Read more
Tương Lai Vàng (Tập 2) - Osho
Chương 31. Quan sát - tôn giáo bản chất
Câu hỏi 1
Osho
kính yêu,
Đêm
hôm trước một bạn gái của tôi đã huýt sáo thầy trong buổi darshan. Cô ấy nói thầy
mỉm cười, trong khi không ai khác quanh cô ấy có vẻ thích họ tán thưởng điều
đó. Tôi cảm thấy chắc rằng thầy sẽ thích thú điều đó bởi vì thầy là người thầy
dở hơi thế. Xin thầy nói về sự dở hơi này. Tôi thích nó lắm. Khác biệt là gì giữa
tính điên thường và điên thiêng liêng?
Anand Gaya, có khác biệt lớn giữa điên thường và điên
thiêng liêng. Mặc dầu nó là lớn, nó rất tinh tế. Có cái gì đó tương tự và cái
gì đó tuyệt đối khác. Điên thường nghĩa là bạn đã rơi xuống dưới tâm trí -
nhưng bạn đã rơi ra khỏi nó. Điên thiêng liêng nghĩa là bạn đã đi ra ngoài tâm
trí - nhưng bạn đã đi ra khỏi nó.
Rơi xuống dưới tâm trí và đi ra ngoài tâm trí có một
điểm tương tự: cả hai đều bỏ tâm trí lại sau; do đó, người điên và hiền nhân
theo cách nào đó có vẻ tương tự, nhưng khác biệt của họ là lớn. Ở bên ngoài tâm
trí nghĩa là ở trong im lặng, hoàn toàn im lặng. Ở bên ngoài tâm trí nghĩa là bạn
trở thành người chủ của tâm trí. Rơi xuống dưới tâm trí nghĩa là bạn trở thành
nô lệ của tâm trí. Mọi ý tưởng kì quái của tâm trí bạn phải vâng lời; bạn không
có kiểm soát nào trên tâm trí của bạn.
Người đã siêu việt lên trên tâm trí mình là trong kiểm
soát tuyệt đối tâm trí mình. Người đó dùng nó khi được cần, và người đó dừng
dùng nó khi nó không được cần; tâm trí trở thành công cụ trong tay người đó.
Nhưng với người thường tình huống này là rất buồn. Người đó trở thành công cụ
trong tay của tâm trí.
Bạn hỏi, "Đêm hôm nọ một bạn gái của tôi huýt sáo
thầy trong buổi darshan." Bạn dường như rất nghèo nàn. Bạn chỉ có một bạn
gái sao? Nhưng bất kì ai ở đây, dù là gái hay trai, đều là bạn tôi. Tôi đã
không nghe thấy tiếng huýt sáo và tôi muốn bạn gái của bạn làm điều đó lần nữa.
Tôi thích điều đó, bởi vì không ai làm điều đó cho tôi. Cô ấy phải điên.
Khi có liên quan tới tới việc mỉm cười của tôi, cô ấy
nói rằng tôi đã mỉm cười. Cho dù cô ấy có nước mắt trong mắt cô ấy, tôi chắc đã
mỉm cười hệt thế. Cho dù cô ấy chết, tôi chắc đã mỉm cười hệt thế. Tôi không mỉm
cười vào bạn, tôi đơn giản mỉm cười; nó không dành cho bất kì ai nói riêng.
Nhưng nếu cô ấy cảm thấy thích về điều đó, chẳng có hại gì! Lần này tôi sẽ cẩn
thận, nhưng cô ấy phải làm điều đó to hơn một chút để tôi có thể nghe được nó
trong cả đám đông. Và dù nó là huýt sáo hay bất kì cái gì, nếu nó được làm từ
tình yêu, nó là đáng kính trọng.
