DỤC YÊU THIỀN 002 - 75% đàn ông... 90% đàn bà... Sự thật quá phủ phàng, cực sốc, tại sao

DỤC YÊU THIỀN 002 - 75% đàn ông... 90% đàn bà... Sự thật quá phủ phàng, cực sốc, tại sao

Price:

Read more


Triết lí ít hay nhiều là vô nghĩa. Mật Tông không quan tâm tới triết lí; Mật Tông quan tâm tới cuộc sống tồn tại thực tại. Cho nên Mật Tông không bao giờ hỏi liệu có Thượng đế hay không hay liệu có moksha, giải thoát hay không, hay liệu có địa ngục hay cõi trời không. Mật Tông hỏi những câu hỏi cơ bản về sống. Đó là lí do tại sao có nhiều quan tâm thế về dục và yêu. Chúng là cơ bản. Bạn hiệu hữu qua chúng; bạn là một phần của chúng.
Bạn là trò chơi của năng lượng dục và không là gì khác, và chừng nào bạn chưa hiểu năng lượng này và siêu việt lên, nó bạn sẽ không bao giờ là bất kì cái gì nhiều hơn. Bạn, ngay bây giờ, không là gì ngoài năng lượng dục. Bạn có thể là nhiều hơn, nhưng nếu bạn không hiểu điều này và bạn không siêu việt lên nó, bạn không bao giờ sẽ là nhiều hơn. Khả năng này chỉ có đó như hạt mầm. Đó là lí do tại sao Mật Tông quan tâm tới dục, tới yêu, tới cuộc sống tự nhiên.
Nhưng cách để biết nó không phải là qua xung đột. Mật Tông nói bạn không biết được bất kì cái gì nếu bạn đang trong tâm trạng tranh đấu, vì thế thì bạn không có tính tiếp nhận. Thế thì vì bạn đang tranh đấu, các bí mật sẽ bị giấu kín với bạn - bạn không mở để đón nhận. Và bất kì khi nào bạn tranh đấu, bạn bao giờ cũng ở bên ngoài. Nếu bạn đang tranh đấu với dục, bạn bao giờ cũng ở bên ngoài; nếu bạn buông xuôi theo dục, bạn đạt tới chính cốt lõi bên trong của nó; bạn là người bên trong. Nếu bạn buông xuôi; thế thì nhiều điều trở nên được biết.
Bạn đã từng ở trong dục, nhưng bao giờ cũng với thái độ tranh đấu đằng sau nó. Đó là lí do tại sao bạn đã không biết mấy bí mật. Chẳng hạn, bạn đã không biết lực cho sự sống của dục. Bạn đã có chúng mà không có hiểu biết về chúng vì bạn không thể biết được - điều đó cần bạn phải là người bên trong.
Nếu bạn thực sự tuôn chảy cùng năng lượng dục, buông xuôi toàn bộ, sớm hay muộn bạn sẽ đi tới điểm mà bạn sẽ biết rằng dục không thể chỉ dành cho việc sinh ra cuộc sống mới, mà dục có thể cho bạn sống nhiều hơn. Với những người yêu, dục có thể trở thành lực cho cuộc sống, nhưng với điều đó bạn cần sự buông xuôi. Và một khi bạn được buông xuôi, nhiều chiều hướng thay đổi.
Chẳng hạn, Mật Tông đã biết, Đạo đã biết rằng nếu bạn xuất tinh trong hành động, thế thì điều đó không thể là việc cho sự sống với bạn. Không có nhu cầu xuất tinh; xuất tinh có thể bị quên đi toàn bộ. Mật Tông và Đạo cả hai đều nói xuất tinh là vì bạn đang tranh đấu; bằng không, không có nhu cầu về nó.
Người yêu và người được yêu có thể ở trong việc ôm có tính dục sâu sắc, chỉ thảnh thơi trong nhau mà không vội gì xuất tinh, không vội gì chấm dứt chuyện tình. Họ có thể chỉ thảnh thơi trong nhau. Và nếu việc thảnh thơi này là toàn bộ, cả hai sẽ cảm thấy sống động nhiều hơn. Cả hai sẽ làm giầu cho nhau.
Đạo nói con người có thể sống một nghìn năm nếu người đó không vội vàng gì với dục, nếu người đó được thảnh thơi sâu sắc. Nếu đàn bà và đàn ông được thảnh thơi sâu sắc với nhau, đơn giản tan chảy vào trong nhau, được hấp thu vào trong nhau, không trong bất kì vội vàng nào, không trong bất kì căng thẳng nào, nhiều điều xảy ra - những thứ giả kim thuật xảy ra - vì nhựa sống của cả hai, điện của cả hai, sinh năng của cả hai gặp gỡ. Và chỉ bởi việc gặp gỡ này - vì họ là "đối lập"; một người là âm, một người là dương: họ là các cực đối lập - chỉ bởi việc gặp gỡ với nhau một cách sâu sắc, họ tiếp sinh lực cho nhau, làm cho nhau thành đầy sức sống, sống động hơn.
