Read more
Osho kính yêu ơi,
Không ốc đảo, không sa mạc,
Không núi non, không thung lũng,
Không hè, không đông,
Không mưa, không tuyết,
Không có và không!
Không Sufi, không Thiền,
Không Mật tông, không mật chú,
Không vương miện, không chữ thập,
Không được, không mất!
Tất cả trong thầy.
Vô hạn, vĩnh hằng
Có và không! Mãi mãi với thầy!
Seeta, đây là
cách để hiểu tôi đấy. Tôi không Sufi không Thiền. Tôi không nam không nữ. Tôi
không khẳng định không phủ định. Và tôi ở đây để giúp bạn siêu việt lên trên mọi
cực. Do đó tôi nói về các cực, để cho bạn có thể hiểu chúng, để cho bạn có thể
trở nên nhận biết về chúng - nhiều tới mức bạn không bị mắc bẫy bởi chúng.
Tôi nói với bạn
về Sufi giáo và về Thiền để cho một ngày nào đó bạn có thể đi ra ngoài cả hai.
Bạn phải đi ra ngoài tất cả mọi quan điểm! Bạn phải đi ra ngoài mọi loại nguyên
tắc, giáo điều, con đường, phương pháp, kĩ thuật. Ở cùng tôi là trên con đường
hướng tới siêu việt. Tôi không là người hữu thần không là người vô thần, không
là người Hindu không là người Mô ha mét giáo.
Tôi đơn giản là
nhận biết - đầy tình yêu. Bạn cũng có thể trở thành điều đó, bởi vì bất kì cái
gì tôi đã trở thành bạn đều có thể trở thành, bởi vì bất kì chỗ nào bạn ở tôi
cũng đã ở đó một ngày nào đó rồi, với cùng đau đớn, cùng đau khổ, cùng sự lưỡng
phân - với cùng những vấn đề! Tôi cũng đã giống như bạn thôi. Đó là lí do tại
sao tôi nói bạn cũng có thể giống hệt như tôi.
Ở cùng Thầy là ở
cùng với người đã từng giống hệt bạn, vì chỉ người đó mới có thể giúp bạn, người
đã hệt như bạn. Nếu Thầy giáng xuống từ Thượng đế, ông ấy không thể giúp gì được
mấy - vì ông ấy chưa bao giờ là một con người. Nếu bản thân Thượng đế tới thế
gian và đi trong các bạn, ngài sẽ chẳng giúp ích gì chút nào. Đó là lí do tại
sao ngài chưa bao giờ thử. Hay có thể ngài đã thử và thất bại, cho nên ngài đã
bỏ toàn thể dự án này.
Thượng đế không
thể giao cảm với bạn được. Ngài chưa bao giờ là người. Ngài sẽ không biết bạn ở
đâu. Ngài sẽ không biết bạn khổ thế nào. Ngài sẽ không có từ bi nào với bạn.
Ngài sẽ không có hiểu biết. Và ngài bao giờ cũng ở đó nơi bạn muốn ở. Khoảng
cách sẽ là bao la. Cho dù Thượng đế đương đầu với bạn, sẽ có kẽ hở giữa bạn và
Thượng đế lớn tới mức nó sẽ không thể nào được bắc cầu qua. Do đó mới có nghĩa
của Thầy.
Thầy là người
đã từng giống hệt bạn, người đã vươn lên từ bạn, người đã đi ra khỏi bạn và đi
lên trước. Thầy biết mọi đau đớn của cuộc hành trình. Thầy biết toàn thể quá khứ
của con người. Thầy hiểu - đó là lí do tại sao thầy có từ bi. Và thầy có thể
giúp, vì thầy vẫn còn trong thân thể. Một tay thầy vẫn trong thế giới, tay kia
của thầy đã đạt tới Thượng đế. Thầy có thể trở thành chiếc cầu. Thầy là chiếc cầu.
Seeta, đây là
cách để hiểu tôi. Đừng để nó vẫn còn chỉ trong tâm trí. Để nó trở thành rung động
trong từng tế bào và thớ thịt thân thể bạn. Để nó trở thành nhịp tim của bạn và
việc thở của bạn. Bạn nói: Đây chẳng phải là lừa người nghe sao? Bạn phải đã tới
đây để thu lấy niềm tin nào đó - và thế thì chắc chắn bạn sẽ cảm thấy bị lừa,
vì bạn không thể thu được niềm tin nào cả.
Ngược lại, bất
kì cái gì bạn có sẽ bắt đầu tuột ra khỏi tay bạn. Nếu bạn đã tới để thu thập
thêm chút ít tri thức nữa, bạn sẽ cảm thấy bị lừa. Khi bạn đi, bạn có nhiều rối
loạn hơn, bạn sẽ có ít đi. Mặc cho bản thân bạn, bạn sẽ có ít đi. Bạn sẽ mất
cái gì đó ở đây. Chúng tôi cướp của mọi người tri thức của họ. Cho nên bạn có
thể cảm thấy rằng có một loại lừa gạt nào đó đang diễn ra. Khi tôi nói cái gì
đó, nó có vẻ rõ ràng thế, tuyệt đối đúng thế - và khoảnh khắc tiếp tôi mâu thuẫn
lại với nó. Thế rồi bất kì cái gì tôi nói mâu thuẫn lại nó lại có vẻ đúng.
Nhưng lần nữa tôi sẽ lại mâu thuẫn với nó đấy!
Nghĩ về mọi người
đi, Gourishankar - bạn ở đây chỉ trong vài ngày - nghĩ về những người đã từng
nghe tôi hết năm nọ tới năm kia. Họ đã gần như dừng việc nghe rồi, nhưng một loại
trao đổi mới, giao cảm thì đúng hơn, đã bắt đầu. Họ không còn lo nghĩ về lời của
tôi. Điều đó không còn là mối bận tâm. Họ đã mất nhiệt tình với lời. Tôi đã phá
huỷ nó. Tôi đã tự mình mâu thuẫn nhiều tới mức bây giờ họ nhận biết về điều đó
- không cần níu bám, ngày mai tôi sẽ vứt nó đi. Cho nên vấn đề là gì?
Đợi tới mai đi.
Dần dần, dần dần họ đã học được cái đẹp của không níu bám. Dần dần, dần dần họ
đã học được cách không để lời của tôi can thiệp vào, và trao đổi trực tiếp,
giao cảm... năng lượng của họ bắt đầu chảy cùng tôi. Họ có thể chảy chỉ khi lời
không còn quan trọng nữa. Thế thì cái gì đó cao siêu hơn nhiều xảy ra.
Đó là lí do tại
sao tôi đã từng nói nhiều thế. Nó không phải là để trao đổi với bạn qua lời: nó
là để phá huỷ bản thân nghĩa của lời. Bạn sẽ ngỡ ngàng. Lí do tại sao tôi nói
nhiều thế là ở chỗ tôi muốn phá huỷ mọi nghĩa trong lời. Lắng nghe tôi, dần dần,
dần dần nó biến mất. Và với việc biến mất của nghĩa của lời, một kết nối mang
tính tồn tại nảy sinh. Đó là khai tâm thực - khi bạn bắt đầu nghe âm nhạc của
tôi, khi bạn trở nên hoà điệu với sự hiện diện của tôi, khi bạn thở cùng tôi.
Nó xảy ra... nó đã xảy ra cho ai đó rồi.
0 Đánh giá