"... trong khi không ai khác quanh cô ấy có vẻ
thích họ tán thưởng nó." Có lẽ cô ấy không biết cách làm nó; bằng không,
người của tôi bao giờ cũng tán thưởng. Chỉ khi bạn làm cái gì đó sai, hoàn toàn
sai... Cô ấy phải làm bài tập về nhà nào đó. Cô ấy nên bắt đầu làm nó cho mọi
người trong đạo tràng, bất kì ai cô ấy gặp, để cho cô ấy sẽ trở nên nổi tiếng
là cô bạn gái huýt sáo - bạn gái của tất cả. Tại sao sở hữu cô ấy? Cô bạn gái
như thế là hoang dã và cần có tự do toàn bộ.
Nếu lần này cô ấy làm tốt điều đó tôi sẽ đặc biệt mỉm
cười với cô ấy, và vẫy tay nữa, bởi vì nếu một người làm nhiều thế... Mọi người
không thể huýt sáo được. Đặc biệt con gái không làm điều đó - con trai làm điều
đó! Cô ấy can đảm, dũng cảm - và tôi yêu người can đảm và dũng cảm. Và nếu tôi
vẫy tay cô ấy, thế thì mọi người sẽ tán thưởng cô ấy. Nhưng điều đó không có
nghĩa là mọi cô gái nên bắt đầu huýt sáo vào tôi. Đừng quấy rầy an bình và âm
nhạc và im lặng của chỗ này.
Có hai con mèo mang thai đang đứng cạnh cột ga ra tìm
chuột. Con này quay sang con kia và nói, "Đằng ấy có biết con mèo đực mầu
hoe lớn với đuôi rậm không? Thế này, nó là con đưa tớ vào con đường gia đình đấy.
Ai là bố của con đằng ấy?"
Con mèo mang thai kia đáp lại, "Tớ không biết. Tớ
chui đầu vào cái can cá mòi vào lúc đó."
Có người và người. Và bạn phải học... yêu tất!
Câu
hỏi 2
Osho
kính yêu,
Hôm
qua tôi đã tự hỏi tại sao tôi vẫn thỉnh thoảng bị bắt giữ trong tính nghiêm
trang Đức của tôi và muốn mọi sự chạy hoàn hảo. Hôm nay mọi thứ qua rồi. Thầy
đã mưa rào lên chúng tôi bằng nhiều tình yêu trong sáng nay tới mức mọi lo nghĩ
đều bị quét sạch. Cái gì đó mở ra trong tôi làm cho tôi muốn nhảy múa và ca hát
và ôm choàng lấy toàn thế giới. Cảm thấy thoải mái thế, cảm thấy say sưa thế với
tình yêu ở giữa ban ngày, thay vì kéo bản thân tôi lại sau bài nói và được mang
đi xa với việc tổ chức và có được các thứ được thực hiện hiệu quả hơn. Nhưng trạng
thái mới này có hiệu quả phụ mạnh; nó lôi ra phía lười của tôi và, bất thường một
cách toàn bộ với tôi mới đây, tôi cảm thấy thích thú và nhục dục từ đỉnh tới
ngón chân. Osho kính yêu, có lời khuyên nào về làm sao tổ hợp hai mặt này
không? Hay tôi chỉ phải buông bỏ và nhìn điều xảy ra?
Nandan, đầu tiên cảm giác của bạn về thích thú và nhục
dục từ đỉnh tới ngón chân: một phương cách đơn giản là bắt đầu huýt sáo thật
nhiều... Tôi sẽ thực sự thích điều đó! Và mọi nhục dục và thích thú của bạn sẽ
biến mất trong điều đó.
Bạn nói, "Hôm qua tôi đã tự hỏi tại sao tôi vẫn
thỉnh thoảng bị bắt giữ trong tính nghiêm trang Đức của tôi và muốn mọi sự chạy
hoàn hảo."
Tôi cần vài người Đức; bằng không ai sẽ chăm nom cho mọi
người lười của tôi? Cho nên đừng nghiêm trang về nó; nó là tuyệt đối được cần
cho tâm xã. Và đặc biệt cho một người Đức nó là tự nhiên tới mức không nghiêm
trang sẽ là sự hành hạ không cần thiết.
