Read more
Bạn có thể nghỉ ngơi trong an bình trong nấm mồ, trong an ninh tuyệt đối, nhưng khi bạn còn sống, hãy sống động đi. Chấp nhận mọi bất an đi. Trong chính việc chấp nhận đó, bất an biến mất, và không có thoả hiệp nào về phần bạn. Yêu một cách toàn bộ, nhưng không đòi hỏi điều thường hằng. Chỉ kẻ ngu mới hỏi điều thường hằng. Và nhớ một điều: nếu bạn đòi hỏi điều thường hằng bạn sẽ chỉ được đồ giả; chỉ điều giả mới thường hằng.
Hoa hồng thực nhất định sớm hay muộn phải tàn phai, nhưng hoa nhựa là thường hằng; chúng không héo đi. Nhưng chúng không có hương thơm nào, chúng không có cuộc sống nào; chúng chỉ có hình tướng của hoa hồng. Hôn nhân là hoa hồng nhựa; tình yêu là hoa hồng thực. Trồng hoa thực trong đời bạn đi. Tất nhiên chúng sẽ héo - thì sao nào? Bạn có thể trồng chúng lần nữa, bạn có thể cứ trồng chúng. Bạn có thể cứ tạo ra ngày càng nhiều tình yêu, chia sẻ ngày càng nhiều tình yêu với ngày càng nhiều người.
Và đây là kinh nghiệm của tôi - và bất kì cái gì tôi đang nói tôi đều nói từ kinh nghiệm riêng của tôi - rằng nếu bạn yêu một cách toàn bộ không ham muốn điều thường hằng nào, ngay cả điều không thể được cũng là có thể được. Tình yêu của bạn có thể vẫn còn cho một thời kì dài, có thể cả đời bạn. Nhưng đừng đòi hỏi điều thường hằng; trong chính việc đòi hỏi đó bạn đã làm rối loạn toàn thể sự việc: bạn đã đi từ cái thực tới cái không thực. Sống một cách toàn bộ đi! "Toàn bộ" là từ then chốt của tôi - và mãi cho tới giờ "thường hằng" đã từng là từ then chốt. Bạn đã từng được bảo rằng tình yêu của bạn phải thường hằng, chỉ thế thì nó mới là thực; nếu nó không thường hằng nó không là thực. Điều đó là chuyện nhảm nhí vô cùng! Tình yêu thực chẳng liên quan gì tới thường hằng cả; không có mối quan hệ cần thiết.
Nó có thể xảy ra chỉ trong một khoảnh khắc, nó có thể chỉ giống như tia sét, nhưng điều đó không có nghĩa là tia sét là không thực bởi vì nó xảy ra chỉ trong một khoảnh khắc. Hoa hồng mở ra vào buổi sáng; đến tối cánh hoa đã rụng rồi, đã tàn tạ rồi, đã quay trở về nghỉ ngơi trong đất. Điều đó không có nghĩa là hoa hồng là không thật. Nhưng bạn đã từng được các tu sĩ bảo đi bảo lại rằng nếu bạn thực sự tìm thực tại thế thì hòn đá thử là sự thường hằng. Họ đã chuyển tâm trí bạn từ thực tại sang thường hằng, và một khi bạn trở nên bị gắn bó với sự thường hằng bạn nhất định phải mua cái gì đó giả và bạn mất dấu vết của cái thực. Cái thực đang thay đổi, thường xuyên thay đổi; cái không thực vẫn còn như cũ. Và bạn phải sẵn có cho việc thay đổi thường hằng.
Cho dù một khoảnh khắc tình yêu xảy ra, là toàn bộ trong nó đi. Nếu bạn là toàn bộ trong nó, khoảnh khắc tiếp sẽ tới từ tính toàn bộ này. Điều đó là có thể - tôi không thể nói với bạn điều đó là chắc chắn được, tôi chỉ có thể bảo bạn nó là có thể - rằng khoảnh khắc tiếp sẽ làm sâu sắc tình yêu của bạn. Nhưng nó sẽ không là như cũ: hoặc nó sẽ sâu sắc hơn hoặc nó sẽ biến mất, nhưng nó sẽ không bao giờ như cũ lần nữa. Không hai khoảnh khắc nào là như nhau, và chúng không thể như nhau được. Và đó là cái đẹp của cuộc sống, đó là cuộc phiêu lưu không thể tin được của cuộc sống: rằng nó bao giờ cũng là điều ngạc nhiên, nó bao giờ cũng là điều không trông chờ được. Nếu bạn sống một cách toàn bộ mọi sự có thể sâu sắc hơn, nhưng nhớ lấy, khi mọi sự đang làm sâu sắc thêm chúng không là như cũ. Nếu bạn nghĩ về thường hằng bạn đã bỏ lỡ mục tiêu.