Họ có thể sống một thời gian dài, và họ có thể sống không bao giờ trở nên già. Nhưng điều này chỉ có thể được biết nếu bạn không trong tâm trạng tranh đấu. Và điều này dường như là ngược đời. Những người đang tranh đấu với dục, họ sẽ xuất tinh sớm hơn vì tâm trí căng thẳng thì luôn vội vàng để được làm giảm nhẹ đi căng thẳng.
Nghiên cứu mới nói nhiều điều đáng ngạc nhiên, nhiều sự kiện đáng ngạc nhiên. Các thầy và Johnson, họ đã làm việc một cách khoa học lần đầu tiên với cái gì xảy ra trong giao hợp sâu. Họ đã đi tới nhận ra rằng bẩy mươi lăm phần trăm đàn ông xuất tinh sớm - bẩy mươi lăm phần trăm. Trước khi có sự gặp gỡ sâu, họ đã xuất tinh và hành động này được kết thúc. Và chín mươi phần trăm đàn bà không bao giờ có cực thích; họ không bao giờ đạt tới đỉnh, tới đỉnh sâu sắc, hoàn thành - chín mươi phần trăm đàn bà!
Đó là lí do tại sao đàn bà giận giữ và cáu bẳn, và họ sẽ vẫn còn như vậy. Không thiền nào có thể giúp cho họ được an bình và không triết lí nào, không tôn giáo nào, không đạo đức nào sẽ làm cho họ thoải mái với đàn ông, với người họ đang sống. Họ trong thất vọng, giận dữ, vì khoa học hiện đại và Mật Tông cổ đại cả hai đều nói rằng chừng nào đàn bà chưa được đáp ứng sâu sắc một cách cực thích, cô ấy sẽ là vấn đề trong gia đình. Điều cô ấy thiếu sẽ tạo ra cáu bẳn và cô ấy bao giờ cũng sẽ trong tâm trạng tranh đấu.
Cho nên nếu vợ bạn bao giờ cũng trong tâm trạng tranh đấu, hãy nghĩ lại về toàn thể sự việc đi. Nó không đơn giản là người vợ - bạn có thể là nguyên nhân. Và bởi vì đàn bà không đạt tới cực thích, họ trở thành chống đối dục. Họ không sẵn lòng đi vào dục một cách dễ dàng. Họ phải được hối lộ; họ không sẵn sàng đi vào trong dục. Tại sao họ phải sẵn sàng nếu họ không bao giờ đạt tới bất kì phúc lạc sâu nào qua nó? Thay vì thế, họ cảm thấy sau việc đó rằng người đàn ông đã sử dụng họ, rằng họ đã bị sử dụng. Họ cảm thấy như một thứ đã được sử dụng và thế rồi bị vứt bỏ.
Đàn ông được thoả mãn vì anh ta đã xuất tinh. Thế rồi anh ta bỏ đi và rơi vào giấc ngủ, còn người vợ liên tục khóc. Cô ấy đã thuần túy bị sử dụng, và kinh nghiệm này đã không đáp ứng cho cô ấy theo bất kì cách nào. Nó có thể đã làm nhẹ nhõm cho chồng cô ấy hay người yêu hay người bạn, nhưng nó đã không đáp ứng cho cô ấy theo bất kì cách nào.
Chín mươi phần trăm đàn bà thậm chí không biết cực thích là gì. Họ chưa bao giờ biết nó; họ chưa bao giờ đạt tới đỉnh của chấn động phúc lạc của thân thể tới mức mọi thớ thịt run lên và mọi tế bào trở nên sống động. Họ đã không đạt tới nó, và điều này là vì thái độ chống đối dục trong xã hội. Tâm trí tranh đấu có đó, và đàn bà bị kìm nén tới mức cô ấy đã trở nên lạnh nhạt.
Đàn ông liên tục làm hành động này dường như nó là tội lỗi. Anh ta cảm thấy nó như là mặc cảm: "Điều đó không nên được làm." Và trong khi anh ta làm tình với vợ hay người yêu của mình, anh ta nghĩ về mahatma nào đó - cái gọi là thánh nhân - về cách đi tới mahatma và làm sao siêu việt trên dục này, mặc cảm này, tội lỗi này.