Bạn nói, "Hôm nay mọi thứ qua rồi. Thầy đã mưa
rào lên chúng tôi bằng nhiều tình yêu trong sáng nay tới mức mọi lo nghĩ đều bị
quét sạch. Cái gì đó mở ra trong tôi làm cho tôi muốn nhảy múa và ca hát và ôm
choàng lấy toàn thế giới."
Mọi lo nghĩ có thể đã qua đi, nhưng ý tưởng về ôm
choàng toàn thế giới là ý tưởng của Adolf Hitler; ông ta cũng đã cố gắng ôm
choàng toàn thế giới. Mọi người chỉ không thích điều đó - đó là vấn đề của họ.
Nhưng ông ta đã làm nỗ lực mênh mông, và ông ta đã gần thành công.
Và việc mưa rào tình yêu của tôi... đây chỉ là để nuôi
dưỡng gốc rễ của bạn, không để phá huỷ chúng. Nếu bạn có trái tim Đức, tình yêu
của tôi sẽ làm cho nó nhiều Đức hơn, và nếu bạn có tính bần tiện Italy, tình
yêu của tôi sẽ làm cho nó thực sự bần tiện. Bạn nhìn vào nhà nhiếp ảnh Niskriya
của tôi mà xem; tôi càng mưa rào tình yêu của tôi lên anh ấy, anh ấy càng trở
nên hoàn hảo hơn.
Bạn phải trở thành bản thân bạn.
Bất kì cái gì là xu hướng tự nhiên của bạn, tiềm năng
của bạn, tình yêu của tôi đều phải nuôi dưỡng nó, không xói sạch nó đi. Tất
nhiên mưa rào đầu mùa có chút ít mạnh và thấm vào rễ, nhưng đừng lo nghĩ. Tôi
chăm nom rằng không ai đi lạc lối khỏi bản thân người đó. Điều rất đẹp là cái
gì đó mở ra trong bạn Nandan, cái làm cho bạn muốn nhảy múa và ca hát. Nhưng nhảy
múa hoàn hảo và ca hát hoàn hảo vào!
"Cảm thấy thoải mái thế, cảm thấy say sưa thế với
tình yêu ở giữa ban ngày, thay vì kéo bản thân tôi lại sau bài nói và được mang
đi xa với việc tổ chức và có được các thứ được thực hiện hiệu quả hơn."
Bằng cách nào đó bạn đã có ý tưởng sai rằng tôi không
thích phẩm chất Đức của bạn. Nó có cái đẹp riêng của nó - làm việc hiệu quả, tổ
chức bất kì cái gì một cách hoàn hảo. Tình yêu của tôi nên làm cho bạn có khả
năng làm mọi sự một cách hiệu quả với bài ca trong tim bạn, tổ chức mọi thứ một
cách hoàn hảo với điệu vũ trong bản thể bạn. Chúng không nên đối kháng lẫn nhau
mà bù cho nhau, giúp lẫn nhau. Và điều này dành cho mọi người. Bạn chỉ có thể
là cái ta đích thực của bạn. Thỉnh thoảng bạn có thể có kì nghỉ - điều đó không
phải là sao lãng, chỉ là nghỉ cuối tuần. Thứ hai, bạn quay lại với cái ta
nguyên bản của bạn.
Bạn hỏi, "Có lời khuyên nào về làm sao tổ hợp hai
mặt này không? Hay tôi chỉ phải buông bỏ và nhìn điều xảy ra?"
Bạn chỉ buông bỏ thôi. Không cần tổ hợp chúng. Chúng
là phần bù; chúng sẽ giúp lẫn nhau trở thành một đơn vị hữu cơ.
Nếu bạn có thể quan sát một cách im lặng, thế thì mọi
cái đối lập có thể có tính hỗ trợ lẫn nhau và mọi mâu thuẫn có thể tan biến
trong một dàn nhạc hay.
Cô Goldblum mang thi hài của chồng mình tới người làm
dịch vụ tang lễ để họ làm hoả thiêu. Khi được hỏi cô ấy muốn dùng loại bình nào
đựng tro anh ấy, cô ấy nói, "Không loại nào cả. Tôi muốn tro được rót vào
đúng tay tôi."
