Read more
Chương 5. Sự Thật Sẵn Có
Tiếng hát Mahamudra tiếp tục:
Thực hành Mantra và Bát nhã ba la mật,
Những giáo huấn kinh điển và những giáo điều,
Giáo huấn những trường phái và những bản văn.
Không dẫn đến sự thành tựu của sự thật sẵn có.
Vì nếu tâm thức chứa vài ham muốn,
Phải theo đuổi một mục đích.
Nó che mất ánh sáng,
Những ai gìn giữ giới luật Mật tông.
Dù thực hiện sự phân biệt,
Phản bội tâm thức Samaya.
Nhưng ngưng mọi hoạt động,
Buông bỏ tất cả ham muốn.
Để những tư tưởng đến và đi
Như những cơn sóng đại dương.
Những ai mãi mãi không màng đến phù du,
Hay vào nguyên lý của vô phân biệt.
Hỗ trợ những giới luật Mật tông,
Những ai đã khước từ dục vọng vô độ.
Không bám chấp vào gì cả,
Và trực nhận ý nghĩa thật sự của những bản văn.
Thái độ Mật tông là tinh túy của Tilopa. Trước tiên cần hiểu
thế nào là thái độ Mật tông. Sau đó bạn mới hiểu những gì Tilopa muốn nói; và
sau đây là vài dòng về thái độ Mật tông.
Trước tiên, nó không phải là một thái độ. Vì Mật tông là cái
nhìn tổng thể về cuộc sống. Nó nhận định cuộc sống nhưng không có một thái độ
riêng biệt. Không có quan niệm, không một triết lý. Cũng không phải là một tôn
giáo. Nó không có thần học. Nó không tin vào từ ngữ, lý thuyết hay những giáo
điều.
Nó nhìn vào cuộc sống mà không cần bất cứ triết lý nào.
Không lý thuyết, không thần học. Nó chỉ nhìn cuộc sống như nó là... Bằng cách
không để tâm thức xen vào. Nếu không nó sẽ biến dạng. Vì tâm thức sẽ phóng chiếu.
Vì tâm thức sẽ xào nấu tất cả. Sau đó bạn không thể hiểu những gì hiện hữu.
Mật tông hoàn toàn hửng hờ với tâm thức. Nó trực diện với cuộc
sống mà không bao giờ tư duy:.”Cái này tốt” hay.”Cái kia xấu” Nó hoàn toàn hài
lòng đối diện với những gì đang là... Như thế rất khó gán cho Mật tông có một
thái độ. Nói đúng hơn nó là một thái độ vô thái độ.
Điều thứ hai cần phải nhắc nhở là:
Mật tông nói.”Vâng” với tất cả không hề có từ.”Không” Có
nghĩa không bao giờ phủ định. Nó không nói không với bất cứ điều gì. Vì từ
không xuất hiện là cuộc chiến sẽ bắt đầu . Với từ không bạn trở thành bản ngã.
Từ giây phút nói không về cái gì đó. Bạn đã chuyển hóa thành bản ngã. Sự xung đột
sẽ phát sinh. Như thế bạn phải bắt đầu lâm chiến.
Mật tông chỉ biết yêu thương và tình yêu của nó hoàn toàn vô
điều kiện. Nó không bao giờ nói không về bất cứ điều gì. Vì tất cả sự việc đều
là thành phần của.”Tổng Thể” mà mỗi việc đều có chổ riêng biệt trong.”Tổng Thể”.”Tổng
Thể” chỉ có thể hiện hữu nếu có cái gì đó thiếu đi. Nếu thiếu một giọt nước.
Toàn thể hiện hữu sẽ chết khát.
Bạn hái đóa hoa trong vườn. Có nghĩa bạn đã lấy đi cái gì đó
trong.”Tổng Thể” đang hiện hữu. Bạn làm tổn hại một đóa hoa. Có nghĩa bạn đã
làm hại đến hàng triệu ngôi sao. Vì tất cả đều dính liền một cách hài hòa.
Cái.”Tất Cả” hiện hữu như là.”Tổng Thể” Như là cái.”Tất Cả” có tổ chức. Cái.”Tất
Cả” không phải là một sự việc máy móc mà mỗi sự việc đều dính liền với những sự
việc khác.
Mật tông nói.”Vâng” vô điều kiện. Mãi mãi không một quan kiến
nào khác trong cuộc sống. Dù như thế nào, nó vẫn nói.”Vâng vô điều kiện” Đơn giản
là.”Vâng” Cái không biến mất. Nó biến mất từ tinh túy. Khi cái không đã không
hiện hữu. Làm sao có thể tranh đấu? . Như thế làm sao có thể lâm chiến?
Đơn giản, hãy tự buông bỏ. Bạn tự tan chảy và tự tan biến. Bạn trở thành một. Không còn biên giới. Cái
không sẽ trở thành biên giới. Cái không là biên giới bao quanh bạn. Hãy thử
quan sát. Khi bạn nói không, lập tức có cái gì đó đóng lại và khi nói vâng. Bản
thể bạn sẽ được khai mở.
Người thế tục là người: Không ngừng nói không với cuộc sống.
Cái không của Thượng đế là điều tượng trưng duy nhất. Vì thế bạn có thể tin vào
Thượng đế. Nhưng nếu nói không với tất cả. Đức tin sẽ không còn giá trị.
Thượng đế chỉ là sự gian trá. Chỉ có cái vâng chân chính có
thể sáng tạo ra Thượng đế thật hay sẽ thể hiện một Thượng đế thật sự. Khi bạn
hoàn toàn nói vâng với cuộc đời. Nói vâng một cách trọn vẹn chắc chắn sẽ có sự
biến đổi rất tế nhị. Không còn vách đá, cây cối, sinh vật, sông ngòi, núi
non... Đột nhiên tất cả các thứ trở thành một và sự đồng nhất này chính là Thượng
đế. Một tín đồ chân chính là người nói vâng với tất cả, không riêng chỉ với Thượng
đế.
Vì tâm thức rất ma mãnh. Cho nên bạn có thể nói.”Vâng” với
Thượng đế và nói.”Không” với cuộc đời. Điều này đã xảy ra và hàng triệu người
đã tự làm hỏng cuộc đời mình chỉ vì điều
này. Thật ra, họ không nghĩ rằng khi đã nói.”Không” với cuộc đời, làm sao lại
có thể nói.”Vâng” với Thượng đế? Vì chính họ đã tạo ra sự chia chẻ và từ khước
cuộc đời để đón nhận Thượng đế.
Dù sự chấp nhận đặt được nền tảng trên sự từ chối vẫn không
phải là chấp nhận. Nó hoàn toàn lừa lọc. Đó chỉ là sự giả vờ. Vì làm sao có thể
chấp nhận người sáng tạo lại không thể chấp nhận những việc sáng tạo của ngài?
Vì thế, nếu đã nói:.”Không” với sự sáng tạo. Làm sao lại có
thể nói.”Vâng” với người sáng tạo? Cả hai chỉ là một..”Người Sáng Tạo Và Sự
Sáng Tạo ” không phải hai sự việc. Có thể nói:.”Người Sáng Tạo Cũng Chính Là Sự
Sáng Tạo.”
Thật ra, không gì có thể ngăn cách người sáng tạo khỏi việc
sáng tạo. Vì đây là một quá trình liên tục của công cuộc sáng tạo. Một mặt tính
sáng tạo cũng như người sáng tạo. Mặt khác tính sáng tạo cũng là công cuộc sáng
tạo. Có nghĩa chúng là hai cực của cùng một hiện tượng.
Mật tông nói rằng:
Nếu bạn nói.”Vâng.”Nói.”Vâng ” một cách trọn vẹn. Bạn không
đối kháng với bất cứ cái không nào. Nhưng tất cả tôn giáo đi ngược lại. Tôn
giáo nói.”Không ” với cuộc đời và nói.”Vâng ” với Thượng đế. Tôn giáo
nói.”Không ” với cuộc đời một cách mãnh liệt. Vì tin rằng như thế cái.”Vâng ” của
họ sẽ mạnh hơn.
Nhiều người được gọi là thánh đã nói:
“Thượng đế, chúng tôi chấp nhận ông. Nhưng không bao giờ chấp
nhận thế giới của ông.”Đây là dạng nào? Phải chăng là dạng thức chấp nhận? Bạn
thực hiện sự chọn lựa. Bạn chia hiện hữu thành hai. Bạn tự đặt mình trên cả Thượng
đế khi nói:.”Điều này, chúng tôi chấp nhận và điều kia, chúng tôi từ khước.”Mọi
sự từ khước cuộc đời đều xuất phát từ đây...
Người từ khước không phải là người tôn giáo. Trong tâm thức
Mật tông. Người từ khước là người sống trong tự kỷ. Trước tiên, họ góp nhặt tất
cả những sự việc của cuộc đời để từ khước. Như thấ có nghĩa sự chú ý vẫn còn đặt vào cuộc đời.
Bây giờ họ từ khước, nhưng sự chú ý lúc nào cũng trong cuộc
đời. Vì trong họ vẫn còn tự kỷ. Bản ngã có những phương cách tế nhị để tự thực
hiện để trở lại chính mình trong vòng xoắn. Họ trở lại lần nữa và mãi mãi với khuôn mặt mới. Với những màu sắc mới.
Khi tôi lưu lại trong làng. Mulla Nasrudin có đến thăm. Vào
giai đoạn này, ông sống ở thủ đô New Delhi và hoàn toàn bị đồng hóa. Điều này
làm ông ta gần như bị mù lòa. Tôi dẫn ông đến thành lũy khiêm tốn của làng tôi.
Ở đây ông nói:.”Thế nào! Anh gọi đây là
thành lũy? Anh phải đến New Delhi để nhìn Thành Lũy Đỏ. Cái này chẳng thấm vào
đâu”
Tôi dẫn đến bờ sông và ông nói:.”Thế nào! Anh gọi cái này là
con sông? Tôi chưa từng thấy con sông nào cạn kiệt và khốn đốn như thế” Thật sự
điều này đã xảy ra khắp nơi cho tất cả mọi người.
Rồi đến đêm trăng rằm; tôi nghĩ ít ra ông ta cũng thưởng thức
ánh trăng tròn và không chê bai ngôi làng bé nhỏ này. Nhưng tôi đã lầm khi dẫn
ông đến bờ sông. Một đêm yên lặng tuyệt vời,
trăng đang lên, thật to và sáng rực. Tôi quay về phía Nasrudin và
nói:.”Nhìn kìa! Vầng trăng khổng lồ.”Ông nhìn trăng, nhún vai và nói:.”Cũng tạm
cho một ngôi làng quá nhỏ”
Tâm thức thì thế. Dai dẳng, nó đến với vòng xoắn và mãi mãi trở
lại như thế. Bạn có thể từ khước cuộc đời. Nhưng không thay thế cuộc đời này bằng
cuộc đời khác. Vì chúng ta đã đóng neo trong cuộc đời này.
Nếu bạn muốn biết những gì xảy ra. Hãy đến gần những giáo sĩ
Ấn độ. Những Sadhou. Họ hoàn toàn ở trong cuộc đời này, họ bám chặt vào nó. Tuy
đã từ khước tất cả, nhưng vẫn tập trung
và hoàn toàn chú ý vào cuộc đời. Sự chú ý của họ đặt nền tảng trên sự từ khước.
Sự từ khước lại đặt trên bản ngã và hoàn toàn hướng về bản ngã.
Họ có thể nghĩ: Qua sự từ khước họ sẽ được đến gần Thượng đế.
Không. Không ai đạt đến đấng Tối Cao khi nói.”Không ” với tất cả sự việc.Và đây
là quan kiến Mật tông. Mật tông nói.”Vâng.”Nói.”Vâng ” với tất cả sự việc. Bạn
không cần tranh đấu. Không cần lội ngược dòng. Chỉ đơn giản để trôi theo dòng.
