Read more
Điều đó sẽ trở thành con đường
của bạn. Sâu hơn vào trái tim bạn. Quên hoàn toàn cái đầu bạn. Trở thành không
đầu, cứ như cái đầu không còn đó nữa. Hoạt động bằng trsai tim. Không bao giờ
thực hiện bất kỳ điều gì, trừ khi đó là cảm nhận của bạn để làm việc đó, đừng
bao giờ làm bất kỳ điều gì chỉ bởi bạn nghĩ đó là đúng. Bằng việc nghĩ bạn sẽ
không bao giờ tới được điều tối thượng; bạn phải thông qua ô cửa của cảm nhận.
Có hai loại người trên thế
gian: một loại có thể xuất hiện thông qua nghĩ, loại khác chỉ có thể xuất hiện
thông qua cảm nhận. Cả hai cùng đến một nơi: nơi đó là Thượng đế. Đó là cùng một
ngôi đền nhưng có hai ô cửa.
Một sannysasin mới muốn biết, cho dù anh ta
đã biết Gurdjieff.
Không, không bao giờ. Và thậm
chí nếu bạn đã biết ông ta thì hẳn đã không có sự liên hệ. Ông ta không có gì
liên quan đến dạng cảm nhận. Công việc của ông ta không phải là tình yêu; đó là
công việc gian khổ, công việc tính toán, đó là khoa học và khoa học. Đó không
phải là thuật giả kim mà đó là thuần túy khoa học. Gurdjieff không phải là người
cho bạn và bạn không phải là người cho ông ta!
Biết con người như Gurdjieff chỉ
có nghĩa đơn giản một điều; trừ khi bạn có mối liên hệ... bạn có thể đã đi
ngang qua ông ta, bạn có thể nhìn thấy ông ta, nhưng điều đó không có nghĩa lý
gì. Bạn có thể đã du hành cùng ông ta trên cùng một khoang tàu hỏa; điều đó
không nghĩa lý gì. Đã không thể có bất kỳ khả năng nào về mối liên hệ giữa bạn
và Gurdjieff.
Udgatri có nghĩa là người hát
những bài ca linh thiêng. Cuộc đời có ý nghĩa chỉ khi bạn có khả năng bùng nổ
thành những bài ca đó.
Chúng ta sống như nụ hoa khép
kín, và chúng ta phải nở ra như những bông hoa; trong cuộc sống rộng mở đó, cuộc
đời trở nên có ý nghĩa. Trừ khi con người có thể chia sẻ chính mình với tồn tại
nếu không họ vẫn giữ nguyên vô nghĩa.
Mọi người đến đây để hát bài
ca, không ai khác có thể ca bài ca mà bạn có thể ca; điều đó phải trở thành của
bạn và chỉ của bạn. Nếu bạn không ca nó thì không có ai thay thế. Thế gian vẫn
giữ nguyên mãi mãi khan hiếm như vậy, một cái gì đó sẽ lỡ. Bạn sẽ không bao giờ
cảm nhận xứng đáng và bạn sẽ không bao giờ cảm nhận một phần của tồn tại; bạn vẫn
giữ nguyên là người bên ngoài, người xa lạ.
Thời điểm chúng ta rót sự sống
của chúng ta vào tồn tại như lễ hội, chúng ta trở thành một phần của nó. Trong
chính việc rót đó mà bản ngã biến mất. Thực tế, bản ngã không thể biến mất trừ
khi bạn đã ca bài ca của bạn và nhảy múa điệu nhảy của bạn.
Ugatri là từ cổ. Nó được sử dụng
cho những thầy tu ở Ấn Độ, những người thường hát một cách điên dại những bài
ca về Thượng đế.
Udbhava có nghĩa là sự ra đời
thực sự. Sannyas là khoa học về sự ra đời thực sự. Sự ra đời đầu tiên là vật
lý: nó chỉ tạo ra cơ thể bạn mà không phải bạn. Cơ thể bạn xuất hiện trong bụng
mẹ nhưng bạn vẫn chưa sinh ra. Ngôi đền trống rỗng, người chủ đã chưa có đó, hoặc
nói theo cách khác là người chủ đang ngủ. Và chỉ khi người chủ thức dậy thì con
người thực sự sinh ra; đó là sự ra đời lần thứ hai. Đó là ý nghĩa của tất cả những
phương pháp khai tâm. Khai tâm có nghĩa bạn đang vào môi trường mà nó sẽ vận
hành giống như bụng mẹ để tạo ra linh hồn bạn.
