Chương 6. Đại giáo huấn

Chương 6. Đại giáo huấn

Price:

Read more

Chương 6. Đại giáo huấn


Tiếng hát Mahamudra vẫn tiếp tục:
Trong Mahamudra,
Tội lỗi mỗi người được thể hiện.
Và Mahamudra sẽ giải thoát tất cả chúng sinh;
Thoát khỏi những nhà tù của thế giới này.
Đây là tia lửa tối thượng của Pháp,
Những người không tin.
Đó chỉ là những kẻ vô ý,
Họ chỉ thỏa mãn trong sự nghèo túng và sầu não.
Nếu muốn đạt đến giải thoát,
Mỗi người cần kết hợp với Guru riêng biệt.
Khi tâm thức bạn đón nhận ân sũng của ngài,
Sự giải thoát lúc nào cũng trong tầm tay.
Than ôi,
Tất cả những sự việc trên cuộc đời này.
Hoàn toàn vô nghĩa,
Vì chúng chỉ là những hạt sầu não.
Những giáo huấn tuy nhỏ chỉ dẫn đến hoạt động.
Vì thế mọi người cần phải theo Đại giáo huấn.
Mật tông không tin vào sự phát triển tiệm tiến của tâm thức, mà tin vào sự tỉnh thức đột ngột. Trong khi Yoga tin hoàn toàn vào sự phát triển tiệm tiến. Từ từ từng bước một. Bạn sẽ tiến dần đến giai đoạn cuối cùng.
Yoga giống như toán học. Bạn phải bù đắp tội lỗi đã phạm bằng những hành động thật đạo đức. Vì phải thanh toán những món nợ vừa vay. Nếu không  thanh toán nợ trong cuộc đời này. Bạn không thể tỉnh thức.
Khái niệm toán học, khoa học khiến cho tâm thức bạn nói:.”Đương nhiên, cần phải thể hiện như thế. Anh đã phạm lỗi lầm và ai sẽ là người chuộc tội? Chỉ nhờ vào sự đau khổ này anh có thể được giải thoát. Những hành động không tử tế. Anh phải trả giá và thay thế chúng bằng những hành động tử tế. Có nghĩa cần phải hành động đúng.
Khi cán cân được quân bình. Sự giải thoát mới có thể. Nói cách khác, anh phải trở lại cuộc đời để tái sinh, trưởng thành và tiến hóa” Đây là tất cả nền tảng của thuyết của luân hồi và tái sinh.
Mật tông nói ngược lại. Tiếp cận thật sự rất thi vị và không như toán học. Mật tông tin vào tình thương và không tin vào toán học. Nó tin vào sự tỉnh thức ngay trong giây phút bất chợt.
Người ta nói rằng:.”Những giáo huấn nhỏ dạy chúng ta hành động thế nào và đại giáo huấn không dạy chúng ta hành động hay hiện hữu thế nào và làm sao để hiện hữu”
Vì hành động thì vô số. Nếu phải trả nợ tất cả những hành động của mình. Hình như không thể. Trừ khi bạn được giải thoát. Bạn đã sống hàng triệu kiếp và mỗi kiếp đã phạm hàng triệu hành động.
Nếu phải trả nợ cho từng hành động. Bạn mãi đau khổ và đền bù cho từng hành động xấu bằng từng hành động tốt. Như thế cần mất đi hàng triệu triệu kiếp nữa. Trong lúc này, giả sử với những quan hệ phức tạp trong cuộc sống. Bạn vẫn tiếp tục tái phạm thêm những hành động mới.
Vì vậy chuỗi hành động này có thể đi đến kết thúc hay không? Hình như không thể và sự giải thoát gần như là không thể. Nó chỉ có thể xảy đến một cách đột ngột. Con đường đã như thế. Nếu mỗi người phải trưởng thành từng bước một. Vậy sự tiến hóa hình như chỉ là một giấc mơ không hiện thực. Nếu chỉ hiểu bằng khái niệm của Yoga. Bạn sẽ rơi cực kỳ thất vọng. Mật tông là niềm hy vọng bao la. Vì nó giống như ốc đảo trong thế giới sa mạc.
Mật tông nói rằng:
Đây không phải là vấn đề.
Những hành động không là vấn đề.
Bạn đã phạm vì còn vô minh;
Và chúng xuất hiện từ sự vô minh.
Mật tông nói:
Thật ra bạn không có một chút trách nhiệm nào.
Nếu ai đó có trách nhiệm.
Đó chính là cái “Tất Cả”;
Và bạn cũng có thể gọi nó là Thượng đế.
Thượng đế có thể có trách nhiệm không phải là bạn.
Mật tông cũng nói:
Ngài rất tự kỷ khi lấy trách nhiệm này.
Trong khi sự kiện nói: “Tôi sẽ bù đắp. Tôi sẽ hành động đúng. Tôi cần giải thoát chính mình một cách từ từ và từng bước.” Đây là hình thức hoàn toàn tự kỷ và là thái độ tập trung vào bản ngã.
Tại sao lại nghĩ bạn phải gánh trách nhiệm? Ngay cả nếu trách nhiệm cần phải thấy. Nó chỉ hiện hữu với chính “Đấng tối Cao” và bạn không bị bắt buộc phải sinh ra.
Người ta đã cho bạn cuộc sống. Có nghĩa bạn được sáng tạo. Chỉ “Người Sáng Tạo” mới có thể gánh trách nhiệm. Không nhất thiết đó là bạn. Bạn đã phạm tất cả tất cả những hành động trong vô minh. Bạn không thể rõ biết về những gì đã làm. Bạn hoàn toàn say sưa trong vô minh và còn mãi mò mẫm trong bóng tối. Trong bóng đêm bạn sẽ xung đột với mọi người. Trong tăm tối bạn sẽ chạm vào vật gì hay với bất cứ việc gì xảy ra.
Mật tông nói:
Chỉ có ánh sáng mới cần thiết.
Đó là sự rõ biết.
Điều này có nghĩa:
Không phải trả lời cho hàng triệu hành động.
Chỉ một điều duy nhất cũng đủ.
Đó là:
Đừng bám giữ vô minh hãy trở nên rõ biết.
Trong giây phút rõ biết. Tất cả những gì thuộc về thế giới bóng tối hoàn toàn biến mất. Điều này có dáng dấp như giấc mộng. Một cơn ác mộng . Nó không bao giờ xuất hiện như hiện thực. Vì chưa bao giờ là hiện thực.
Khi không rõ biết, những giấc mộng hiện hữu nhưng không hề hiện thực. Có thể mộng thấy mình yêu đương. Nhưng bạn không có sự yêu thương. Vì bạn hề không hiện hữu để yêu đương. Bạn mãi mãi không hiện hữu và không có trung tâm.
Làm sao bạn có thể yêu đương? Bạn chỉ tin rằng mình yêu đương. Nhưng cuộc sống ái ân và những hành động dính liền với bạn đã trở thành giấc mộng. Khi tỉnh mộng. Đơn giản bạn sẽ nói: “Làm sao tôi có thể yêu? Thật sự không thể . Tôi chưa từng hiện diện trong giấc mộng. Có nghĩa tôi chưa từng hiện hữu.” Bạn không rõ biết “Tôi là” có nghĩa gì? Điều này không nói lên được gì. Bạn quá mê ngủ. Thật sự ngủ quá mê nên không có mặt.
Phải chăng một người ngủ thật sâu tại nhà; hoặc trong cơn hấp hối là thật sự ở nhà? Chúng ta không thể nhận ra điều này. Họ có hiện diện hay không. Thật sự cũng không gì khác biệt. Vì họ đang trong cơn hấp hối. Người này đang hôn mê. Đang trong trạng thái vô ý thức. Làm sao bạn có thể bắt họ chịu trách nhiệm khi những tên trộm vào dọn sạch nhà? Họ chỉ bị gán ghép trách nhiệm. Làm sao có thể tra vấn và phán xét: “Khi những tên trộm xâm nhập . Ông đã làm gì?” Làm sao có thể trút trách nhiệm cho một người trong hôn mê và vô ý thức?
Mật tông nói rằng:
“Bạn đã hôn mê suốt nhiều kiếp.
Nên không có trách nhiệm.”
Đây là sự giải thoát đầu tiên mà Mật tông dành cho bạn. Trên căn bản này, nhiều sự việc lập tức trở thành khả dĩ. Như thế không cần phải chờ đợi hàng triệu kiếp. Ngay giây phút này cánh cửa đã có thể được mở rộng. Ở đây không phải là quá trình tiệm tiến mà là một sự tỉnh thức đột ngột. Nó phải hiện hữu một cách hiển nhiên như thế.
Khi bạn chìm vào giấc ngủ sâu hay thiêm thiếp và có người cố đánh thức bạn. Đó phải chăng là quá trình tiệm tiến hay đột xuất? Ngay trong giấc ngủ bình thường. Phải chăng là quá trình tiệm tiến? Phải chăng: Trước tiên có một chút tỉnh thức. Sau đó thêm một chút nữa. Rồi thêm mười phần trăm, hai chục phần trăm, ba chục phần trăm, năm chục phần trăm. Điều này được xảy ra như thế chăng?
Không. Bạn chỉ tỉnh thức hay ngủ thiếp. Không có những giai đoạn trung gian. Nếu nghe tiếng của người gọi tên. Bạn tỉnh dậy, nhưng không hề trong trạng thái mười phần trăm thức. Đôi mắt có thể nhắm. Nhưng nếu rõ biết có ai gọi. Bạn tức thời tỉnh dậy. Đây không phải là quá trình tiệm tiến mà là một bước nhảy đột ngột. Như 100o nước sẽ sôi và chuyển hóa trở thành hơi nước. Đó có phải đó là sự chuyển hóa tiệm tiến?
Trước tiên nước sẽ chuyển hóa từ mười phần trăm, hai chục phần trăm, ba chục phần trăm hơi nước? Không. Nó một là nước hay là hơi nước. Không có trung gian. Hoặc khi một người đi đến cái chết. Điều này sẽ xảy ra từ từ trong quá trình tiệm tiến? Bạn nói rằng họ nửa sống hay nửa chết? Điều này có nghĩa gì? Làm sao một người có thể nửa sống nửa chết? Họ chỉ  chết hay chưa chết. Nửa sống nửa chết đồng nghĩa với chưa chết.
Khi thương một người, bạn thương họ mười phần trăm, hai chục phần trăm, ba chục phần trăm...? Bạn chỉ có thể thương hay không thương. Hay là có thể chặt tình yêu ra từng mảnh? Điều này quả thật không thể.
