Read more
Thuật giả kim mới hướng bạn vào trong
Bài giảng về Thiền
Phụ lục 15. Tẩy
rửa và Thiền: Các bước trên đường
Câu hỏi 1
Xin thầy giải thích lí do cho việc giơ tay
lên và thế rồi hạ chúng xuống trong thiền đêm.
Điều đó có ý nghĩa. Trong khi
hành thiền đêm tôi giơ tay chầm chậm lên trên, lòng bàn tay hướng lên trời. Điều
đó chỉ để giúp cho năng lượng của bạn đi lên, một cử chỉ tượng trưng để cho bạn
có thể nhảy trong khi tay tôi đang đưa lên và bạn có thể cảm thấy năng lượng của
bạn đi lên: kundalini của bạn duỗi ra, con rắn bên trong cố vươn lên trời, năng
lượng dục của bạn chuyển lên trên tới sahasrar.
Khi tôi cảm thấy rằng bây giờ bạn
sẵn sàng - năng lượng của bạn đã trở nên rung động, chủ động; bạn cảm thấy nó
và nhảy cùng nó; bạn hoà hợp với tôi - thế thì tôinâng tay tôi lên từ từ, bàn
tay tôi hướng lên trời. Lí do đầu tiên là để chỉ cho bạn di chuyển cùng tôi, với
tay tôi, để im lặng chuyển lên cùng tay tôi. Và thứ hai, tôi đang bảo bạn đối
diện với bầu trời bên trong, để vẫn còn mở với bầu trời bên trong. Mắt bên
ngoài của bạn được cố định vào tôi. Bây giờ để cho linh hồn bên trong của bạn mở
lên. Chỉ thế thì năng lượng của bạn mới có thể gặp gỡ năng lượng vũ trụ, năng
lượng thiêng liêng.
Cho nên có tính mở đi. Sẵn sàng
cho việc đương đầu với bầu trời, với điều thiêng liêng, với sự tồn tại. Liên tục
nhảy, di chuyển, và vẫn còn mở. Thế rồi, khi tôi cảm thấy bạn sẵn sàng và mở, rằng
năng lượng đó đang di chuyển và một khoảnh khắc đã tới khi tiếp xúc với vũ trụ
là có thể được, tôi quay lòng bàn tay xuống dưới. Lần nữa, đây là cử chỉ, cử chỉ
rằng bây giờ năng lượng vũ trụ, lực thiêng liêng, đang bao quanh bạn; bạn ở dưới
nó. Lòng bàn tay tôi chỉ là biểu tượng. Bây giờ bạn đang ở dưới lực vũ trụ, và
lực vũ trụ đang giáng lên bạn.
Đầu tiên bạn nhảy lên, bạn nâng
bản thân bạn lên, bạn di chuyển đi lên để gặp điều thiêng liêng. Bây giờ, điều
thiêng liêng đang di chuyển xuống để gặp bạn. Bạn phải liên tục nhảy thậm chí
còn sôi nổi hơn bây giờ, vì đây là khoảnh khắc đó. Khi tôi quay lòng bàn tay xuống,
nhớ lấy, đừng bỏ lỡ khoảnh khắc này! Đem toàn bộ năng lượng của bạn vào thiền.
Nhìn chăm chăm vào tôi, nhảy mạnh, hoàn toàn phát điên. Đây là khoảnh khắc đó!
Nếu bạn sẵn sàng, và nhảy, và rung động, bạn đã đi tới điểm bay hơi.
Nước bay hơi ở 100 độ. Tại 90 độ
nó trở nên ấm, nó có thể trở nên nóng, nhưng nó không thể bay hơi được. Chỉ ở một
điểm cố định (100 độ) nước mới được biến đổi để cho nó không còn là nước nữa.
Và phẩm chất của nó thay đổi. Nước chảy xuống; đó là phẩm chất cố hữu.
Nhưng khoảnh khắc nó bay hơi,
nó đi lên. Nó đã trở thành hơi. Giờ nó đang di chuyển lên; chính phẩm chất đã
thay đổi. Nó đã di chuyển xuống. Giờ, nó đang di chuyển lên.
Tại một điểm đặc biệt, bạn có
thể gặp điều thiêng liêng. Đó là cực thích vũ trụ - cũng giống như cực thích xảy
ra trong dục. Qua trung tâm dục của bạn, bạn gặp gỡ với tự nhiên. Qua sahasrar,
khi năng lượng của bạn đang di chuyển vào trong vũ trụ qua đầu bạn, bạn gặp gỡ
điều thiêng liêng. Nó cũng là hành động dục, được biết là samadhi. Bạn đang gặp
gỡ với bản thân sự tồn tại.
Cho nên khi tôi quay lòng bàn
tay của tôi xuống, nhớ lấy, bạn phải hoàn toàn phát điên. Đem toàn bộ năng lượng
của bạn vào nó; không cái gì bị bỏ lại đằng sau. Bạn phải là cái một, cái toàn
thể; đi vào trong nó, được cuốn hút hoàn toàn và toàn bộ trong nó.
Bạn sẽ cảm thấy tiếp xúc này.
