của bạn, ở ngôn
ngữ của bạn hay ở bất kỳ dạng nào khác.
Vì vậy nếu bạn muốn
trông đẹp đẽ, thế thì làm nó với tính toàn bộ. Trở nên đẹp toàn bộ để tất cả cuộc
sống của bạn trở nên đẹp.
Vì vậy tôi không nói
rằng người chải tóc đang làm gì đó sai. Tôi chỉ nói rằng cạnh mái tóc của bạn,
có gì đó khác cần được làm đẹp. Tôi đang không nói rằng nếu bạn đang đeo trang
sức bạn đang làm gì đó sai; tôi đang nói rằng tốt chứ nếu bạn đeo trang sức,
nhưng tại sao không cũng là chính trang sức đi?Bạn tới đây mặt quần áo trắng
không tì vết. Tốt khi bạn mặc quần áo trắng, nhưng làm cho tự thân bên trong của
bạn cũng trắng như thế.
Vì thế cố hiểu cái đẹp
là gì và bạn sẽ thấy rằng sự thật và lòng tốt sẽ tự động theo sau. Nếu bạn cố
hiểu lòng tốt là gì bạn cũng sẽ hiểu cái đẹp và sự thật. Nếu bạn cố hiểu sự thật
bạn cũng sẽ hiểu hai cái kia. Bạn có thể lấy bất kỳ cái nào trong ba cái này
làm nền tảng của bạn. Nếu một trong chúng có thú vị nào đó với bạn, làm nó
thành chú tâm của bạn và để mọi ý nghĩ của bạn xoay quanh nó. Cho phép tính chất
ở trong của bạn được chạm vào bởi nó. Chọn một trong ba điều này và tập trung
vào nó. Và nếu bạn thực tập nó suốt cuộc sống của bạn, trong mỗi lĩnh vực cuộc
sống của bạn - trong hành xử của bạn và trong hành động của bạn - từ từ, từ từ
bạn sẽ quan sát một hiện tượng lạ xảy ra: bạn sẽ sửng sốt nhận ra rằng bạn càng
thực tập nó nhiều, tất cả những gì gượng ép trong cuộc sống của bạn và tất cả
những ý nghĩ uế tạp sẽ càng trở nên yếu hơn.
Tôi đang không yêu cầu
bạn dừng nghĩ về tiền bạc. Điều tôi đang nói là bạn nên bắt đầu nghĩ nhiều hơn
về lòng tốt, cái đẹp và sự thật. Khi bạn bắt đầu nghĩ về cái đẹp bạn sẽ không
thể nghĩ về tiền, bởi không có gì xấu xí như nghĩ về tiền. Khi bạn nghĩ về cái
đẹp bạn sẽ không thể nghĩ về dục bởi không có trạng thái nào của tâm trí xấu xí
hơn là nghĩ về dục. Vì vậy tôi đang nói với bạn một cách dứt khoát là định hướng
năng lượng của bạn tới trạng thái đó đi, và bạn sẽ thấy rằng từ từ, từ từ năng
lượng của bạn sẽ trở lại từ những ý nghĩ vô dụng và sự kìm kẹp mà chúng có với
bạn sẽ biến mất.
Với nhận biết tường tận
buông bỏ đi tất cả những gì uế tạp và với nhận biệt hãy tập trung vào những gì
tinh khiết. Khi ý nghĩ của bạn trở nên tinh khiết sẽ có thay đổi lớn trong cuộc
sống của bạn. Đây là điều quan trọng nhất về ý nghĩ. Nó rất quan trọng nếu bạn
muốn thanh lọc ý nghĩ của bạn.
Bây giờ có vài điều
nhỏ mà tôi cũng muốn nói. Sẽ quan trọng với bạn khi biết rằng tất cả ý nghĩ của
bạn tới từ bên ngoài. Không có cái nào tới từ bên trong, chúng tất cả đều tới từ
bên ngoài. Có lẽ có đôi chút nền tảng bên trong cho ý nghĩ bên trong bạn, nhưng
nhớ rằng tất cả những ý nghĩ của bạn tới từ bên ngoài. Ý nghĩ tự thân chúng tới
từ bên ngoài nhưng có những đường rãnh theo đó chúng chạy vào bên trong bạn.
