Thuan khiet

Thuan khiet

Price:

Read more

Làm thuần khiết bản thể bên trong... Khi bản thể bên trong đã trở nêntuyệt đối thuần khiết, đây là lối vào trong brahmalok, cõi của thực tại tốithượng. Ngày mà bản thể bị giấu kín bên trong bạn đi tới dạng thuầnkhiết nhất của nó, đi tới tự tính tuyệt đối của nó, nó được lộ ra nó thực làvì cái gì.
Bây giờ hãy cố hiểu nghĩa của từ thuần khiết.Nghĩa của “không thuần khiết” là gì? Chúng ta nói rằng nếu bạn trộnnước với sữa, sữa trở thành không thuần khiết. Bây giờ điều này rất thúvị: nước là thuần khiết và sữa là thuần khiết, mà khi chúng ta trộn haithứ này lại với nhau chúng ta nói rằng nó đã trở thành không thuầnkhiết. Cái gì đã trở thành không thuần khiết, nước hay sữa? Và tại sao?
Bởi vì nếu cả hai là thuần khiết, thế thì hai cái thuần khiết cùng nhauphải tạo ra thuần khiết gấp đôi chứ, chúng phải trở nên thuần khiết hơnchứ. Nhưng không, chúng cả hai đều trở thành không thuần khiết. Vậythì cái gì được ngụ ý bởi không thuần khiết?
Nghĩa của việc trở nên không thuần khiết là ở chỗ cái gì đó không có tựtính của nước đã đi vào trong nước, và cái gì đó không mang tự tính củasữa đã đi vào trong sữa. Sữa là thuần khiết khi nó có trong nó chỉ tự tínhriêng của nó, và nước là thuần khiết khi nó có trong nó chỉ tự tính riêngcủa nó. “Thuần khiết” chỉ ngụ ý rằng không có chất lạ hiện diện. Chỉ tựtính mới còn lại, không cái gì xa lạ hiện diện trong nó.
Cho nên cái gì được ngụ ý bởi bản thể bên trong trở nên thuần khiết? Nókhông ngụ ý rằng nếu bạn không ăn cắp cái gì, bản thể bên trong của bạnđã trở thành thuần khiết, hay nếu bạn không phải là bất lương, bản thểbên trong của bạn đã trở thành thuần khiết, hay nếu bạn không bao giờchạm tới tiền, bản thể bên trong của bạn đã trở thành thuần khiết.
Không. Nghĩa của bản thể bên trong trở nên thuần khiết là ở chỗ khôngcái gì bên ngoài dù là bất kì cái gì đi vào trong lãnh thổ của bạn; là ở chỗchỉ có bản thể bên trong riêng của bạn ở đó thôi. Bên trong mình, bạncòn một mình. Bên trong mình, không có gì và không có ai đi vào cả...không ai cả. Ăn cắp không đi vào đó, mà không ăn cắp cũng không đivào đó. Bạo hành không đi vào đó, mà vô bạo hành cũng không đi vàođó. Dốt nát không đi vào đó, mà tri thức cũng không đi vào đó. Nói gìtới chất độc? - thậm chí nước cam lồ cũng không đi vào bạn nữa. Không,chẳng cái gì đi vào bạn. Cái còn lại chỉ là cái bạn đang là. Khi không cáigì có đó khác hơn cái bao giờ cũng có đó rồi, bạn đã trở thành thuầnkhiết. Chính sự thuần khiết này là việc đạt tới thực tại tối thượng. Trongsự thuần khiết này, không có gì nữa để được làm.
Đạt tới tự tính riêng của bạn là tôn giáo duy nhất. Trở thành cái bạn đang là chính là tôn giáo duy nhất. Đây là lí do tại sao Krishna đã nhấn mạnhvào svadharma, tôn giáo cá nhân. Nhưng mọi người hay lấy tôn giáo cánhân nghĩa là tôn giáo riêng của mình: rằng nếu bạn là người Hindu thìbạn phải vẫn còn là người Hindu, hay nếu bạn là người Mô ha mét giáothì bạn phải vẫn còn là người Mô ha mét giáo. Svadharma, tôn giáo cánhân, chẳng liên quan gì tới những tôn giáo này. Nghĩa thực củasvadharma duy nhất là ở chỗ bạn không nên lệch khỏi bất kì cái gì ở bêntrong bạn, không nên lệch khỏi cái là pháp, bản tính của cái ta của bạn,bản thể bạn. Bạn nên lắng đọng vào bản tính riêng của mình.
Đây là lí do tại sao Krishna đã nói rằng cho dù chết đi vì tự tính củamình thì cũng vẫn đúng. Rơi vào tôn giáo cá nhân của riêng người ta còntốt hơn là chấp nhận tôn giáo của ai đó khác cái là tự tính của họ. Và bởi“tôn giáo của người khác” điều đó không được ngụ ý rằng người đi tớiđền thờ phải không đi tới nhà thờ hồi giáo, hay tín đồ của Koran thìkhông nên đọc Gita. Nghĩa của “tôn giáo của người khác” là ở chỗ ngoạitrừ cái ta của tôi, mọi cái khác đều là “người khác.”