Người làm dịch vụ tang lễ nghĩ điều này là khá kì
quái, nhưng vẫn làm như bà goá yêu cầu. Cô Goldblum về nhà và đi thẳng lên
phòng ngủ. Cô ấy vặn nhỏ đèn, bật nhạc lãng mạn trên hệ thống âm thanh nổi và
thì thầm, "Hymie ơi, đây là việc thổi gió đó anh bao giờ cũng muốn."
Và cô ấy thổi tro anh ta tung khắp phòng.
Bây giờ nếu người Do Thái biến mất khỏi thế giới, cái
gì đó cực kì đẹp sẽ mất đi! Thế giới cần đích xác mọi người có đó. Có người lười
- họ được cần. Họ là một phần của việc nở hoa thảnh thơi, hoàn toàn hài lòng điều
là một loại riêng của nó. Và có những người cầu toàn. Họ được cần, bằng không mọi
thứ sẽ lộn tùng phèo. Có nhiều loại người thế. Họ tạo ra tính đa dạng, và tính
đa dạng trong bản thân nó là cực kì cần thiết.
Bạn không nên đòi hỏi rằng mọi người trở thành giống
như mọi người khác. Thực ra, mọi người nên được bỏ lại là bản thân người đó và
được kính trọng theo cách người đó là vậy. Tính đa dạng nghĩa là nhiều, nhiều
loại hoa trong vườn. Chỉ hoa hồng và hoa hồng sẽ là chán. Trong hàng triệu người
khác, mọi người đều có tính duy nhất và là không chán, nhưng giúp cho thế giới
trong tính đa dạng của nó đi, làm cho khu vườn thành phong phú hơn đi.
Đặc biệt, nhấn mạnh của tôi là ở chỗ bạn bao giờ cũng
nên nhớ rằng bất kì cái gì là tự nhiên cho bạn đều là định mệnh của bạn. Điều
người khác làm là tốt cho họ. Bạn không cần áp đặt bản thân bạn lên chúng, và bạn
không cần cho phép họ áp đặt bản thân họ lên bạn.
Câu
hỏi 3
Osho
kính yêu,
Xin
thầy giúp tôi! Bây giờ bạn trai của tôi đã ở Goa trong năm tuần và tôi có thời
gian tốt thế để tận hưởng tự do và độc lập, không cần đối diện với ghen tuông
và sở hữu của tôi, chỉ bồng bềnh suốt ngày. Bây giờ có vẻ dường như anh ấy sắp
quay lại và tôi đã lâm vào bị thần kinh, tự hỏi anh ấy làm gì, làm sao để hiện
hữu, nếu anh ấy thấy ai đó khác vân vân. Gắn bó này với một người đặc biệt là
gì, điều tạo ra tất cả những cảm giác thoải mái và rất không thoải mái này? Tôi
không thực là kiểu có tính thiền, nhưng có khả năng nào để đi ra ngoài gắn bó
này của trái tim và cảm thấy tự do, hay cách duy nhất là sống nó, trải qua nó,
và chịu khổ và tận hưởng toàn thế sự việc?
Latifa, tôi biết bạn trai của bạn. Anh ấy sẽ làm cho bất
kì ai hạnh phúc nếu anh ấy đi tới Goa và ở lại đó mãi mãi. Nhưng lần nữa, bạn
là người Đức; bạn không thể được thoả mãn với bất kì cái gì ít khó khăn. Anh ấy
là thách thức. Cho nên nếu bạn trở nên thần kinh, điều đó là tự nhiên. Và đừng
lo nghĩ về việc anh ấy dính líu tới bất kì cô gái nào, vì không cô gái nào sẽ bị
dính líu với anh ấy.