Rất khó gạt bỏ các mahatma, họ đã có đó ngay cả khi bạn đang làm tình. Bạn không phải là hai; một mahatma ắt hẳn có đó. Nếu không có mahatma, thế thì Thượng đế đang theo dõi bạn làm chuyện tội lỗi này. Khái niệm về Thượng đế trong tâm trí mọi người chính là khái niệm về Tom nhìn trộm - ngài bao giờ cũng theo dõi bạn. Thái độ này tạo ra lo âu, và khi lo âu có đó, xuất tinh tới sớm.
Khi không có lo âu, xuất tinh có thể được trì hoãn trong hàng giờ - thậm chí nhiều ngày. Và không có nhu cầu về nó. Nếu yêu là sâu sắc, cả hai bên có thể tiếp sinh lực cho nhau. Thế thì xuất tinh hoàn toàn dừng lại, và trong nhiều năm, hai người yêu có thể gặp nhau mà không có xuất tinh, không phí hoài năng lượng nào. Họ có thể chỉ thảnh thơi cùng nhau. Thân thể họ gặp gỡ và thảnh thơi; họ đi vào dục và thảnh thơi. Và sớm hay muộn, dục sẽ không còn là kích động. Bây giờ, nó là kích động. Thế rồi nó không là kích động, nó là thảnh thơi, buông bỏ sâu.
Nhưng điều đó có thể xảy ra chỉ nếu bạn đã buông xuôi bên trong trước tiên cho sinh năng - sinh lực. Chỉ thế thì bạn mới có thể buông xuôi cho người yêu của bạn. Mật Tông nói, điều này xảy ra, và nó nói cách thức điều đó có thể xảy ra.
Mật Tông nói, đừng bao giờ làm tình khi bạn bị kích động. Điều này dường như rất ngớ ngẩn vì bạn muốn làm tình khi bạn bị kích động. Và bình thường, cả hai bạn tình làm kích động lẫn nhau để cho họ có thể làm tình. Nhưng Mật Tông nói rằng trong kích động bạn đang làm lãng phí năng lượng. Làm tình khi bạn bình thản, thanh thản, có tính thiền. Đầu tiên thiền, thế rồi làm tình, và khi làm tình thì không đi ra ngoài giới hạn này. Tôi ngụ ý gì bởi "không đi ra ngoài giới hạn"? Không trở nên bị kích động và bạo hành, để cho năng lượng của bạn sẽ không bị tản mác đi.
Nếu bạn thấy hai người làm tình, bạn sẽ cảm thấy rằng họ đang đánh nhau. Nếu trẻ nhỏ đôi khi thấy bố và mẹ chúng làm tình, chúng nghĩ bố sắp giết mẹ. Nó có vẻ bạo hành; nó có vẻ giống đánh nhau. Nó không đẹp, nó có vẻ xấu.
Nó phải nhiều âm nhạc hơn, hài hoà hơn. Hai bạn tình phải dường như họ đang nhảy múa, không đánh nhau - dường như hát một giai điệu hài hoà, chỉ tạo ra bầu không khí trong đó cả hai có thể tan biến và trở thành một. Và thế thì họ thảnh thơi. Đây là điều Mật Tông ngụ ý. Mật Tông không phải là dâm dục chút nào, Mật Tông là thứ ít dâm dục nhất và vậy mà nó quan tâm nhiều thế tới dục. Và nếu qua sự thảnh thơi và buông bỏ này tự nhiên hiển lộ cho bạn những bí mật của nó, điều đó không có gì ngạc nhiên. Thế thì bạn bắt đầu nhận biết về điều đang xảy ra. Và trong nhận biết đó về điều đang xảy ra, nhiều bí mật tới với tâm trí bạn.
Thứ nhất, dục trở thành việc trao cho sự sống. Như nó bây giờ nó là trao cho sự chết, bạn đơn giản chết đi qua nó, phí hoài bản thân bạn, làm hư hoại đi. Thứ hai, nó trở thành việc thiền tự nhiên sâu nhất. Ý nghĩ của bạn dừng lại hoàn toàn. Khi bạn được thảnh thơi toàn bộ với người yêu của bạn, ý nghĩ của bạn dừng lại. Tâm trí không có đó, chỉ tim bạn đập. Nó trở thành việc thiền tự nhiên. Và nếu yêu không thể giúp bạn vào thiền, không cái gì sẽ giúp, vì mọi thứ khác chỉ là vô dụng, bề ngoài!
Yêu có thiền riêng của nó. Nhưng bạn không biết yêu; bạn chỉ biết dục và bạn biết cái khổ của việc phí hoài năng lượng. Thế rồi bạn bị chán nản sau nó. Thế rồi bạn quyết định lấy lời nguyện brahmacharya, vô dục. Và lời nguyện này được lấy trong chán nản, lời nguyện này được lấy trong giận dữ, lời nguyện này được lấy trong thất vọng. Nó sẽ không giúp đỡ.
