Chương 7. Mảnh mẩu không cố kết

Chương 7. Mảnh mẩu không cố kết

Price:

Read more

Thuật giả kim mới hướng bạn vào trong
Bài giảng về Thiền
Chương 7. Mảnh mẩu không cố kết

...Toàn thể bản tính của con người phải được dùng một cách trí huệ bởi người ham muốn đi vào con đường.
Từng người với bản thân mình tuyệt đối là con đường, chân lí, và ánh sáng... Đi tìm nó bằng việc học luật của con người, luật của tự nhiên, luật của siêu nhiên: và tìm nó bằng tôn sùng sâu sắc của linh hồn với ngôi sao mờ bùng cháy bên trong.
Một cách vững chắc, khi ông quan sát và tôn thờ, ánh sáng của nó sẽ phát triển mạnh hơn. Thế rồi ông có thể biết ông đã tìm thấy chỗ bắt đầu của con đường. Và khi ông đã tìm thấy chỗ cuối, ánh sáng của nó sẽ đột nhiên trở thành ánh sáng vô hạn.
"... Không bị thất kinh và khiếp hãi bởi bóng tối bên trong; giữ cho mắt ông nhìn cố định vào ánh sáng nhỏ và nó sẽ phát triển. Nhưng để bóng tối bên trong giúp ông hiểu sự bất lực của những người đãkhông thấy ánh sáng, người có linh hồn đang trong tăm tối sâu sắc."
Toàn thể bản tính của con người phải được dùng một cách trí huệ bởi người ham muốn đi vào con đường. Điều này rất có ý nghĩa. Toàn thể bạn phải được dùng. Bất kì mảnh mẩu nào được dùng sẽ tạo ra vấn đề; bất kì mảnh mẩu nào không được dùng sẽ tạo ra vấn đề.
Bạn có thể bỏ cái gì đó bên trong bạn, nhưng thế thì bạn sẽ không bao giờ là con người toàn bộ. Bạn có thể bỏ giận, chẳng hạn; hay dục, chẳng hạn. Nhiều thầy giáo, nhiều tôn giáo, đã dạy người ta bỏ dục. Họ nói rằng dục là kẻ thù: "Bỏ nó đi!" Bạn có thể bỏ nó, nhưng thế thì bạn đang bỏ một phần rất quan trọng của con người bạn. Và nếu bạn bỏ nó, làm sao nó có thể được biến đổi? Thế thì bạn bao giờ cũng là con người một nửa. Bất kì cái gì bạn trở thành, bạn sẽ không bao giờ là toàn bộ. Và không là toàn bộ, bạn không bao giờ có thể tự do. Phần bị bỏ đi sẽ báo thù. Phần bị kìm nén sẽ liên tục sôi lên bên trong, cố tìm cách ra, và bạn bao giờ cũng trong rắc rối.
Trí huệ của các thời đại nói, "Dùng mọi năng lượng của ông. Tạo ra hài hoà bên trong ông." Mọi năng lượng có thể hoặc có tính phá huỷ hoặc tính sáng tạo. Không cái gì là xấu trong bản thân nó. Mọi thứ có thể được dùng theo cách mà ngay cả chất độc cũng trở thành thuốc. Trí huệ sẽ không bao giờ bỏ đi cái gì. Nó sẽ dùng mọi thứ theo cách sáng tạo. Nó sẽ dùng giận của bạn, dùng dục của bạn, dùng hận thù của bạn.
Làm sao bạn có thể dùng được chúng? Làm sao bạn có thể dùng dục của bạn? Nó có vẻ giống như kẻ thù không đội trời chung của bạn. Làm sao bạn có thể dùng được nó?
Ba điều sẽ là có nghĩa để ghi nhớ. Một, tại sao có khao khát này sau dục? Tại sao chúng ta khao khát nó? Chúng ta thu được lợi gì qua nó? Quan sát nó đi. Dần dần, khi việc quan sát sâu sắc lên, dục sẽ tan biến.
Nghĩa thực của tất cả nó là gì? Tại sao bạn khao khát dục nhiều thế? Vì nó cho bạn một khoảnh khắc của thiền sâu. Nó là quá trình tự nhiên của thiền. Trong dục, ý nghĩ của bạn dừng lại, tâm trí bạn tan biến - trong một khoảnh khắc tất nhiên. Trong một khoảnh khắc bạn không còn là tâm trí. Bạn có đó mà không có tâm trí; bạn là không tâm trí. Việc không tâm trí đó cho bạn thoáng nhìn về phúc lạc.
Quan sát dục đi; đừng bỏ nó. Nhận biết về nó. Đi vào trong nó với nhận biết đầy đủ và liên tục cố gắng tìm ra cốt lõi bên trong nhất của nó là gì. Bạn sẽ đi tới cốt lõi bên trong nhất này: rằng dục cho bạn một loại khoảnh khắc có tính thiền tự nhiên. Bạn trở thành vô ý nghĩ, và điều đó cho bạn phúc lạc. Một khi bạn đã tìm ra cốt lõi bên trong nhất này, bạn có thể đi vào trong khoảnh khắc vô ý nghĩ này mà không đi vào trong dục. Cốt lõi bên trong nhất này có thể được đạt tới mà không đi vào trong dục. Thế thì dần dần, dục sẽ biến mất. Bây giờ cùng năng lượng này sẽ đi vào trong thiền, cùng năng lượng này sẽ trở thành tâm linh.
Mọi năng lượng đều phải được dùng một cách trí huệ. Không cái gì phải bỏ đi. Đây là một trong những điều cơ bản tôi dạy bạn: rằng không cái gì phải bị bỏ đi, không cái gì dù là bất kì cái gì. Bạn phải đi vào trong tính tâm linh với toàn bộ bản thể bạn. Chúng ta sẽ thay đổi năng lượng của bạn, chúng ta sẽ thay đổi cách bố trí của chúng. Chúng ta sẽ làm ra bố trí mới, hài hoà mới. Bản giao hưởng mới sẽ được tạo ra, nhưng không cái gì sẽ bị bỏ đi.
Ngay bây giờ bạn là vấn đề nan giải: các mảnh mẩu không cố kết, không có thống nhất bên trong. Và mọi mảnh đều đang tranh chấp với mảnh khác. Bạn là đám đông, với nhiều nốt nhạc nhưng không có giai điệu. Những nốt nhạc này có thể được đặt vào giai điệu. Và chừng nào bạn chưa làm điều này, bạn sẽ vẫn còn trong khổ.
Lời kinh này nói Toàn thể bản tính của con người phải được dùng một cách trí huệ bởi người ham muốn đi vào con đường. Nếu bạn thực sự muốn đi vào con đường dẫn tới điều tối thượng, bạn phải dùng toàn bộ năng lượng của bạn. Không cái gì bị kìm nén hay bị loại bỏ. Mọi thứ đều phải được chấp nhận trong sự biết ơn sâu sắc.
Xem tiếp Chương 8Quay về Mục lục

Ads Belove Post