Sannyas là phạm tội ghê gớm nhất
- phạm tội để chính bạn được tái sinh.
Unmana có nghĩa là không-tâm
trí. Tâm trí là rào cản duy nhất giữ bạn là bạn. Đầu tiên bạn là bản ngã giả của
bạn và thứ hai bạn là Ta thực của bạn. Điều đầu tiên là tính cách, điều thứ hai
là linh hồn; và giữa hai điều đó là tâm trí. Tâm trí hỗ trợ cho tính cách bằng
mọi cách. Tính cách là kết quả tự nhiên của tâm trí: tính cách là vẻ bên ngoài
của tâm trí, tâm trí là vẻ bên trong của tính cách; cả hai đều có ích cho nhau.
Trừ khi con người bỏ rơi tâm
trí, con người vẫn giữ nguyên là giả. Bỏ rơi tâm trí là bỏ rơi tính cách; bỏ
rơi tâm trí là bỏ rơi những mặt nạ; bỏ rơi tâm trí là trở nên hoàn toàn trần trụi.
Trong trạng thái trần trụi. Trong trạng thái trần trụi đó con người đối mặt với
chính mình như là con người thực - không như con người nghĩ, không như con người
muốn, không như những người khác mong đợi, mà là con người thực sự. Biết điều
đó là biết sự thật, và biết sự thật là được giải thoát.
Sự thật là giải thoát, sự thật
trần trụi là giải thoát.
Upgeyas có nghĩa là trở nên vui mừng lễ hội.
Cuộc sống là món quà để vui mừng
lễ hội, là món quà mà chúng ta liên tục coi là điều hiển nhiên, vì điều đó mà
chúng ta không cảm nhận bất kỳ sự biết ơn nào. Và đó là tội lỗi duy nhất: không
cảm nhận lòng biết ơn đối với toàn bộ vì đã trao món quà vô cùng giá trị, vô
cùng quý giá. Chúng ta không thể trả giá cho điều đó, và bởi vì chúng ta không
thể trả giá - không có cách nào để trả giá - chúng ta chỉ có thể vô cùng biết
ơn. Bởi vì chúng ta không thể trả giá cho điều đó nên tôn giáo được sinh ra.
Tôn giáo là lòng biết ơn và
lòng biết ơn này chỉ có thể được hiểu thông qua lễ hội. Nó không nên chỉ là lời
nói mà còn nên trong nhảy múa của bạn, nó nên ở trong chính bản thể bạn. Nó
không thể là cám ơn Thượng đế vì điều đó sẽ quá nghèo nàn. Lời nói không thể
chuyển chở bất kỳ điều gì, bạn phải trở thành sự tạ ơn.
Đó là ý nghĩa của upgeya: khi
con người cảm nhận biết ơn quá sống đến mức con người nhảy múa trong sự biết
ơn; và đó là toàn bộ thuyết giảng của tôi ở đây.
Deva có nghĩa là linh thiêng,
parinita có nghĩa là kết hôn với - kết hôn với điều linh thiêng. Điều đó xuất
hiện, trừ khi con người bắt đầu hướng vào tình yêu sâu sắc với cái toàn bộ thì
tất cả những tình yêu khác đều thất bại. Chúng thất bại chỉ bởi vì ước mong cái
toàn bộ. Nếu bạn hiểu điều đó thì chúng không thể thất bại mà chúng sẽ trở
thành những bậc đá giúp chúng ta đi vững vàng hơn. Thế thì mỗi người yêu là tia
của Thượng đế, mỗi tình yêu là giọt nhỏ của cùng một đại dương mênh mông. Thế
thì không có gì thất bại, mọi thứ đều thành công và mọi thứ đều trở thành một
phần của bối cảnh vĩ đại. Mọi thứ trở thành bậc đi và nó mang bạn lên cao hơn.
Những tầm nhìn phải trở nên rõ ràng khi con người đã kết hôn với Thượng đế. Tất
cả mọi cuộc hôn nhân khác đang trên hành trình; tất cả những tình yêu đều là một
phần của tình yêu vĩ đại với Thượng đế.
