1001 Bí Mật Tâm Linh (0095) Hãy là vị phật, và đừng bao giờ là phật tử!

1001 Bí Mật Tâm Linh (0095) Hãy là vị phật, và đừng bao giờ là phật tử!

Price:

Read more



Thầy có cải tâm mọi người sang tôn giáo của riêng thầy không?
Christina, tôi không có tôn giáo nào hết cả: có một loại tính tôn giáo nào đó, nhưng không có tôn giáo nói riêng. Đó là lí do tại sao lại dễ thế cho tôi hấp thu Jesus, Phật, Lão Tử, Zarathustra, Moses, Mohammed, Mahavira. Nếu như tôi có tôn giáo, thế thì tôi sẽ không thể nào phổ quát được như vậy.
Có tôn giáo nghĩa là trở nên bị giới hạn. Có tôn giáo nghĩa là bạn đã định nghĩa cuộc sống, bạn đã làm ra giáo điều từ cuộc sống, bạn đã giải bí ẩn của nó. Nó không còn vô hạn nữa; nó không còn là không biết nữa, không thể biết nữa. Bạn đã thu nó lại thành hệ thống ý nghĩ.
Toàn thể nỗ lực của tôi ở đây là để làm tan chảy mọi hệ thống ý nghĩ, làm tan chảy tâm trí của bạn, cái đã trở thành lạnh như băng, đông cứng thành định kiến, để cho một loại hơi ấm mới bao quanh trái đất. Nó sẽ là một loại tính tôn giáo - một cảm giác mơ hồ, không phải là ý nghĩ xác định. Bạn có thể kinh nghiệm nó, nhưng bạn không thể giải thích được nó. Nó sẽ không giống như hoa, nó sẽ giống hương hoa nhiều hơn. Nếu bạn không bị lạnh, bạn sẽ có khả năng cảm thấy nó, hương thơm. Và cái đầu của mọi người lại quá đầy sự lạnh lẽo; họ chịu từ cái lạnh, họ đã trở nên bị đông cứng. Người này là người Hindu, người khác là người Ki tô giáo.
Đó là nghĩa của cái tên của bạn, Christina: Một Christ.