Tình thương, cuộc sống, cái chết. Tất cả đều xảy ra đột ngột. Khi đứa trẻ sinh ra. Nó có được sinh ra hay không. Tương tự như thế với tỉnh thức. Đây là sự khai sinh tối ưu, một cái chết tối ưu, một cuộc sống tối ưu. Một tình thương tối ưu. Tất cả sự việc đạt đến đỉnh tối ưu trong tỉnh thức. Nó hoàn toàn đột ngột.
Mật tông nói:
Không nên tập trung sự chú ý vào những hành động.
Nên tập trung sự chú ý vào con người thực hiện hành động.
Yoga chỉ tập trung vào những hành động. Mật tông chỉ tập trung vào con người. Vào sự rõ biết của bạn.
Mật tông nói:
Nếu vô minh,
Tất nhiên phải phạm vào những tội lỗi.
Ngay cả việc cố đạo đức.
Đức hạnh bạn đang có. Có thể nói đó là tội lỗi. Vì làm sao một người vô minh hay đang ngủ thật sâu lại có thể đạo đức? Làm sao đức hạnh có thể phát sinh từ vô minh hay từ vô ý thức? Quả thật không thể! Đức hạnh bạn đang có chỉ là chiếc mặt nạ sau gương mặt thật. Một gương mặt thật mang đầy đủ dấu ấn của tội lỗi.
Có thể bạn nói đến tình yêu nhưng bạn không thể yêu. Bạn chỉ sân hận. Có thể nói về lòng từ. Nhưng thứ lòng từ này chỉ để che đậy những cảm xúc sân hận, ham muốn, ganh tỵ... Tình yêu của bạn bị đầu độc. Từ sâu thẳm bên trong tình yêu của bạn. Con sâu hận thù đang ẩn náu và không ngừng ngậm nhấm. Vì thế tình yêu như một vết thương làm bạn đau đớn. Nó không thể như một đóa hoa đang tỏa ngát hương thơm . Hoàn toàn không thể.
Những ai đang chờ đợi tình thương từ bạn là những người vô ý thức. Vì họ đang yêu cầu những điều không thể. Những ai chờ đợi đạo đức nơi bạn đều là những kẻ vô ý thức. Vì họ yêu cầu điều không thể có. Và đạo đức tính của bạn phải trở thành dạng thức vô đạo đức.
Nói chung, hãy quan sát những người đạo đức. Nhhững người được gọi là các vị thánh. Hãy nhìn và quan sát. Bạn sẽ thấy những khuôn mặt đạo đức giả, những sự lừa gạt. Họ nói điều này và thực hiện điều khác. Mỗi khi họ thực hiện điều gì đó. Họ hoàn toàn hài lòng. Vì đã che dấu một cách hoàn hảo. Vì thế họ trở thành chuyên gia trong sự che dấu kể cả với chính họ.
Trong vô minh tội lỗi tự nhiên xuất hiện. Trong tỉnh thức đức hạnh tự nhiên lộ diện và một vị Phật không thể rơi vào lầm lẫn. Vì thế, bạn có thể làm khác hơn là phạm tội. Tội lỗi và đức hạnh không thể hiện từ quyết định hay hành động của bạn.
Chúng chỉ là bóng bản thể của bạn. Nếu tỉnh thức, bóng tối sẽ tan đi và ánh sáng tràn ngập. Bóng đêm không còn làm phiền ai nữa. Nó không thể và trở thành hương vị của tính xa lạ. Nó chỉ có thể xối xả vào bạn như một ân sũng. Nói theo cách khác. Thực sự không thể
Khi đức Phật giận dữ. Lại là lòng từ. Vì ngài không thể làm gì khác hơn. Nhưng òng từ của bạn lại không thật. Sự nổi giận của đức Phật có thể là thật. Nhưng tội lỗi là bóng hình tự nhiên của bạn.
Tất cả những gì thực hiện. Bạn có thể làm đẹp. Có thể bạn cho xây một ngôi đền. Có thể bạn cất dấu và làm đẹp nó. Nhưng điều này không phải là sự hỗ trợ để bạn tìm lại nó. Vì tất cả những điều này. Không phải là những gì bạn cần làm nhưng là những gì bạn là...
Hãy quan sát hướng chúng ta đặt sự chú ý vào. Nếu bạn hiểu sự thay đổi trong chiều hướng đang chú ý. Điều này rất quan trọng. Chỉ như vậy bạn mới có thể hiểu được Mật tông.
Mật tông là: Đại giáo huấn. Nó không dạy những gì liên quan đến những hành động mà chỉ ra những gì liên quan đến bản thể của bạn. Điều quan trọng là: Bạn đang trong sự tận cùng của ngủ mê. Đang ngáy hay đang tỉnh dậy? Bạn là ai? Khẩn trương rõ biết hay đang tự mê hoặc? Bạn đang mộng du hay đang thật rõ biết cho dù đang làm gì đi nữa?
Bạn hành động khi đang tự nhắc nhở với mình? Không. Điều này xảy ra và bạn không biết tại sao. Nó từ đâu tới, từ đâu đó nơi vô thức bạn phát xuất sự xung động này. Điều này đang chiếm hữu và bạn cần phải phản ứng.
Hành động này, dù cho xã hội cho là đạo đức hay vô luân. Tội lỗi hay đức hạnh. Mật tông không quan tâm. Mật tông chỉ nhìn bạn, nhìn ngay trung tâm bản thể của bạn. Nơi nó được nảy sinh. Thuốc độc của sự vô minh không phát xuất  từ cuộc sống mà trong cái chết. Bóng tối chỉ có thể phát sinh bóng tối. Điều này hình như thật tự nhiên. Vậy phải làm sao? Cần thử thay đổi những hành động? Cần thử trở thành đạo đức, đức độ hay đáng kính hơn hay cần thử thay đổi con người?
Con người có thể được chuyển hóa. Thật sự không cần thiết phải chờ đợi trong suốt nhiều kiếp cho đến bất tận vì những điều này. Nếu bạn có ý chí để tìm hiểu. Nếu bạn tận dụng với tất cả những nỗ lực của năng lượng bản thể để hiểu điều này.
Như vậy, từ cường độ tính này ánh sáng sẽ cháy rực đột ngội trong bạn. Một ngọn lửa sẽ dâng lên từ bản thể như một tia chớp. Quá khứ và tương lai đột nhiên xuất hiện hoàn toàn trong quan kiến bạn. Bạn hiểu những gì đã xảy ra, hiểu những gì đang xảy ra và hiểu những gì sẽ xảy ra. Đột nhiên tất cả trở nên sáng tỏ. Như trời đang tối và có người mang đến ánh sáng. Đột nhiên, tất cả trở thành sáng rực.
Mật tông tin vào ánh sáng bên trong đang âm ỉ trong bạn; Mật tông nói:
Với ánh sáng này quá khứ không có gì là quan trọng.
Nó chưa bao giờ thuộc về bạn.
Nó chắc chắn đã xảy ra.
Dù vậy,
Nó vẫn như một giấc mộng;
Và bạn đã ngủ trong giấc sâu đầy mê muội.
Điều này đã xảy ra. Nhưng bạn đã làm vô số việc tốt hay xấu. Chúng đã xảy ra từ vô thức. Nên bạn không có trách nhiệm. Một cách đột xuất, tất cả sự việc của quá khứ tan thành tro bụi và một con người tươi mát, trinh trắng sẽ xuất hiện. Đây là sự tỉnh thức bất chợt. Yoga thu hút nhiều người vì nó giống như thế giới của doanh nghiệp. Bạn hiểu dễ dàng những gì của Patanjali nói. Vì tương ưng với tâm thức bạn. Tâm thức lý luận và tư tưởng toán học.
Tilopa rất khó hiểu. Nhưng Tilopa rất hiếm hoi còn tâm thức Patanjali lại quá bình thường. Vì thế, ảnh hưởng của Patanjali phổ biến và  lan rộng trong suốt chiều dài lịch sử.
Những người như Tilopa đơn giản đã biến mất không lưu lại dấu tích trong tâm thức con người. Vì họ không thấy tương ưng với những gì cho rằng đã hiểu biết.
Có thể Patanjali thật sự vĩ đại. Nhưng ông luôn thuộc về tầm vóc của sự dung tục. Bạn có thể là nhà tư tưởng rất nhỏ bé và Patanjali có thể là nhà tư tưởng vĩ đại. Nhưng cũng cùng một tầm vóc. Chỉ cần một nỗ lực nho nhỏ, bạn có thể hiểu Patanjali. Với một cố gắng nhỏ bạn có thể thực hành những gì của Patanjali. Một cố gắng nhỏ cũng đủ. Không cần thêm bớt.
Nhưng muốn hiểu Tilopa, bạn phải đi vào một chiều hướng hoàn toàn xa lạ. Để hiểu Tilopa, bạn phải lao vào sự hỗn độn. Ông hủy diệt tất cả những quan niệm. Tất cả những tính toán, lý luận và tất cả những mớ triết lý của bạn. Bạn đơn giản tự hủy diệt đến mức độ hoàn toàn bị hủy diệt và một con người mới được sinh ra.
Với Patanjali bạn sẽ thay đổi. Bạn trở thành tốt hơn. Tốt hơn nữa và hay hơn nữa. Và quá trình trở thành bất tận; và bạn có thể tiếp tục trong nhiều kiếp để mãi mãi trở thành hoàn thiện hơn. Nhưng với Tilopa, trong giây phút bạn có thể đạt đến tối ưu. Vì sự .”Hoàn thiện ” không phải là vấn đề. Vì bạn không thể hiểu bằng thuật ngữ thứ bậc.
Như khi đứng trên đỉnh đồi. Bạn có thể mượn từng nấc thang để đi xuống thung lũng hay leo lên từ thung lũng đến tận đỉnh đồi. Nhưng với Tilopa bạn chỉ đơn giản nhảy vào vực thẳm hay tự vươn đôi cánh và bắt đầu bay bổng tận trời xanh.
Với Patanjali bạn di chuyển bằng chiếc xe bò chậm chạp. Tuy chắc chắn, không rủi ro và không sợ tai nạn. Vì luôn kiểm soát được tốc độ chiếc xe. Bạn có thể leo xuống bất cứ lúc nào và cũng có thể ngừng bất cứ lúc nào. Không có gì vượt qua và bạn hoàn toàn làm chủ tay lái. Với khuynh hướng đi theo chiều ngang. Chiếc xe bò di chuyển từ A đến B, từ B đến C và từ C đến D. Tất cả đều cùng một hoạch định.
Với Tilopa với chiều hướng hoàn toàn ngược lại. Đi theo hàng dọc. Không phải đi từ A đến B rồi từ B đến C. Không, chính xác như chiếc máy bay không phải như chiếc xe bò. Nó di chuyển cùng bạn theo chiều thẳng đứng.