Điều thiêng liêng đã chạm vào bạn. Một cú chạm, cho dù trong một khoảnh khắc,
và bạn sẽ không bao giờ lại là như cũ nữa. Bạn được chạm bởi điều thiêng liêng,
bạn được biến đổi.
Câu hỏi 2
Ai đó đã nói rằng anh ta có thể buông xuôi
theo tôi nếu tôi hứa rằng anh ta sẽ được biến đổi.
Tôi hứa rằng bạn sẽ được biến đổi,
nhưng việc hỏi của bạn là không tốt. Nếu bạn làm nó thành điều kiện,bạn không
buông xuôi. Tôi hứa - bạn sẽ được biến đổi - nhưng về phần bạn, nếu bạn hỏi về
lời hứa, bạn không sẵn sàn buông xuôi.
Đây là lời hứa của tôi: rằng bạn
sẽ được biến đổi. Nhưng đừng làm nó thành điều kiện, vì thế thì không có buông
xuôi. Và nếu bạn không buông xuôi, làm sao tôi có thể biến đổi bạn được? Cho
nên, xin bạn, quên lời hứa của tôi đi. Nó sẽ xảy ra, nó sắp xảy ra, nhưng đừng
làm nó thành điều kiện. Với điều kiện không có buông xuôi. Buông xuôi là vô điều
kiện; nó không thể khác được.
Cho dù tôi dẫn bạn xuống địa ngục,
sẵn sàng cho điều đó đi. Chỉ thế thì cõi trời mới là có thể. Tính sẵn sàng của
bạn để đi cùng tôi tới chính địa ngục - tính sẵn sàng này biến đổi bạn.
Thực sự, việc buông xuôi của bạn
biến đổi bạn; không có nhu cầu về tôi. Tôi chỉ là cái cớ vì bạn không thể buông
xuôi theo chân không, theo cái trống rỗng. Bạn có thể dùng tôi. Nhưng, thực sự,
không có nhu cầu về tôi. Nếu bạn có thể đơn giản buông xuôi, không buông xuôi
theo bất kì ai, thế nữa nó sẽ xảy ra. Nó xảy ra qua buông xuôi.
Nhưng khó buông xuôi mà không
buông xuôi theo bất kì ai. Toàn thể tâm trí chúng ta, toàn thể cách làm việc của
tâm thức chúng ta, làm cho chúng ta không thể nào buông xuôi theo bầu trời trống
rỗng. Nếu tôi bảo bạn yêu, bạn sẽ hỏi tôi, "Tôi phải yêu ai?" Bạn có
thể chỉ yêu mà không yêu bất kì ai được không? Khó mà quan niệm về làm sao yêu
khi không có người nào để được yêu. Nếu bạn một mình trên trái đất và không có
ai ngoại trừ bạn, bạn có thể yêu được không? Nếu bạn thậm chí cố gắng tưởng tượng
ra điều đó, bạn sẽ tưởng tượng yêu cây nào đó hay yêu tảng đá nào đó, nhưng thế
thì lần nữa ngườinào đó khác đã đi vào. Ngươi được cần; bạn không thể yêu mà
không có ngươi. Ngươi có thể cây, ngươi có thể là hoa, ngươi có thể là tảng đá
- điều đó không tạo ra khác biệt. Nhưng bạn phải nói với ai đó, "Anh yêu
em"; 'em' được cần.
Nếu bạn có thể yêu, đơn giản
yêu, không có bất kì đối thể yêu nào, thế thì bạn cũng có thể buông xuôi mà
không có bất kì đối thể nào của việc buông xuôi. Nhưng điều đó là khó, gần như
không thể được để quan niệm về buông xuôi chỉ như một hành động bên trong bạn,
không có bất kì ai để được buông xuôi theo.
Bạn có thể buông xuôi theo tôi.
Nhưng buông xuôi nghĩa là bạn không đòi hỏi về bất kì cái gì. Mọi thứ sẽ được
cho, nhưng không hỏi. Việc hỏi của bạn trở thành rào chắn. Buông xuôi nghĩa là
tin cậy. Cho dù không cái gì xảy ra bạn vẫn sẽ đợi; bạn sẽ không mất tin cậy.
Ngay cả không cái gì xảy ra và cả đời bạn bị phí hoài bạn sẽ đợi. Nếu bạn có thể
đợi theo cách sâu sắc như vậy, mọi thứ sẽ xảy ra chính khoảnh khắc này. Nó có
thể xảy ra chính khoảnh khắc này! Không có nhu cầu để hứa về tương lai; điều đó
có thể xảy ra ở đây và bây giờ.
Nhưng, buông xuôi đi. Và buông
xuôi không có bất kì điều kiện nào, không phải đòi bất kì lời hứa nào. Chính việc
đòi hỏi của bạn sẽ phá huỷ lời hứa. Tôi hứa - nhưng lời hứa đó chỉ là hậu quả,
không phải là tiền điều kiện. Nó sẽ xảy ra, vì đó là cách luật của vũ trụ làm
việc.
Nó sẽ xảy ra, nhưng, xin bạn
không cần quan tâm tới kết quả. Chỉ quan tâm tới hành động buông xuôi. Để kết
quả cho điều thiêng liêng, cho luật vĩnh hằng, cho Đạo.
Xem Phụ lục 16 - Quay về Mục lục
0 Đánh giá