Dòng sông đang chảy với tiết điệu riêng biệt của nó để đi đến biển cả tối ưu.
Đơn giản, không tạo ra bất cứ nhiễu loạn nào. Bạn không cưỡng
ép con sông. Bạn chỉ cùng chảy với nó. Mật tông xuất hiện để khuyên chúng ta
cùng chảy với nó. Cứ để nó mang chúng ta đi trong sự thư giãn toàn diện của
thân tâm.
Nếu có thể nói.”Vâng.”Một sự chấp nhận sâu sắc sẽ tràn ngập
bạn. Nếu bạn đã nói.”Vâng.”Làm sao lại có thể phàn nàn? Làm sao có thể đau khổ?
Như thế, mỗi sự việc như nó phải là... Bạn không cần chiến đấu, không chê bai.
Đơn giản chỉ hòa mình vào sự thật đang xảy ra.
Hãy nhớ, chấp nhận là an vui khi quả đã hình thành cho dù tốt
hay xấu. Ở đây chấp nhận không phải là cam chịu hay buông xuôi. Thường thì người
ta chấp nhận hoàn cảnh khi cảm thấy mất hết phương cách. Đó là chấp nhận vì bất
lực.
Điều này không dẫn đến đâu cả. Tất cả mọi người chỉ chấp nhận
sự thật khi cảm thấy thất vọng như:.”Không thực hiện được. Vậy làm gì đây? Thôi
thì đồng ý để giữ thể diện vậy.”
Sự chấp nhận của Mật tông bản chất lại hoàn toàn khác biệt.
Nó đến từ sự tràn trề và rực rỡ. Nó đến từ sự an vui sâu sắc. Đó không phải là
thất vọng. Bất thỏa nguyện hay bất lực. Nó đến khi bạn không còn nói.”Không ” với
sự thật.
Khi ấy tất cả đột ngột tràn ngập trong bạn. Bản thể trở về
trạng thái an bình sâu sắc và trọn vẹn. Sự chấp nhận này có vẻ đẹp riêng biệt.
Không hề miển cưỡng và bạn không hề bị bất cứ động lực nào lôi kéo.
Nếu muốn thực nghiệm, điều này sẽ sai. Vì đó là hình thức đạo
đức giả. Nếu muốn thực nghiệm, bạn phải chia mình thành hai: Bên ngoài là sự chấp
nhận. Nhưng bên trong lại che dấu những quay cuồng, phủ định và từ khước.
Trong tận cùng sâu thẳm, bạn sôi sục như muốn bùng nổ trong
từng giây phút. Vì không thể chỉ giả vờ chấp nhận ở bên ngoài. Vì sự chấp nhận
của Mật tông thì hoàn toàn trọn vẹn không thể chia chẻ.
Tất cả những tôn giáo trên thế giới ngoại trừ Mật tông. Đều
đào tạo ra những con người với dạng thức tâm thần phân liệt. Chúng chia chẻ bạn.
Chúng tạo ra sự phân chia thiện ác trong bạn và khuyên phải đạt đến cái thiện
và từ khước cái ác.
Bạn phải từ khước quỷ dữ và chấp nhận Thượng đế. Chúng tạo
ra sự chia chẻ và bạn phải tranh đấu. Như thế bạn cảm thấy mình không ngừng trở
thủ phạm. Vì làm sao bạn có thể hủy diệt một phần của chính mình?
Bạn có thể gọi cái này xấu. Cũng có thể bạn cho nó những cái
tên. Nhưng tất cả điều không thể có gì khác biệt. Làm sao bạn có thể hủy diệt?
Bạn chưa bao giờ tạo ra nó. Bạn chỉ tìm ra. Sự giận dữ hiện diện, tính dục hiện
diện, lòng tham hiện diện. Nhưng bạn không thể tạo ra chúng.
Vì chúng chính là những thành phần được đón nhận từ cuộc sống
như: Đôi mắt và đôi tay. Bạn có thể cho chúng những tên gọi. Có thể xem chúng
là xấu, tuyệt vời hay bất cứ những gì bạn thích. Nhưng không thể thanh toán
chúng. Không thể nào thanh toán được những gì đang hiện hữu. Không gì có thể hủy
diệt hiện hữu.
Mật tông nói:
Chuyển hóa thì có thể.
Nhưng không thể hủy diệt.
Sự chuyển hóa chỉ xảy ra khi bạn chấp nhận bản thể nằm trong
tổng thể. Đột nhiên tất cả tự chỉnh đốn. Mỗi sự việc tự vào đúng chỗ của nó. Vì
thế giận dữ, lòng tham cũng được lồng vào. Như vậy, có nghĩa các bạn không thể
loại trừ bất cứ cái gì thuộc về bản thể.
Bản thể lúc nào cũng trọn vẹn và bạn được tái tổ chức từ
chính nó. Nếu biết chấp nhận và nói.”Vâng” với sự thật. Sự tái tổ chức sẽ xảy
ra. Những tiếng la hét ồn ào vang dội sẽ chuyển hóa thành những khúc nhạc. Có
nghĩa sự hài hòa được hình thành từ trong bạn.
Đâu là sự khác biệt giũa tiếng ồn và sự hài hòa? Tất cả đều
là những luồng sóng âm thanh được sắp đặt một cách khác biệt. Trong tiếng ồn không
có trung tâm. Nếu một người điên chơi dương cầm, những nốt nhạc vẫn tương tự,
âm vang cũng tương tự. Nhưng tất cả đều không có trung tâm.
Nếu mang trung tâm cho tiếng động. Nó sẽ trở thành âm nhạc.
Như vậy có sự chuyển hướng về một trung tâm và tất cả trở thành một tập hợp.
Khi người điên chơi dương cầm, dòng nhạc bị chia chẻ thành vô số những nốt nhạc.
Không phải là một giai điệu.
Khi một nhạc sĩ dương cầm. Với những ngón tương tự sẽ hợp
thành một tấu khúc. Những nốt nhạc kết hợp thành một tập hợp có tổ chức. Vì
chúng đã có được một trung tâm. Chúng không còn bị pha trộn. Vì đã hợp thành một
gia đình. Tình thương tế nhị đã kết hợp tất cả lại. Bây giờ tất cả trở thành một
tập hợp. Nghệ thuật âm nhạc đưa những nốt nhạc đến hiện tượng yêu thương trở
thành hài hòa.
Mật tông nói:
Hiện thời hãy như bạn là...
Vì bạn chỉ là một tiếng vang.
Điều này không gì là xấu. Chỉ vì bạn không ở trung tâm. Khi có được trung tâm. Tất cả sẽ được dàn xếp
và trở thành tuyệt vời. Như khi Gurdjieff nổi giận, thật tuyệt vời. Khi bạn nổi
giận quả thật là xấu xí. Nhưng sự giận dữ không bao giờ tuyệt vời cũng không xấu
xí. Như khi Chúa nổi giận, tất cả sự nổi giận của ngài thuần khiết như âm nhạc
.
Khi Chúa dùng roi đuổi những con buôn khỏi đền. Một sắc đẹp
tế nhị ẩn hiện trong điều này. Đức Phật cũng không có vẻ đẹp này. Nhưng đức Phật
hình như chỉ có một gương mặt duy nhất. Vì ông không hề thể hiện sự giận dữ hay
trạng thái căng thẳng của cơn giận. Có nghĩa vị mặn của cơn giận không hiện diện.
Đức Phật không cùng hương vị như Chúa. Chúa có chút hương vị
mặn. Vì chúa có thể nổi giận. Cơn giận của ngài trở thành một thành phần trong
bản thể nội tại. Thế nên, không gì phải mạt sát cơn giận và tất cả đều được chấp
nhận.
Tilopa lại khác hẳn. Chúa thì không gì... Nhưng những vị thầy
Mật tông thật sự là những đóa hoa rừng man dại. Tất cả đều có trong họ như bạn
đã thấy sự thể hiện của Bồ đề đạt ma. Nếu chưa từng thấy, hãy thử hé mắt nhìn.
Quả thật dữ tợn.
Thậm chí nếu bạn thiền định một trong những thể hiện của Bồ
đề đạt ma vào ban đêm. Chưa chắc bạn ngủ được. Ông sẽ ám ảnh bạn. Có người nói
rằng khi ông nhìn trừng trừng vào ai đó. Người này không thể ngừng những cơn ác
mộng. Ông đã ám ảnh họ. Chỉ cái nhìn của ông đã chứa đầy sự hung tợn.
Có người cho rằng khi Bồ đề đạt ma hay Tilopa nói. Âm thanh
họ như tiếng gầm của sư tử chúa . Một tiếng sét, như tiếng thác đổ vừa hoang dã
vừa mãnh liệt. Nếu bạn kiên nhẫn một chút và không vội phán đoán. Bạn sẽ khám
phá nơi họ ẩn chứa một thứ tình thương cùng trái tim mãnh liệt nhất. Bạn sẽ cảm
nhận những âm thanh và giai điệu từ con tim của họ.
Đột nhiên bạn rõ biết không có gì đáng để chê bai. Vì họ đã
lồng tất cả mọi sự vào một. Ngay cả sự hung tợn. Một con sư tử thì tuyệt vời, kể
cả sự hung tợn của nó cũng có vẻ đẹp từ bên trong. Nếu bỏ đi sự hung tợn. Họ chỉ
giống như một con sư tử nhàu nát không sinh khí. Một con sư tử chết.
Mật tông nói:
Tất cả đều được lồng vào một cách tuyệt đối.
Hãy nhớ lại, không có bất cứ điều kiện nào. Tính dục cũng được
lồng vào. Sau đó sẽ trở thành sức mạnh tuyệt diệu trong chính bạn. Đức Phật,
Tilopa, Jésus đều tỏa sáng sức thu hút. Như vậy là thế nào?
Tính dục họ đã được lồng vào. Tính dục là sức hút đặc biệt của
con người. Vì thế đột nhiên bạn là thành phần của tình thương. Một khi gặp gở
giữa đường, bạn hoàn toàn bị hút vào một thế giới khác biệt. Bạn tách khỏi vũ
trụ xưa củ để đi vào vào cái gì đó mới hơn. Có cái gì đó trước đây chúng ta
chưa từng mơ ước hay biết đến.
Sức mạnh này là gì? Tất cả đều từ năng lượng tính dục đã được
chuyển hóa. Bây giờ nó trở thành sức hút đầy quyến rủ. Đức Phật đã lồng nó vào
cơn giận dữ của mình. Vì thế sự giận dữ của ngài đã trở thành lòng từ. Và khi
chúa Giê su dùng đến cây roi. Cũng chính là
lòng từ. Khi Chúa bừng lửa. Đó cũng là lòng từ.
Hãy nhớ điều này:
Mật tông chấp nhận bạn trong tổng thể. Khi bạn đến. Tôi chấp
nhận bạn trong tổng thể của bạn. Tôi không ở đây để giúp bạn mạt sát bất cứ thứ
gì. Tôi ở đây, chỉ để giúp bạn lập lại trật tự. Chỉ cho bạn nhận ra trung tâm của
mình. Chỉ cho bạn tất cả năng lượng đang tuôn chảy ra ngoài, để chuyển hướng về
trung tâm.
Tôi nói bạn sẽ giàu hơn nữa nếu lồng được nó vào sự giận dữ.
Bạn sẽ giàu hơn nữa nếu lồng được nó vào tính dục. Bạn sẽ giàu hơn nữa nếu lồng
được nó vào thù hận, ghen tương. Tất cả đều là gia vị của cuộc đời. Vì thế bạn
sẽ có được thêm một vài hương vị. Bạn không còn nhạt nhẽo. Vì hương vị bạn đã đầy
phong phú.