Với Tilopa bạn có thể chuyển hóa theo thời gian. Còn với Patanjali bạn tiến hóa theo thời gian. Chiều hướng của Tilopa hoàn toàn vĩnh hằng. Bạn có thể không rõ biết về điều này. Trong suốt thời gian mười hay mười hai năm. Phép lạ sẽ xảy ra.
Với phi thuyền; không gian đã hoàn toàn hủy diệt quan niệm xưa củ về thời gian. Một chiếc phi thuyền có thể di chuyển quanh trái đất và thực hiện một vòng rất nhanh. Và bạn không thể rõ biết điều này bằng lý thuyết.
Ví dụ, phi thuyền cất cánh ở Poona vào ngày chủ nhật thực hiện để vòng quanh trái đất. Ở đâu đó trên Trái đất là thứ hai hay có thể là thứ bảy và phi thuyền di chuyển đến chủ nhật. Rồi rở lại thứ bảy đến thứ hai và quay trở lại Poona vào ngày chủ nhật. Quan niệm về thời gian không còn tồn tại. Nhưng điều này có vẻ hình như khó hiểu. Bạn có thể ra đi ngày 16 và đến ngày 17. Rồi bạn trở về vào ngày 16. Và điều này có thể hoàn thành nhiều lần ngay trong hôm nay. Có nghĩa trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ.
Như vậy có  nghĩa gì? Là chúng ta có thể đi ngược thời gian. Từ chủ nhật về thứ bảy. Từ ngày 16 về 15. Bạn cũng có thể đi đến ngày 17, ngày thứ hai và trở về cùng một ngày. Với tốc độ và chiều hướng khác biệt - Chiều hướng thẳng đứng. Tất cả khái niệm về thời gian không còn ý nghĩa. Thời gian có chiều hướng di chuyển như chiếc xe bò. Vì đây là thế giới của những chiếc xe bò.
Tilopa có tâm thức thẳng đứng. Một sự rõ biết thẳng đứng. Đây là sự khác biệt giữa Mật tông và Yoga. Yoga theo chiều ngang còn Mật tông theo chiều dọc. Muốn đạt đến tỉnh thức. Yoga đặt cược vào hàng triệu kiếp. Trong khi Mật tông chỉ cần một giây.
Mật tông nói rằng:
Thời gian thực sự không thể ảnh hưởng.
Vì thế đừng quan tâm đến nó. Mật tông có một kỹ thuật hay một phương pháp duy nhất là: Vô phương pháp hay vô kỹ thuật. Có thể làm bạn đột ngột buông bỏ tất cả để  lao vào vực thẳm. Yoga cần sự cố gắng. Mật tông lại là không cố gắng. Nếu cố gắng. Chỉ cần một chút xíu năng lượng để cố gắng. Bản ngã cực nhỏ của bạn sẽ chống lại cái “Tất cả”. Điều này có nghĩa phải mất đi hàng triệu kiếp.
Như thế, hình như có thể là một ngày nào đó bạn sẽ tỉnh thức. Nhưng chống lại cái “Tất cả” thì thật là ngu xuẩn. Vì bạn chính là thành phần của nó. Nếu chống lại, đồng nghĩa đang chống chính mình. Giống như một ngọn sóng chống lại cả đại dương. Như chiếc lá bay ngược chiều gió hay chính bàn tay chống lại thân mình. Như thế bạn chống lại ai?
Yoga là gắng gượng để chống lại. Một sự gắng gượng to lớn. Đây là cách chống lại dòng chảy. Có nghĩa đi ngược dòng. Như vậy Yoga phải rời bỏ tất cả những gì tự nhiên. Yoga gắng gượng sống với những gì không tự nhiên. Yoga là con đường ngược lại với thiên nhiên hay tranh đấu với dòng sông và đi ngược dòng chảy!
Chắc chắn, đây là sự thách thức và bạn có thể cảm thấy thỏa mãn với chính mình. Nhưng chính ai sẽ là người sung sướng hay thoả mãn với thách thức? Chính bản ngã của bạn. Thật rất khó khăn để gặp gở một hành giả Yoga không tự kỷ. Điều này quả thật rất khó khăn và hiếm hoi.
Nếu bạn tìm được một hành giả Yoga không tự kỷ. Đó là một phép lạ. Rất khó khăn vì tất cả đều là sự cố gắng. Một cuộc chiến sẽ tạo ra bản ngã. Bạn có thể tìm thấy những hành giả Yoga sống khiêm cung.
Nếu nhìn sâu sắc hơn một chút. Bên trong tính khiêm cung. Bạn sẽ thấy ẩn tàng một bản ngã rất tế nhị. Họ nói: “Chúng tôi là bùn lầy trên mặt đất” Hãy nhìn vào ánh mắt. Trong đó chứa đầy sự khoe khoang về tính khiêm cung của mình. Họ nói: “Không ai có thể khiêm cung hơn chúng tôi. Chúng tôi là những người khiêm cung nhất.” Nhưng đây là những gì chúng ta nghe từ bản ngã.
Nếu đi ngược lại thiên nhiên. Bạn sẽ làm bản ngã thêm kiên cố. Đây là sự thách thức. Vì thế nhiều người thích thú những thách thức. Nếu không còn thách thức, họ cố tạo ra thêm những chướng ngại để cố vượt qua.
Mật tông là con đường tự nhiên. Sự thư giãn và tự nhiên là mục tiêu. Bạn không cần chống lại dòng chảy. Đơn giản nhất là chảy cùng nó. Hãy để nó đưa đẩy bạn. Dòng sông phải đi ra biển. Như vậy tại sao phải chống lại? Hãy đi cùngvới  dòng sông. Hãy trở thành một với nó. Có nghĩa tự buông bỏ bản ngã của chính mình.
“Tự buông bỏ” là chìa khóa của Mật tông. “Muốn” là chìa khóa Yoga. Yoga là con đường thuộc về  ý chí. Còn riêng Mật tông là con đường của tự buông bỏ. Chính vì lý do này Mật tông là con đường của tình thương. Vì tình thương là buông bỏ bản ngã và lòng vị kỷ.
Điều này là điều thứ nhất để hiểu. Cũng như những lời của Tilopa sẽ trở thành sáng tỏ như thủy tinh. Chỉ cần hiểu Mật tông thuộc vào chiều hướng khác - Tính thẳng đứng. Chiều hướng của sự buông bỏ. Chiều hướng của vô chiến tranh. Một chiều hướng của người không còn rơi vào sự ràng buộc và tự nhiên trong thư giãn.
Cũng như Trang Tử nói:
“Những gì dễ dàng thì hoàn toàn đúng”
Với Yoga, sự khó khăn mới là chính xác. Còn với Mật tông, chinh sự dễ dàng mới chính xác. Hãy thư giãn và thoải mái. Thật sự không có gì để khẩn cấp. Cái.”Tất Cả” sẽ tự lo liệu cho bạn bằng tiết điệu riêng.
Bạn không cần bất kỳ cố gắng cá nhân nào. Không ai đòi hỏi bạn phải thành công trước thời điểm. Bạn sẽ thành công khi giây phút đến. Thế nên an lòng chờ đợi. Cái Tất cả đang chuyển động. Thế tại sao lại phải vội vã như thế? Tại sao bạn mong muốn đến trước người khác?
Có câu chuyện tuyệt vời về đức Phật:
Ngài đạt đến cánh cửa Niết Bàn. Đương nhiên, nhiều người đang chờ đón ngài. Họ mở cửa chào đón ngài. Nhưng ngài quay lưng về phía cửa, nhìn lại vòng luân hồi trong cuộc đời. Còn hàng triệu linh hồn trên con đường đang tranh chấp trong lo âu và nghèo túng. Họ tranh đấu để đạt đến cánh cửa Niết bàn và niềm nội hỉ. Người giữ cửa nói với ngài:.”Mời ngài vào. Chúng tôi đang chờ đón ngài”
Đức Phật đáp:.”Làm sao tôi có thể đi vào trong khi những người khác chưa đến? Hình như đây không phải giây phút phù hợp. Làm sao tôi có thể đi vào trong khi mọi người chưa đến? Tôi phải chờ đợi. Giống như một tay tôi đã đặt vào cửa trong khi đôi chân tôi chưa đi đến. Tôi cần chờ đợi. Duy chỉ bàn tay thôi thì không thể đi vào”  Điều này là một trong những quan kiến sâu sắc nhất của Mật tông.
Mật tông nói:
Không ai có thể trở thành tỉnh thức khi chỉ một mình.
Chúng ta là thành phần của nhau. Chúng ta là những mảng nhỏcủa nhau được ghép lại. Chúng ta là một tổng thể bất phân ly! Một người có thể trở thành đỉnh sóng. Một cơn sóng rất to. Nhưng vẫn dính liền với những ngọn sóng nhỏ bao quanh. Ngọn sóng không bao giờ tự cô lập, nó hợp thành một với đại dương cùng những cơn sóng khác. Làm sao một ngọn sóng có thể một mình tự đạt đến tỉnh thức?
Trong câu chuyện tuyệt vời này. Có người nói đức Phật luôn luôn chờ đợi. Ngài luôn chờ đợi. Vì không ai là một hòn đảo riêng biệt mà tất cả đều hợp thành một lục địa. Tôi có thể thực hiện nhiều chặng đường hơn bạn nhưng không thể tách rời. Và bây giờ, tôi biết điều này sâu sắc hơn nữa. Vì không phải là câu chuyện dành cho tôi - Thật sự tôi đang chờ bạn.
Ở đây chỉ là một ẩn dụ và tôi thật sự biết không có tỉnh thức cá nhân. Cá nhân chỉ có thể có thể đi trước một chút. Thế thôi, và lúc nào họ vẫn dính liền với tổng thể. Nếu người tỉnh thức không rõ biết họ là một thành phần nhỏ trong tổng thể. Vậy ai là người có thể hiểu điều này? Chúng ta chỉ có thể cùng tiến hóa như một con người duy nhất.
Mật tông nói:
“Như thế đừng hấp tấp,
Đừng xô đẩy người khác;
Và đừng cố vượt lên phía trước.
Hãy thư giãn và tự nhiên.
Tất cả cùng tiến về tỉnh thức.
Chắc chắn điều này sẽ xảy ra.
Thế nên;
Đừng quan tâm về vấn đề này.”
Nếu có thể hiểu điều này, bạn đã đến gần kề và sự thư giãn đang hiện diện. Nói cách khác, những người tôn giáo đã trở thành những người căng thẳng. Ngay cả những người bình thường cũng không căng thẳng như những người cho rằng mình là người tôn giáo.