Nếu ai đó nghĩ về tiền,
ý nghĩ của tiền hẳn phải tới từ bên ngoài nhưng ham muốn với tiền tới từ bên
trong, hạt giống của nó là bên trong. Ý nghĩ tới từ bên ngoài và rồi gắn bản
thân chúng với những ham muốn của bạn. Nếu ai đó nghĩ về dục ham muốn với dục tới
từ bên ngoài, nhưng vốn có hạt giống bên trong mà ham muốn dục gắn kết tự thân
nó vào. Ý nghĩ của bạn tới từ bên ngoài nhưng có hạt giống cho ý nghĩ này bên
trong bạn. Mọi ý nghĩ của bạn tới từ bên ngoài.
Để thanh lọc ý nghĩ của
bạn sẽ quan trọng nếu nhận ra rằng cái ý nghĩ đi vào tâm trí bạn không tới một
cách tình cờ. Bạn nên tỉnh táo trước thực tế rằng ý nghĩ đi vào bạn chính là những
ý nghĩ mà bạn thực sự mong muốn; những ý nghĩ khác bạn chỉ việc quẳng chúng đi.
Như tôi đã nói trước
đây, nếu ai đó ném rác rưởi vào nhà bạn bạn sẽ đấu tranh với người đó, nhưng nếu
ai đó ném rác rười vào tâm trí bạn bạn sẽ không chiến đấu với anh ta. Nếu tôi gặp
bạn trên đường và bắt đầu kể bạn nghe câu chuyện về một bộ phim, bạn sẽ không
phản đối. Nhưng nếu tôi tới nhà bạn và ném chút rác rưởi vào nhà bạn bạn sẽ hỏi
tôi, “Bạn đang làm gì vậy? Điều này không đúng! “ Và nếu tôi đổ vào tâm trí bạn
rác rưởi, nếu tôi kể bạn câu chuyện về một bộ phim bạn sẽ lắng nghe nó rất sung
sướng.
Bạn không ý thức rằng
tâm trí bạn cũng có thể được đổ vào với rác rưởi. Bạn là những kẻ thù của nhau:
bạn tiếp tục đổ rác rười vào tâm trí nhau. Người mà bạn xem như bạn đang làm gì
cho bạn? - không ai phản bội bạn nhiều hơn họ. Kẻ thù của bạn còn tốt hơn họ;
ít nhất kẻ thù của bạn không đổ lên đầu bạn rác rưởi bởi họ không nói chuyện với
bạn.
Bạn đang đổ lên đầu
người khác rác rưởi và bạn ngủ quá say tới mức không nhận thấy rằng bạn đang nhận
nó. Bạn nhận mọi thứ vào. Bạn giống như nhà khách nơi không có người chăm sóc
và không có bảo vệ bên ngoài để thấy ai đang đi vào và ai đang đi ra. Bạn là
nơi bất kỳ ai cũng có thể vào, con người, động vật, kẻ trộm hoặc kẻ lừa gạt. Và
khi cảm thấy thích người ta có thể rời đi và nếu cảm thấy không thích rời đi
người đó sẽ ở lại.
Tâm trí bạn không nên
giống như nhà khách. Nếu tâm trí bạn giống nhà khách, nếu nó không được bảo vệ
tốt, thế thì sẽ khó cho bạn để trở nên tự do khỏi những ý nghĩ uế tạp. Bạn nên
quan sát một cách có ý thức tâm trí bạn.
Bước thứ hai để đạt
được độ tinh khiết của ý nghĩ là cần phải quan sát ý nghĩ của bạn. Nên có sự
quan sát đầy đủ nhất định. Bạn nên thường xuyên quan sát điều đang diễn ra bên
trong bạn và không chấp nhận với bất kể cái gì vô dụng.
Gần đây, tôi có đi du
lịch. Có hai người chúng tôi trên khoang tàu, một người đàn ông khác và bản
thân tôi. Ông ấy muốn chuyện phiếm với tôi. Ngay khi tôi ngồi xuống ghế ông ấy
mời tôi một điếu thuốc. Tôi nói, “Tôi xin lỗi, nhưng tôi không hút thuốc.”
Ông đặt điếu thuốc trở
lại. Một lát sau ông ấy lấy ra một lá trầu không và mời tôi: “Mời ông dùng cái
này.”
Tôi nói, “Tôi xin lỗi,
nhưng tôi không muốn.”