Như bạn cần một chút muối. Và sự giận dữ đến chính xác với
liều lượng cần thiết. Khi nó tràn ngập sẽ trở thành xấu. Nếu chỉ ăn toàn muối bạn
sẽ chết. Muối đi vào bằng một liều lượng nào đó và liều lượng này rất cần thiết,
tuyệt đối cần thiết. Hãy nhớ điều này.
Trên đường, bạn gặp rất nhiều người muốn làm bạn tê liệt, bị
cắt rời, làm phân tán bạn ra từng mảnh vụn. Họ nói:.”Bàn tay này xấu. Hãy cắt
nó. Cặp mắt này xấu hãy quăng chúng! Sự giận dữ thì xấu, hận thù cũng xấu, tính
dục cũng xấu.”
Họ mãi tiếp tục như thế để cắt bạn ra từng mảnh, và ngay
trong giây phút họ rời khỏi. Đơn giản bạn sẽ tê liệt như một người tàn tật. Bạn
không còn cuộc sống nữa. Chính từ cách này mà toàn bộ nền văn minh đã trở thành
tê liệt và bị biến dạng.
Khi Mật tông trở thành nền tảng tâm thức con người trong tổng
thể. Con người vẫn bất toàn. Vì không một quan kiến nào chấp nhận con người
trong tổng thể. Vì chính sự chấp nhận này. Đừng quên, nó là sự kiện tràn ngập
và không hề bất lực.
Chúng ta sống cuộc sống chính mình. Chúng ta vượt qua nó. Mỗi
một khía cạnh đáng được trải nghiệm. Mỗi một hương vị cần được thưởng thức.
Ngay cả sự kiện lang thang, bị lạc hướng cũng có ý nghĩa. Vì nếu không bao giờ
bị lạc hướng. Sự Tỉnh thức sẽ không thể khai hoa. Bạn sẽ không bao giờ trở về sự
giản đơn và trở về sự hồn nhiên lại không hề đơn giản.
Sự đơn giản cần trải nghiệm rất sâu sắc và rất phức tạp. Một
người hồn nhiên thì đơn giản là một người không cần trải nghiệm. Có thể đây là
một người điên. Nhưng không phải là nhà hiền triết.
Một nhà hiền triết là người đã trải nghiệm tất cả những tội
lỗi của hiện hữu. Họ chưa bao giờ từ khước. Chưa bao giờ biết thế nào là tội lỗi.
Một người đơn giản chấp nhận tất cả những gì xảy ra và chấp nhận để điều này tữ
xảy ra. Họ là người tự trôi cùng mỗi ngọn sóng. Chấp nhận bị lạc hướng. chấp nhận
buông lơi để rơi vào tận cùng địa ngục.
Nietzsche đã nói:
Nếu một thân cây muốn đạt đến bầu trời.
Bộ rễ nó cần phải rơi xuống tận cùng địa ngục.”
Ông hoàn toàn có lý. Nếu bạn muốn thật sự phát triển trên bầu
trời. Gốc rễ cần phải đi đến tận cùng địa ngục. Khi một người tội lỗi trở thành
một nhà minh triết, một sắc đẹp nào đó sẽ tỏa ra từ họ.
Một nhà minh triết chỉ là nhà minh triết đơn thuần. Không
bao giờ phạm bất cứ tội lỗi nào. Đây chỉ là một kẻ hồn nhiên chưa từng trải
nghiệm. Vì không một đức tính nào có thể khai hoa mà không phiêu bạt. Không bị
lạc hướng trong những đường mòn đầy chông gai.
Chúa kể một bài ngụ ngôn rất đẹp:
Người cha có hai đứa con trai. Đứa út đòi phần gia tài mang
ra thành thị tiêu xài với rượu và đàn bà. Rồi trở thành ăn mày. Người anh cả ở
với cha, làm việc quần quật trong trang trại,và tích lũy được một tài sản tuyệt
vời.
Rồi một ngày. Người con ăn xin. Kẻ đã đi lệch hướng sống
quay trở về và nói với cha:.”Con đã trở về. Con quá ngu xuẩn đã tiêu xài hết
gia sản của cha. Hãy tha thứ cho con. Bây giờ con không còn nơi nương tựa. Xin
cha hãy chấp nhận cho con được trở về.”
Người cha nói với những đứa con:.”Hãy ăn mừng cơ hội này.
Hãy giết con cừu mập nhất. Hãy chuẩn bị những món tuyệt ngon và phân phát những
món ngon ngọt cho tất cả làng và tìm về rượu ngon nhất. Đây sẽ là một lễ hội.
Vì con tôi bị lạc đường nay đã quay trở về.”
Vài cư dân trong làng đến trang trại và nói với người con
kia:.”Thử nhìn xem, quả thật bất công. Anh ở lại với cha và đã phục vụ như một
người phục dịch. Anh chưa bao giờ rời khỏi con đường thẳng. Anh chưa bao giờ
làm phật lòng cha anh cả. Nhưng không có lễ hội nào để vinh danh anh.
Thế mà giờ đây, tên du thủ du thực này. Tên ăn mày này đã
phung phí tất cả gia tài của cha anh, đã sống trong tội lỗi trở về. Thật sự bất
công! Cha anh lại vinh danh điều này. Về làng mà xem! Những món đồ ngọt được
phân phát và một lễ hội huy hoàng được tổ chức.”
Tất nhiên, người anh cả rất nổi giận. Hắn trở về buồn bả,
nói với cha: “Thế nào được gọi là công lý! Cha chưa từng giết con cừu cho tôi.
Cha chưa từng cho tôi quà tặng. Thế mà bây giờ người đã phung phí tất cả tài sản
cha đã ban cho với phương cách không tốt quay trở lại và cha đã ăn mừng sự trở
về của nó.”
Người cha nói: “Vâng, như anh đã luôn luôn ở với tôi. Điều
này không cần thiết. Nhưng sự trở về của nó cần phải được ăn mừng. Vì nó đã đi
lạc hướng. Nó là con cừu bị lạc vừa tìm lại được.”
Chuyện ngụ ngôn đã không được những người thiên chúa hiểu với
tất cả ý nghĩa . Thật ra, nó đã nói lên những gì tôi nói với bạn và những gì Mật
tông nói. Đây chính là câu chuyện của Mật tông. Điều này có nghĩa: Nếu bạn lúc
nào cũng ở trên con đường tốt. Chắc chắn bạn sẽ không được “Hiện Hữu”. vinh
danh.
Bạn chỉ là kẻ hồn nhiên, cuộc đời không thể làm bạn phong
phú. Có thể bạn rất giàu có. Nhưng bạn sẽ không có chút hương vị nào. Bạn sẽ có
cuộc sống rất đơn giản đầy tốt lành. Nhưng lòng tốt bạn không có bất cứ sự hài
hòa nào được thiết lập trong đó.
Bạn chỉ là một nốt nhạc đơn điệu. Không có hàng triệu nốt kết
hợp thành giai điệu. Bạn chỉ là một đường thẳng. Không có đường cong hay góc cạnh
điểm tô. Những đường cong hay góc cạnh sẽ mang đến một sắc đẹp lạ lùng. Chúng
mang sự bí mật cho cuộc sống bạn. Chúng sẽ cho nó sự sâu sắc đầy tế nhị. Bạn sẽ
hời hợt trong sự thánh thiện mình và không có sự sâu sắc nào trong bạn.
Vì thế Mật tông nói rằng:
Tất cả sự việc thì tuyệt vời.
Ngay cả tội lỗi cũng tuyệt vời.
Vì nó mang đến sự sâu sắc cho tính thánh thiện của bạn.
Ngay cả sự lang thang cũng tuyệt vời.
Vì sự trở về sẽ trở thành phong phú hơn.
Bạn cần đến cuộc đời để tự dấn thân sâu sắc;
để hoàn toàn quên mình và quay trở lại sau đó.
Nhiều người hỏi:
“Tại sao cuộc đời này hiện hữu nếu Thượng đế chống lại với
nó? Tại sao ngài đặt chúng ta vào thế giới này. Trong một thế giới đầy rẫy nghiệp
lực. Đầy rẫy tội lỗi với những sai lầm? Tại sao ngài đặt chúng ta vào đây?
Trong khi đơn giản hơn ngài chỉ cần cứu chúng ta.”
Quả thật không thể. Nếu không, bạn sẽ trở thành vô tích sự hời hợt. Bạn cần đi đến những ngỏ ngách xa
xăm nhất của thế giới này rồi sau đó quay trở lại. Sự trở về này có cái gì đó
trong chính nó. Đây chính là sự kết tinh bản thể của chính bạn.
Mật tông chấp nhận tất cả. Nó sống với tất cả. Chính vì điều
này mà Mật tông không bao giờ thật sự là ý thức hệ thật sự được đón nhận. Mật
tông mãi mãi đứng bên lề. Nó ở đâu đó bên biên giới. Nó đứng bên ngoài xã hội
và văn minh. Vì văn minh tốt nhưng hời hợt. Thế giới văn minh chọn lựa sự dèm
pha để nói.”Không ” với bất cứ sự việc nào. Nó không can đảm để đón nhận tất cả
những gì cuộc sống cống hiến.
Sự can đảm nhất ở thế giới là: Đón nhận tất cả những gì cuộc
sống mang đến cho chúng ta. Chính vì điều này mà tôi thử giúp bạn: Đón nhận tất
cả những gì cuộc sống ban cho và đón nhận nó với tất cả sự khiêm cung như một
món quà.
Khi nói lên điều này. Tôi đã lồng vào những sự việc xã hội
đã điều kiện hóa bạn; đã dán nhản là sai lầm hay xấu xa. Khi đón nhận tính dục.
Từ đây một sự tiến triển xuất hiện. Một Brahmacharya sẽ đến. Một sự thuần khiết,
hồn nhiên được tỏa ra. Một sự trinh nguyên sẽ tràn ngập. Nhưng điều này phải cần
sự chuyển hóa. Phải hiểu: Chính nhờ kinh qua trải nghiệm mà chúng ta được chuyển
hóa.
Khi di chuyển suốt những khúc quanh tối tăm của cuộc sống.
Đôi mắt quen dần và ánh sáng xuất hiện trong bóng tối. Nhưng thật tuyệt đẹp khi
bạn có thể nhìn ánh sáng ngay ban ngày ! và sắc đẹp cũng hiện diện trong sự tối
tăm nhất. Đôi mắt bạn cũng quen dần với bóng tối khi phân biệt được ban ngày ẩn
mình trong đó. Khi bạn có thể nhận ra buổi sáng trong ban đêm tối tăm nhất.
Chính nơi đây sắc đẹp hiện diện. Chính nơi bạn đã đến.
Khi bạn có thể nhìn những gì cao cả nhất trong những gì thấp
hèn nhất. Ngay cả trong địa ngục. Có nghĩa bạn đã tạo ra thiên đàng. Như thế bạn trở thành một
nghệ sĩ của cuộc sống. Và Mật tông tạo ra bạn thành một nghệ sĩ của cuộc đời.
Vì nó không hề sáng tạo ra một nhà chỉ trích. Nó chỉ sáng tạo những ai biết nói
“Vâng” với cuộc đời.
Hãy chấp nhận. Từ từ, bạn cảm nhận rằng bạn càng chấp nhận bạn càng ít dần những ham muốn. Nếu bạn chấp
nhận, làm sao dục vọng có thể tồn tại? Dù cho bất cứ gì xảy ra trong giây phút
hiện tại. Bạn nên chấp nhận.
Có nghĩa thật sự không còn bất cứ chuyển động nào khác. Bạn
sống trọn vẹn với nó từng giây phút trong sự hoàn toàn chấp nhận . Bạn trưởng
thành mà không bất cứ mục đích nào. Không ham muốn đi đến đâu đó. Không có sự
khác biệt nào hay là sẽ trở thành một con người nào khác.