Người bình thường tập trung vào những mục tiêu phàm tục. Họ phải rơi vào căng thẳng. Không như những người tôn giáo. Tuy tập trung vào một thế giới khác rất xa vời không thực sự hiện hữu và luôn nghi ngờ về sự hiện hữu của chính mình.
Như thế một vấn đề đã hình thành. Họ có thể đánh mất thế giới này trong khi thế giới khác không có thật. Vì thế tinh thần họ luôn luôn sợ hãi và rất hoang mang. Thế đừng nên trở thành những người tôn giáo như thế.
Đối với tôi, một người tôn giáo thì hoàn toàn thư giãn và tự nhiên. Không lo âu về thế giới này hay thế giới khác. Không chút lo âu. Chỉ đơn giản sống trong miềm hỉ lạc và hồn nhiên. Chỉ giây phút hiện tại duy nhất hiện hữu với chính họ. Giây phút tiếp theo tự nó chăm lo cho chính nó.
Khi giây phút tiếp theo đến. Họ tiếp tục đón nhận trọn niềm nội hỉ. Người tôn giáo thì không có mục tiêu. Có một mục tiêu là thực tại. Bạn có thể nhìn Thượng đế như mục tiêu và điều này không gì khác biệt lắm.
Mật tông thật sự tuyệt vời.
Mật tông là sự lãnh hội cao nhất và là nguyên lý vĩ đại nhất.
Nếu không hiểu Mật tông.
Yoga được dành riêng cho bạn.
Nếu bạn hiểu Mật tông;
Thế thì;
Đừng quan tâm đến những giáo huấn nhỏ.
Khi thừa tối thượng hiện diện.
Tại sao lại quan tâm đến những chiếc thuyền nhỏ?
Trong Phật giáo có hai giáo phái. Tên gọi của các phái tràn đầy ý nghĩa. Một trong các phái được nổi tiếng là Tiểu thừa - Con đường nhỏ. Đây là con đường của Yoga như một thiếc thuyền tí teo. Chỉ mình bạn mới có thể ngồi vào, thật sự không có chỗ dành cho người khác. Vì thuyền quá nhỏ. Hành giả Yoga tiến hóa trong sự đơn độc. Vì Tiểu thừa có nghĩa chiếc thuyền rất nhỏ.
Một phái Phật học khác được gọi là: Đại thừa - Chiếc tàu hay chiếc xe lớn. Hàng triệu người có thể ngồi lên. Nó có thể chứa toàn cả trái đất. Đại thừa là con đường của Mật tông và Tiểu thừa là con đường thuộc về Yoga. Tilopa là môn đồ của Đại thừa. Một người hoàn toàn tin vào chiếc xe lớn hay vào nguyên lý lớn.
Những chiếc tàu nhỏ được hình thành cho những người tự kỷ. Không thể dung chứa người khác lên tàu. Họ chỉ muốn độc hành để cho mình có quyền phê phán và luôn nhìn người khác với cặp mắt lên án như:.”Bạn cố đạt đến đó? Bạn hoàn toàn không thể. Thật sự cực kỳ khó khăn, chỉ những người ngoại hạng như chúng tôi mới có thể đạt được.”
Vin vào lý do này. Họ không cho phép bạn lên tàu. Trong khi Đại thừa cảm nhận một tình thương sâu sắc dành cho tất cả. Tất cả mọi người đều có thể đi vào. Thật sự ai cũng có thể đi vào và không có bất cứ điều kiện nào.
Nhiều người đến gặp tôi và nói: “Sao thầy lại ban Sannyas cho mỗi người và bất kỳ ai?” Không Sannyas không thể ban cho theo cách này. Vĩnh viễn không thể. Đây là lần đầu trong lịch sử thế giới tôi quyết định ban Sannyas vô điều kiện.
Sannya đã từng dành riêng cho những người  hoàn toàn tự kỷ. Cho những người thích đi vào thế giới khác. Những người chuyên phê phán. Những kẻ đầu độc tâm thức con người. Những kẻ cho rằng tất cả đều xấu. Mọi người hoàn toàn xấu.
Toàn thể cuộc sống là tội lỗi. Những kẻ luôn có cái nhìn nhìn:.”Tôi minh triết hơn anh.”Bạn luôn bị lên án,  địa ngục chỉ dành cho bạn. Đây là những Sannyasin vĩ đại. Vì họ từ khước thế giới. Từ khước thế giới tội lỗi, đầy bùn nhơ và thuốc độc. Vì thế bạn phải ở lại đây.
Những Sannyasin này là những người tự kỷ vĩ đại nhất trong thế giới. Đây là lần đầu tiên tôi chấp nhận mọi người. Tôi chấp nhận mở cửa. Thật sự tôi loại bỏ cánh cửa. Bây giờ nó không thể đóng lại nữa. Bây giờ mọi người bất cứ ai cũng được hoan nghênh.
Tại sao? Vì thái độ của tôi là thái độ của Mật tông. Không phải là thái độ của Yoga. Tôi cũng đã nói về Patanjali ngay cho những ai chưa thông suốt Mật tông. Dù sao đi nữa thái độ của tôi là thái độ của Mật tông. nên mọi người đều được đón tiếp.
Khi Thượng đế đã đón tiếp bạn. Ai sẽ là tôi...? Khi toàn thể thế giới giúp bạn và khi.”hiện hữu ” khoan dung bạn. Không chỉ thế mà còn trao cho bạn năng lượng và cuộc sống. Thế thì tôi sẽ là ai?
Ngay cả khi bạn phạm tội. Hiện hữu không nói với bạn:.”Phải chấm dứt. Tôi sẽ không cung cấp năng lượng tiếp tục cho anh. Bây giờ anh không thể có nhiên liệu nữa. Phải chấm dứt! Vì anh đã làm quá nhiều điều bậy.”Sự việc không thể như thế. Năng lượng vẫn tiếp tục dành cho bạn. Thật sự, mãi mãi không bao giờ khan hiếm năng lượng. Hiện hữu vẫn tiếp tục hỗ trợ bạn.
Đây là câu chuyện nhỏ. Một nhà huyền thuật Hồi giáo - Junnaid hỏi Thượng đế về một trong những người hàng xóm của mình: “Người này thật xấu, hắn gây ra nghèo khó cho tất cả làng. Nên có rất nhiều người đến hỏi tôi và nói rằng: Hãy hỏi thượng đế có thể thanh toán người này dùm chúng tôi hay không?” Lúc ấy tôi nghe một giọng nói trả lời: “Nếu tôi chấp nhận thì anh là ai để từ khước hắn?”
Junnaid đã viết trong hồi ký: “Tôi chưa từng hỏi ngài một việc tương tự. Vì điều này thật vô nghĩa đối. Nếu ngài đã sinh ra người này và giữ họ tồn tại. Không những sống mà còn giàu có và trù phú. Vậy tôi là ai khi cho mình từ khước họ? ” .
Mật tông dành riêng cho tất cả mọi người. Nó không ưu tiên ai cả. Nó trở thành con đường ưu tiên vì không được mọi người hiểu. Dù vậy nó vẫn không dành ưu tiên cho bất kỳ một ai. Nó rộng mở cho tất cả. Nó dành cho những ai sẵn sàng nhảy vượt qua chính mình.
Bây giờ, hãy thử hiểu:
Trong Mahamudra
Những tội lỗi mỗi người được tiêu hủy.
Họ không cần chuộc bằng những hành động tốt.
Trong Mahamudra
Những tội lỗi của từng người đã được thiêu hủy.
Mahamudra là gì và cái gì đã xảy ra? Mahamudra là trạng thái hiện hữu không thể cách ly “Tổng Thể”. Mahamudra giống như cuộc làm tình vĩ đại với “Tổng Thể”.
Khi hai người yêu nhau trọn vẹn trong cuộc hòa hợp sâu đậm. Họ hòa tan vào nhau. Người đàn bà không còn là đàn bà và đàn ông không còn là đàn ông. Vì họ đã hình thành một vòng tròn âm dương tương nhập, hội tụ và hoàn toàn hòa tan vào nhau.
Có nghĩa hòa toàn xóa mất lý lịch cá nhân. Chính vì điều này tình yêu thật sự tuyệt vời. Trạng thái này mang tên là Mudra. Đây là trạng thái hòa hợp sâu đậm. Trạng thái tối thượng của niềm.”hỉ lạc” với.”Tổng Thể” Được gọi là Mahamudra. Niềm hỉ lạc vĩ đại.
Điều gì đã xảy ra trong niềm  hỉ lạc này. Có phải chăng đó là niềm hỉ lạc của tính dục? Bạn cần hiểu thật rõ. Vì nó sẽ cho bạn chìa khoá của niềm hỉ lạc cuối cùng. Và điều gì xảy ra khi hai người tình hiện diện. Hãy luôn nhớ về điều này: Hai người yêu nhau nhưng chưa hẳn là chồng và vợ. Vì giữa chồng và vợ điều này it khi xảy ra.
Vì vợ chồng lúc nào cũng phải duy trì những vai trò cố định. Vì thế họ không thể hòa tan vào nhau để đánh mất chính mình. Sự kiện trở thành người chồng đã trở thành một vai trò.
Sự kiện trở thành người vợ cũng là một vai trò. Họ đóng vai trong một vở kịch và người vợ sẽ hành động như một người vợ. Cho dù có thích hay không. Người chồng cũng hành động như vai của người chồng và điều này đã trở thành chính thức.
Ngày nọ, tôi hỏi Mulla Nasrudin: “Anh thành hôn từ bao lâu Nasrudin?” Mulla đáp: “Hai mươi năm quái dị” Tôi hỏi tiếp: “Anh muốn nói gì về quái dị?” Ông đáp: “Khi gặp vợ tôi. Anh sẽ hiểu.”
Sự kiện là chồng vợ là một hiện tượng trong xã hội. Hôn nhân là một thể chế không phải là sự quan hệ mật thiết. Đây là một thể chế, là một hiện tượng miển cưỡng. Nó không vì tình yêu mà vì nhiều lý do khác như: Kinh tế, an toàn, sự bảo đảm, con cái, xã hội, văn hóa, tôn giáo. Có nghĩa tất cả mọi điều  ngoại trừ tình yêu.
Niềm hỉ lạc không bao giờ xảy ra giữa chồng và vợ. Trừ khi họ là những đôi tình nhân hay là phối ngẫu. Điều này rất có thể: Bạn có thể là chồng hay vợ và cùng là người tình. Bạn có thể thương vợ. Thật hoàn toàn khác biệt. Vì đây không phải là vì hôn nhân cũng không là một sự việc có thể chế.
