Read more
Osho - Hiểu biết là chìa khóa
1. Bạn hỏi tôi, "Sao cuộc sống này bí ẩn thế?"
Bạn hỏi tôi, "Sao cuộc sống này bí ẩn thế?" Làm sao tôi biết được đây? Nó là vậy! Nó đơn giản là sự kiện, tôi không nói về lí thuyết. Tôi không nói rằng lí thuyết của tôi là cuộc sống là bí ẩn - thế thì bạn có thể hỏi tại sao. Nó đơn giản là như vậy. Cây xanh bởi vì chúng xanh. Không có vấn đề tại sao.
Trẻ
con đôi khi hỏi, "Sao cây lại xanh và sao hoa hồng lại đỏ?" Làm sao bạn
giải thích cho chúng đây? Nếu bạn đủ ngu - điều đó nghĩa là bạn đủ tính khoa học
- bạn sẽ cố gắng giải thích cho chúng rằng đó là vì chất diệp lục mà cây mới
xanh lục. Nhưng đứa trẻ có thể hỏi, "Nhưng tại sao chất diệp lục lại làm
cho chúng thành xanh và sao chất diệp lục lại xanh?" Câu hỏi vẫn còn như
cũ, bạn chỉ đơn giản đẩy nó lùi lại sau một chút.
Mọi
câu trả lời sẽ cho ra nhiều câu hỏi hơn, thế rồi sẽ có nhiều câu hỏi hơn và lại
sẽ có nhiều câu trả lời hơn nữa. Chẳng hạn ai đã tạo ra thế giới? - Và câu trả
lời tới: Thượng đế đã tạo ra thế giới. Và thế rồi ngay lập tức các câu hỏi lại
nảy sinh: Ai tạo ra Thượng đế? hay, Tại sao ông ấy đã tạo ra thế giới? Vào khi
nào? Và tại sao ông ấy đã tạo ra thế giới như thế? - khổ thế, như địa ngục thế?
Người đã trả lời cho bạn rằng Thượng đế đã tạo ra thế giới phải đã nghĩ rằng
câu hỏi của bạn sẽ rơi rụng đi; nhưng từ một câu trả lời cả nghìn lẻ một câu hỏi
nảy sinh. Tâm trí là cơ chế tạo ra câu hỏi.
Hay
đôi khi câu hỏi tới với bạn - tại sao tôi ở đây? - Ai có thể trả lời được nó?
Và nếu nó có thể được trả lời, bạn sẽ không còn là người nữa, bạn sẽ trở thành
cái máy. Cái micro phôn ở đây và có lí do cho nó; điều đó có thể được trả lời.
Chiếc xe hơi có đó dưới vòm cổng; lí do có thể được trả lời. Nếu cái tại sao của
bạn cũng có thể được trả lời, bạn trở thành cái máy như chiếc micro phôn hay xe
hơi - bạn trở thành một thứ tiện dụng, một thứ hàng hoá. Nhưng bạn là người,
không phải là máy. Người nghĩa là tự do, tự do tối thượng.
Và
D.H. Lawrence là đúng. Đứa trẻ hỏi ông ấy, "Sao cây lại xanh?" Ông ấy
nói, "Cây xanh bởi vì chúng xanh." Và đứa trẻ vui sướng vô cùng trong
câu trả lời này. Nó nói, "Đây là câu trả lời đúng rồi! Cháu đã hỏi nhiều
người; họ nói những điều ngu xuẩn. Điều này cháu có thể hiểu được. Vâng, chúng
xanh bởi vì chúng xanh thôi!"
Cuộc
sống vẫn còn là điều bí ẩn. Không có cách nào để giải bí ẩn về nó. Đó là điều
tri thức đang cố làm: nó là việc giải bí ẩn của cuộc sống. Nó cố gắng phá huỷ
bí ẩn. Nó làm cho mọi thứ rõ ràng, được giải thích ra. Toàn thể nỗ lực của tri
thức là làm sao xua đuổi điều bí ẩn ra khỏi sự tồn tại. Nó không thể bị xua đuổi
được. Nó là tự nhiên tối thượng. Nó không có phẩm chất ngẫu nhiên. Bí ẩn là chính
cốt lõi của cuộc sống. Cuộc sống là bí ẩn - chúng là đồng nghĩa.
Cho
nên con người của tri thức không phá huỷ bí ẩn của cuộc sống. Người đó đơn giản
khép mắt mình lại bằng tấm màn tri thức rất dầy, và bắt đầu nghĩ mình biết. Người
đó chẳng biết gì. Điều đó sẽ có vẻ kì lạ với bạn và rất ngược đời, nhưng nó là
vậy. Người biết, chẳng biết gì. Và người biết rằng mình là kẻ dốt nát đã bắt đầu
biết.
Toàn
thể vấn đề là về có ý thức. Và khi bạn trở thành người dốt nát một cách có ý thức,
dốt nát trở thành chói sáng. Nếu bạn trở thành người dốt nát có ý thức, thậm
chí dốt nát của bạn cũng trở thành chứng ngộ. Nó là chói sáng. Toàn thể vấn đề
là về ý thức.
Nghĩ
thử về điều đó đi. Nếu cuộc sống không phải là bí ẩn và ai đó tới và giải thích
nó cho bạn - thế thì bạn sẽ làm gì? Sẽ chẳng có gì còn lại ngoại trừ tự tử.
Ngay cả điều đó cũng có vẻ vô nghĩa.
Cuộc
sống là bí ẩn; bạn càng biết nó, nó càng đẹp. Cuộc sống là đàn bà. Cố hiểu cuộc
sống và bạn sẽ trở thành đống lộn xộn. Quên tất cả về việc hiểu đi. Cứ sống nó
và bạn sẽ hiểu nó. Việc hiểu sẽ không có tính trí năng, lí thuyết; việc hiểu sẽ
là toàn bộ. Việc hiểu sẽ không là qua lời; nó sẽ là vô lời. Đó là nghĩa khi
chúng ta nói cuộc sống là bí ẩn. Nó có thể được sống nhưng nó không thể được giải.