Một lần nữa ông ấy đặt
nó lại và ngồi xuống. Sau đó, ông ấy cầm lên một tờ báo và hỏi tôi, “Ông có muốn
đọc nó không?”
Tôi nói, “Tôi không
muốn đọc.”
Sau đó ông ấy nói với
tôi, “Khó khăn thế - ông từ chối chấp nhận bất kỳ cái gì tôi mời ông.”
Tôi nói, “Người nào
đơn giản chấp nhận mọi thứ là kẻ ngu. Và với những gì ông mời tôi tôi cũng sẽ cố
tránh xa khỏi ông. Tôi sẽ không nhận nó, nhưng tôi cũng mong nó được lấy đi khỏi
ông.”
Nếu bạn không có gì để
làm, bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ cầm báo lên và bắt đầu đọc nó bởi bạn chẳng có gì để
làm. Sẽ tốt hơn khi đơn giản ngồi và chẳng làm gì hơn là tích tụ mọi thứ tạp
nham đó. Không có gì sai khi không làm gì cả, nhưng có vài kẻ ngốc vốn nói rằng
tốt hơn là nên làm gì đó hơn là chẳng làm gì cả. Điều này không đúng. Luôn tốt
hơn khi không làm gì hơn là làm gì đó có hại, bởi ít nhất trong vài giây bạn
không mất gì cả và bạn không tích tụ rác rưởi nào.
Vì vậy tỉnh táo về điều
này. Nếu bạn quan sát chuyển động của ý nghĩ bên trong bạn sẽ không khó để giữ
những ý nghĩ của bạn tinh khiết. Và không khó nhận ra những ý nghĩ không tinh
khiết: ý nghĩ nào tạo nên dạng không yên ổn trong bạn là ý nghĩ uế tạp và ý
nghĩ nào tạo nên dòng chảy an bình trong bạn là ý nghĩ tinh khiết. Ý nghĩ mang
tới bạn niềm vui là tinh khiết và ý nghĩ tạo nên dạng bối rối nào đó là ý nghĩ
uế tạp. Bạn phải tránh những ý nghĩ như vậy. Và nếu bạn thường xuyên quan sát
tâm trí bạn, ý nghĩ của bạn sẽ trở nên ngày một tinh khiết.
Và điều thứ ba: Có
nhiều ý nghĩ uế tạp trên thế giới này đang tiếp tục lặp lại. Những ý nghĩ uế tạp
này tạo ra lửa, và khói từ những ý nghĩ uế tạp này đi vào tâm thức bạn và bao
quanh bạn làm bạn nghẹt thở. Nhưng đừng quên rằng có vài ngọn lửa của ý nghĩ
tinh khiết vẫn đang cháy, vẫn có vài con sóng của ý nghĩ tinh khiết vẫn sống động.
Trong toàn đại dương tăm tối này vẫn có vài nguồn sáng. Cố ở gần những nguồn
sáng này. Đây là cái tôi gọi là satsang.
Dù thế giới là rất
tăm tối nhưng nó không tối hoàn toàn, có vài ngọn đèn đang cháy. Ngay cả nếu
chúng được làm bởi đất sét và ngay cả nếu ngọn bấc có yếu ớt, thì ít nhất chúng
vẫn có đó. Bạn nên cố gắng ở gần chúng bởi khi bạn mang ngọn đèn còn chưa được
thắp sáng của bạn lại ngọn đèn phát sáng, rất có khả năng là bằng cách ở gần thế
ngọn đèn đã sáng ngọn đèn còn chưa thắp sáng sẽ lại bừng sáng trở lại. Có khả
năng là nó cũng sẽ không còn ám khói và sẽ bắt đầu cháy sáng trở lại.
Di chuyển gần hơn những
ngọn lửa sáng vì sự thật, lòng tốt và cái đẹp. Mang bản thân mình gần hơn nữa với
chúng. Di chuyển gần hơn với những ý nghĩ này, với những người này, thành những
con sóng của những ý nghĩ nơi nó bắt đầu có thể thắp sáng ngọn đèn của bạn.