Mật tông nói:
“Hãy là chính bạn.”
Đây là trạng thái hiện hữu duy nhất bạn chưa bao giờ đạt đến.
Với chấp nhận, sự ham muốn tự rơi rụng. Với sự chấp nhận. Trạng thái không dục
vọng tràn ngập khắp chúng ta tự chính nó.
Không cần phải luyện tập. Không cần áp đặt nó cho chính
mình. Không cần cắt bỏ dục vọng. Duy chỉ một điều duy nhất chấp nhận sự thật.
Khi ấy tự chúng sẽ biến mất. Đột nhiên ngay giây phút hoàn toàn chấp nhận. Tất
cả những dục vọng bổng biến. Sau đó tức thì sự tỉnh thức xuất hiện. Trong sự đột
nhiên không có bất cứ sự can thiệp nào thuộc về phần bạn. Điều này tự xảy ra.
Đây là món quà lớn nhất mà cuộc đời có thể trao tặng cho bạn.
Đây là thái độ Mật tông đối diện với cuộc sống. Không thể có
bất cứ sự hiện hữu nào khác trong cuộc sống thay thế cuộc sống này. Không bất cứ
thế giới khác bằng thế giới này. Luân hồi này chính là Niết bàn. Nên bạn chỉ cần
cảm thông thêm hơn nữa . Chấp nhận thêm hơn nữa. Hãy hồn nhiên và bỏ đi tự kỷ.
Đây là Sutra của Tilopa:
Thực hành Mantra và Bát Nhã Ba La Mật,
Những giáo huấn về Sutra - Những lời khuyên bảo.
Giáo huấn những trường phái và những bản văn,
Không thể dẫn đến sự thành tựu,
Về sự thật sẵn có.
Không một kinh Vệ Đà hay Thánh kinh nào có thể hỗ trợ cho bạn.
Sự thực hành Mantra cũng không là sự hỗ trợ. Ngược lại, nó có thể trở thành chướng
ngại. Thật ra Mantra là gì? Bạn làm gì khi hát tụng Mantra? Maharishi Mahesh
Yogi dạy gì trong thiền định tiên nghiệm?
Ông nói bạn chỉ cần lặp lại một vài chữ nào đó hay một vài
Mantra liên tục trong bạn như: Ram, Ram, Ram; Ohm, Ohm, Ohm hay bất cứ gì cũng
được. Ngay chính tên bạn cũng tốt thôi. Ngay cả nếu lặp đi lặp lại lại H2O,
H2O, H2O... Điều này cũng thích hợp.
Vì ở đây cũng không phải là âm thanh, từ ngữ hay ngôn ngữ.
Đó là sự kiện được lặp đi lập lại một cách liên tục. Từ sự lặp lại này sẽ có
cái gì đó xảy ra. Thế là thế nào? Có nghĩa khi lặp đi lập lại liên tục một chữ
nào đó. Một tiết điệu sẽ nảy sinh Ram... Ram... Ram. Một tiết điệu như thế được
tạo ra tuy hoàn toàn đơn điệu.
Mỗi khi bạn lặp lại một vài từ một cách liên tục. Sự đơn điệu
được tạo thành. Sự lặp lại một cách đơn điệu và liên tục vài từ nào đó khiến bạn
thiu thiu ngủ. Đây là những nhà thôi miên thực hiện. Và điều này chính là các bạn
tự thôi miên mình. Sự kiện lặp lại một Mantra là tự thôi miên. Thế là các bạn
say sưa với chính tiết điệu đơn điệu của riêng mình.
Thật tốt! Không có gì xấu. Điều này gây cho bạn một giấc ngủ
tốt và dễ dàng phục hồi lại năng lượng đã tiêu hao. Nếu mệt mỏi, đây là một
mánh khoé tâm thức. Bạn sẽ cảm thấy tươi mát. Tươi mát hơn sau một giấc ngủ
bình thường. Vì không gì có thể dẫn bạn sâu sắc hơn để đi vào giấc ngủ bằng một
Mantra.
Trong giấc ngủ bình thường nhiều tư tưởng liên tục đi đến.
Những giấc mơ cũng như thế. Chúng không ngừng làm phiền bạn. Nhưng nếu liên tục
lặp lại Mantra. Tức thì không gì khác hiện diện ngoài Mantra. Nó sẽ dẫn bạn đến
một giấc ngủ rất sâu. Có thể nói thật sâu thẩm và an bình.
Yoga có một từ đặc biệt dành cho điều này. Trong Phạn ngữ.
Giấc ngủ là Nidra. Giấc ngủ do tiếng hát Mantra gây ra được gọi là Tandra. Một
giấc ngủ sâu hơn, nhưng luôn luôn là một giấc ngủ người ta gọi là Yoga -
Tandra. Có nghĩa, đây là một giấc ngủ do Yoga tạo ra từ những Mantra hay tiếng
hát.
Nếu bị khó ngủ. Thiền định tiên nghiệm có thể giúp bạn.
Chính vì lý do này, ảnh hưởng của Maharishi hình như khá quan trọng ở Hoa kỳ.
Nơi bệnh mất ngủ rất thường xảy ra. Như thế, chúng ta uống rất nhiều thuốc ngủ
và an thần. Cho nên, rất nhiều người đã mất chức năng ngủ tự nhiên.
Tất cả điều này tự giải thích ảnh hưởng của ông. Riêng ở Ấn
độ, không ai quan tâm đến thiền định tiên nghiệm. Vì nhiều người đã ngủ thật
sâu đến nổi rất khó khăn đánh thức được họ.
Mantra tạo cho bạn một giấc ngủ tế nhị. Dù sao đi nữa, nó
cũng thật hữu dụng. Nhưng đừng nghĩ rằng đây chính là thiền định . Bạn sẽ lầm
to. Đúng hơn, nó chỉ là một loại thuốc an thần cho tâm thức.
Nó cũng như một loại hóa chất như bất cứ loại thuốc ngủ nào.
Vì những âm thanh làm thay đổi hóa chất trong thân. Chúng làm động cơ kích hoạt
thành phần hóa học trong thân bạn. Đây là lý do chúng ta cảm thấy rất yên tịnh
với một vài dạng âm nhạc nào đó.
Âm nhạc tràn ngập bạn. Nó rửa sạch bạn như bạn đi tắm. Những
âm thanh làm thay đổi hóa chất trong thân bạn. Vài loại âm nhạc khiến bạn hăng
say và kích thích về mặt tính dục. Đó là do những tiết điệu đã thay đổi hóa chất
trong thân bạn.
Mantra tạo ra âm nhạc bên trong với nốt nhạc duy nhất. Sự
đơn điệu là chính yếu. Thật sự không cần thiết nhắc đến Maharishi Mahesh Yogi.
Tất cả những bà mẹ đều biết đến điều này. Khi đứa trẻ nghịch, họ cất lên một điệu
ru. Điệu ru là Mantra. Chỉ cần hai hay ba chữ cho dù vô nghĩa. Vì chúng không
càn phải có nghĩa.
Bà ngồi cạnh trẻ hay bế nó trong lòng. Những nhịp đập của
tim bà cũng là âm nhạc đơn điệu. Vậy khi đứa trẻ khóc, bà mẹ đặt đầu đứa bé vào
lòng và những nhịp đập của tim đã trở thành Mantra. Đứa trẻ dịu đi và nó bắt đầu
ngủ thiếp. Hay khi đứa trẻ bắt đầu lớn hơn và không thể được đưa nôi. Bà sẽ hát
một điệu ru hai hay ba chữ đơn điệu. Những âm thanh đơn giản được bà lặp lại. Sự
đơn điệu này sẽ giúp đứa trẻ ngủ thiếp. Như thế điều này thì không gì xấu cả.
Đây là loại thuốc an thần hữu hiệu nhất. Hơn bất cứ thuốc ngủ
nào được sản xuất. Mặc dù là một thuốc an thần. Một viên thuốc tế nhị. Một viên
thuốc được tạo thành bằng những âm vang. Nhưng có tác dụng đến hóa chất bên
trong thân thể.
Như vậy, nếu bạn trằn trọc trong lúc ngủ. Nếu bạn cảm thấy
mình mất ngủ. Mantra sẽ rất tốt cho bạn. Nhưng đừng nghĩ đây là một loại thiền
định. Điều này sẽ cho phép bạn thích nghi. Nhưng không thể chuyển hóa bạn.
Xã hội không ngừng thử tự điều chỉnh bạn cho chính nó. Xã hội
đã thử điều này bằng tôn giáo. Bằng luân lý. Bằng Mantras và Yogas. Nó đã thử bằng
Phân tâm học và nhiều dạng tâm lý trị liệu khác. Chỉ để dẫn bạn trở lại mô hình
xã hội.
Mục đích của xã hội là làm sao để tạo ra những cá nhân được
tiêu chuẩn hóa. Nếu xã hội xấu, sự kiện thích nghi theo chắc chắn không tốt lắm.
Nếu xã hội điên loạn. Đơn giản nếu thích ứng theo nó có nghĩa trở thành điên loạn.
Có người hỏi Sigmund Freud:.”Chính xác ông đã làm gì với
phân tâm học? Đâu là mục đích của nó?” Là một người có sự chân chính hiếm hoi.
Ông trả lời:.”Điều chúng ta có thể thực hiện nhiều nhất là: Chuyển hóa những
người cuồng loạn đau khổ thành những người bình thường đau khổ”
Thế thôi. Những người cuồng loạn đau khổ trở thành những người
đau khổ bình thường. Chúng ta dẫn họ đến sự đau khổ bình thường như những người
khác. Vì họ đã đi quá xa nên tạo ra quá nhiều đau khổ và trở thành cuồng tâm.
Chúng ta chỉ dẫn họ về cuồng tâm bình thường của nhân loại.
Freud nói:
“Con người không thể luôn hạnh phúc. Họ có thể hoặc là cuồng
tâm hoặc đau khổ hay bình thường và đau khổ. Nhưng không thể hạnh phúc”
Nói về nhân loại theo chiều hướng rộng rãi. Sự chẩn mạch của
ông hình như hoàn toàn thích đáng. Nhưng ông không hề rõ biết về sự hiện hữu của
một vị Phật hay một người như Tilopa. Ông không hề rõ biết về sự hiện hữu của
những người đã đạt đến niềm nội hỉ toàn diện.
Điều này hoàn toàn bình thường. Vì đức Phật không bao giờ để
Freud trị bệnh. Cho dù với bất cứ lý do nào? Duy chỉ những người cuồng loạn mới
đến Freud để trị bệnh. Như vậy, tất cả sự hiểu biết và trải nghiệm của ông chỉ
đạt nền tảng dảnh riêng cho những người cuồng tâm và điên loạn.
Ông chưa từng gặp. Suốt trong bốn mươi năm trải nghiệm. Ông
chưa hề gặp một người được hạnh phúc. Như thế ông hoàn toàn có lý theo quan điểm
thực nghiệm. Trải nghiệm trong ông đã chứng tỏ trong cuộc sống đã tồn tại hai dạng
người: Dạng người bình thường đau khổ và dạng người cuồng loạn đau khổ. Và những
gì có thể thực hiện tốt hơn hết là làm cho bạn thích nghi trong cuộc sống hơn.
Như thế Mantra - Phân tâm học - Tôn giáo - Luân lý - Nhà thờ
- Sự cầu nguyện luôn được sử dụng để đặt
bạn vào hệ thống. Nhưng Tôn giáo thật sự là giúp bạn lao vào con đường chuyển
hóa. Không phải để thích nghi với xã hội. Nhưng giúp bạn hài hòa cùng vũ trụ.
