Phụ lục 2. Tẩy rửa và Thiền: Các bước trên đường

Phụ lục 2. Tẩy rửa và Thiền: Các bước trên đường

Price:

Read more

Thuật giả kim mới hướng bạn vào trong
Bài giảng về Thiền
Phụ lục 2. Tẩy rửa và Thiền: Các bước trên đường

Vedas đã nói rằng hơi thở là Brahma. Và nó là đúng theo cách rất tinh tế. Hơi thở là sự sống của bạn, và hơi thở cũng là chiếc cầu giữa ý thức và vô thức, giữa thân thể bạn và linh hồn bạn. Chiếc cầu này phải được dùng. Nếu bạn có thể dùng chiếc cầu này một cách đúng đắn, bạn có thể đi sang bờ bên kia.
Tôi tự hỏi liệu bạn đã quan sát hay không rằng hơi thở của bạn thay đổi với xúc động của bạn. Khi bạn giận, bạn thở theo cách khác. Thử quan sát cách bạn thở khi bạn giận và thế rồi thử thở khác đi trong khi bạn đang giận. Bạn sẽ không có khả năng giận. Bạn có thể giận chỉ theo cách nào đó, với nhịp thở nào đó.
Khi bạn trong yêu, quan sát hơi thở của bạn: nhịp điệu, âm nhạc, sự hài hoà. Quấy rối hài hoà đó và yêu sẽ biến mất. Hay, tạo ra hài hoà đó và yêu sẽ xuất hiện.
Nếu bạn có thể trở thành người chủ của việc thở của bạn - và đó là khoa học sâu sắc - bạn trở thành người chủ của xúc động của bạn. Khi bạn ở trong hành động dục,quan sát cách bạn thở đi. Việc thở đó về căn bản có liên quan tới hành động dục. Bạn không thể làm được cái gì trong đó hơi thở của bạn không có quan hệ sâu sắc.
Bạn không thể đi vào trong thiền chừng nào bạn chưa cố hiểu, và dùng, hệ thống thở của bạn. Hơi thở của bạn là chiếc cầu giữa ý thức và vô thức của bạn. Vô thức liên tục thay đổi nhịp điệu thở của bạn, cho nên nếu bạn trở nên nhận biết về nhịp điệu này và việc thay đổi thường xuyên của nó, bạn có thể trở nên nhận biết về gốc rễ vô thức của bạn: vô thức đang làm gì.
Bây giờ, nhiều điều có thể được biết về bạn qua nhịp điệu của việc thở của bạn, ngay cả khi bạn ngủ. Nếu bạn ngủ và bạn có mơ về giận, hơi thở của bạn có thể được quan sát và người quan sát sẽ biết rằng bạn đang giận trong mơ của bạn. Nếu bạn có dục trong mơ của bạn, điều đó có thể được quan sát từ bên ngoài và điều sẽ được biết tới là bạn có kinh nghiệm dục trong mơ của bạn. Hơi thở của bạn sẽ đi theo nhịp điệu nào đó.
Nếu bạn quan sát nhịp điệu của việc thở của vị phật, nó khác với nhịp thở của bạn. Nó thường xuyên vẫn còn là như vậy. Trong khi vị phật ngủ, nhịp điệu của ông ấy vẫn còn như vậy. Khi ông ấy thức, dù ông ấy nói hay ông ấy im lặng, nhịp điệu của ông ấy vẫn còn như vậy.
Cho nên trong trại này, bạn dự định làm ba điều với hệ thống thở của bạn. Thứ nhất là thở sâu cả ngày. Một cách có nhịp điệu, im lặng. Không bị ép buộc, nhưng sâu: chậm rãi và sâu. Tạo ra nhịp điệu im lặng và cảm thấy rằng trong nhịp điệu đó bạn được thảnh thơi, không bị căng thẳng. Thế rồi, đi theo nhịp điệu đó cả ngày. Bất kì khi nào bạn nhớ tới nó, thở sâu, thảnh thơi, im lặng, với nhịp điệu âm nhạc. Cảm thấy âm nhạc của nó. Nó có âm nhạc đấy.
Và thứ hai, quan sát hơi thở của bạn, theo dõi nó. Khi hơi thở đi ra, đi cùng hơi thở. Khi hơi thở đi vào, đi cùng hơi thở. Đi ra, đi vào, cùng hơi thở. Đi theo nó. Nếu bạn có thể quan sát hơi thở của bạn, nó sẽ trở nên sâu sắc, im lặng, nhịp điệu. Bằng việc đi theo hơi thở, bạn trở nên rất, rất khác vì nhận biết thường xuyên này về hơi thở sẽ tách bạn khỏi tâm trí của bạn. Năng lượng thường đi vào trong suy nghĩ sẽ đi vào trong quan sát. Đây là giả kim thuật của thiền: thay đổi năng lượng đi vào trong suy nghĩ thành đi vào trong quan sát.