Lời nguyện có thể giúp đỡ nếu được lấy trong tâm trạng rất thảnh thơi, có tính thiền sâu. Bằng không bạn đơn giản biểu lộ giận của bạn, thất vọng của bạn và không gì khác, và bạn sẽ quên lời nguyện này trong vòng hai mươi bốn giờ. Năng lượng sẽ tới lần nữa và cũng như một thường lệ cũ bạn sẽ phải xả nó ra.
Mật Tông nói, dục là rất sâu vì nó là sự sống. Nhưng bạn có thể quan tâm tới Mật Tông vì những lí do sai. Đừng quan tâm tới Mật Tông vì những lí do sai, và thế thì bạn sẽ cảm thấy rằng Mật Tông là không nguy hiểm. Thế thì Mật Tông là việc biến đổi sự sống.
Một số phương pháp Mật Tông cũng đã được yoga dùng, nhưng với thái độ xung đột, tranh đấu. Mật Tông dùng cùng phương pháp, nhưng với thái độ rất yêu thương - và điều đó tạo ra khác biệt lớn. Chính phẩm chất của kĩ thuật thay đổi. Kĩ thuật này trở thành khác vì toàn thể bối cảnh là khác.
Người ta thường hỏi, "Vấn đề chủ chốt trung tâm của Mật Tông là gì?" Câu trả lời là bạn! Bạn là vấn đề chủ chốt trung tâm của Mật Tông: điều bạn đang hiện hữu ngay bây giờ và điều được ẩn kín trong bạn mà có thể phát triển ra, điều bạn là và điều bạn có thể là. Ngay bây giờ bạn là một đơn vị dục, và chừng nào đơn vị này còn chưa được hiểu sâu sắc bạn không thể trở thành một người tâm linh, bạn không thể trở thành một đơn vị tâm linh. Tính dục và tính tâm linh là hai đầu của một năng lượng.
Mật Tông bắt đầu với bạn như bạn vậy; yoga bắt đầu với cái gì là khả năng của bạn. Yoga bắt đầu với chỗ cuối; Mật Tông bắt đầu với chỗ đầu. Bắt đầu từ chỗ đầu bao giờ cũng là tốt, vì nếu chỗ cuối được làm thành chỗ đầu, thế thì bạn đang tạo ra khổ không cần thiết cho bản thân bạn. Bạn không phải là chỗ cuối - không phải là điều lí tưởng. Bạn phải trở thành thượng đế, thành điều lí tưởng, và bạn chỉ là con vật. Và con vật này nổi cáu vì lí tưởng về thượng đế; nó phát điên, nó phát rồ.
Mật Tông nói, quên thượng đế đi. Nếu bạn là con vật, hiểu con vật này trong tính toàn bộ của nó đi. Trong bản thân việc hiểu đó, thượng đế sẽ phát triển. Và nếu nó không thể phát triển được qua việc hiểu đó, thế thì quên nó đi, nó không bao giờ có thể hiện hữu. Lí tưởng không thể đem các khả năng của bạn ra được; chỉ tri thức về cái thực mới giúp đỡ. Cho nên bạn là vấn đề chủ chốt trung tâm của Mật Tông, như bạn vậy và như bạn có thể trở thành, thực tại của bạn và khả năng của bạn - chúng là vấn đề chủ chốt.
Đôi khi mọi người bị lo nghĩ. Nếu bạn đi tới hiểu Mật Tông, Thượng đế không được thảo luận, moksha - giải thoát - không được thảo luận, niết bàn không được thảo luận. Mật Tông là kiểu tôn giáo gì vậy? Mật Tông thảo luận mọi thứ làm cho bạn cảm thấy chán ghét, điều bạn không muốn thảo luận. Ai muốn thảo luận về dục? Mọi người nghĩ mình biết về nó rồi. Vì bạn có thể sinh sản, bạn nghĩ bạn biết.
Không ai muốn thảo luận về dục và dục lại là vấn đề của mọi người. Không ai muốn thảo luận về yêu vì mọi người cảm thấy mình đã là người yêu lớn rồi. Và nhìn vào cuộc đời bạn mà xem! Nó chỉ là hận thù và không là gì khác. Và bất kì cái gì bạn gọi là yêu đều không là gì ngoài việc thảnh thơi, chút ít thảnh thơi, khỏi hận thù. Nhìn quanh bạn, và thế thì bạn sẽ biết bạn biết gì về yêu.

Trích từ quyển “Vigyan Bhairav Mật Tông” Tập 2 - Osho

0 Đánh giá

Ads Belove Post