Hãy là một Christ và đừng bao giờ là người Ki tô giáo! hãy là vị phật, và đừng bao giờ là phật tử! Điều đó đang làm lắng đọng rác rưởi. Khi bạn có thể tự mình kinh nghiệm chân lí, sao còn lắng đọng cho tri thức thứ cấp? Mọi tôn giáo đều là tri thức thứ cấp.
Khi thầy còn sống, thầy có bầu khí hậu nào đó, không có hoài nghi gì về điều đó, một bầu không khí nào đó bao quanh thầy, nơi mọi người bắt đầu trưởng thành - trưởng thành trong bản thân họ. Điều đó là cải tâm đúng. Cải tâm không có nghĩa là người Hindu trở thành người Ki tô giáo hay người Ki tô giáo trở thành người Hindu; điều đó không phải là cải tâm. Điều đó đơn giản là đổi từ nhà tù này sang nhà tù khác, chuyển từ hệ thống tư tưởng chết này sang hệ tư tưởng chết khác - nhưng bạn vẫn còn như cũ.
Cải tâm nghĩa là thay đổi triệt để trong bản thể bạn. Vấn đề không phải là thay đổi ý thức hệ của bạn, vấn đề là thay đổi tâm thức bạn. Theo nghĩa đó, mọi người chắc chắn đang được cải tâm. Và tôi không cải tâm họ, họ cho phép bản thân mình được cải tâm. Nhớ lấy sự khác biệt đó. Tôi không quan tâm tới việc cải tâm bất kì ai; tôi đơn giản tạo ra không gian sẵn có cho những người muốn trải qua cuộc cách mạng này. Họ có thể trải qua cuộc cách mạng này. Tôi không cố gắng một cách trực tiếp hay gián tiếp làm cho bạn thành một phần của bất kì tôn giáo nào.
Mới hôm nọ tôi có đọc... ai đó đã viết - một người Hindu - rằng tôi đang cải tâm mọi người sang Jaina giáo bởi vì tôi được sinh trong tôn giáo của người Jaina. Và người Jaina nghĩ rằng tôi đang cải tâm người Jaina vào tôn giáo của người Hindu bởi vì mầu da cam là mầu của người Hindu - cứ dường như mầu sắc cũng có thể có tính chất Hindu hay Mô ha mét giáo! Và người Ki tô giáo đã viết thư cho tôi, viết các bài báo chống lại tôi, rằng tôi đang cải tâm người Ki tô giáo sang Hindu giáo. Đó là một thế giới rất kì lạ! Người Ki tô giáo nghĩ tôi đang cải tâm bạn sang Hindu giáo, người Hindu nghĩ tôi đang cải tâm bạn sang Jaina giáo, người Jaina nghĩ tôi đang cải tâm bạn sang Hindu giáo, người Mô ha mét giáo nghĩ tôi đang cải tâm bạn sang Phật giáo và Phật tử nghĩ tôi đang cải tâm bạn sang cái gì đó khác.
Tôi không cải tâm bạn sang bất kì hệ thống tư tưởng có tổ chức nào, trực tiếp hay gián tiếp. Tôi không quan tâm tới điều đó chút nào. Nhưng chắc chắn tôi đang làm ra một chiều hướng sẵn có cho bạn. Nếu bạn quan tâm đi vào qua cuộc cách mạng, bạn có thể đi. Nếu bạn có can đảm và dũng cảm bạn có thể có tâm thức mới.
Nhưng tôi có thể hiểu được câu hỏi này, đặc biệt từ một người Ki tô giáo, bởi vì người Ki tô giáo đã từng làm kinh doanh này trên khắp trái đất trong hàng thế kỉ, theo mọi cách có thể được, đúng hay sai. Nếu mọi người không thể được cải tâm bằng việc thuyết phục họ, thì cải tâm họ bằng lưỡi kiếm. Nếu kiếm đã trở thành lạc hậu và trông xấu, thì cải tâm họ bằng tiền, bằng bánh mì và bơ. Mọi người đều nghèo và chết đói.
Ở Ấn Độ tôi chưa bao giờ bắt gặp một gia đình giầu đã trở thành người Ki tô giáo. Chỉ người rất nghèo, người bao giờ cũng trên bờ vực của chết vì đói mới trở thành người Ki tô giáo. Lí do không phải là vì họ quan tâm tới Christ; họ đơn giản quan tâm tới việc sống sót - và các nhà truyền đạo Ki tô giáo có tiền. Họ có thể cho những người này tiền, việc làm, quần áo, thuốc men, bệnh viện. Và khi đó là vấn đề sống còn, ai bận tâm về tôn giáo? Bạn thuộc vào tôn giáo nào cũng chẳng thành vấn đề - yêu cầu đầu tiên là sống còn. Cho nên ở Ấn Độ mọi người nghèo, người rất nghèo đều đã được cải tâm. Đây là cải tâm họ bằng hối lộ. Bây giờ thay vì dùng lưỡi kiếm, một phương pháp luận rất tinh vi đang được dùng để cải tâm họ.
Nhưng tôi không quan tâm tới việc cải tâm bất kì ai. Tôi yêu Jesus cũng nhiều như tôi yêu Phật bởi vì tôi không thấy khác biệt gì. Cả hai đều có tính tôn giáo bởi vì cả hai đều đã thức tỉnh. Không có khác biệt chút nào giữa tất cả những người đã thức tỉnh. Nhưng nhà thờ đã không quan tâm tới việc thức tỉnh hay người thức tỉnh; mối quan tâm của họ là về số lượng người, và họ dùng mọi cách có thể, trực tiếp, gián tiếp, thô thiển và tinh vi để cải tâm mọi người.