Vì muốn thích nghi với xã hội. Bạn cần phải tự giảm thiểu mình để có thể hội nhập.
Thường thì người điên bản thân họ không có gì xấu. Người
điên chỉ đơn giản vì bị tràn ngập một vài năng lượng nào đó và họ không thể tự
điều chỉnh mình thích nghi với xã hội. Họ đào thoát khỏi quy luật xã hội hóa.
Nhưng người điên hoàn toàn cá nhân hóa, Họ rất tài tình trong vài lãnh vực nào
đó nên không thể thích nghi với quy luật xã hội.
Bạn đừng quên những thiên tài không bao giờ thích nghi với
xã hội hóa. Vì thế đa số hay ít ra 84% được đưa vào bệnh viện tâm thần. Thật khó
tránh khỏi. Vì họ vượt qua quy luật xã hội. Đối với xã hội bình thường không
bao giờ cho phép thiên vượt trội hơn những gì đã được quy ước.
Xã hội bình thường như cỗ máy nghiền áp đặt vào bạn. Nó
không bao giờ cho phép bạn tự cất cánh. Thiên tài phá bỏ máy nghiền và muốn có
đôi cánh để có thể bay bổng đến tận những bầu trời xa thẳm. Ngay giây phút họ
vượt qua những giới hạn hay biên giới xã hội áp đặt. Họ được xem là điên loạn;
và xã hội cố gắng điều chỉnh bằng đủ mọi cách để tái thích nghi họ trong quy ước.
Mật tông cho rằng:
Mục đích không phải là chấn chỉnh hay tái chấn chỉnh.
Vì tất cả những điều này;
Không có giá trị với mục đích là sự chuyển hóa.
Như thế phải làm thế nào? Có nghĩa không sử dụng bất cứ hình
thức nhân tạo nào để tự chấn chỉnh. Thí dụ, Mantra chẳng hạn. Nếu cảm thấy rằng
mình không thể ngủ được thì cứ thử dỗ giấc ngủ bằng một Mantra nào đó. Thế
thôi.
Đúng hơn thử tìm dao động nào gây ra sự mất ngủ. Có thể bạn
có quá nhiều dục vọng hay bạn quá tham vọng. Chính tham vọng ngăn chận bạn tìm
lại giấc ngủ. Sự dao động của tham vọng không ngừng ngăn bạn đi vào giấc ngủ.
Sự dao động không ngừng nghỉ. Trong khi tâm thức còn mong muốn
được nhiều hơn nữa. Thế là quá trình tư tưởng không chịu ngưng. Vì thế bạn
không tìm gặp giấc ngủ. Như thế bạn có hai con đường: Một là con đường sử dụng
Mantra và cái còn lại là con đường Mật tông.
Con đường của Mantra nói với bạn: Đừng quan tâm đến những
nguyên nhân. Chỉ đơn giản lặp đi lặp lại Mantra và ngủ thiếp. Điều này quả thật
hời hợt. Đừng quan tâm đến những nguyên nhân. Chỉ nên bằng lòng lặp đi lặp lại
Mantra trong mười lăm phút buổi sáng và tối. Như thế bạn có thể ngủ yên. Bạn sẽ
cảm nhận sự khoẻ khoắn và có một tâm thức lành mạnh!
Cho dù cảm thấy khoẻ khoắn và tráng kiện. Nhưng điều gì sẽ xảy
ra? Nhiều người thật tráng kiện và có những giấc ngủ thật tốt. Nhưng không có
gì xảy ra cho họ. Sự phát triển tối ưu chắc chắn sẽ không đến.
Sức khoẻ hoàn toàn lành mạnh. Nhưng nó không phải là mục
đích. Giấc ngủ thật sự rất tốt. Nhưng điều này không thể là mục đích. Còn con
đường Mật tông chính thức mời bạn khám phá những nguyển nhân của sự dao động
trong bạn.
Một bộ trưởng Ấn độ thường đến thăm tôi. Ông luôn quan tâm đến
giấc ngủ của mình và nói với tôi: “Hãy cho tôi một kỹ thuật để tôi ngủ được”
Tôi đáp: “Một chính trị gia không thể ngủ. Điều này thì không thể. Một chính trị
gia không được xem như mất ngủ. Họ cần phải ngủ. Đúng như thế và tôi không cho
ông bất cứ kỹ thuật nào. Hãy đi đến gặp Maharishi Mahesh Yogi. Ông ta sẽ cho
ông một kỹ thuật mà không đòi hỏi nguyên nhân.” Sự việc xảy ra như thế đấy.
Ba tháng sau, ông đến: “Ông đã cho tôi một đề nghị và điều
này thật tốt! Bây giờ thì tuyệt vời, tôi có thể ngủ được” Tôi nói với ông:
“Ngày ông cảm nhận nhu cầu và cảm thấy chỉ giấc ngủ không thể đủ. Sự tỉnh thức
thì cần thiết hơn. Lúc ấy hãy đến gặp tôi.”
Ông có thể ngủ. Nhưng ông rút ra được điều gì? Ông ta vẫn là
con người củ. Buổi sáng ông vẫn bị quay trong vũ điệu Valse tham vọng. Có thể bạn
sẽ nghĩ rằng có cái gì đó tốt xảy ra. Nhưng nó chỉ xảy ra chỉ một lần. Nhưng
ông không rõ biết tại sao? Sự thật chúng bị Mantra dồn nén đến tận cùng của vô
thức. Thế là những cơ hội chuyển hóa không còn tác dụng.
Tôi không thể cung cấp cho bạn một giấc ngủ tốt. Tôi chỉ muốn
trao cho bạn sự tỉnh thức tuyệt vời. Một sự rõ biết to lớn chưa từng có. Một
nhà chính trị thì không ngừng tham muốn. Lúc nào cũng tranh đấu, thách thức, gạnh
tỵ. Cố vươn lên cao hơn cả trong các bậc thang . Nhưng cuối cùng, họ không đi đến
đâu cả.
Mulla Nasrudin làm việc suốt cuộc đời trong chính trị và đạt
đến đẳng cấp cao nhất. Như thế tôi hỏi anh: “Anh đạt đến gì thế?” Anh ta trả lời:
“Nói thật, tôi là người leo thang giỏi nhất thế giới. Đây là sự thành công: Tôi
chính là người leo giỏi nhất cho dù bất cứ chiếc thang nào.”
Nhưng nếu bạn đạt đến nấc thang cao nhất. Chuyện gì sẽ xảy
ra? Những vị tổng thống, Thủ tướng đã đạt đến. Vì họ là những người leo thang
giỏi nhất. Nhưng khi đang lúc leo thang, đó không phải là cuộc sống. Như thế
đâu là lợi ích trong khi leo thang ngày càng cao?
Tham vọng gây ra sự dao động. Tôi thích bạn hiểu về tham vọng
của bạn. Những tham vọng gây ra sự dao động. Tôi thích bạn rõ biết về những dục
vọng của chính mình. Đây là con đường Mật tông. Và khi nguyên nhân đã tan biến.
Tai họa cũng sẽ tan biến. Nếu nguyên nhân đã tan biến. Có nghĩa bạn được chuyển
hóa.
Tai họa chỉ là triệu chứng. Thế nên, đừng cố che dấu. Cứ để
nó hiện hữu. Vì nó rất hữu dụng. Nó sẽ thúc đẩy bạn không ngừng tiến về phía
trước. Nó không ngừng quật khi nói có cái gì đó không ổn. Nếu không ngủ được.
Đó là điều tốt. Vì điều này chứng tỏ rằng cái gì đó không ổn trong cách sống
mình.
Tôi không giúp bạn tìm lại giấc ngủ tốt hơn. Tôi nói với bạn:
Hãy cố hiểu. Đây chỉ là một triệu chứng. Triệu chứng này lại chính là người bạn
không phải là kẻ thù. Nó chỉ đơn giản chứng tỏ rằng:.”Những dòng chảy sâu thẳm
vùi kín trong vô thức đang di chuyển và ngăn bạn ngủ”
Hãy hiểu và sát nhập vào và vượt qua. Hãy chuyển hóa chúng.
Sau đó bạn sẽ tìm lại giấc ngủ sâu, không phải là triệu chứng mất đi mà vì căn
bệnh đã tan biến. Giấc ngủ này phát sinh một phẩm chất rõ biết hoàn toàn khác
biệt. Giấc ngủ bạn đi vào sự sâu sắc nhất nhưng bạn vẫn cần khẩn trương hơn nữa.
Không phải là sự thôi miên. Cũng không phải là say sưa.
Không phải là tác động của chất ma túy. Tất cả Mantra là những chất ma túy rất
tế nhị, nhưng dù thế nào nó vẫn là ma túy. Thế nên đừng bao giờ biến mình thành
kẻ nô lệ.
Thực hành Mantra và Bát Nhã Ba La Mật,
Những giáo huấn về Sutra - Những lời khuyên bảo.
Giáo huấn những trường phái và những bản văn,
Không thể dẫn đến sự thành tựu,
Về sự thật sẵn có.
Ba La Mật là thuật ngữ của Phật học. Có nghĩa: Lòng từ và sự
phục vụ người khác. Tất cả những nhà truyền giáo của Thiên chúa giáo thực hiện
trên thế giới là Ba La Mật. Họ Phục vụ - Giúp đỡ - Sống trong thiện cảm – Kêu gọi:
Hãy nhân từ. Nhưng Tilopa lại nói rằng: Điều này cũng không thể hỗ trợ một chút
nào.
Tôi quan sát và biết nhiều người là những nhà cải tổ xã hội
và phụng sự xã hội rất nổi tiếng. Họ rất tận tụy và hy sinh cho sự tiến hóa con
người. Nhưng không một sự chuyển hóa xảy ra cho họ. Sự chuyển hóa chỉ xảy ra
khi phục vụ con người và phục vụ xã hội. Nhưng tất cả sự phục vụ đã trở thành bận
rộn và họ rất là bận rộn.
Nếu đột nhiên có một phép lạ tối cao cho phép chuyển hóa xã
hội. Không còn người ăn xin, người nghèo để giúp đỡ, không còn bệnh nhân, nhà
thương, người điên. Nếu điều này đột ngột xảy ra. Bạn có thể tưởng tượng điều
gì sẽ đến với những nhà phụng sự vĩ đại của xã hội? Họ sẽ tự tử. Vì không còn
ai để phụng sự. Như thế họ sẽ làm gì? Họ sẽ bị lạc hướng.
Điều gì sẽ xảy ra cho những nhà truyền giáo Thiên chúa giáo.
Không còn ai để qui đạo, phục tùng, xin được hướng dẫn hay để chinh phục trên
con đường. Nếu mọi người đều trở thành Thiên chúa. Đâu sẽ là vận mệnh của những
nhà cách mạng này? Họ sẽ làm gì? Sứ mạng vĩ đại họ sẽ đi về đâu? Họ chỉ còn có
nước tự tử.
Nếu cuộc cách mạng thật sự được xảy ra. Đâu sẽ là vận mệnh
những nhà cách mạng? Họ sẽ làm gì? Đột nhiên không việc làm, bị sa thải. Thế là
họ bắt đầu cầu nguyện Thượng đế tái lập xã hội củ. Vì họ cần những người hủi để
phục vụ. Phải có những người ăn xin để giúp đỡ.
Dù bạn bị công việc hay người khác cuốn hút. Tâm thức bạn vẫn
cần sự bận rộn. Tâm thức bạn cần tự quên mình để bận tâm vào cái gì đó. Đây là
phương cách trốn khỏi sự thật sẵn có. Nên Tilopa nói rằng đây không phải là con
đường tốt.
Mật tông có cái gì đó thật sự rất đẹp để nói với bạn:
Trước khi nghĩ đến phục vụ người khác.
Hãy hoàn toàn tự kỷ.