Bạn có thể làm điều
này theo ba cách: bằng cách ở gần với ý nghĩ tinh khiết và chân chính, bằng
cách ở gần con người tinh khiết và chân chính, và chính yếu và quan trọng nhất,
bằng cách ở gần với tự nhiên. Tự nhiên chưa bao giờ có ý nghĩ uế tạp. Nếu bạn
nhìn lên bầu trời và bạn tiếp tục ngắm nhìn nó, bạn sẽ thấy rằng bầu trời không
gợi lên bất kỳ ý nghĩ ô trọc nào trong bạn. Thay vào đó nó sẽ dọn sạch rác rưởi
trong đầu bạn và bạn sẽ thấy rằng bằng cách ngắm nhìn bầu trời bạn cảm thấy bạn
trở thành một với nó. Nếu bạn ngắm nhìn thác nước bạn sẽ cảm thấy rằng bạn trở
thành một phần của thác nước. Nếu bạn ở trong rừng đầy cây cối bạn sẽ cảm thấy
bạn cũng trở thành một trong những cái cây.
Một lần một người đã
hỏi hiền nhân, “Tôi muốn biết sự thật. Làm sao tôi làm vậy được?”
Hiền nhân nói, “Có
nhiều người lúc này, hãy quay lại khi không có ai xung quanh đây.”
Ông ta không tới gặp
hiền nhân trong cả ngày, ông ấy đợi tới tối khi không còn ai xung quanh nữa. Trời
tối, những ngọn đèn đang được thắp sáng và hiền nhân ở đó một mình. Ông ấy vừa
mới chuẩn bị đóng cửa thì người đàn ông nói, “Xin đợi đã! Bây giờ không có ai.
Ngài đã gặp tất cả những người đã tới gặp ngài. Tôi đã đợi bên ngoài tới khi mọi
người rời đi để tôi có thể vào đây. Bây giờ tôi ở đây và tôi muốn hỏi ngài làm
sao tôi có thể trở nên yên lặng và làm sao tôi có thể chứng ngộ?”
Hiền nhân đáp, “Hãy
đi ra ngoài. Không thể là ở trong lều này bởi ngọn đèn đang thắp sáng được làm
bởi con người. Và không thể ở bên trong lều này bởi lều tự thân nó đã được làm
bởi con người. Hãy đi ra ngoài. Có một thế giới rộng lớn bên ngoài vốn không do
bất kỳ con người nào tạo nên, nó được tạo nên bởi Thượng đế. Hãy ra ngoài nơi
không có dấu hiệu nào về sự sáng tạo của con người.”
Hãy nhớ, con người là
động vật duy nhất để lại những dấu ấn ô uế phía sau; không động vật nào khác
làm như thế.
Họ đi ra ngoài. Có những
cây tre, đó là một đêm trăng sáng và trăng ở ngay trên đầu. Hiền nhân đứng trước
những cây tre… một phút, hai phút, mười phút, mười lăm phút… cho tới khi người
đàn ông hỏi, “Hãy nói gì đi. Ngài chỉ đứng yên lặng. Tôi không hiểu.”
Hiền nhân nói, “Nếu
anh có thể anh sẽ hiểu. Đơn giản đứng yên lặng. Tôi đã trở thành cây tre và anh
cũng có thể trở thành một cây.”
Người đàn ông nói,
“Điều này rất khó.”
Và hiền nhân nói,
“Đây là phương pháp của tôi. Khi tôi đứng gần những cây tre này, sau một lát
tôi quên rằng tôi khác biệt và tôi trở thành tre. Ngắm trăng, sau một lát tôi
quên rằng tôi khác biệt và tôi trở thành trăng.”
Gần với thiên nhiên
đi, nếu bạn có thể khám phá tính thống nhất giữa bản thân bạn và tự nhiên, thế
thì theo một cách bí ẩn ý nghĩ của bạn sẽ trở nên tinh khiết. Uế tạp của ý nghĩ
bạn sẽ bắt đầu giảm dần. Vì thế có ba cách: trong sạch của ý nghĩ… và có vô vàn
con đường dẫn tới sự trong sạch của ý nghĩ. Những con người tinh khiết chưa bao
giờ chết hết, họ mãi mãi hiện hữu - nhưng đôi khi chúng ta quá đui mù tới nỗi
không người đang sống nào có vẻ tinh khiết với chúng ta. Chỉ có người chết mới
có vẻ tinh khiết với chúng ta. Nhưng rất khó để tiếp xúc với người chết, thế mà
mọi tôn giáo của thế giới lại thờ phụng người chết. Không có một tôn giáo nào
thờ phụng người sống; họ đều thờ phụng người chết. Và họ có ý tưởng sai lầm rằng
mọi người vĩ đãi được sinh ra đã sống rồi, và không thể có thêm nữa. Và họ có ý
tưởng rằng nếu một người còn sống thì người đó không thể là thiêng liêng được.