Do đó, Christina này, câu hỏi này đã nảy sinh trong tâm trí bạn: có thể tôi đang làm cái gì đó giống như các nhà truyền giáo Ki tô giáo. Tôi không phải là nhà truyền giáo đâu.
Ông và bà Chotnik đã hi vọng rằng con trai họ, Stanley, sẽ theo con đường của cách thức chính thống riêng của họ và theo đuổi giáo dục cao hơn tại đại học Yeshiva. Thay vào đó, mặc cho mối quan tâm nhiều của họ, anh ta đã vào trường cao đẳng Ki tô giáo. Nhưng khi anh ta trở về nhà vào kì nghỉ hè, họ được nhẹ nhõm rất nhiều khi thấy rằng nỗi lo sợ của họ đã không có cơ sở. Stanley đã không từ bỏ niềm tin do tổ tiên truyền lại, anh ta đã không bị cải tâm, anh ta đã không, điều đó là rõ ràng, bị ảnh hưởng dù theo cách nhỏ nhặt nhất bởi môi trường phi Do Thái của mình. Thực tế, vào chính ngày thứ sáu tiếp, anh ta sẵn sàng đồng ý đi cùng họ tới giáo đường.
Tối hôm đó, tại gần buổi lễ ngày nghỉ shabbes, giáo sĩ, một ông bạn già của gia đình Chotnik, đón chào cậu sinh viên trẻ với nụ cười lớn. "Thật hay lại được gặp cậu ở đây trong ngôi đền này, Stanley," giáo sĩ nói, lắc tay cậu thanh niên. "Nói thẳng, cha mẹ cậu và tôi đã sợ cậu có thể bị thành người Cơ đốc giáo ở đó tại South Bend."
Lông mày của Stanley nhướn lên trong ngạc nhiên. "Không thể được!" anh ta tuyên bố. "Không ai đã bao giờ cải tâm cháu, thưa cha."
Có những cách tinh vi để cải tâm. Người bị cải tâm không hề nhận biết chút nào về điều xảy ra. Bạn cứ ước định người đó, dần dần, dần dần. Bạn cứ lặp lại sách phúc âm và dần dần, dần dần không có nhận biết của người đó, tâm trí người đó trở nên chất đầy tất cả những điều đã từng được lặp đi lặp lại. Người đó bị ước định. Đó là quá trình thôi miên.
Nỗ lực của tôi ở đây là chính điều đối lập lại: nó là quá trình giải thôi miên, giải ước định. Tôi giải ước định bạn, dù bạn là bất kì ai, người Ki tô giáo, người Hindu, người Mô ha mét giáo. Tôi đơn giản giải ước định bạn và thế rồi tôi để điều đó cho bạn để bạn có thể là bản thân mình. Tôi không ước định lại bạn lần nữa. Tôi dừng lại với việc giải ước định để cho bạn được tự do khỏi hình mẫu cũ, khỏi động thái cũ mà đã từng bị áp đặt lên bạn. Một khi bạn được tự do thì công việc của tôi kết thúc. Thế thì bạn có thể trưởng thành theo cách riêng của bạn theo ánh sáng riêng của bạn, theo nhu cầu bên trong riêng của bạn. Từng cá nhân đều có quyền tập ấn là bản thân mình.
Thế giới này không cần người Ki tô giáo, người Hindu và người Mô ha mét giáo; nó chắc chắn cần người tôn giáo. Và tôi ngụ ý gì khi tôi dùng từ 'người tôn giáo'? Tôi ngụ ý những người nhận biết rằng thế giới này không chỉ là vật chất, rằng thế giới này là cái gì đó hơn nữa, cái gì đó thêm nữa. Nó không kết thúc với vật chất; vật chất chỉ là chu vi: tâm thức là ở trung tâm. Và điều này là có thể chỉ khi bạn kinh nghiệm tâm thức ở trung tâm riêng của mình; thế thì bạn có thể kinh nghiệm tâm thức ở mọi nơi. Khi bạn bắt đầu cảm thấy tâm thức ở mọi nơi bạn đã bắt gặp tính thượng đế. Kinh nghiệm này là tôn giáo.
Tôi chắc chắn quan tâm tới việc đưa bạn vào trong kinh nghiệm bao la này, nhưng bạn phải tới theo cách riêng của bạn. Bạn phải tới nó mà không có niềm tin nào, định kiến nào - cởi mở, mong manh, sẵn sàng nhìn cái đang đó, thay vì phóng chiếu cái phải thế. Tôi không cho bạn bất kì cái phải làm và cái không được phép làm, tôi không cho bạn bất kì lời răn nào. Tôi đơn giản giúp bạn như người làm vườn giúp hạt mầm. Đấy không phải là làm ra hoa sen từ bụi hồng hay ngược lại. Người làm vườn giúp cho hoa hồng là hoa hồng và hoa sen là hoa sen. Bất kì cái gì là tiềm năng của bạn, bạn phải là cái đó.
Tôi không ở đây để quyết định bạn phải là cái gì; tôi chỉ có thể cho bạn hướng dẫn cách trưởng thành vào trong bản thể riêng của bạn. Và đó là cách một người trở thành một Jesus, một Phật, một Zarathustra.

0 Đánh giá

Ads Belove Post