Tôi đã nghĩ về anh ấy và tôi nghĩ rằng duy nhất Latifa
có thể xoay xở được anh ấy. Anh ấy là người có ý nghĩ lập dị - nhưng bạn yêu
anh ấy. Bạn không thể yêu người đơn giản được. Các bạn được sinh ra cho nhau: bạn
không thể tìm được bạn trai khác mà anh ấy không thể tìm được bạn gái khác. Cho
nên đừng lo nghĩ về sở hữu hay bất kì cái gì. Bạn có thể tuyệt đối không sở hữu
- dầu vậy anh ấy sẽ là bạn trai của bạn. Anh ấy có thể đi đâu khác được? Bạn
đang trong hoàn cảnh tốt, an ninh, được bảo đảm, được bảo hiểm.
Ngay chỗ đầu tiên, chính phép màu là bạn đã tìm ra anh
ấy. Khi tôi nghe về điều đó lần đầu tiên tôi đã nói, "Trời đất! Bây giờ
cái gì đó huyền bí đang sắp xảy ra rồi. Hai người này ở cùng nhau sẽ tạo ra nhiều
rắc rối thế." Nhưng dẫu sao, anh ấy gắn bó với bạn, bạn gắn bó với anh ấy.
Phần lớn yêu của các bạn là đánh nhau, và khi các bạn
mệt mỏi vì đánh nhau bạn cũng yêu nữa - nhưng điều đó chỉ là khi cả hai bạn đều
mệt. Anh ấy cũng sẽ cảm thấy thần kinh, bởi vì anh ấy phải quay lại. Tôi đã
phái anh ấy đi chỉ sáu tuần thôi. Anh ấy đi ngay lập tức chính khoảnh khắc anh ấy
nhận được thông điệp của tôi: "Đi tới Goa." Anh ấy đã không đợi cho
dù một ngày. Anh ấy phải đã tận hưởng năm tuần đó theo cách bạn đã tận hưởng chúng.
Bây giờ bạn cảm thấy thần kinh, và anh ấy sẽ cảm thấy thần kinh vì sáu tuần
chung cuộc sẽ đi tới hết.
Nhưng sâu bên dưới bạn cũng cảm thấy hạnh phúc rằng
anh ấy đang tới, và cùng điều đó sẽ là tình huống của anh ấy. Để anh ấy tới đi.
Anh ấy chỉ là bạn trai cũ của bạn: bạn biết anh ấy mọi li, anh ấy biết bạn mọi
li. Và các cuộc đấu tranh đều được biết rõ, mọi vấn đề đều được biết rõ. Không
cần cảm thấy thần kinh bởi vì sẽ không có gì mới cả. Đó chỉ là thằng cha cũ,
cho nên để anh ta tới và bắt đầu lại sống theo cùng cách cũ.
Đó là cái gì đó cần được hiểu: bạn gái bạn có được hay
bạn trai bạn có được, bạn xứng đáng. Bạn không có được bạn trai nào mà bạn
không xứng và bạn không có được bạn gái nào mà bạn không xứng - nhưng loại quan
hệ đó kéo dài trong một hay hai ngày thôi. Nhưng quan hệ của bạn có lịch sử và
nó sẽ kéo dài tới chính tận cùng, cho nên cứ thảnh thơi và đón nhận nó một cách
dễ dàng!
Bạn xứng với anh ấy, anh ấy xứng với bạn. Và một khi bạn
thấy ra vấn đề rằng bạn xứng với nhau không có vấn đề về đố kị nào, phàn nàn
nào, cằn nhằn nào. Bạn đủ mạnh, bởi vì người có suy nghĩ lập dị đó đã không thể
nào thậm chí làm một sứt mẻ trong bạn. Anh ấy đã từng làm mọi thứ thần kinh.
Nhưng anh ấy không biết rằng Latifa là một người tâm thần, và người thần kinh
và người tâm thần làm hôn nhân tốt. Họ khớp hoàn hảo.
Một nhà phân tâm được hỏi - bởi vì hai từ đó có vẻ giống
nhau thế và khác biết chỉ được biết tới với các chuyên gia - nhà phân tâm được
hỏi, "Khác biệt là gì giữa người thần kinh và người tâm thần?"