Làm sao thay đổi được năng lượng của ý nghĩ vào trong quan sát? Đó là điều phương cách thiền về căn bản là gì: cách không suy nghĩ mà quan sát, cách không là người nghĩ mà là nhân chứng.
Cho nên, quan sát hơi thở của bạn cả ngày đi. Nhưng không căng thẳng về nó. Nếu bạn trở nên căng thẳng, chủ định này bị mất. Vẫn còn được thảnh thơi. Chỉ quan sát. Vui đùa về nó; không làm nó thành công việc.
Bất kì khi nào bạn nhớ ra, quan sát việc thở của bạn. Nếu bạn quên, thì quên; nhưng khoảnh khắc bạn nhớ ra, lại bắt đầu quan sát. Nó sẽ tới với bạn. Dần dần bạn sẽ bắt đầu việc quan sát. Qua chính việc quan sát của bạn, phẩm chất sẽ thay đổi. Việc quan sát hơi thở sẽ không cho bạn không gian để suy nghĩ, cho nên nó sẽ là việc làm trệch tốt.
Thứ ba, dùng hơi thở của bạn như nhận biết về sống và chết, đồng thời. Khi hơi thở đi ra, nó được liên kết với chết. Khi hơi thở đi vào, nó được liên kết với sống. Với mọi hơi thở đi ra bạn chết đi, và với mọi hơi thở đi vào bạn được tái sinh. Sống và chết không phải là hai điều tách rời, bị phân chia. Chúng là một. Và từng khoảnh khắc, cả hai đều hiện diện.
Cho nên nhớ điều này: khi hơi thở của bạn đi ra, cảm thấy dường như bạn đang chết. Đừng sợ. Nếu bạn sợ, hơi thở sẽ bị rối loạn. Chấp nhận nó đi: hơi thở đi ra là chết. Và chết là đẹp; nó là thảnh thơi.
Bất kì khi nào bạn thảnh thơi, bạn nói "A" và hơi thở đi ra. Cảm thấy thảnh thơi sâu sắc với hơi thở đi ra. Và khi hơi thở đi vào, cảm thấy, "A! Cuộc sống đang đi vào" - bạn được tái sinh. Làm cho nó thành vòng tròn: sống và chết. Đi vào trong nó và nhận biết về nó. Nó là việc lau sạch sâu sắc. Với mọi hơi thở ra, chết đi, và với mọi hơi thở mới, được tái sinh.
Trong tám ngày này, nhớ điều này. Điều này sẽ là mật chú của bạn. Tôi cho bạn điều này như mật chú cho trại này. Hơi thở đi ra là chết. Chết đi, cảm thấy dường như bạn đang chết. Hơi thở đi vào là sống. Cảm thấy dường như bạn đang được tái sinh. Cả ngày, trong hai mươi bốn giờ - bất kì khi nào bạn nhận biết, nhớ điều này. Nó sẽ thay đổi phẩm chất của tâm trí bạn toàn bộ.
Nếu hơi thở đi ra trở thành chết, và từng khoảnh khắc bạn chết đi, cái gì xảy ra? Chết của bạn nghĩa là bạn đang chết đi quá khứ của bạn; con người cũ không còn nữa. Và nếu bạn phải chết đi mọi khoảnh khắc, không có tương lai. Khoảnh khắc tiếp là chết cho nên bạn không thể phóng chiếu bản thân bạn vào trong tương lai được. Chỉ chính khoảnh khắc này, khoảnh khắc nguyên tử, đơn độc này, còn lại với bạn. Ngay cả trong chính khoảnh khắc này bạn sẽ phải chết đi và được tái sinh.
Nghĩ về khái niệm đầu thai không dưới dạng của sự sống mà dưới dạng của hơi thở. Mọi khoảnh khắc bạn sẽ được làm mới, được định hướng lại, tươi tắn. Lại là đứa trẻ, không gánh nặng của quá khứ và không lo âu về tương lai. Khoảnh khắc hiện tại là vô lo âu. Lo âu đượctạo ra chỉ bởi quá khứ hay bởi tương lai. Cho nên nhớ điều này. Và không chỉ nhớ nó, thực hành nó.
Xem Phụ lục 3Quay về Mục lục

0 Đánh giá

Ads Belove Post