Hãy để sannyas trở thành sự khởi
đầu của tình yêu vĩ đại này. Sannyas là thực chỉ khi nó trở thành hôn nhân với
Thượng đế.
Deva có nghĩa là Thượng đế,
upnita có nghĩa là mang đến gần.
Sannyas là cây cầu mang bạn gần
hơn với Thượng đế. Đó không phải là tôn giáo mà đó là con đường - con đường sống.
Nó không có tín ngưỡng; đó là sự hiểu biết đơn giản, không triết lý, không lý
thuyết, không giáo điều. Đó là cách sống tự nhiên, thanh thoát, tỉnh táo; lúc
đó nó trở thành cây cầu của bạn.
Sau đó, dần dần bạn đến gần hơn
với Thượng đế. Bạn không biết Thượng đế ở đâu cho nên bạn không thể hướng trực
tiếp tới Thượng đế. Nhưng nếu bạn trở nên nhận biết, cảnh giác, đích thực và bạn
sống với thời điểm, tới với thời điểm một cách tự nhiên, cảnh giác, bạn sẽ đến
gần hơn Thượng đế. Không tạo ra bất kỳ nỗ lực trực tiếp nào nhưng bạn sẽ được
mang tới gần hơn. Và vào một ngày, bỗng nhiên bạn là Thượng đế vào một ngày, bỗng
nhiên những ô cửa mở ra.
Bất kỳ khi nào sự nhận biết của
bạn đạt tới điểm một trăm độ thì sự chuyển hóa xuất hiện bởi chính sự tự nguyện
của nó.
Prem có nghĩa là tình yêu,
deshana có nghĩa là bài thuyết giáo - thuyết giáo về tình yêu. Tình yêu chỉ có thể được thuyết giảng
thông qua cuộc sống. Tình yêu không thể làm cô đọng lại thành lý thuyết bởi nó
quá sống động. Nó quá bao la đến mức không thể giới hạn bởi những lời nói và nó
quá huyền bí đến mức tất cả những câu chữ là không đủ để biểu cảm nó. Đó là điều
huyền bí tối thượng.
Nhưng con người có thể thuyết
giảng điều đó bởi chính cuộc đời mình. Và thế thì toàn bộ cuộc đời con người trở
thành bài thuyết giáo về tình yêu. Sống theo cách như vậy, rằng mỗi hành động của
cuộc đời bạn trở thành hành động của tình yêu và thế là đủ. Đó là cầu nguyện,
không cần gì nhiều hơn. Nếu chúng ta đã yêu thế giới thì tình yêu của chúng ta
đạt tới Thượng đế, bởi vì đó là sự sáng tạo của ngài và ngài ẩn giấu phía sau tất
cả những sự sáng tạo đó. Cho nên, bất kỳ khi nào chúng ta rót tình yêu của
chúng ta thì sẽ đạt tới ngài; nó không thể tới bất kỳ đâu khác. Giống như mọi
dòng sông đều đổ ra đại dương, mọi hành động của tình yêu đều đạt tới Thượng đế.
Chúng ta là những dòng sông rất nhỏ của tình yêu và ngài là đại dương.
Tỉnh táo sống với cuộc đời tràn
ngập tình yêu: đó là thông điệp của tôi cho các bạn. Hãy để điều đó trở thành sự
khai tâm của bạn thành sannyas.
Và nên nhớ rằng những đứa trẻ
không thể yêu nhiều bởi vì tình yêu của chúng ta là nhu cầu, chúng là bất lực.
Tình yêu là sự nuôi dưỡng, chúng cần điều đó, chúng không thể cho. Nhiều nhất
thì chúng chỉ có thể giả vờ cho.
Đối với người trẻ tuổi thì tình
yêu là sự thèm khát. Họ trao, nhưng họ trao chỉ để nhận. Trẻ nhỏ không thể
trao, chúng chỉ nhận còn những người trẻ tuổi thì cả trao và nhận.
Điều cuối cùng còn lại với người
lớn tuổi là họ có thể trao mà không yêu cầu nhận lại.
Đó là đỉnh cao nhất của tình
yêu: bạn trao chỉ đơn giản vì niềm vui được trao; đó là sự trưởng thành. Bởi thực
tế này mà tất cả những xã hội cổ xưa tôn sùng người lớn tuổi, bởi vì tình yêu
có thể đạt tới đỉnh cao nhất chỉ ở tuổi già.