Ở phương Đông, hôn nhân đã có từ hàng ngàn năm nên nhiều người hoàn toàn quên đi thế nào là niềm hỉ lạc. Tôi chưa từng gặp người nữ Ấn độ nào biết thế nào là hỉ lạc. Một ít phụ nữ Tây phương suốt hai mươi năm sau này. Họ nhận ra giá trị to tát của hỉ lạc. Nếu không, những người phụ nữ hoàn toàn quên rằng:.”Trong họ có tất cả khả năng của những điều ấy.”
Đây là một trong những sự việc đáng tiếc nhất đã xảy ra cho nhân loại. Khi người phụ nữ không có niềm hỉ lạc thì người đàn ông cũng không thể đạt được nó thục sự. Vì hỉ lạc là trạng thái hòa tan của hai tình nhân. Chỉ có hai người hoà tan vào nhau mới có thể làm nó sống lại.
Thật không thể khi chỉ một người sống với nó còn người kia thì không. Điều này thật sự không thể. Thư giãn thì có thể. Xuất tinh thì có thể. Sự thở phào nhẹ nhỏm thì có thể. Nhưng không phải là hỉ lạc.
Thế nào là Hỉ lạc? Hỉ lạc là trạng thái thân không còn cảm nhận vật chất. Đây chính là năng lượng, một dạng điện thế xung động. Nó rung động thật sâu săc. Tận cùng sâu sắc. Khiến bạn quên mất thực thể. Nó trở thành một hiện tượng của điện năng. Nó là hiện tượng thuộc về điện năng.
Ngày nay, Những nhà vật lý nói rằng:
“Thật sự không có vật chất. Tất cả mọi vật thể chỉ là bên ngoài. Cuối cùng, những gì hiện hữu chính là điện năng và không phải là vật thể.”
Trong hỉ lạc, bạn có thể chạm đến những tầng sâu thẳm nhất của thân vật lý. Nơi vật chất không hiện hữu. Chỉ có những cơn sóng năng lượng và bạn trở thành dòng năng lượng biết nhảy múa và rung động. Bạn không còn bất cứ biên giới nào. Chỉ là rung động nhưng không phải là sự rung động của vật thể và người bạn yêu cũng đồng rung động.
Trong cái từ từ. Họ yêu thương nhau. Thả mình vào nhau. Buông bỏ tất cả trong giây phút xung động. Năng lượng thuần khiết rung động và không còn sợ hãi nữa. Điều này gần giống như cái chết.
Khi thân thể mất hết những giới hạn. Khi nó trở thành một loại hơi nước. Thân thể thực sự bốc hơi. Chỉ còn năng lượng tồn tại. Một thứ tiết điệu rất tế nhị. Bạn sẽ khám phá ra mình không còn nữa.
Chỉ có tình yêu sâu đậm mới có thể dẫn đến điều này. Tình yêu giống như cái chết. Bạn chết về tính cách vật chất. Bạn chết đi trình độ tư tưởng. Bạn chết thân vật lý và tất cả chuyển hóa thành năng lượng. Một thứ năng lượng thật sống động.
Khi chồng vợ hay những người tình. Những đối tượng. Bắt đầu rung động theo tiết điệu hay nhịp đập của trái tim. Thân họ hợp nhất. Tất cả trở thành hài hòa và niềm khoái cảm xảy ra. Vì họ không còn là hai vật thể khác nhau.
Đây là biểu tượng Âm và Dương: Âm tiến về Dương và Dương tiến về Âm. Nam tiến về Nữ và Nữ tiến về Nam. Ngay bấy giờ. Họ hợp thành một vòng tròn rung động cùng một nhịp đập. Trái tim không còn cách ly. Những nhịp tim cũng không rời xa. Tất cả nhảy múa cùng giai điệu cùng hòa âm.
Đây là loại âm nhạc vĩ đại nhất. So sánh với tất cả những loại âm nhạc khác. Tất cả chỉ là sự sáng tạo mờ nhạt. Một trò chơi những bóng hình ảo ảnh. Sự rung động của hai trở về một. Chính là niềm hỉ lạc.
Điều tương tự xảy ra, không phải với người khác. Nhưng với sự hiện hữu trọn vẹn. Vì đây chính là Mahamudra - Niềm hỉ lạc lớn. Điều này hoàn toàn bất chợt. Tôi muốn nói với bạn làm sao để có thể thực hiện Mahamudra - Niềm Hỉ Lạc Vĩ Đại .
Ở Nam dương. Một người rất hiếm thấy - Bapak Subuh. Ông vô tình khám phá ra phương pháp gọi là Latihan. Vô tình ông tìm ra nó. Dù Latihan là một trong những phương pháp xưa nhất của Mật tông. Đây là một hiện tượng mới. Latihan là bước đầu dùng để tiến về Mahamudra.
Đây là sự cho phép thân vật lý rung động để trở về năng lượng. Trở về vô thực thể hay vô vật chất. Đây là sự cho phép thân vật lý tự chảy và hòa tan những biên giới phân cách.
Bapak Subuh theo Hồi giáo và sự chuyển động ông được biết với tên là Subuh. Từ này là thuật ngữ của Phật học: Subud phát xuất từ ba chữ: Su, Bu và Dha - "Su" có nghĩa là Sushila. "Bu" là Phật và "Dha" chính là Pháp.
Subud là Sushila Boudha Dharma toàn nghĩa là: Luật của đức hạnh lớn đến từ đức Phật hay luật về đức hạnh lớn của Phật.  Đây cũng là điều mà Tiolopa gọi là: Đại giáo huấn.
Latihan hoàn toàn đơn giản. Nó là giai đoạn đầu tiên. Cvì thế cần phải thật thư giãn. Không chút ràng buộc và hoàn toàn tự nhiên. Tốt nhất nên sống đơn độc để không ai làm phiền bạn. Vì thế hãy đóng cửa phòng và giữ tư thế đứng một cách đơn độc. (Vô cực).
Nếu bạn biết ai đó đã từng thực hành Latihan. Sự hiện diện của họ có thể thật quí báu. Vì chính sự hiện diện này sẽ tác dụng như chất xúc tác cho phép sự rộng mở nở rộng. Nếu ai đó đã hơi vững chắc trên con đường này. Họ có thể hỗ trợ dễ dàng cho sự hé mở của người khác.
Nói cách khác, bạn có thể tự mở rộng chính mình. Điều này chỉ đòi hỏi một chút ít thời gian. Thế thôi. Một người giúp chúng trôi chảy sự rộng mở thì rất quí báu. Nếu người này đứng thật gần bên bạn và bắt đầu thực hành Latihan. Bạn đơn giản giử mình hiện diện và năng lượng của họ bắt đầu xung động cùng với bạn.
Năng lượng họ bắt đầu bao quanh bạn. Như mùi hương, năng lượng này bao phủ bạn và đột nhiên bạn cảm nhận một thức âm điệu. Tương tự như khi bạn nghe một ca sĩ hay, hay một nhạc công giỏi, Bạn bắt đầu dậm chân tay hay bạn bắt đầu theo nhịp với những tấu khúc.
Một thứ năng lượng sâu sắc từ phía họ. Toàn thể căn phòng cũng như phẩm chất âm thanh của căn phòng đột nhiên thay đổi. Bạn không cần làm bất cứ gì cả. Chỉ cần hiện diện, thư giãn và tự nhiên. Đơn giản đón nhận điều gì đó đang xảy ra. Nếu thân bắt đầu rung động. Bạn cần biết buông bỏ. Bạn chỉ hợp tác để trôi chảy một cách tự nhiên. Sự hợp tác không cần trực tiếp. Không cần thiết. Vì điều này sẽ tự nhiên năng động và bạn chỉ cần buông thả mình vào nó.
Thân đột ngột chuyển động. Như bị ma nhập. Một năng lượng từ trên cao đáp xuống bạn như một vầng mây bao quanh. Bây giờ bạn bị đám mây này xâm nhập. Nó xâm nhập vào trong thân bạn và thân bạn bắt đầu chuyển động. Tay bạn chuyển động và bạn thể hiện những chuyển động tế nhị. Bạn khai mào một điệu vũ nhẹ nhàng với những động tác dịu dàng như bị nhập thần.
Nếu biết một chút về cách viết tự động. Thật dễ dàng để theo dõi những gì xảy ra trong Latihan. Trong cách viết tự động, bạn cầm cây viết trong tay, nhắm mắt. Đột ngột, bạn cảm thấy sự rung chuyển trong tay: Tay bạn như bị nhập như có điều gì đó như là sức mạnh đang đi vào.
Bạn không nên làm gì cả, vì nếu hành động. Điều này sẽ không còn tự nhiên và trở thành hành động. Vì thế  chỉ cần không có ý tưởng nó là cái gì. Đó chính là cảm nhận vô cực hay hòa nhập vào chuyển động vũ trụ.
Thư giãn và tự nhiên. Những thuật ngữ Tilopa dùng quá tuyệt vời. Chúng ta không thể dùng tốt hơn. Thư giãn và tự nhiên với cây viết trên tay và đôi mắt nhắm. Bạn thản nhiên để nó tự xảy ra. Khi sự chuyển động đến. Khi bàn tay bắt đầu động đây. Bạn chỉ cần buông thả. Thế thôi. Nhất là không nên kháng cự. Cho dù bạn có thể thực hiện được điều này.
Năng lượng cực kỳ tế nhị và không mãnh liệt vào lúc khởi đầu. Nếu bạn cố tình ngưng lại. Rất dễ dàng. Vì năng lượng dao động thật nhẹ. Nếu bạn không cho phép. Nó sẽ không đến. Nếu nghi ngờ. Không gì xảy ra. Vì với tâm nghi tay bạn sẽ chống lại. Khi nghi ngờ, bạn sẽ không đón nhận vì đã kháng cự lại. Chính vì lý do này lòng tin được biểu lộ - Shraddha.
Hãy đơn giản tin và để bàn tay thư giãn. Từ từ nó bắt đầu chuyển động và bắt đầu phác thảo những chữ nguệch ngoạch vô nghĩa trên giấy. Hãy cho phép điều này xảy ra. Nếu có ai đó đặt một câu hỏi hay bạn tự đặt câu hỏi cho chính mình. Hãy để câu hỏi hiện diện và giữ tâm thức thư giãn. Không bám chặc. Không gượng ép. Hãy đặt câu hỏi và chờ đợi. Đột nhiên câu trả lời xuất hiện bằng những dòng chử.
Trên mười người thử nghiệm. Ít ra ba người có khả năng thực hiện chữ viết một cách tự động. Ba chục phần trăm không rõ biết họ có thể rất nhạy cảm để thọ nhận. Và điều này có thể trở thành một sức mạnh lớn cho cuộc đời bạn. Có rất nhiều cách giải thích về điều này. Nhưng không quan trọng. Giải thích tôi cho đúng nhất là:
Từ trung tâm cao nhất bạn chiếm hữu hoàn toàn trung tâm thấp nhất. Trạng thái rõ biết cao nhất của bạn lấn át phần vô thức thấp nhất. Bạn yêu cầu và chính bản thể bên trong bạn trả lời. Không một ai khác hiện diện. Chính bản thể bên trong mà bạn chưa biết tự thể hiện.