Luôn có người chứng
ngộ trên Trái đất này, họ hiện hữu khắp nơi. Nếu bạn có mắt bạn có thể nhận ra
họ. Và điều quan trọng là thậm chí nếu theo đánh giá và kỳ vọng của bạn họ hiển
nhiên không tinh khiết, quá khứ uế tạp của họ liên quan tới bạn như thế nào? Có
một vị fakir từng nói, “Cho tới giờ tôi đều học được gì đó từ bất kỳ người nào
tôi từng gặp.”
Có người hỏi ông ấy:
“Sao có thể như vậy được? Ông có thể học được gì từ một tên trộm?”
Ông ấy nói, “Chuyện xảy
ra là một lần tôi làm khách tại nhà một tên trộm trong một tháng. Anh ta sẽ rời
nhà mỗi đêm để ra ngoài và ăn trộm, và anh ta sẽ trở về vào ba hoặc bốn giờ
sáng.
Tôi sẽ hỏi anh ta, “Vậy,
có gì xảy ra không?”
Anh ta sẽ trả lời,
“Không có gì hôm nay, có lẽ ngày mai.”
Anh ta không trộm được
gì cả tháng. Thỉnh thoảng có một người bảo vệ đứng ở cửa, đôi khi những người của
ngôi nhà sẽ tỉnh dậy, đôi khi anh ta không thể phá khóa, đôi khi anh ta vào được
nhà nhưng không thể tìm cách ăn trộm được gì. Và mỗi đêm kẻ trộm sẽ trở về nhà
mệt mỏi và tôi sẽ hỏi anh ta, “Vậy, có gì xảy ra không?” Và anh ta sẽ nói,
“Không có gì hôm nay, nhưng có lẽ tôi sẽ xoay sở được vào ngày mai.”
“Đây là điều tôi học
được từ anh ta: nếu nó không xảy ra hôm nay, đứng lo lắng. Nhớ rằng, nó có thể
xảy ra vào ngày mai. Khi tên trôm ra ngoài ăn trộm, làm gì đó sai trái, có thể
là đầy hy vọng…” Vì vậy vị fakir nói, “Vào những ngày lúc tôi đang tìm kiếm Thượng
đế, tôi muốn ăn trộm Thượng đế. Tôi cảm thấy những bức tường và gõ cửa nhưng
tôi không thể tìm ra đường đi. Tôi mệt mỏi và chán nản và tôi nghĩ, “Thật là vô
vọng. Buông bỏ nó đi thôi.” Nhưng kẻ trộm đó đã cứu tôi - chỉ bởi việc nói, “Nó
đã không xảy ra hôm nay, nhưng có lẽ nó sẽ xảy ra ngày mai.” Và tôi đã làm điều
này thành một châm ngôn: nếu không hôm nay, có lẽ là ngày mai. Và rồi một ngày
nó đã xảy ra - kẻ trộm nỗ lực ăn trộm được gì đó và tôi cũng tìm thấy thiêng
liêng.”
Vì thế, không phải là
bạn có thể học chỉ từ một người đã thấy. Bạn phải có thông minh và hiểu biết để
học, và khi đó với bạn toàn thế giới sẽ vô vàn người đã thấy. Nếu họ không sẵn
có, thế thì…
Ví dụ, có người ngang
qua Mahavira và nghĩ rằng ông ấy chỉ là tên du thủ du thực, một kẻ trần như nhộng:
“Ai biết được gã này là ai? Có lẽ hắn là một kẻ điên!” Có nhiều người không nhận
ra Mahavira. Bạn có lẽ từng nghe người ta nói rằng một người là nangaluchcha: từ
này lần đầu tiên được dùng để tả Mahavira bởi ông ấy trần truồng, nanga, và ông
ấy từng cạo đầu, luchcha. Người ta từng nói, “Ông ấy là một nangaluchcha.” Ngày
nay từ này được xem như sự lăng mạ. Ở Ấn Độ, nếu ai đó gọi bạn như vậy bạn sẽ tức
giận. Nhưng nó lần đầu tiên được dùng cho hiền nhân cạo đầu và trần truồng,
Mahavira. Vì thế có những người ngang qua Mahavira và nghĩ, “Ai biết được người
này là dạng người gì?” Có những người đánh và nện cả ông ấy. Họ nghĩ rằng ông ấy
là kẻ lừa đảo, một kẻ du thủ du thực, dạng đột nhập nào đó. Những người này đã
không hiểu Mahavira.