Ông ta nói, "Người thần kinh nghĩ hai cộng với
hai là năm và, dù bạn làm cái gì, anh ta không bao giờ đổi ý của mình. Anh ta
kiên quyết và quyết tâm giữ quan điểm của mình. Người tâm thần biết rằng hai cộng
với hai là bốn nhưng cảm thấy rất thần kinh - sao chúng là bốn?"
Hôn nhân hoàn hảo xảy ra chỉ trên cõi trời, nhưng thỉnh
thoảng trên trái đất nữa. Latifa và bạn trai của cô ấy là tổ hợp hoàn hảo. Cho
nên để cho anh chàng đáng thương này tới đi, bắt đầu nện búa theo cách cũ... Bạn
đã quen và được huấn luyện tốt, anh ta đã quen và được huấn luyện tốt. Người ta
cảm thấy lo nghĩ về bạn gái mới; người ta chưa bao giờ biết cô ấy sẽ làm cái gì
- phiêu diêu lúc nửa đêm sao? Người ta thần kinh về bạn trai mới, bởi vì người
ta không thể dự đoán được anh ta sẽ chứng tỏ là loại người nào.
Bạn chắc chắn. Trong việc chắc chắn này bạn nên thảnh
thơi và để anh ấy tới. Anh ấy sẽ mang theo câu hỏi riêng của anh ấy. Tôi đã từng
ném đi các câu hỏi của anh ấy, nhưng bởi vì tôi đã trả lời câu hỏi của bạn, bây
giờ tôi sẽ phải trả lời câu hỏi của anh ấy về bạn.
Nhưng tôi không thấy rằng có vấn đề nào. Cả hai bạn đều
hoàn toàn hạnh phúc trong khổ của các bạn; mọi người đều hoàn toàn hạnh phúc
trong mối quan hệ khổ sở! Đó là lí do tại sao sau ở tách biệt năm tuần bạn cảm
thấy thoải mái. Nhưng phân tách lâu hơn và bạn sẽ bắt đầu nhớ anh ấy.
Tôi đã cho anh ấy một thời gian đích xác để cho bạn có
thể tận hưởng tự do và anh ấy có thể tận hưởng tự do; và trong thời gian đúng,
khi bạn bắt đầu nhớ lẫn nhau, anh ấy quay lại. Cứ đợi đấy! Và anh ấy không phải
là người nguy hiểm; anh ấy không thể làm hại bạn được. Anh ấy là người tốt từ
trong lòng - chỉ chút ít chùng lỏng trong đầu. Nhưng có một bạn trai có chút ít
chùng lỏng trong đầu là tốt hơn có bạn trai với việc chặt hơn chút ít trong đầu.
Tôi biết nó không phải là quan hệ bình thường: cả hai bạn đều phi thường.
Cơn bão nói gì với cây cọ dừa?
"Bám chặt lấy quả của mày đi, đây không phải cú
thổi thường đâu."
Câu
hỏi 4
Osho
kính yêu,
Yêu
và thiền dường như là đối lập cực. Thầy có thể nói cho chúng tôi về cách trưởng
thành trong thiền và trong thân thiết với người yêu.
Prem Azima, bạn không biết yêu là gì, bạn cũng chẳng
biết thiền là gì. Dầu vậy, bạn bị rối tinh bởi câu hỏi này. Với bạn, yêu và thiền
dường như là các cực đối lập - Tôi tự hỏi bạn lấy đâu ra ý tưởng đó? Nếu yêu và
thiền là các cực đối lập, thế thì không cái gì trong thế giới này có thể ở gần
bất kì cái khác nào. Nhưng tôi biết mọi tôn giáo cổ cũng đã từng ở dưới cùng ảo
tưởng này.
Các thiền nhân đã từng trốn chạy lên núi non để tránh
yêu, và những người yêu chưa bao giờ bận tâm tới thiền vì họ biết rằng nếu họ
thiền, cuộc sống yêu của họ sẽ kết thúc. Đó đã từng là một trong những ảo tưởng
lâu nhất mà nhân loại đã sống cùng. Yêu là im lặng, niềm vui, an bình, phúc lạc
giữa hai người. Nhưng bởi vì có hai người, thỉnh thoảng họ không khớp.