Làm sao có thể phục vụ người khác.
Nếu trước tiên bạn chưa đạt đến bản thể nội tại?
Hãy hoàn toàn tự kỷ! Nếu ánh sáng bên trong đã nung nấu. Bạn
sẽ có khả năng giúp người. Nếu không, sự giúp đỡ bạn sẽ trở thành phiền phức.
Và cuộc đời thì trong một dạng thức hoàn toàn xấu. Vì có quá nhiều nhà cách mạng.
Có quá nhiều nhà cải cách xã hội. Cũng như có quá nhiều những người mệnh danh
là: Phụng sự viên xã hội.
Họ sẽ gây ra tai họa cho thế giới. Chính họ gây ra sự hỗn độn.
Điều này hoàn toàn tự nhiên. Không rõ biết sự thật về chính mình. Họ đã bắt tay
vào giúp người. Nếu ánh sáng đã chiếu rực trong bạn. Như vậy bạn có thể chia sẻ
với người khác. Nhưng nếu ánh sáng không chiếu rực rở từ bên trong. Làm sao bạn
có thể chia sẻ với người khác? Làm sao có thể chia sẻ những gì bạn không bao giờ
có?
Một người, gần như là một nhà cách mạng nổi tiếng như
Marcuse đến gặp đức Phật và hỏi:.”Hãy nói làm sao tôi có thể phục vụ tha nhân?
Tôi có rất nhiều từ tâm và muốn giúp mọi người được hạnh phúc.”
Đức Phật nhìn ông. Người ta nói ngài có vẻ hơi buồn bã. Đức
Phật buồn bã nhìn ông. Người này nói:.”Tại sao ngài lạ buồn thế?” Đức Phật
đáp:.”Quả khó khăn. Vì hình như anh không có hạnh phúc. Nhưng lại theo đuổi sứ
mạng mang hạnh phúc cho mọi người. Làm sao có thể chia sẻ cái gì đó anh không
có?”
Trước tiên, hãy là bạn. Khi đó thì không còn sứ mạng nào cả.
Một khi đã tràn ngập niềm nội hỉ. Bạn không thể ra khỏi con đường giúp người
khác. Bản thể bạn là sự hỗ trợ. Cho dù ở bất cứ nơi nào. Bạn không thấy nó là một
cái nghề. Chính do phong cách của mình mà tất cả tự vận hành...
Khi ngồi dưới chân một thân cây. Bạn giúp cây phát triển. Một
cách vô tình . Không một cố gắng nào trong bạn. Chỉ đơn giản ngồi kế bên thân
cây. Điều này đã tự trả lời. Bản thể sâu sắc của bạn chảy vào cây và cây hòa
tan vào bạn. Như thế có nghĩa bạn đã đánh thức một thân cây.
Một ngày nào đó thân cây trở thành một vị Phật. Thế là bạn
là một phần của điều này. Vì bạn đã tham gia vào quá trình thân cây thành Phật.
Khi thân cây trở thành một vị Phật. Toàn thể vũ trụ sẽ vinh danh. Bạn cũng được
vinh danh. Vì đã trao tặng một phần chính mình cho thân cây. Có nghĩa bạn đã
chia sẻ.
Đơn giản ngồi bên dòng sông và chia sẻ. Bạn chuyển động.
Chính sự chuyển động sẽ trở thành lòng từ. Thật sự không có gì để làm cả. Nếu cố tình “thực hiện” Cái gì đó sẽ không xảy ra.
Làm sao bạn có thể “làm tình”? Đây không phải là một hành động.
Nó chỉ là một trạng thái hiện hữu. Bạn là tình thương. Ánh sáng ngự trị và những
cánh cửa của bạn rộng mở. Nếu ai đó muốn đi vào ngôi đền bên trong bản thể bạn.
Họ sẽ được mời đến một cách chân tình. Nếu ai đó mong muốn thắp sáng ánh sáng của
chính mình với nguồn ánh sáng của bạn. Hoàn toàn họ được đón nhận.
Đừng cố tìm người để giúp đỡ. Khi cố thực hiện điều này. Chắc
chắn, bạn không phải là người tốt. Khi bắt đầu làm cái gì đó. Hay cố thực hiện
sự việc nào đó. Bạn đã phạm một lỗi lầm to lớn.
Thật đơn giản chỉ vì bạn can thiệp vào vấn đề của người
khác. Hãy để họ là chính họ. Thật rất nhân từ khi bạn không còn làm phiền đến họ.
Đừng cố thay đổi cuộc sống họ khi bạn chưa rõ biết những gì bạn đang làm.
Chỉ người đã tỉnh thức mới có thể giúp đỡ người khác. Vì
hoàn toàn trôi chảy và tự nhiên. Như đóa hoa đang phát triển và gió mang hương
ban phát khắp trái đất. Hiện tượng rất tế nhị và gián tiếp. Vì nó không cố tình
mang đến cho cuộc đời.
Một vị thầy chân chính không bao giờ trực tiếp can thiệp để
cố thay đổi một con người. Ông như một làn hương vị tế nhị bao phủ quanh bạn. Nếu
một người có tấm lòng rộng mở, sẽ có hương thơm thoang thoảng từ họ xâm nhập bạn.
Nếu bạn đóng kín. Ông sẽ đến trước cửa nhà bạn nhưng không gỏ
cửa. Vì hành động gỏ cửa vẫn có thể làm quấy động giấc ngủ bạn. Vì đây là giấc
ngủ của bạn. Nên bạn có quyền ngủ bao lâu tùy theo bạn muốn. Không ai có quyền
ép buộc bạn rời khỏi giấc ngủ.
Có thể tôi cho rằng mình tỉnh thức? Có thể tôi có tham vọng
muốn bạn tỉnh thức. Nhưng đó là chuyện của tôi. Không phải của bạn. Nếu bạn ngủ
thiếp hay đang rơi vào một giấc ngủ tuyệt vời. Thế thì tôi là ai mà tự cho mình
có quyền làm phiền bạn?
Tôi sẽ chờ đợi. Tôi sẽ tỏa một mùi hương. Nếu mùi hương này
chạm vào bạn. Tự nó sẽ đưa bạn ra khỏi giấc ngủ. Thế thôi. Đây không phải là trực
tiếp cố gắng. Nhưng thật sự là cái gì đó rất gián tiếp. Vì thế luôn nhớ rằng:
Chỉ những người tuyệt đối gián tiếp mới có thể giúp đỡ người khác. Như thế cũng
có nghĩa là: Sự giúp đỡ trực tiếp là của các nhà chính trị và sự giúp đỡ trong
gián tiếp là của những người minh triết.
Những chỉ thị trong kinh điển,
Những lời khuyên.
Những giáo huấn của các trường phái và những bản văn,
Không thể dẫn đến sự thành tựu sự thật sẵn có.
Vì sao? Vì nó đã hiện diện. Nó không cần lôi cuốn. Bạn cứ
mãi đi tìm cái gì đó sẵn có trong bạn; với tất cả sự rực rở và sự toàn thiện.
Thật sự không có gì để làm. Muốn làm là hoàn toàn đi ra ngoài. Bạn chỉ đơn giản
quay về nhà. Người chủ đã được tìm thấy. Vì vậy khi chủ nhà đi khỏi. Có nghĩa bạn
không còn ở bên trong.
Với dục vọng bạn sẽ đi xa hơn nữa. Bạn đi luôn ra bên ngoài.
Bạn thích có được một ngôi nhà to và một chiếc xe lớn hay cái này, cái nọ. Chắc
chắn bạn sẽ đi luôn ra bên ngoài và không có thời gian để trở về với mình.
Thiền định không gì khác hơn là quay trở về nhà, để nghỉ
ngơi một chút bên trong. Đây không phải là tiếng hát Mantra. Cũng không phải là
sự cầu nguyện mà chỉ là sự quay trở về để có một chút nghỉ ngơi.
Thiền định là không đi đâu cả. Chỉ đơn giản hiện diện nơi
mình ở. Những dục vọng đã dẫn bạn trong suốt chuyến hành trình thuộc thời và
không gian. Chúng không thể đưa bạn trở về nhà mà lúc nào cũng dẫn bạn đi xa
hơn.
Vì nếu tâm thức tràn ngập nhiều ham muốn,
Bạn cần phải theo đuổi một mục đích riêng biệt,
Vì nó sẽ làm che mờ Ánh Sáng.
Vì thế mà bạn thất bại. Khi khởi đầu đi từ bên ngoài. Bạn sẽ
thất bại. Khi đi tìm. Bạn sẽ thất bại.
Khi cố gắng đạt được. Bạn cũng thất bại. Không gì đòi hỏi bạn phải làm thế nào.
Vì đấng.”Tối Cao” đã cho bạn tất cả những gì có thể. Bạn không đến thế giới này
như một người ăn xin mà đến đây như một hoàng đế.
Hãy đơn giản nhìn vào bên trong.
Trong giây phút nào đó dừng lại không đi đâu cả.
Không dục vọng.
Không mơ tưởng tương lai.
Không nghĩ về quá khứ.
Đơn giản giữ ở giây phút hiện tại và ngay đây.
Đột nhiên chính nó.
Tất cả đã từng hiện diện và bạn bắt đầu cười.
Một người nào đó đến hỏi Lin Chi về những gì ông đã thực hiện;
sau khi đạt đến tỉnh thức. Điều đầu tiên ông đáp: “Tôi có thể làm gì đây? Tôi đã đáp và đã yêu
cầu một tách trà. Tôi đã cười! Điều gì đã khiến tôi làm như thế? Vì chúng ta đi
tìm cái gì đó đã từng hiện diện.”
Tất cả đức Phật đều cười. Tất cả đức Phật đã yêu cầu một
tách trà. Họ chẳng làm gì khác. Vì nó đã từng hiện diện. Bạn hớt hãi cũng vô
ích. Vì ở đây và bây giờ; bạn đã mệt mỏi và quay trở về nhà. Một tách trà, đây
là sự việc hoàn toàn chính xác.
Vì nếu tâm thức tràn ngập nhiều ham muốn,
Bạn cần phải theo đuổi một mục đích riêng biệt,
Vì nó sẽ làm che mờ Ánh Sáng.
Cuộc tìm kiếm tạo ra những đám khói mờ quanh ngọn lửa. Bạn
tiếp tục chạy và chạy. Bạn làm tung lên quá nhiều bụi bặm. Bạn tạo ra quá nhiều
khói. Chính vì quá cố gắng mà bạn làm tung lên những lớp bụi và khói. Như thế
không còn thấy ngọn lửa.
Hãy nghỉ ngơi một chút. Hãy để bụi bặm tự rơi xuống đất. Nếu
bạn không chạy nhanh, không vội vã. Tất nhiên sẽ không tạo ra những đám khói mờ.
Thế nên cứ từ từ, mọi sự việc tự ổn định và ánh sáng bên trong sẽ thể hiện.
Điều nền tảng nhất Mật tông nói với bạn là: Bạn đã hoàn thiện
rồi. Không một quan kiến nào khác nói về điều này. Thường thì họ nói: Bạn cần
có được nó, bạn cần phải thực hiện một hành trình. Cần tranh đấu và cần phải thực
hiện nhiều sự việc vì con đường thì lắm chông gai !.
Rất hiếm hoi sẽ có người đạt đến mục tiêu vì nó thì quá xa vời.
Cần phải thử suốt nhiều triệu kiếp và chúng ta có thể đi đến đó. Vì sự hoàn thiện
cần phải đạt đến. Riêng Mật tông nói: Chính vì lý do này bạn không đạt đến. Vì
sự hoàn thiện không cần được đạt đến. Chỉ cần đơn giản rõ biết nó đang hiện diện.