Vì bạn chưa biết mình thực sự thuộc về đẳng cấp cao nhất trong muôn loài. Bản thể sâu sắc nhất bên trong bạn là tiềm năng phát triển tối ưu. Như đóa hoa chiếm hữu hạt mầm và phản hồi. Hạt mầm hoàn toàn không biết. Nhưng đóa hoa thì...
Nếu tiềm năng chiếm hữu bản thể hiện thời và tự đáp ứng. Nếu tiềm năng tối ưu chiếm hữu tất cả những gì bạn là... và phản hồi. Hay nếu tương lai chiếm hữu quá khứ... Có thể nói: Cái xa lạ chiếm hữu cái biết dung tục. Cái Vô tướng chiếm hữu hình tướng. Đây chỉ là những ẩn dụ. Dù vậy tôi cảm thấy bạn sẽ hiểu được ý nghĩa khi sự già nua chiếm hữu trẻ trung và đáp ứng?
Sự việc xảy ra tương tự với toàn thể thân vật lý trong Latihan.Với phương thức tự động viết. Bạn đơn giản để bàn tay thư giãn và tự nhiên. Trong Latihan. Bạn cứ để thân vật lý hoàn toàn tự do và chờ đợi hợp tác.
Đột nhiên bạn cảm nhận một xung động. Tay tự giơ lên như có ai đó kéo bằng với những sợi chỉ vô hình. Hãy cho phép điều này xảy ra. Chân bắt đầu di động. Bạn thể hiện một vòng khởi đầu một điệu nhảy nhẹ nhàng tuy có vẻ hỗn độn. Không tiết điệu,  không vận dụng. Một cách từ từ.
Khi càng đi sâu, điệu vũ sẽ thể hiện rõ ràng tiết điệu riêng của nó. Như thế, không còn hỗn độn. Vì nó tự tổ chức chính nó. Nó trở thành một thứ kỹ luật riêng biệt không do bạn áp đặt. Tiềm năng cao nhất của bạn đã chiếm hữu thân vật lý  thấp nhất và bắt nó chuyển động theo điệu luân vũ của vũ trụ .
Latihan là giai đoạn đầu tiên. Như thế, từ từ bạn sẽ thấy quả thật tuyệt vời. Trong thực hành bạn cảm thấy sự gặp gở giữa bạn và vũ trụ. Nhưng điều này chỉ là giai đoạn đầu tiên. Vì còn thiếu cái gì đó trong Subud.
Giai đoạn đầu tiên thì rất đẹp nhưng chưa phải là giai đoạn cuối cùng. Tôi muốn bạn phải đi đến cùng. Ít nhất trong ba mươi hay sáu chục phút. Tất cả sẽ tuyệt vời. Từ từ sẽ vượt qua sáu mươi phút múa Latihan.
Trong khoảng sáu mươi phút. Thân bạn được rửa sạch. Trong không gian này từng tế bào một được rữa sạch. Đây là sự tịnh hóa. Bạn trở lại hoàn toàn mới. Tất cả những dơ bẩn đã được đốt sạch.
Và dưới đây là những gì Tilopa nói:
Trong Mahamudra,
Những cái gọi là tội lỗi phải được tiêu hủy.
Quá khứ đã được quăng vào lửa đỏ. Đây là lần sinh mới. Một dạng thức tái sinh hiện đời. Như thế bạn cảm thấy năng lượng tràn đầy từ bên trong kể cả bên ngoài. Điệu múa không chỉ thể hiện ở bên ngoài.
Vì sau khi đã hài hòa, bạn sẽ cảm nhận điệu vũ từ bên trong. Có nghĩa, không chỉ thân bạn đang nhảy múa mà từ bên trong năng lượng cũng đồng nhảy. Đây là sự tương tác trong điệu luân vũ vũ trụ.
Như thế, sự xung động đã xuất hiện và bạn cảm thấy chấn động cùng với vũ trụ. Có nghĩa bạn đã bắt gặp tiết điệu của vũ trụ. Thời gian được xem chính xác là khoảng giữa ba mươi và sáu chục phút. Thế nên, hãy bắt đầu ba chục và đi đến sáu chục phút. Ngay đâu đó ở giữa thời gian này. Bạn sẽ biết được thời gian chính xác. Bạn sẽ biết chính xác . Nếu cảm thấy thoải mái trong bốn mươi phút. Có nghĩa đây là thời gian riêng cho bạn. Nếu cảm thấy thoải mái với hai mươi phút. Như thế sẽ là thời gian chính xác cho bạn.
Trong thiền định lại khác hơn điều này một chút: Nếu cảm thấy hài hòa trong mười phút. Như vậy năm phút sẽ thích hợp. Cũng có thể ba mươi phút sẽ thích hợp. Nên nhân đôi thời gian thực hành. Đừng chấp nhận rủi ro để hoàn toàn được rửa sạch và sau đó nên chấm dứt bằng lời cầu nguyện.
Khi hoàn toàn được rữa sạch và khi đã cảm nhận toàn thân tràn đầy sự tươi mát. Như một vòi tắm năng lượng đang tưới khắp và tràn ngập vào trong bạn. Toàn thể thân cảm nhận duy chỉ riêng mình. Thân vật lý đã mất tính thực thể.
Bạn cảm thấy năng lượng chuyển động. Quá trình của không vật chất xuất hiện. Ngay bấy giờ bạn đã sẵn sàng. Vậy hãy quì gối. Vì sự quy phục thì rất tuyệt vời. Vậy hãy quì gối như những người Soufi hay như những người Hồi giáo thường làm khi cầu nguyện trong thánh đường. Bạn hãy quì gối như họ. Vì đây là tư thế tốt nhất để cầu nguyện.
Cứ như thế đưa hai tay lên cao và đôi mắt nhắm lại. Hãy cảm thấy bạn là đường ống trống rỗng. Một cây tre rỗng ruột hay như chiếc bình đất nung. Đầu bạn là miệng bình và năng lượng vô cùng đang tràn ngập từ trên đỉnh đầu như bạn đang đứng dưới một thác nước đang đổ mãnh liệt.
Bạn đang ở dưới cái thác năng lượng. Với Latihan, bạn sẽ cảm nhận rõ ràng. Tất cả sẽ như dòng thác lũ không phải là cái vòi sen bé nhỏ trong phòng tắm. Khi đã sẵn sàng. Nó sẽ tràn ngập bạn với sức mạnh to lớn. Ngày càng mãnh liệt và thân bạn bắt đầu rung động như chiếc lá trong trận cuồng phong hay bạn nhận ra mình đang ở dưới dòng thác đổ ồ ạt.
Nếu chưa bao giờ đứng dưới dòng thác đổ. Vẫn cảm nhận những gì điều gì đang phát sinh. Tất cả đều cùng một cảm nhận sau Latihan. Hãy cảm nhận bạn rỗng bên trong. Không có gì còn tồn đọng bên trong. Duy chỉ trống không và năng lượng đang tràn ngập vào bạn. Nó đang hoàn tràn ngập bạn một cách toàn diện.
Hãy cho phép năng lượng tràn ngập. Hãy để nó đi đến những xó xỉnh xa nhất để thấm nhuần thân, tâm thức hay linh hồn bạn. Khi đã cảm thấy hoàn toàn bị tràn ngập. Toàn thân bạn rung động. Ngay lúc này hãy cúi xuống, đặt đầu trên đất và trút năng lượng xuống đất. Khi đã cảm nhận năng lượng tràn đầy. Hãy trút hết vào lòng đất. Lấy năng lượng từ trời và trả nó về mặt đất. Hãy làm thân tre rỗng giữa trời đất. Điều này cần thực hành bảy lần. Lấy từ trời và trút xuống đất. Hãy ôm lấy mặt đất.
Hãy trút bỏ hoàn toàn khi năng lượng đầy ấp bạn. Có nghĩa không còn tích chứa. Sau đó, đưa đôi tay lên lần nữa để nhận năng lượng vào và trút bỏ đi. Cần thực hiện điều này bảy lần. Vì mỗi lần năng lượng xâm nhập một Chakra của thân trong từng trung tâm một ngày càng sâu sắc.
Nếu bạn thực hiện ít hơn. Bạn chỉ cảm nhận được dao động và năng lượng vẫn lơ lửng ở đâu đó. Năng lượng cần xâm nhập vào bảy Chakra để thân hoàn toàn rỗng và chỉ một hướng đi. Năng lượng chảy từ trên trời xuống để nối liền với đất và bạn dính liền với đất.
Cho nên bạn chỉ cần truyền truyền năng lượng xuống mặt đất. Năng lượng đến từ trời xuống đất và bạn là một thân tre rỗng để năng lượng đi qua. Cần bảy lần và bạn có thể thực hiện nhiều lần nhưng không thể ít hơn. Điều này sẽ hình thành một Mahamudra đầy đủ. Nếu bạn thực hành mỗi ngày trong vòng ba tháng. Một ngày nào đó bạn sẽ cảm nhận mình không còn hiện hữu nữa.
Chỉ còn năng lượng xung động của vũ trụ. Không một ai hiện diện. Bản ngã hoàn toàn vắng mặt. Không còn diễn viên. Vũ trụ hiện diện bạn hiện diện. Chỉ còn những làn sóng xung động và biển cả. Đây chính là Mahamudra. Niềm hỉ lạc cuối cùng hay trạng thái rõ biết ngất ngây ngất cùng tột.
Đây là những gì xảy ra khi hai người tình hòa hợp với nhau. Nhưng bằng với hàng triệu lần lần nhân lên. Trong cùng hiện tượng nhưng được nhân lên hàng triệu lần hay hơn thế nữa. Vì bây giờ bạn hòa hợp với toàn thể vũ trụ. Chính vì điều này Mật tông được xem là Yoga của tính dục. Có nghĩa Mật tông được xem là con đường của tình yêu.
Trong Mahamudra,
Tội lỗi mỗi người được tiêu hủy.
Mahamudra giải phóng chúng sinh,
Thoát khỏi những nhà tù của thế giới này.
Đây là tia sáng tối thượng của Pháp,
Người không tin là những kẻ vô ý tứ,
Vì họ tự thỏa mãn mình trong nghèo khó và sầu não.
Tilopa hoàn toàn sáng tỏ và nói thẳng:
“Những ai không tin;
Đó là những người không hiểu biết.”