Một sannyasin sẽ đi nói: Trái tim tôi hơi
trĩu nặng.
Trĩu nặng ư? Đó là tín hiệu tốt.
Khi bạn có trái tim, thế thì chỉ có thể là trĩu nặng! Người của tôi không có bất
kỳ trái tim nào.
Điều đó là tốt! Trái tim đang
phát triển, cho nên nó trở nên trĩu nặng và ta không cần lo lắng. Đó là lý do tại
sao ra đi thật khó khăn. Nhưng thời gian này bạn sẽ thực hiện công việc của
tôi, cho nên hãy cống hiến nhiều thời gian nhất để bạn có thể thực hiện công việc
của tôi.
Trước đây sannyasin đã viết thư cho tôi về
việc giới thiệu các phương pháp thiền tẩy nhẹ ở nơi rất kỳ lạ. Anh ta sợ một
người nào đó đang kiệt sức.
Không, đừng sợ... đừng sợ; chỉ
đơn giản là giới thiệu nó. Nó sẽ liên tục có ích với bạn khi bạn giới thiệu nó.
Mọi người đang có nhu cầu - chỉ giới thiệu những phương pháp thiền và bạn sẽ nhận
ra mọi người đang tới, bạn sẽ nhận ra mọi người rất đồng cảm với bạn, nên bạn đừng
bao giờ lo lắng. Đó là một cái gì đó mà sớm hay muộn trong tương lai sẽ thu hút
tâm trí bạn.
Có thể chúng ta hơi sớm một
chút, chỉ có vậy cho nên điều đó không bao giờ là rắc rối. Những người có trí
thông minh sẽ ngay lập tức bị thu hút. Và đừng bao giờ để ý đến người ngu ngốc.
Họ không bị thu hút, đó là điều tốt, bởi vì bất kỳ khi nào họ bị thu hút tới một
cái gì đó, điều đó có nghĩa thứ đó cũng là ngu ngốc. Nhưng người thông minh sẽ
bị thu hút. Và ở phương Tây bạn sẽ nhận ra rất nhiều người đơn giản là sẵn
sàng, chỉ chờ đợi một cái gì đó và không biết đó là gì, mò mẫm trong bóng tối.
Nếu bạn chỉ cho họ ánh sáng nhỏ, họ sẽ bắt đầu đến.
Bạn sẽ ngạc nhiên rằng khi bạn
bắt đầu giúp mọi người, bạn đang học rất nhiều điều về thiền mà bạn chưa từng
nhận biết. Bạn đã biết chúng, nhưng chỉ khi bạn bắt đầu thuyết giảng cho mọi
người, bạn trở nên nhận biết, thế thì bạn phải nói rõ nhiều điều, những điều đó
có thể đang ở sâu nơi nào đó trong vô thức, bị che giấu giống như những cái
bóng. Bạn phải mang chúng lên, bạn phải diễn đạt chúng thành lời, bạn phải trao
cho chúng hình dạng. Và bỗng nhiên khi bạn trao hình dạng cho chúng, bạn cũng
trở nên nhận biết rằng bạn đã biết điều này, nhưng bạn đã không nhận thấy.
Cách tốt nhất để học thiền là
thuyết giảng nó. Và những điều cao hơn chỉ có thể được học bởi thuyết giảng;
càng cao hơn thì lại càng phải như vậy. Trừ khi bạn bắt đầu giao tiếp, những
kinh nghiệm của bạn vẫn giữ nguyên không rõ ràng, ẩn giấu trong dạng sương mù
mà bạn không cần phải mang chúng tới ánh sáng. Nhưng khi bạn phải thuyết phục
người khác, bạn phải mang chúng tới ánh sáng - và lần đầu tiên bạn trở nên nhận
biết một cách rõ ràng nó là gì.
Cho nên điều đó cũng sẽ trở
thành hữu ích với bạn, vô cùng hữu ích; và bạn là một trong những người tổ chức
có giáo dục nhất ở đó, rất nhiều người sẽ sẵn sàng chấp nhận. Bạn chỉ phải tập
trung một chút can đảm và bắt đầu. Lúc ban đầu chỉ cần những người bạn, tập
trung họ lại và sau đó vấn đề bắt đầu chuyển động bởi chính nó và tôi sẽ cùng với
bạn!