Thiền là cùng kinh nghiệm về im lặng và an bình và
phúc lạc - nhưng một mình. Nhưng nếu hai thiền nhân ở trong yêu, thế thì mọi sự
đi tới đỉnh cao nhất. Nếu một thiền nhân có thể đạt tới đỉnh nào đó trong phúc
lạc của mình, trong im lặng của mình, hai thiền nhân yêu nhau có thể trở thành
sự hỗ trợ mênh mông cho chuyến bay của nhau vào cái không biết. Yêu của họ có
thể trở thành chất nuôi dưỡng cho thiền của họ, và ngược lại, thiền của họ có
thể trở thành chất nuôi dưỡng cho yêu của họ.
Đây là điểm mà tôi khác với mọi tôn giáo của quá khứ.
Họ đã làm yêu và thiền thành các cực, các đường song song mà không gặp nhau ở
đâu cả.
Với tôi người của thiền nhất định yêu thương mênh
mông. Mọi giận của người đó đều mất đi, mọi ghét của người đó đều mất đi, mọi
tính sở hữu của người đó đều mất đi. Nếu người đó không thể yêu được thế thì ai
khác có thể yêu? Và con người của yêu có thể đi sâu hơn vào trong thiền bởi vì
yêu là phẩm chất cao nhất của chúng ta, cái ta thuần khiết nhất của chúng ta,
bài ca hoàn hảo của chúng ta. Nếu hai trái tim ca hát không thể gặp gỡ trong
thiền sâu sắc thế thì không gặp gỡ khác nào là có thể.
Thực ra, những người đã trốn chạy lên núi để thiền, chỉ
nghĩ về đàn bà trong thiền của họ. Họ ảo giác. Ảo giác của họ có thể trở thành
thực tới mức họ bắt đầu nói với những người đàn bà đó. Và trong toàn thế giới,
mọi người không có thiền đang yêu lẫn nhau, nhưng yêu của họ không đem tới
thiên đường cho cuộc sống của họ; ngược lại, nó tạo ra địa ngục. Họ được biết
là những kẻ thù thân thiết - những kẻ thù đã quyết định sống cùng nhau.
Hiểu biết riêng của tôi là ở chỗ chừng nào yêu và thiền
chưa gần như là hai mặt của cùng một đồng tiền, chúng ta không thể tạo ra được
con người mới, nhân loại mới, thế giới mới.
Đêm hôm trước tôi đã kể cho các bạn câu chuyện về
Jesus trên cây chữ thập nói với Peter, "Peter, từ chiều cao của ta, ta có
thể thấy, phía xa xa kia, nhà ta." Từ chiều cao tâm thức của tôi, tôi cũng
có thể thấy ngôi nhà xa xa nơi yêu và thiền sẽ cư ngụ cùng nhau. Chúng ta phải
tạo ra ngôi nhà đó.
Azima, đừng nói yêu và thiền là các cực đối lập. Điều
đó là dối trá được các tu sĩ tuyên truyền suốt nhiều thời đại. Nó đã phá huỷ những
người yêu trong cuộc sống khổ sở và các thiền nhân trong sa mạc không nước. Tôi
muốn cuộc sống của bạn là khu vườn đầy hoa - đầy quả, đầy nước quả.
Không có vấn đề về làm sao tạo ra mối quan hệ yêu
thương, có tính thiền. Ở đây, những người đã tụ tập quanh tôi đều đã sống - ít
nhất làm nỗ lực lần đầu tiên trong toàn thể lịch sử con người - để đem yêu và
thiền như hai mặt của cùng một kinh nghiệm. Tại sao yêu phải quấy rối thiền của
bạn?
Thực ra, yêu nên cho bạn bầu không khí đúng, mảnh đất
đúng để thiền. Và thiền nên cho bạn hương thơm đúng để yêu để trở thành kho
báu, niềm vinh quang, phúc lành.
Được chứ, Maneesha?
Vâng, thưa Osho.
Xem tiếp Chương 32 - Quay về Mục lục Tập 2
..............................
0 Đánh giá