Tại sao gọi là những người không hiểu biết? Ông không gọi họ là những người có tội. Không nói họ là vô tôn giáo. Đơn giản ông chỉ gọi họ vô ý tứ vì không có lòng xác tín.
Họ đi ngoài lề của niềm đại hỉ mà cuộc sống dâng tặng. Đơn giản họ chỉ là những người vô ý tứ! Vì tất cả sẽ không thể xảy ra nếu không xác tín. Ít ra nên tin vào việc có thể tự buông bỏ hoàn toàn. Khi ấy sự việc mới có thể xảy ra. Ngay cả cái chết cũng trở thành tuyệt vời nếu bạn có thể lao vào nó.
Vậy sẽ nói sao về cuộc sống? Nếu đã tự buông bỏ. Đương nhiên, cuộc sống là niềm nội hỉ lớn nhất và đó cũng là ân sũng vũ trụ từng ban phát. Cho nên, bạn đã đánh mất đi món quà tối ưu chỉ vì không thể xác tín.
Nếu muốn học điều gì đó. Hãy học lòng xác tín. Không cần học điều gì khác hơn. Nếu mãi sống trong đau khổ. Không gì giúp được bạn. Ngoại trừ học lòng xác tín. Nếu không tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cảm nhận mọi thứ đều vô nghĩa. Không gì có thể giúp bạn. Vì thế, hãy học lòng xác tín. Lòng xác tín sẽ mang đến cho bạn nhiều ý nghĩa. Vì nó có khả năng cho phép.”Tổng Thể ” đáp xuống bạn.
Những ai không tin là những người vô ý tứ,
Vì họ thỏa mãn trong nghèo khó và sầu não.
Để đạt đến giải thoát,
Mỗi người cần nối liền với Guru.
Khi tâm thức bạn đón nhận lòng ân sũng của ngài,
Sự giải thoát đã nằm trong tầm tay.
Tại sao phải tin vào vị thầy? Tại sao lại tin vào Guru? Vì sự xa lạ ở rất xa bạn hay nó chỉ như một giấc mộng. Hơn cả cái gọi là niềm hy vọng. Có thể nói. Nó như sự ham muốn được toại nguyện.
Bạn có nghe tôi không. Tôi có thể nói với bạn về niềm nội hỉ. Nhưng niềm nội hỉ được diễn tả trong một từ. Có thể bạn ham muốn. Nhưng bạn không thể biết nó là gì. Bạn chưa biết được hương vị. Điều này thì thật sự rất xa lạ đối với bạn. Bạn bị bám rễ vào đau khổ trong sự lo âu. Trong đau khổ và lo âu. Bạn có thể bắt đầu hy vọng, chờ đợi, ham muốn niềm nội hỉ. Nhưng điều này không giúp gì cho bạn. Bạn phải thật sự thưởng thức nó.
Và ai là người sẽ cho bạn điều này? Chỉ có người đã thưởng thức mới có thể mời bạn. Họ như một nhân tố để xúc tác. Tuy nhiên, họ sẽ không làm gì cả. Duy chỉ hiện diện và từ họ sự xa lạ sẽ chan hòa vào bạn.
Họ như cánh cửa sổ. Những cánh cửa sổ của bạn có đóng không? Những cánh cửa của họ không đóng. Nhưng cửa sổ nhà bạn đã đóng và bạn không biết mở chúng ra sao? Những cánh cửa này không nên đóng. Vì xuyên qua nó, bạn có thể nhìn trời. Qua nó, bạn có thể có một thoáng nhìn sự bao la.
Một vị thầy hay Guru không gì khác hơn là một cánh cửa sổ không có cửa. Vì thế cần phải xuyên qua họ. Cần có một chút hương vị. Bạn mới có thể mở cánh cửa sổ của mình. Nếu không tất cả chỉ là ngôn từ.
Bạn có thể đã đọc Tilopa. Nhưng chưa bao giờ được gặp Tilopa thì không gì xảy ra cả. Tâm thức bạn có thể nói: “Có thể người này điên. Có thể ông ta đang làm mồi cho vọng tưởng hay những ước mơ. Có thể đây là một triết gia, một nhà tư duy hay một thi sĩ.”
Những làm sao điều này có thể xảy ra? Làm sao bạn có thể ngất ngây? Bạn chỉ biết sự nghèo khó và đau khổ. Bạn chưa hiểu gì về thuốc độc nên không thể tin vào thần dược. Bạn chưa từng biết thì làm sao có thể tin vào nó?
Một vị thầy không gì khác hơn là đã hoàn thành việc nhân cách hóa niềm niềm hỉ và nó không ngừng dao động trong ông. Nếu bạn có thể xác tín. Những sự rung động này có thể chạm vào bạn. Một vị thầy không phải là một nhà giáo. Vì ông không có gì để dạy bạn cả.
Một vị thầy không hề dính liền đến Giáo thuyết và những nguyên lý. Vị thầy chỉ là sự hiện diện. Nếu bạn xác tín. Ông lúc nào cũng sẵn sàng. Guru chính là sự đáp ứng. Xuyên qua ông bạn sẽ có cái thoáng nhìn đầu tiên về.”Đấng Tối Cao” và từ đó, bạn có thể tự đi một mình.
Để đạt đến giải thoát,
Mỗi người cần nối liền với đạo sư.
Sự giải phóng đã nằm trong tầm tay,
Khi tâm thức bạn đón nhận ân sũng ngài.
Một đạo sư không thể giải phóng giúp  bạn. Ông chỉ có thể đưa bạn đến biên giới của sự giải thoát. Ông không thể giải phóng bạn thoát khỏi những ràng buộc. Điều này bạn phải tự thực hiện.
Vì một sự việc được ban cho có thể sẽ bị người khác lấy mất. Những gì của bạn mới là của bạn. Một đạo sư không thể cho bạn điều này. Ông chỉ có thể ban cho bạn một ân sũng. Nhưng sự ân sũng này là hiện tượng sống động.
Qua ông, bạn có thể nhìn thấy tương lai của mình.
Qua ông, bạn có thể rõ biết về vận mệnh chính mình.
Qua ông, những đỉnh cao xa tít được kéo gần lại bên nhau.
Qua ông, bạn bắt đầu trưởng thành;
Như hạt mầm đang đâm chồi lên trời cao.
Và ân sũng đã mang nước đến cho hạt mầm của bạn.
Ở Đông phương, ân sũng của đạo sư mang ý nghĩa rất sâu sắc. Tây phương hoàn toàn không hiểu gì về hiện tượng này. Ở Tây phương, người ta chỉ tìm thấy những nhà truyền Pháp nhưng không có những đạo sư. Những nhà truyền Pháp chỉ có thể đưa bạn tiếp cận về chân lý. Riêng đạo sư là người cho bạn nếm hương vị của nó.
Nhà truyền Pháp biết mình học lại từ những nhà truyền Pháp khác. Vì thế hãy tìm một đạo sư. Vì thế có rất nhiều nhà truyền Pháp. nhưng đạo sư thì rất ít . Làm sao bạn tìm được một đạo sư?
Như vậy, hãy tự đánh thức mình cho dù một chút... Mỗi khi nghe đồn ai đó đã trở thành tỉnh thức. Nào hãy sẵn sàng. Đừng làm một nhà tư duy. Đúng hơn hãy như một người tình. Vì đạo sư chỉ được tìm thấy trong trái tim.
Một nhà truyền Pháp dễ tìm thấy bằng tư tưởng. Bạn hãy thử nghe nhà truyền Pháp nói chuyện. Những lý lẽ đầy thu hút bằng những mớ lý luận. Điều này thật hiển nhiên.
Hãy tự nuôi dưỡng mình từ đạo sư. Nếu chỉ nghe ngài nói sẽ không giúp bạn gì cả. Vì ngài là một hiện tượng sống động với sự hiện diện năng lượng tràn ngập. Chỉ khi uống ngài vào thân bạn và được nuôi dưỡng từ ngài. Bạn sẽ rõ biết phẩm chất riêng biệt về hiện hữu.
Để tìm ra đạo sư cần phải biết thọ nhận. Cần sẵn có tính thọ nhận vĩ đại của người Nữ. Nếu bạn đã sẵn sàng. Đến khi vị thầy hiện diện. Đột nhiên cái gì đó bắt đầu được khởi động. Bạn không cần làm bất cứ điều gì cả. Chỉ đơn giản hiện diện.
Đây là hiện tượng của tính sống động. Vì thế nếu đã sẵn sàng. Tất cả sẽ tự khởi động. Thật đơn giản, bạn sẽ nắm bắt vấn đề. Đây là hiện tượng thuộc về sự yêu thương và bạn không thể chứng minh với người nào khác: “Tôi đã tìm thấy được đạo sư của mình.”
Thật sự không có một chứng cứ. Đừng thử, vì bất cứ ai cũng có thể chứng minh ngược lại. Bạn đã tìm thấy ngài và biết được điều này. Bạn thưởng thức ngài và biết rất rõ về điều này. Sự hiểu biết đến từ trái tim. Từ sự cảm nhận.
Tilopa nói:
Để đạt đến giải thoát,
Mỗi người cần dính liền với một đạo sư.
Khi tâm thức đón nhận ân sũng của ngài,
Sự giải phóng đã trong tầm tay.
Từ “Guru ” rất giàu ý nghĩa. Từ “Đạo sư ” không thể nói hết ý nghĩa này.  Đạo sư là người đã làm chủ cái gì đó, ông đã được đào tạo lâu dài. Có kỷ luật và trở thành một đạo sư.
Hoàn toàn khác biệt với một “Guru”. Từ “Guru” gợi ra một hình ảnh cực kỳ cô đọng. Như vầng mây chờ đổ ào cơn mưa xuống bạn trong cơn cực khát. Ngài đơn giản như đóa hoa đang ngậm hương. Đơn giản chờ bạn xâm nhập vào chúng. Từ “Guru” còn có nghĩa cô đọng lại. Rất là cô đọng. Nó chứa đầy năng lượng của sự xa lạ. Tràn ngập tính tối cao và tròn đầy như người nữ đang mang thai.
Như thế có nghĩa Guru đang mang thai Thượng đế. Vì thế Guru cũng được gọi là Thượng Đế ở phương Đông. Người Tây phương không thể hiểu được điều này. Vì họ nghĩ: “Thượng đế ” có nghĩa là “Đấng Sáng Tạo.” Thế tại sao chúng ta gọi: Guru là Thượng đế. Tại sao vậy?
Vì Ngài chứa đầy sự tối cao đang chuẩn bị đổ trút xuống; giúp bạn qua cơn cơn khát. Bạn là mảnh đất đang khát mưa và đây là sự việc duy nhất cần thiết dành cho bạn.