Có những người đã
đóng đinh Christ vì nghĩ rằng ông ấy là kẻ nói dối. Có người đã bỏ độc
Socrates. Và đừng nghĩ rằng những người như thế chỉ đâu đó những ngày đấy; họ
hiện hữu bên trong mỗi người các bạn. Đây là cách mọi người đang là. Ngay cả
bây giờ, nếu bạn có cơ hội bạn sẽ bỏ độc Socrates, và nếu được trao cho nửa cơ
hội bạn sẽ đóng đinh Christ lần nữa. Và nếu bạn có cơ hội bạn sẽ nhìn Mahavira
và cười vào người đàn ông điên khùng này.
Nhưng bởi họ đã chết
và bạn sùng kính người chết, họ không là vấn đề. Thật khó mà sùng kính ai đó
còn sống. Thật khó chấp nhận người đó và hiểu người đó. Vì vậy nếu bạn đang thực
sự tìm kiếm sự thật thế thì toàn thể thế giới là đầy những người chứng ngộ.
Chưa từng xảy ra và sẽ không bao giờ xảy ra rằng không có những người chứng ngộ
đâu đó. Và nếu cái ngày chuỗi người chứng ngộ dừng lại xảy ra, thì từ ngày đó
trở đi không ai sẽ trở nên chứng ngộ nữa bởi dòng suối tự thân nó sẽ phải đi tới
kết thúc. Nó sẽ phải trở thành sa mạc. Dù rộng hay hẹp, dòng suối vẫn luôn luôn
trôi chảy. Thân thuộc với nó đi, trở nên kết nối với nó đi. Không phải là khi bạn
thấy một người chứng ngộ bạn sẽ lập tức hiểu ngay. Nhưng nếu bạn để cho mắt
mình được mở, hiểu biết sẽ tới thông qua những điều nhỏ bé.
Trong một cuốn sách,
tôi đọc về một hiền nhân vẫn làm việc ở tuổi sáu mươi. Tên ông ấy là Rajababu,
như mẹ ông ấy đã gọi ông ấy. Ông ấy đã trở nên già nhưng mọi người vẫn gọi ông ấy
là Rajababu. Một ngày ông ấy đi ra ngoài tản bộ. Mặt trời vẫn chưa nhô lên và
ông ấy đi bộ ra rìa ngôi làng. Một phụ nữ đang cố đánh thức cậu con trai nói với
nó, “Rajababu, mày còn ngủ tiếp bao lâu nữa? Sáng rồi này, dậy đi.”
Đang bước đi với một
cây gậy trong tay khi ông ấy nghe thấy, “Rajababu, mày sẽ còn ngủ tiếp bao lâu
nữa? Sáng rồi. Dậy đi.”
Ông ấy nghe thấy vậy,
quay lại và đi về nhà. Ông ấy cảm thấy, “Bây giờ sẽ khó khăn… hôm nay mình đã
nhận được thông điệp của mình. Hôm nay mình đã nghe thấy, “Rajababu, mày còn ngủ
tiếp chừng nào nữa? Trời đã sáng rồi, bây giờ dậy đi!” Và ông ấy nói, “Đủ là đủ!
Bây giờ nó đã kết thúc.”
Giờ đây ai biết được
người phụ nữ đó nói điều này để đánh thức cậu con trai của bà ta - nhưng với
người hiểu biết nó trở thành một thông điệp thiêng liêng. Và có thể ai đó đang
cố dạy bạn gì đó và bạn không có tai để nghe hoặc mắt để thấy. Bạn chỉ ngồi và
lắng nghe, nghĩ xem có lẽ nó có ý nghĩa với ai đó khác.
Vì vậy ở gần với sự
thật, mong chờ cho sự thật, tìm kiếm cho sự thật, khám phá và nuôi dưỡng ý nghĩ
tinh khiết trong cuộc sống của bạn, ở gần với tự nhiên. Chúng đều là những điều
kiện và nền tảng hữu ích cho phát triển ý nghĩ tinh khiết.