Nếu Krishna mà có khả năng giải thích đúng - điều rất khó, bởi vì việchiểu cái gì đó không phụ thuộc chỉ vào người giải thích; một nửa của nóphụ thuộc vào người đang cố gắng hiểu - nếu Krishna mà có khả nănggiải thích đúng ý tưởng này, và Arjuna cũng có khả năng hiểu đúng ýtưởng này, thì Arjuna đã cắt đứt mọi mối nối với Krishna rồi. Chỉ thế thìanh ta mới đạt tới tôn giáo cá nhân. Anh ta sẽ quên Krishna hoàn toàn.
Nếu Arjuna mà hiểu đúng, thế thì đến cuối của Gita anh ta đã nói vớiKrishna, “Tôi đã hiểu phát biểu của thầy, và tất cả mọi hoài nghi của tôiđã rời bỏ tôi. Bây giờ nếu thầy tha thứ tôi, tôi sẽ quên thầy hoàn toàn.Bây giờ tôi sẽ không hỏi thầy cái gì nữa, tôi sẽ bắt đầu việc tìm kiếm tôngiáo cá nhân của riêng tôi.”
Có nhà huyền môn ở Trung Quốc tên là Huệ Hải. Khi ông ta tới thầymình, thầy từ chối trở thành thầy của ông ấy. Thầy càng từ chối ông ta,Huệ Hải càng nài nỉ thầy và cầu xin thầy, dập mặt mình xuống sàn đểmong thầy đồng ý. Nhưng thầy nói, “Không, ta sẽ không trở thành thầycủa ông đâu. Tất nhiên, nếu ông muốn trở thành đệ tử của ta, ông có thểlàm điều đó. Trở thành đệ tử là quyền của ông; làm sao ta có thể ngăncản ông làm điều đó được? Nhưng là thầy ông thì lại ở trong tay ta, vàđiều đó ta sẽ không làm bởi vì toàn thể giáo huấn của ta là ở chỗ đi vàotrong tự tính của riêng người ta là con đường duy nhất. Bằng việc trởthành thầy ông ta có thể làm sao lãng ông khỏi tự tính riêng của mình, tacó thể kéo ông ra khỏi điều đó. Ông có thể trở thành đệ tử - đó là việccủa ông, ông chịu trách nhiệm cho điều đó. Và cái ngày mà người đệ tửtrong ông biến mất, hãy biết rằng chỉ thế thì ông mới hiểu được giáohuấn của ta.”
Mặc cho thầy không đồng ý, Huệ Hải vẫn ở lại với thầy như đệ tử màkhông được điểm đạo chính thức. Thầy chưa bao giờ đồng ý là thầy củaông ấy.Thế rồi nhiều năm sau, khi thầy mất đã lâu rồi, Huệ Hải tổ chức lễ hội,một ngày ở Trung Quốc cũng tựa như ngày Guru Purnima, lễ hội vàongày trăng tròn tháng bẩy. Nó được tổ chức để kỉ niệm về thầy. Mọingười bắt đầu hỏi Huệ Hải, “Thầy kỉ niệm sự kiện này, nhưng ai là thầycủa thầy? Thầy chưa bao giờ nói cho bất kì ai về ai là thầy của thầy cả.
Xin hãy nói cho chúng tôi tên của thầy mà thầy đang làm lễ kỉ niệm.”Huệ Hải nói, “Người đó là thầy đã dạy cho ta mọi thứ, nhưng thầy lạikhông bao giờ đồng ý trở thành thầy ta. Hôm nay ta có thể nói rằng nếunhư thầy đã đồng ý trở thành thầy ta, thì ta đã không có khả năng họcđiều thầy có thể thực sự dạy cho ta. Thầy đã hoàn thành nhiệm vụ làthầy của ta mà không chính thức trở thành thầy ta. Cho nên chính trongghi nhớ về thầy mà ta mở hội nhân dịp này. Thầy đã ném ta trở lại chínhbản thân ta. Thầy đã xoay xở để làm cho ta khỏi đi ra ngoài bản thân ta.
Và ta bị hấp dẫn tới mức giá mà thầy đã chính thức chấp nhận ta như đệtử của thầy thì ta đã trở nên bị hội tụ toàn bộ vào thầy và toàn thể nănglượng của ta sẽ trở thành đi ra ngoài. Thầy đã cắt phăng cái dây đó. Tađã trở nên tự do với vợ ta, tự do với cha mẹ ta, anh em ta, bạn bè ta. Tađã trở nên tự do với toàn thể thế giới ngoại trừ với một con đường hướngngoại còn để lại cho ta - người thầy. Thầy đã giải phóng ta khỏi conđường đó nữa. Thầy đã là thầy của ta bởi vì thầy đã định tâm ta vào cái ta riêng của ta.”

Nghĩa của hiện hữu thuần khiết là ở chỗ trong sự thuần khiết của cái tacủa riêng mình, người khác không có đó chút nào thêm nữa; chỉ cái tacòn lại ở đó. Chỉ một sự hài hoà còn lại ở đó, sự hài hoà của cái ta. Chỉthế thì người ta mới kinh nghiệm việc nhận ra thực tại tối thượng.

0 Đánh giá

Ads Belove Post