Mật tông cống hiến bạn sự tỉnh thức đột ngột. Ngay ở đây và
bây giờ. Không chờ đợi. Không trì hoản
Mật tông nói rằng:
Nếu bạn nghỉ ngơi thật sự. Điều này sẽ giúp bạn. Vì dao động
mà bạn tạo ra khói mù chung quanh. Bạn quá hấp tấp đến nổi không thể lắng nghe.
Nếu ai nói:
“Hãy nghỉ ngơi”
Bạn sẽ trả lời:
“Tôi không có thì giờ. Vì tôi cần đạt đến đích và nó thật
xa vời và rất khó khăn để thành tựu. Vì nếu nghỉ ngơi tôi sẽ thất bại.”
Mật tông nói rằng:
Bạn thất bại vì chỉ biết chạy;
Hay thất bại vì bạn quá vội vã.
Người giữ những lời khuyên Mật tông,
Dù vậy vẫn là hình thức thực hiện tâm phân biệt.
Hay phản bội tâm thức Samayas.
Hãy ngưng mọi hoạt động;
Và buông bỏ mọi dục
vọng.
Để những tư tưởng tự đến rồi đi,
Như những ngọn sóng trên biển cả.
Những ai không bị phiền nhiễu bởi phù du,
Hay nguyên lý vô phân biệt.
Ủng hộ những lời khuyên Mật tông.
Điều này cực kỳ đơn giản.
Nhưng bạn lại quá phức tạp,
Vì bên trong còn quá do dự.
Nói cách khác:
Điều này thì cực kỳ dễ dàng.
Hãy ngưng mọi hoạt động;
Và buông bỏ mọi dục vọng.
Hãy để những tư tưởng đến và đi,
Giống như những cơn sóng đại dương.
Vậy phải làm sao?
Nếu đến gần bờ biển.
Đơn giản,
Chỉ đơn ngồi trên bãi biển và quan sát.
Những cơn sóng hình thành và tan biến.
Thế là dòng chảy và thủy triều vẫn nối tiếp theo nhau.
Biển cả tượng trưng những tính khí đa dạng.
Thế thì bạn phải làm sao?
Tương tự với tâm thức.
Giống như biển cả;
Với những ngọn sóng đang hình thành và tan biến .
Đôi khi là sóng với thật nhiều dao động,
Đôi khi lại là nước triều lên.
Bạn cảm thấy sự yên lặng rất tế nhị,
Như thế trong thực tại:
Sự rõ biết trọn vẹn giống như biển cả.
Tâm thức không chỉ là của riêng bạn. Nó là thành phần thuộc
tâm thức tập thể. Bạn tiến hóa trong biển cả. Bạn là những con cá trong sự rõ
biết từ bên trong và bên ngoài. Mặt này mặt khác. Bên trên bên dưới được trải rộng
như biển cả với những ngọn sóng.
Bạn là ai mà có thể quấy nhiểu đại dương? Bạn là ai mà có thể
làm đại dương và sóng yên lặng? Làm sao bạn có thể thực hiện điều này? Như thế
mỗi khi có người đầu tư và quá nóng nảy muốn làm dịu tâm thức. Có nghĩa họ tự tạo
cho mình rất nhiều khó khăn.
Quả thật không thể! Khi cố thực hiện cái gì không thể sẽ rơi
vào bất thỏa nguyện. Vì thế bạn nghĩ đến một ngàn lẽ một lý do để điều này đừng
thể hiện. Trong khi thật đơn giản. Nó đã không thể thể hiện.
Mật tông nói:
“Hãy quan sát nó thật rõ ràng!”
Đây không phải là vấn đề của bạn khi những tư tưởng đến để rồi
đi. Chúng tự xuất hiện. Nên cũng tự ra đi như thế . Tại sao bạn lại nhúng tay
vào? Bạn là ai mà có thể làm dịu chúng? Chúng không thuộc về bạn mà thuộc về biển
cả bao la. Bạn không hiện diện trong khi chúng hiện hữu. Bạn không tồn tại
trong khi chúng vẫn còn ở lại.
Bây giờ khoa học tán thành với nhận định tất cả tư tưởng chỉ
là những làn sóng. Vì thế có thể phát thanh những tư tưởng. Chúng vượt qua những
bức tường, những ngọn đồi, thân thể . Không gì có thể ngăn chận. Việc gì đó vừa
phát xuất ở Nữu Ước và bạn nghe được ở đây tức thời.
Ngày nay những nhà khoa học phỏng đoán: Chúng ta sẽ có thể bắt
được những tư tưởng bắt nguồn từ quá khứ. Vì những sóng tư tưởng không bao giờ
tan biến. Có thể một ngày nào đó bạn nghe Tilopa nói với Naropa:
“Đối với anh. Với sự tin tưởng của anh.
Những gì không thể phát biểu.
Tôi sẽ nói ra.”
Điều này rất có thể vì những sóng tư tưởng không bao giờ tàn
lụi. Thế nên tư tưởng của Tilopa cần có thể vẫn ở đâu đó rất gần những vì sao.
Nếu bạn có thể bắt được. Khoa học có thể sẽ làm được vào một ngày nào đó. Vì
khi một tư tưởng phát xuất ở Nữu Ước sẽ cần một thời gian nào đó để đến Poona.
Thực sự nó chỉ cần vài giây để đến Poona. Những điều này chỉ
đại diện cho thời gian. Nó du lịch, nó vẫn tiếp tục du lịch. Nó rời khỏi mặt đất
và tiếp tục chuyến du hành. Trong vài triệu năm nó sẽ đi đến một ngôi sao. Nếu
bắt được bạn có thể nghe lại lần nữa. Những tư tưởng là đại dương quanh bạn.
Chúng thường hiện hữu mà không cần đến bạn. Vì thế hãy thể hiện chính xác chính
xác là một nhân chứng.
Vì vậy Mật tông nói:
Hãy chấp nhận chúng!
Dòng chảy tự phát sinh. Thật tuyệt vời. Dòng thủy triều dâng
lên thật tuyệt diệu. Những cơn sóng to và mạnh muốn đạt đến trời xanh. Một dạng
năng lượng rất đáng kể. Hãy quan sát điều này! Thế rồi biển cả quay trở về sự
lành mạnh. Tất cả được lắng dịu và mặt trăng phản chiếu. Tuyệt đẹp. Hãy quan
sát điều này!
Nếu có thể quan sát. Bạn trở hoàn toàn trở về sự yên lặng.
Những tư tưởng có thể vừa đến bên bãi biển, rực rở trên những tảng đá. Và bạn vẫn
giữ yên lặng và sự lành mạnh. Vì chúng không hề làm gì ảnh hưởng đến bạn.
Như thế, vấn đề thật sự không phải do tư tưởng. Nhưng là sự ảnh
hưởng của chúng và chúng ta không nhìn nhận sự thật sự. Thế nên, đừng chống lại
tư tưởng. Cứ đơn giản là một nhân chứng. Chắc chắn bạn sẽ không bị ảnh hưởng. Sự
yên lặng bạn ngày càng phong phú hơn. Hãy nhớ về điều này. Mật tông lúc nào
cũng thuận lợi cho những trải nghiệm phong phú nhất.
Có thể bạn tạo ra sự yên lặng đầy chết chóc. Yên lặng bạn được
tìm thấy như trong những nghĩa trang. Bạn có thể ép tâm thức tê liệt hệ thống
thần kinh một cách trọn vẹn và không còn tư tưởng nữa. Nhưng bạn cần một hệ thống
thần kinh rất nhạy cảm để đón nhận. Nếu không, biển cả vẫn hiện diện nhưng bạn
không còn thọ nhận nữa. Vì đã đánh mất sự nhạy bén đầy rõ biết của mình.
Đây là những gì đã xảy ra cho những hành giả du già. Những
người được mệnh danh là: Hành giả du già. Họ làm trì trề hệ thống thần kinh. Họ
ăn ít để có giảm năng lượng cần thiết dành cho bộ óc. Trong suốt thời gian nhịn
ăn, năng lượng không thể đi đến não bộ. Vì thân thể dành phần ưu tiên hơn.
Họ sống theo phương cách; để cho tất cả hệ thống thần kinh bị
tê liệt. Bằng một cách từ từ, đơn điệu, uể oải nhàm chán trong một tư thế nào
đó. Cùng với sự đơn điệu của sự lặp lại Mantra. Nếu bạn lặp đi lặp lại một
Mantra liên tục suốt nhiều năm. Bộ óc bạn bắt đầu thụ động. Vì không một cảm
giác nào mới xảy ra. Có nghĩa, đã mất đi tính sống động.
Sự thật, những người này không bao giờ yên lặng. Họ chỉ trở
thành kẻ ngu xuẩn. Họ có cái nhìn há hốc. Người ta thường thấy trên gương mặt
nhiều hành giả. Vì bạn chưa đánh mất sự nhạy bén và thông minh. Chắc chắn bạn sẽ
thấy ở đây có cái gì đó uể oải, chết chóc và họ như những bức tượng hay xác chết.
Những hành giả du già không thể đạt đến yên lặng. Họ đã đánh
mất khối óc. Họ đã đánh mất đi tính thọ nhận. Vì thế họ hoàn toàn uể oải như
cái chết chậm. Không gì xảy ra nơi họ. Vì để cái gì đó được xảy ra. Cần có hệ
thống thần kinh rất tế nhị. Thật sự tế nhị, thật sự thọ nhận, nhạy cảm và hoàn
tàn nhạy bén.
Điều này giống như một tiêu chuẩn: Nếu bạn thấy trên khuôn mặt
một hành giả sáng rực, thông minh, nhạy bén, mẫn cảm như có cái gì đó đang phát
triển bên trong. Bản thể này hoàn toàn hoàn thiện. Có nghĩa duy chỉ sự yên lặng
đang được xảy ra. Nếu không, bất cứ ai cũng có thể yên lặng. Những người u mê
cũng vậy. Người ngu xuẩn thì hoàn toàn yên lặng. Vì họ không thể tư duy. Nhưng
sự yên lặng này là cái gì?
Một kẻ ngu xuẩn không phải là một hành giả du già. Một người
ngu xuẩn được sinh ra với một hệ thống thần kinh không vận hành. Bạn có thể đạt
như vậy cho mình khi nhịn ăn hay với những tư thế du già.
Bạn có thể đứng bằng đầu suốt nhiều giờ. Shirshasan thì có
thể. Nhưng nếu đứng bằng đầu suốt nhiều giờ. Điều này sẽ hủy diệt hệ thống thần
kinh. Vì bộ óc chỉ có thể duy trì sự sống nếu một lượng rất nhỏ năng lượng và
máu cấp dưỡng đều đặn.
Những dây thần kinh thì rất tế nhị, rất vi tế và dễ vở. Bạn
không thể nhận ra nó. Vì không thể nhìn thấy bằng mắt trần. Một sợi tóc đối với
bạn rất mịn màng,. Nhưng không gì cả; nếu bạn chặp mười ngàn sợi dây thần kinh
lại với nhau. Có thể nó tương đương một sợi tóc. Vậy, chỉ cần máu lưu thông
nhanh một chút là có thể chúng bị hủy diệt như trong cơn lụt lội.
Con người đã phát triển bộ óc nhờ vào tư thế thẳng đứng. Đây
là lý do máu không thể tràn lên đầu nhờ vào sức hút của trái đất. Sức hút không
ngừng kéo máu xuống phía dưới và duy chỉ một phần nhỏ máu đi đến đỉnh đầu. Vì
lý do này hệ thống tế nhị không thể hiện hữu. Loài thú không sẵn hệ thống này
vì chúng di chuyển bằng bốn chân và bộ óc vẫn
ngang thân.