Thật ra ngài không có chút tài nghệ gì. Ngài không theo một khóa đào tạo đặc biệt nào. Cũng không tuân theo bất cứ kỷ luật nào. Vì rất đơn giản ngài không bao giờ muốn trở thành vị thầy trong bất cứ lãnh vực nghệ thuật nào.
Ngài đã sống trọn vẹn cuộc đời của mình và sống torng kỷ luật trong cái hoàn toàn thư giãn và tự nhiên. Ngài không bó buộc chính mình. Nhưng không bao giờ bị gió cuốn đi. Ngài chỉ tự trôi theo dòng chảy  của thiên nhiên.
Ngài đã đạt đến sư chín mùi qua hàng ngàn trải nghiệm đau khổ và cực nhọc. Vì thế niềm nội hỉ và hân hoan đã chín mùi. Một Guru là quả đã chín mùi và chuẩn bị rơi. Nếu bạn sẵn sàng đón nhận. Ngài có thể rơi xuống tay bạn.
Guru là một hiện tượng đặc biệt của Đông phương. Người Tây phương quả thật không thể rõ biết về điều này. Người Tây phương rất khó nhọc để cảm nhận:.”Tại sao lại phải quì trước một Guru?.”“Tại sao đặt đầu bạn trên đôi chân ngài? Điều này thật tủi nhục.”
Nếu mong muốn được đón nhận. Nên quỳ trước mặt ngài để ngài có thể tràn ngập vào bạn. Cần phải phủ phục và buông thả trọn vẹn vào tình yêu thương với ngài. Nếu không bạn sẽ không đón nhận được gì cả.
Khi một môn sinh chan hòa trong niềm xác tín trọn vẹn và quỳ dưới chân đạo sư của mình. Chắc chắn sẽ xảy ra cái gì đó trong vô hình tướng . Năng lượng chảy từ đạo sư  trút xuống học trò. Nếu rõ biết, bạn có thể nhìn thấy hào quang hay cầu vòng của đạo sư đang trút vào học trò. Bạn thật sự thấy nó đang xảy ra.
Đạo sư thì đầy năng lượng tối cao. Năng lượng của ông thật vô tận. Nên có thể trút xuống vô số môn sinh. Ông có thể một mình làm việc với hàng triệu môn sinh. Ông không bao giờ kiệt sức. Vì đã dính liền với.”Tổng Thể.”Vì ông đã trở về nguồn của tất cả vũ trụ và thế giới. Vì thế ông có thể giúp bạn thực hiện bước nhảy lớn trong những chiều sâu thẳm của tâm thức.
Thật sự rất khó khăn tự buông mình cho Thượng đế. Vì bạn không biết ngài đang ở đâu. Và ngài cũng chưa từng đưa địa chỉ cho bất cứ ai. Vì thế, tất cả những điều này. Bạn chỉ có thể tìm thấy Guru. Nếu bạn hỏi tôi:.”Thế nào là một Guru.”Tôi sẽ trả lời rằng:.”Đây chính là địa chỉ của Thượng đế.”
Khi tâm thức đón nhận ân sũng của ngài,
Sự giải phóng đã trong tầm tay.
Như thế chắc chắn có thể bạn đã được đón nhận. Khi có thể cảm nhận những ân sũng đạo sư trút vào. Những đóa hoa đang nẩy nở  trong bạn và chắc chắn sự giải thoát đang ở trong tầm tay.
Đây là câu chuyện:
Học trò của đức Phật - Sariputta quỳ dưới chân ngài. Đột nhiên ông cảm nhận năng lượng rơi vào mình. Ông cảm nhận sự chuyển hóa đột ngột xuất hiện và sẽ có sự thay đổi tâm thức trọn vẹn. Ông cảm nhận mình sẽ bị hủy diệt và tái tạo lại. Ông vội la lên:.”Không, xin hãy chờ một chút.”Tất cả những học trò khác của đức Phật không hiểu việc gì đã xảy ra giữa hai người. Ông nói:.”Xin chờ một chút. Xin đừng đến sớm quá.”Đức Phật mới hỏi:.”Tại sao?.”
Ông đáp:.”Như thế, đôi chân này sẽ mất. Xin chờ một chút. Sự giải thoát của tôi sắp xảy ra. Nhưng tôi muốn được ở với ngài lâu hơn nữa. Đừng tránh xa tôi quá sớm.”Thật ra, khi đạo sư đã ban cho ân sũng của mình. Có nghĩa sự giải phóng đã trong tầm tay. Đây là điều cuối cùng và đến lúc học trò phải chia tay với đạo sư.
Sariputta nói: “Xin chờ!” Sau đó, Sariputta trở thành người tỉnh thức. Đức Phật nói: “Hãy đi, tôi chờ đã đủ rồi. Bây giờ, hãy đi và lan rộng tất cả những gì tôi ban cho anh. Hãy ra đi và ban nó cho tất cả những ai gặp gở.”
Sariputta đành ra đi vừa la vừa khóc. Có người hỏi ông: “Anh đã tỉnh thức. Nhưng lại còn khóc nữa sao?” Ông nói: “Vâng, tôi đã tỉnh thức. Nhưng tôi có thể từ khước niềm nội hỉ của sự tỉnh thức. Nếu đức Phật cho phép tôi sống dưới chân ngài.” Với lòng biết ơn sâu sắc. Mỗi sáng Sariputta tiếp tục quỳ hướng về nơi đức Phật tọa vị.
Nhiều người tiếp tục hỏi ông: “Tại sao anh làm như thế? Anh quỳ trước ai vậy?” Ông đáp: “Đức Phật đang ở hướng Nam.” Đến khi gần tịch, Sariputta hỏi: “Bây giờ đức Phật đang ở đâu? Tôi muốn chết trong tư thế quỳ gối về hướng của ngài đang an trú.” Thế là ông ra đi trong khi quỳ hướng về đức Phật.
Khi năng lượng được đón nhận lúc đạo sư ban ân sững tối ưu cho mình. Sự giải thoát đã trong tầm tay và học trò cần phải ra đi khỏi ngay để có thể làm nhiều điều lợi ích cho người khác.
Trong truyền thống Zen ở Nhật bản. Khi học trò đến thăm thầy, thường mang theo chiếc chiếu. Họ trải chiếu trước thầy, ngồi lên nghe thầy và trở lại mỗi ngày để chiếu xuống nghe tất cả gì ngài đã nói. Cứ như thế trong suốt rất nhiều năm.
Cho đến ngày được đón nhận niềm ân sũng tối ưu. Họ cuốn chiếu lại mang theo mình. Cúi đầu chào và rời khỏi vị thầy. Chiếc chiếu này là biểu tượng. Khi học trò cuốn chiếu lại. Người khác hiểu rằng hắn đã đón nhận niềm ân sũng. Đây chính là lời chia tay cuối cùng.
Hỡi ơi,
Tất cả những sự việc trên thế gian đều vô nghĩa.
Những giáo huấn nhỏ;
Chỉ dẫn đến hoạt động tốt.
Vì thế,
Mỗi người nên đi theo;
Duy nhất với Đại giáo huấn.
Mật tông là Đại giáo huấn. Những giáo huấn nhỏ sẽ hướng dẫn bạn những gì cần phải làm và không nên làm. Nó ban cho bạn mười điều răn: “Làm cái này và đừng làm cái nọ.” Đây chỉ là những giáo huấn nhỏ.
Riêng đại giáo huấn không cho bạn bất cứ điều răn nào. Thật sự không gì liên quan đến những gì bạn làm. Nó chỉ liên quan đến bạn là ai. Bản thể hay trung tâm và sự rõ biết của bạn. Đó là những điều duy chỉ một ý nghĩa.
Những giáo huấn nhỏ;
Chỉ dẫn đến hoạt động.
Nên,
Mỗi người cần đi theo
Những giáo huấn lớn.
Trên thế gian này. Tất cả sự việc đều là mầm đau khổ. Tuy vậy, một tia sáng sẽ đến từ bên ngoài mỗi khi có một người trở nên tỉnh thức. Hãy đi theo tia sáng này và bạn có thể đạt đến nguồn ánh sáng mặt trời.
Đừng quên những gì Tilopa nói với bạn:
“Đừng trở thành nạn nhân của những giáo huấn nhỏ.”
Vì nạn nhân của nó thì rất nhiều.
Nhiều người đến thăm và nói: “Chúng tôi ăn trường chay. Điều này sẽ dẫn đến tỉnh thức?.”Đây chỉ là một loại giáo huấn thật nhỏ. Họ nói: “Chúng tôi không ăn khi đêm xuống. Điều này sẽ dẫn đến tỉnh thức?” Nó cũng là loại giáo huấn quá nhỏ. Họ nói: “Chúng tôi tin vào chủ nghĩa độc thân.”Đây cũng là giáo huấn rất nhỏ.
Họ đã làm được nhiều việc. Dù vậy vẫn còn một việc chưa chạm đến. Đó chính là bản thể của họ. Họ rèn luyện cá tính, họ cố gắng để mình thật minh triết. Dù vậy, tất cả những điều này chỉ là sự hào nhoáng.
Một học trò đến từ bên ngoài chỉ là sự hào nhoáng. Họ cần phải tỏa rộng từ trung tâm ra đến vòng ngoài. Họ không cần miển cưỡng từ vòng ngoài vào trung tâm.
Riêng đại giáo huấn thì như sau:
Bạn đã là những gì bạn có thể là...
Hãy rõ biết về điều này. Bạn đã là tiêu chỉ. Vậy hãy rõ biết về nó. Ngay giây phút này. Bạn có thể đã thành tựu. Bạn còn chờ đợi gì? Xin đừng tin vào sự tiến hóa tiệm tiến. Hãy nhảy, hãy can đảm nhảy vào vực thẳm. Chỉ những ai đủ can đảm mới có thể theo đại giáo huấn Mật tông.
Bạn đã quá sợ hãi. Quá nhút nhát. Bạn đã quá sợ cái chết. Bạn sợ bị mất mát. Sợ bị bỏ rơi. Tất cả những điều này khiến bạn trở thành nạn nhân của những giáo huấn nhỏ. Vì bạn có thể làm chủ những giáo huấn nhỏ như:.”Đừng ăn cái này. Đừng làm cái kia.”
Những điều này bạn có thể làm và giữ chủ động.
Đại giáo huấn nhằm tự buông bỏ tất cả.
Bỏ rơi sự kiểm soát.
Và thả mình theo.”Tổng Thể.”
Để có thể đến bất cứ nơi nào bạn thích.
Hãy buông bỏ dòng sông và trở thành dòng sông.
Vì nó đã lên đường ra biển rộng.
Đây chính là đại giáo huấn.

Ads Belove Post