Giờ đây tôi đã cho bạn
vài mẹo để thanh lọc ý nghĩ, nhưng bạn sẽ phải hiểu tầm quan trọng của chúng để
làm cho chúng thành một phần của thực tập hàng ngày của bạn. Không chỉ với hôm
nay hay ngày mai: không thể có khóa thiền nào mà chỉ diễn ra trong ba ngày và kết
thúc. Phi tôn giáo là căn bệnh thâm nhập vào cuộc sống rồi, vì thế khóa thiền
cũng sẽ phải tiếp tục trong suốt cuộc đời của bạn. Không có lối ra, nó sẽ phải
được thực tập trong suốt cuộc đời của bạn.
Ngày mai tôi sẽ nói về
cách làm sao để thanh lọc cảm xúc.
Bây giờ chúng ta sẽ cố
hiểu điều gì đó về thiền tối và rồi chúng ta sẽ ngồi thiền.
Cho thiền tối chúng
ta sẽ thực hiện quyết tâm giống như chúng ta đã làm cho thiền sáng. Chúng ta sẽ
lặp lại quyết tâm năm lần. Rồi sau năm lần, chúng ta sẽ cảm nhận nó một lát,
cũng giống như chúng ta đã thực hiện sáng nay. Mọi người nên nằm xuống… mọi người
nên nằm xuống trước. Nằm xuống lặng lẽ ở chỗ của bạn và rồi đèn sẽ được tắt đi.
Rồi chúng ta sẽ thư giãn cơ thể. Ở trại thiền gần đây nhất tôi đã yêu cầu các bạn
thư giãn toàn bộ cơ thể. Có thể vài người trong các bạn chưa thể làm điều đó,
nhưng tôi có gợi ý cho họ.
Trong yoga có bảy
trung tâm hay là luân xa. Trong bảy trung tâm này chúng ta sẽ sử dụng năm trung
tâm cho thời thiền này. Luân xa đầu tiên được gọi là muladhar và nó ở gần trung
tâm dục. Nó là luân xa đầu tiên mà chúng ta sẽ sử dụng trong thiền đêm này.
Luân xa thứ hai được gọi là svadhishthan. Giả định là nó ở gần rốn. Vì bây giờ
bạn mới chỉ có thể tưởng tượng điều này, rằng luân xa đầu tiên ở gần trung tâm
dục và luân xa thứ hai ở gần rốn. Tiếp theo luân xa gần tim được gọi là luân xa
anahat. Luân xa ở trán được gọi là agya, và nếu bạn dịch chuyển lên trên luân
xa trên đỉnh đầu được gọi là luân xa sahasrar. Chúng ta sẽ sử dụng năm luân xa
này. Còn có thêm các luân xa nữa - có bảy luân xa - nhưng chúng ta sẽ chỉ sử dụng
năm luân xa này và với giúp đỡ của chúng chúng ta sẽ làm cho cơ thể thư giãn.
Bạn sẽ ngạc nhiên khi
biết rằng luân xa đầu tiên kiểm soát chân. Chúng ta sẽ đưa ra gợi ý cho luân xa
đầu tiên. Khi bạn nằm xuống tôi sẽ yêu cầu bạn tập trung vào luân xa thứ nhất,
và khi đó bạn sẽ đặt chú ý của mình gần trung tâm dục và giữ tập trung của bạn ở
đó. Sau đó tôi sẽ nói: để luân xa thứ nhất thư giãn. Và cùng điều đó, cả hai
chân bạn nên thư giãn. Bạn nên tưởng tượng rằng luân xa thứ nhất đang thư giãn,
rằng nó đang thư giãn, và chân đang thư giãn. Được một lát bạn sẽ thấy rằng
chân của bạn trở nên không còn sự sống và chỉ đang mắc vào thân bạn thôi.
Khi chân bạn đã thư
giãn thế thì chúng ta sẽ di chuyển lên trên tới luân xa thứ hai gần rốn. Tôi sẽ
đề nghị bạn mang chú ý tới rốn; bạn sẽ tập trung chú ý của bạn vào rốn. Sau đó
tôi sẽ nói rằng luân xa thứ hai đang trở nên thư giãn, mọi cơ quan ở bụng đang
trở nên thư giãn. Với gợi ý này mọi cơ quan sẽ trở nên thư giãn.