Nếu đứng bằng đầu khi thực hiện Shirshasan. Điều này có thể
tốt trong vòng một phút hay một vài giây cũng đủ. Vì máu sẽ tắm bộ óc, tưới
toàn bộ đầu. Sau giây phút này, bạn nên trở lại tư thế bình thường. Có nghĩa nó
chỉ cần làm sạch bộ não cho tươi mới. Nếu bạn thực hành Shirshasan suốt nhiều
phút hay trong nhiều giờ. Nó sẽ phá hủy toàn thể bộ óc của bạn.
Dòng chảy rất mãnh liệt nên bộ óc không thể chịu nổi. Có thể
nói: Những hành giả du già đã khám phá ra rất nhiều phương cách đa dạng để phá
hủy bộ óc. Một khi bộ óc bị tê liệt. Bạn nhìn thấy biển cả nhưng biển cả chỉ hiện
diện như tư tưởng. Có nghĩ radio của bạn
bị phá hủy.
Đừng nghĩ rằng: Những tín hiệu không thể vượt qua gian phòng
này. Chúng có thể vượt qua. Nhưng hệ thống tiếp nhận không còn vận hành. Cứ mở
radio xem lại và sửa chửa. Tức thì hệ thống tiếp nhận sẽ bắt được những tín hiệu.
Bộ óc như một trung tâm tiếp nhận. Nếu bạn phá hủy, bạn sẽ
rơi vào yên lặng nhưng không phải sự yên lặng của Mật tông. Đó là sự yên lăng của
gổ đá. Một sự yêu lặng chết chóc. Tôi không nói về sự yên lặng này. Vì nó là sự
yên lặng của cái chết của tư tưởng. Nó chỉ tốt và dành riêng cho nghĩa địa. Với
nó bạn không thể đi đâu cả mà chỉ làm uổng phí cuộc sống của chính mình.
Như vậy có nghĩa bạn đã phá hủy khí cụ rất tế nhị có thể làm
bạn thông minh. Một khí cụ rất nhạy cảm cho phép bạn thưởng thức sự vinh danh tổng
thể hiện hữu. Bạn cần nhiều mẫn cảm và nên thi vị hơn. Bạn cần sự sống, cần sự
thẩm mỹ hơn tất cả Như thế phải làm sao?
Đi vào sự yên lặng của Mật tông. Hãy quan sát những ngọn
sóng. Càng quan sát càng có thể nhìn ra cái đẹp của chúng. Bạn càng quan sát,
những tiểu dị tế nhị của tư tưởng đang thể hiện cho bạn. Như thế thật tuyệt vời.
Nhưng bạn vẫn là nhân chứng. Vì bạn đang ở bãi biển. Vậy thì cứ đơn giản ngồi
hay nằm dài trên bãi biển dưới ánh mặt trời và mặc biển cả thực hiện công việc
của nó.
Bạn không cần nhúng tay làm gì cả. Nếu không nhúng tay. Từ từ,
từng bước nhỏ. Biển cả không còn làm bạn dao động. Nó vẫn tiếp tục gào thét.
Nhưng không thể xâm nhập vào bạn.
Nó thì tuyệt vời với chính nó. Nhưng hoàn toàn tách rời khỏi
bạn. Vì bạn đã hiện hữu bằng một khoảng cách không thể xâm nhập. Khoảng cách
này là thiền định chân chính. Đó chính là sự yên lặng toàn diện.
Cuộc sống tiếp tục vẫn không ngừng nghĩ. Nhưng bạn không còn
bị ảnh hưởng. Bạn vẫn ở trong cuộc sống. Vẫn giữ mình yên trong cuộc sống.
Nhưng bạn không còn trong cuộc sống tuy đang trong cuộc sống. Thế giới cuộc sống
không còn ở trong bạn. Bạn vượt qua không còn bị ảnh hưởng. Không còn sợ hãi bất
cứ điều gì. Bạn vẫn giữ mình trinh trắng.
Dù có làm gì đi nữa. Cho dù bất cứ việc gì xảy ra đi nữa. Vẫn
không khác biệt. Trinh tiết của bạn vẫn không hề hấn. Sự hồn nhiên của bạn vẫn
tuyệt đối. Có nghĩa sự tinh khiết của bạn không hề bị phá hủy.
Tilopa nói rằng:
Người giữ những lời khuyên Mật tông
Nhưng vẫn thực hiện tâm phân biệt,
và phản bội tâm thức Samaya.
Nếu thử theo đuổi con đường Mật tông với những lời khuyên Mật
tông. Bạn cần tự nhắc nhở mình đừng phân biệt. Nếu rơi vào phân biệt. Có thể bạn
chỉ là một nhà triết học về Mật tông. Không thể làm một môn đồ Mật tông. Đừng
phân biệt. Đừng bao giờ nói:.”Điều này tốt và điều kia xấu.”Hãy buông bỏ tất cả
mọi phân biệt và đón nhận tất cả sự việc như nó là...
Hãy ngưng mọi hoạt động;
Và buông bỏ mọi ham muốn.
Nghỉ ngơi với chính mình;
Và hãy quay trở về nhà.
Cứ để tư tưởng tự đến và đi,
Như những ngọn sóng của biển cả.
Chưa từng phiền những giây phút phù du,
Hay nguyên lý Vô phân biệt;
Hãy ủng hộ những nguyên lý Mật tông.
Những ai hình như chưa từng nhầm lẫn;
Rơi vào nguyên lý vô-phân biệt.
Những ai chưa từng phân biệt.
Người này đã đi đúng hướng.
Và... Những ai chưa từng phiền những giây phút phù du.
Điều này là một trong những sự việc đẹp nhất của Mật tông. Mật
tông nói nên sống vô gia cư đừng trú ngụ vào đâu. Đừng tự đồng hóa và đừng bám
vào bất cứ điều gì. Nên sống vô gia cư. Như thế bạn sẽ đạt đến ngôi nhà thật sự
của bạn.
Nếu bắt đầu chổ nào đó.
Tất nhiên bạn sẽ thiếu ngôi nhà ấm áp.
Đừng bám vào ai.
Đừng bám vào bất cứ điều gì;
Hay vào bất cứ mối quan hệ nào.
An vui và thưởng thức.
Nhưng đừng bám chấp.
Niềm vui không là vấn đề. Nhưng nếu bắt đầu bám chấp hay khi
tâm thức bám chấp len vào. Bạn không còn trôi theo dòng. Vì sự bế tắt đã hình
thành. Đừng cư trú đâu cả. Vì bạn sẽ cư trú nơi chính bạn.
Đừng bám chấp vào bất cứ thứ gì. Như thế bạn có thể nghỉ
ngơi với chính mình. Trong hai nguyên lý nền tảng: Đừng phản bội nguyên lý phù
du, Và đừng lầm lẫn nguyên lý vô phân biệt.
Những ai từ khước dục vọng không mệt mõi,
và không bám vào bất cứ điều gì;
Trực nhận ý nghĩa chân thật của kinh điển.
Không phải qua kinh điển bạn đi đến đích sự thật. Dù vậy, nếu
chạm đến sự thật. Bạn sẽ thấu hiểu kinh điển. Kinh điển không gì khác hơn là sự
kiểm chứng. Từ chúng, bạn không thể hiểu được chân lý. Nhưng khi bạn hiểu được
chân lý, chúng mang đến những chứng cứ.
Tất cả kinh điển trên thế giới nói:
“Vâng, anh đã đi đến.”
Đó là chân lý. Vì kinh điển do những người tỉnh thức viết.
Dù bằng bất cứ ngôn ngữ nào với những biểu tượng hay ẩn dụ nào. Khi đến giây
phút tỉnh thức, bạn sẽ xâm nhập vào tất cả mọi ẩn dụ hay biểu tượng và tất cả mọi
ngôn ngữ.
Nhiều người hỏi: “Thầy làm gì ở đây? Đôi khi thầy nói về Mật
tông và Tilopa. Đôi khi thầy nói về Yoga và Patanjali hay nói về Lão tử và
Trang Tử. Về những nhà Đạo giáo và Đạo hoặc nói về Héraclite và chúa Giê su. Thầy
làm gì ở đây?”
“Tất cả đều đồng tính. Tôi không nói gì khác hơn. Héraclite,
Tilopa, đức Phật hay Chúa. Điều này không có gì khác biệt với tôi. Tôi nói như
thế. Họ chỉ là những lý do. Vì một khi đã tỉnh thức. Bạn chứa tất cả những kinh
điển thế giới. Như thế, không có kinh điển
Ấn độ, Kinh điển Do thái hay Thiên chúa giáo. Đột nhiên bạn trở thành tuyệt đỉnh
của tất cả mọi Kinh điển.”
Tôi có thể là tín đồ của Thiên chúa, Do thái, Hồi giáo.
Nhưng tôi không là gì cả của những người này. Và chân lý một khi đã được nhận
ra thì vượt ngoài kinh điển. Tất cả kinh điển đều chỉ hướng đi. Nhưng chúng chỉ
là những ngón tay chỉ mặt trăng. Có thể có hàng triệu ngón tay. Nhưng tất cả
luôn chỉ về mặt trăng duy nhất. Vì thế một khi biết được, bạn sẽ biết tất cả.
Nếu bám vào kinh điển bạn sẽ trở thành bè phái. Bạn trở
thành Thiên chúa vì bám vào kinh thánh. Bạn trở thành Hồi giáo khi bám vào kinh
Coran. Bạn sẽ là Ấn giáo nếu bám vào Gîta. Nhưng bạn không bao giờ là một gười
mộ đạo.
Tôn giáo chỉ xảy ra khi chân lý phát sinh từ chính bạn. Vậy
đừng bám vào gì cả. Như thế tất cả kinh điển sẽ bám vào bạn. Đừng theo ai cả.
Thế là tất cả kinh điển sẽ theo bạn. Chúng trở thành bóng hình của bạn. Tất cả
kinh điển đều giống nhau. Vì chúng nói như nhau. Những ẩn dụ đương nhiên khác
biệt, ngôn ngữ khác biệt. Nhưng trải nghiệm chỉ một.
Đức Phật nói:
“Thưởng thức hương vị biển cả dù ở bất cứ nơi nào,
Bạn chỉ thấy luôn có một vị mặn.”
Dù thưởng thức kinh Coran, Thánh kinh, Torah hay Talmud.
Hương vị cũng như nhau. Nhưng kinh điển không thể hướng dẫn bạn. Thật ra, nếu
không có bạn chúng sẽ. Chỉ khi nào bạn đạt đến chân lý, cuộc sống sẽ đột ngột
kích hoạt tất cả mọi kinh điển. Qua sự trung gian của bạn, chúng sẽ hồi sinh.
Đây là những gì tôi thực hiện. Có nghĩa tôi làm sống lại
Tilopa. Cho dù ông đã chết cách đây vài trăm năm. Không một ai còn nói đến ông.
Không ai cho ông một cuộc tái sinh. Nhưng bạn vẫn có thể gặp ông nếu có khả
năng. Vì ông vẫn ở rất gần đây. Nếu biết thọ nhận, bạn có thể cảm nhận những bước
chân ông. Ông đã được bạn mô phỏng lại một cách cụ thể.
Thế nên qua tôi. Tất cả kinh điển được sống lại. Qua tôi, có
thể chúng trở lại lần nữa trong thế giới này. Tôi có thể trở thành chiếc neo.
Đây là những gì tôi đang làm và đây cũng là những gì tôi thích bạn thực hiện bằng
chính cuộc sống bạn vào một ngày nào đó.
Khi đã tỉnh thức, khi bạn đi vào sự rõ biết. Hãy nhắc nhở lại
tất cả những gì tuyệt vời của quá khứ. Hãy cho nó một sự tái sinh. Hãy cho nó một
cuộc sống mới. Hãy cho tất cả những ai đã tỉnh thức. Có thể một lần nữa quay trở
lại trái đất để phổ biến và giúp đỡ những người khác.