Read more
Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Tìm thấy không gian bên trong
Chương 53. Bao hàm mọi thứ
Shiva nói: Hỡi người yêu, tại thời điểm này để tâm trí, hiểu biết, hơi thở, hình dạng được bao hàm cả.
Kĩ thuật này có đôi chút khó khăn, nhưng nếu bạn có thể thực hiện được nó, thế thì sẽ rất tuyệt diệu, đẹp đẽ. Khi ngồi, đừng phân chia. Ngồi trong thiền, bao hàm tất cả - thân thể bạn, tâm trí bạn, hơi thở, suy nghĩ, hiểu biết, mọi thứ. Bao hàm tất cả. Đừng phân chia, đừng tạo ra bất kì phân mảnh nào. Thông thường chúng ta hay phân mảnh; chúng ta cứ phân mảnh. Chúng ta nói, “Thân thể không phải là tôi.” Cũng có những kĩ thuật có thể dùng điều đó, nhưng kĩ thuật này lại hoàn toàn khác, đúng hơn là đối lập lại.
Đừng phân chia. Đừng nói, “Tôi không là thân thể.”
Đừng nói, “Tôi không là tâm trí.” Nói, “Tôi là tất cả” - và là tất cả. Đừng tạo ra bất kì phân đoạn nào bên trong bạn.
Đây là một cảm giác. Với mắt nhắm bao hàm mọi thứ tồn tại trong bạn. Đừng làm cho bản thân bạn bị định tâm vào bất kì đâu - không định tâm. Hơi thở tới rồi đi, ý nghĩ tới rồi chuyển. Hình dạng thân thể bạn sẽ cứ thay đổi. Bạn còn chưa quan sát điều này.
Nếu bạn ngồi với đôi mắt nhắm, bạn sẽ cảm thấy rằng đôi khi thân thể bạn lớn, đôi khi thân thể bạn nhỏ; đôi khi nó rất nặng, đôi khi lại nhẹ, dường như bạn có thể bay. Bạn có thể cảm thấy sự tăng và giảm này của hình dạng.
Chỉ nhắm mắt lại và ngồi bạn sẽ cảm thấy rằng đôi khi thân thể rất lớn - choán toàn bộ căn phòng; đôi khi nó lại nhỏ thế - chỉ là nguyên tử. Tại sao hình dạng này lại thay đổi? Khi chú ý của bạn thay đổi, hình dạng thân thể bạn cũng thay đổi. Nếu bạn đang bao gồm, nó sẽ trở nên lớn; nếu bạn loại trừ - “cái này không phải là ta, cái này không phải là ta” -, nó trở thành rất tỉ mỉ, rất nhỏ, nguyên tử.
Bao hàm mọi thứ vào con người bạn đi và đừng bỏ thứ gì. Đừng nói, “Cái này không phải là ta.” Nói, “ta đấy,” và hàm chứa mọi thứ trong đó. Nếu bạn có thể làm điều này khi ngồi, những điều tuyệt đối mới, diệu kì sẽ xảy ra cho bạn. Bạn sẽ cảm thấy không có trung tâm, trong bạn không có trung tâm. Và với trung tâm đã trôi qua, cũng không còn cái ngã, không có bản ngã; chỉ tâm thức là còn lại - tâm thức giống bầu trời bao phủ mọi thứ. Và khi nó trưởng thành, không chỉ hơi thở riêng của bạn được bao hàm, không chỉ hình dạng riêng của bạn được bao hàm; chung cuộc toàn bộ vũ trụ cũng trở nên được bao hàm cho bạn.
Vấn đề cơ bản cần phải nhớ là tính bao hàm. Đừng loại trừ. Đây là điểm mấu chốt cho lời kinh này - tính bao hàm, việc bao hàm. Bao hàm và trưởng thành. Bao hàm và mở rộng. Thử nó với thân thể bạn, và rồi thử nó với cả thế giới bên ngoài nữa.
Ngồi dưới gốc cây, nhìn vào cây, rồi nhắm mắt lại và cảm thấy rằng cây đang bên trong bạn. Nhìn lên bầu trời, rồi nhắm mắt lại và cảm thấy rằng bầu trời là bên trong bạn. Nhìn vào mặt trời đang lên, rồi nhắm mắt lại và cảm thấy rằng mặt trời đang lên bên trong bạn. Cảm thấy bao hàm nhiều hơn.
Một kinh nghiệm lớn lao sẽ xảy ra cho bạn. Khi bạn cảm thấy rằng cây ở bên trong bạn, lập tức bạn sẽ cảm thấy trẻ trung hơn, tươi tắn hơn. Và điều này không phải là tưởng tượng, vì cây và bạn cả hai đều thuộc về đất. Bạn và cây vừa bắt rễ trong cùng đất và chung cuộc cũng bắt rễ trong cùng sự tồn tại. Cho nên khi bạn cảm thấy rằng cây ở bên trong bạn, cây ở bên trong bạn - điều này không là tưởng tượng nữa. Và lập tức bạn sẽ cảm thấy hiệu quả. Cái sống động của cây, cái xanh thắm, cái tươi mát, làn gió thoảng qua nó, sẽ được cảm thấy bên trong tim bạn. Bao hàm ngày càng nhiều sự tồn tại và đừng loại trừ cái gì cả.
Cho nên nhớ điều này: làm cho việc bao hàm thành phong cách sống - không chỉ là phong cách thiền, mà là phong cách sống, cách sống. Cố bao hàm ngày càng nhiều hơn. Bạn càng bao hàm nhiều, bạn càng mở rộng nhiều, biên giới của bạn càng lùi xa về chính các góc của sự tồn tại. Rồi một ngày nào đó bạn là điều duy nhất; toàn bộ sự tồn tại đều được bao hàm vào. Đây là điều tối thượng của tất cả các kinh nghiệm tôn giáo.111
Xem tiếp Chương 54 – Quay về Mục lục