Sau đó chúng ta sẽ dịch
chuyển xa hơn, tới trung tâm tim, và tôi sẽ nói rằng luân xa tim đang thư giãn.
Sau đó bạn sẽ thư giãn tim mình. Nhận thức của bạn nên ở luân xa tim, gần tim,
và bạn sẽ cảm thấy rằng luân xa tim đang trở nên thư giãn. Thế thì toàn bộ vùng
đó, toàn bộ cơ chế của lồng ngực sẽ thư giãn.
Sau đó chúng ta sẽ di
chuyển lên trên: tới trán, giữa hai mắt là luân xa agya, trung tâm con mắt thứ
ba. Chúng ta sẽ định hướng nhận thức của mình vào con mắt thứ ba, và tôi sẽ nói
rằng trung tâm con mắt thư ba đang trở nên thư giãn và trán được thư giãn. Và với
điều đấy trán, cổ và toàn bộ vùng đầu sẽ trở nên thư giãn hoàn toàn, và toàn bộ
cơ thể sẽ được thư giãn. Sẽ hơi có tình trạng nằng nặng và chỉ ở đỉnh đầu sẽ có
một chút rung động.
Và cuối cùng tôi sẽ định
hướng bạn tới luân xa sahasrar, luân xa thứ bảy, và bạn sẽ mang nhận thức của bạn
tới đỉnh đầu. Ở đây cũng sẽ thư giãn và với nó toàn bộ đầu sẽ thư giãn. Thông
qua những gợi ý này bạn sẽ thấy rằng mọi thứ trong bạn đã trở nên thư giãn. Tôi
đã tạo ra quá trình kéo dài này để cơ thể mọi người trở nên được thư giãn như một
xác chết.
Tôi sẽ đưa ra những gợi
ý với những luân xa này, và khi tất cả chúng trở nên thư giãn tôi sẽ nói rằng
cơ thể trở nên chết hoàn toàn, bây giờ buông bỏ nó trọn vẹn đi. Khi cơ thể trở
nên không có sự sống, thế thì tôi sẽ nói rằng hít thở của bạn đang thư giãn,
đang trở nên tĩnh lặng hơn. Tôi sẽ gợi ý điều này một lát. Sau đó tôi sẽ gợi ý
rằng tâm trí đang trở nên hoàn toàn trống rỗng. Vậy là tôi sẽ đưa ra ba gợi ý:
một cho luân xa, rồi cho hít thở, và thứ ba là cho ý nghĩ.
Sau toàn bộ bài tập
này tôi sẽ nói rằng trong mười phút mọi thứ sẽ tĩnh lặng. Trong tĩnh lặng đó bạn
sẽ chỉ kinh nghiệm chứng nhân trong bạn. Sẽ có ánh sáng nhận thức và bạn sẽ nằm
xuống tĩnh lặng ở đó. Chỉ nhận thức của bạn sẽ có đó, sẽ chỉ có nhận thức của
việc nằm đó. Trong trạng thái này có thể toàn bộ cơ thể sẽ cảm thấy như chết -
và nó sẽ vậy, bởi qua bài tập với luân xa cơ thể sẽ trở nên giống như cơ thể chết.
Đừng sợ. Đừng sợ nếu
cơ thể cảm thấy như thể nó đã chết. Là tốt khi cảm thấy như vậy. Nếu ai đó kinh
nghiệm cơ thể mình như chết trong khi vẫn đang sống, người đó sẽ từ từ trở nên
tự do khỏi những sợ hãi về cái chết. Vì vậy đừng sợ hãi. Dù bạn trải qua bất kỳ
kinh nghiệm gì - nhẹ nhàng, sáng rỡ, an bình - chỉ quan sát nó và ở nơi mà bạn
đang ở trong trống rỗng hoàn toàn. Ba giai đoạn này rất quan trọng: quyết tâm,
cảm giác và thiền. Đây sẽ là thiền tối.
Tôi nghĩ chúng ta tất
cả đều đã hiểu điều tôi đã nói. Bây giờ các bạn có thể tách ra. Trước tiên tìm
lấy một chỗ cho chính mình để các bạn có thể nằm xuống. Không ai nên ngồi cả.
Cho bản thân càng nhiều không gian càng tốt, tận dụng toàn bộ không gian này.
Xem Tiếp Chương 5 –
Quay Về Mục Lục