Một sannyasin liên quan đến cả hoạt động
nghệ thuật và cũng giới thiệu Osho với mọi người ở phương Tây hỏi rằng cô ấy có
khả năng thực hiện nhiều việc cùng một thời gian không?
Bạn thực hiện được! Mọi người
thực sự có khả năng thực hiện nhiều điều, quá nhiều điều đến mức bạn không thể
hình dung. Bởi vì chúng ta sống ở mức rất tối thiểu, chúng ta không sử dụng nhiều
hơn bảy phần trăm tiềm năng của chúng ta. Cho nên bất kỳ điều gì bạn đang làm,
bạn có thể thực hiện ít nhất mười lần dễ dàng hơn; và nếu bạn có một chút nỗ lực
thì phải là mười lăm lần hơn. Công việc của bạn mang nhiều vẻ đẹp hơn, bạn phải
thực hiện nhiều năng lượng hơn.
Chúng ta chưa bao giờ nhận biết
tiềm năng khổng lồ của chúng ta, bởi vì chúng ta chưa bao giờ trao cho nó bất kỳ
thử thách nào. Hãy trao cho chính bạn nhiều thử thách nhất có thể. Cuộc đời rất
ngắn và nó trôi đi rất nhanh, nó liên tục trượt khỏi tay bạn. Thời điểm mà nó
biến đi, nó sẽ biến đi, nhưng nếu bạn có thể sử dụng nó một cách sáng tạo thì ở
thời điểm nó biến đi nhưng tinh chất của nó bạn đã vắt hết. Bạn sẽ được làm
giàu: thời điểm sẽ biến đi, nhưng nó sẽ để lại kho báu tuyệt vời cho bạn.
Nếu con người thực sự sống một
cách toàn bộ, trước khi người đó chết, người đó đã mang toàn bộ vương quốc cùng
mình. Người đó không ra đi tay không; chỉ có Alexander ra đi tay không mà không
phải Phật.
Cho nên đừng lo lắng. Đối mặt với
mọi thách thức có thể. Và đây là kinh nghiệm của tôi, những người đang thực hiện
nhiều điều luôn có thời gian thực hiện nhiều điều hơn. Những người đang không
thực hiện bất kỳ điều gì thì không bao giờ có thời gian! Nếu bạn bảo họ làm một
cái gì đó, họ nói, “Chúng tôi không có thời gian, không có sức lực”. Theo cách
nói đó thì họ có lý bởi vì năng lượng của họ vẫn giữ nguyên không được thử
thách, trong một dạng entropi, trong một dạng ngủ.
Khuấy động năng lượng của bạn từ
mọi ngóc ngách và bạn sẽ trở thành ngọn lửa. Và sống như ngọn đuốc cháy bởi hai
mục đích là cách sống đúng và duy nhất. Con người sống một cách toàn bộ mới quá
hạnh phúc, quá sung sướng làm sao.
Con người có thực tại đa khía cạnh.
Bạn có thể thực hiện nhiều điều. Và nên nhớ, tất cả những khám phá trên thế giới
được tạo ra bởi những người thực hiện nhiều dạng công việc. Từ tất cả những dạng
công việc đó, một dạng giống lại nảy sinh. Ví dụ, nếu nhà toán học bắt đầu vẽ
tranh, thế thì không họa sĩ nào sẽ có khả năng thực hiện những việc mà người đó
thực hiện; bởi vì toán học sẽ ở đâu đó. Nếu người đó cũng là nhạc sĩ thì tranh
của ông ta sẽ có khía cạnh khác; một cái gì đó của âm nhạc sẽ có đó, âm nhạc
trong màu sắc. Nếu ông ta cũng còn là người yêu, thế thì một cái gì đó về tình
yêu sẽ ở trong bức vẽ, và còn có nhiều cái này, cái kia nữa. Nếu người đó chỉ
là họa sĩ thì tranh sẽ nghèo nàn, nó sẽ chỉ là một khía cạnh, nó sẽ không có
chiều sâu. Có thể, về mặt kỹ thuật nó rất chính xác, nhưng chỉ chính xác về mặt
kỹ thuật. Nó sẽ không là tác phẩm nghệ thuật vĩ đại, nó sẽ không là sự sáng tạo.
Giống như hai người, đàn ông và
đàn bà, gặp nhau khi đó đứa trẻ ra đời. Khi đàn ông và đàn bà khác chủng tộc gặp
nhau thì đứa trẻ sinh ra còn tốt hơn, bởi vì người đàn bà mang đến tất cả nền
văn hóa từ phía họ - nền văn hóa khác, môi trường khác, cách nhìn khác - và người
cha mang đến nền văn hóa khác, môi trường khác, ngôn ngữ khác. Đứa trẻ trở
thành điểm gặp và chắc chắn đứa trẻ sẽ có cuộc đời phong phú hơn.
Mọi người không nên kết hôn với
những người ở cùng miền của mình, không nên kết hôn với người cùng một nhà thờ,
không nên kết hôn với người cùng màu da. Kết hôn với những người ở càng xa càng
tốt. Nếu bạn có thể gặp những người sao Hỏa, hãy kết hôn với họ! Hôn nhân nên
là sự liên kết hành tinh. Và khi chúng ta đã khám phá ra những người ở những
hành tinh khác thì điều này sẽ xảy ra! Đó là dạng trẻ em hoàn toàn khác sẽ ra đời:
nó sẽ là sự đột biến, nó sẽ mang nhân loại mới đến cho thế giới.
Đó là cách mà mọi sự phát minh
xảy ra. Người nhạc sĩ đơn giản là bắt đầu vẽ tranh, họa sĩ bắt đầu sáng tác nhạc,
thế thì một cái gì đó buộc phải xuất hiện.
Cho nên hãy cố gắng bằng mọi
cách có thể. Tất cả điều đó sẽ đều góp sức, làm cho bạn giàu có hơn, đa dạng
hơn.
Một sannyasin nói: Tôi đang cảm nhận mỏng
manh với năng lượng ở phương Tây.
Đó là điều tự nhiên, đó là điều
hiển nhiên. Sống quá lâu ở đây làm cho bạn mềm mại, tinh tế, làm cho bạn thành
nữ tính, làm cho bạn mỏng manh, bởi vì đó là cách duy nhất để mở ra với Thượng
đế, cởi mở với vạn vật; con người phải trở nên dễ bị tổn thương. Khi bạn ra khỏi
trường Phật tính, bạn sẽ có một chút sợ hãi, bởi vì thế gian quá khắc nghiệt,
thế gian quá nam tính, thế gian quá hùng hổ và phương Tây còn hơn thế nữa.
Nhưng đừng lo lắng. Sự mong
manh đó không phải là yếu đuối: đó thực sự là một dạng mạnh mẽ mới, đó là sức mạnh
nữ tính. Nên nhớ rằng, ý tưởng về việc phụ nữ yếu dục tính hơn là tuyệt đối sai
lầm. Phụ nữ có dục tính mạnh mẽ hơn còn khi đó đàn ông yếu hơn. Và cách duy nhất
mà đàn ông không yếu hơn đó là con đường của cơ bắp, con đường thú vật. Nếu
không anh ta không thể mạnh hơn phụ nữ.
Đàn bà sống lâu hơn đàn ông,
nhiều hơn năm năm. Họ khó bị bệnh hơn đàn ông. Nhiều đàn ông bị điên hơn phụ nữ
và con người nên mong đợi điều ngược lại. Nhiều đàn ông tự sát hơn đàn bà; mặc
dù đàn bà nói về tự sát nhưng họ chưa bao giờ thực hiện. Và bất kỳ khi nào họ uống
thuốc họ cũng luôn uống một lượng nhất định.
Năng lượng nữ có sức mạnh của
chính nó. Đó không phải là sức mạnh cơ bắp, không phải là sức mạnh thú vật,
không phải là sức mạnh của Mohammed Ali. Đó là của Phật, dễ tổn thương, mong
manh nhưng mạnh mẽ vô cùng.
Cho nên đừng bao giờ lo lắng. Bạn
sẽ có khả năng đối mặt với phương Tây và không xung đột. Bạn sẽ có khả năng giữ
nguyên như là bạn mà không bị hủy hoại. Và bạn không cần bảo vệ chính mình, bạn
không cần phát triển áo giáp bảo vệ quanh bạn. Chính năng lượng bạn có là đủ bởi
nó có quyền năng của riêng nó, ẩn chứa, bí mật, không trên bề mặt mà ở ngay
chính trung tâm.
Cho nên không cần phải lo lắng.
Hoạt động và bạn sẽ nhìn thấy rằng mọi thứ giữ nguyên như là nó vậy.