Read more
Thực Hành Vô Ngã by Vô Ngã
Sách Thiền Sư Thích Nhất Hạnh
Đọc và download hàng trăm quyển sách của Thầy tại đây.
Gieo Trồng Hạnh Phúc
Chương 5. Nghỉ Ngơi Và Dừng Lại
Nghỉ Ngơi Và Dừng Lại
Khi một con thú trong
rừng bị thương, nó sẽ tìm một nơi yên tĩnh để nằm nghỉ mà không làm gì cả. Nó
không nghĩ đến chuyện săn mồi hoặc ăn uống. Tất cả mọi năng lượng của nó đều
dành cho việc trị liệu. Chúng ta cũng cần thực tập nghỉ ngơi như thế kể cả khi
chúng ta không bệnh. Chúng ta phải biết khi nào cần nghỉ ngơi. Đó là chánh niệm.
Đôi khi chúng ta cố gắng quá sức trong sự thực tập hoặc làm việc quá nhiều mà
không ý thức thì chúng ta dễ nhanh mệt mỏi. Thực tập chánh niệm không nên mệt mỏi,
trái lại phải có năng lượng. Khi mệt mỏi, chúng ta phải tìm cách để nghỉ ngơi.
Phải cầu viện và giao bớt công việc cho người khác.
Thực tập với một cơ
thể và tinh thần mệt mỏi sẽ không giúp ích được gì cả, trái lại còn gây thêm
nhiều vấn đề rắc rối. Chúng ta phải chăm sóc chính mình. Chăm sóc chính mình
chính là chăm sóc cho mọi người. Chúng ta phải học cách nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi
nghĩa là biết dừng lại. Chúng ta có thể đi bộ ngoài trời năm, mười phút, hoặc
nhịn ăn một, hai ngày hoặc thực tập im lặng một thời gian… Có nhiều cách để nghỉ
ngơi, vì vậy chúng ta phải để ý đến nhịp độ của thân tâm để chọn cho mình một
cách nghỉ ngơi thích hợp, mang lại hiệu quả cao nhất. Thở chánh niệm trong bất
kỳ tư thế nào, nằm hay ngồi, đều là sự thực tập nghỉ ngơi. Chúng ta phải học hỏi
nghệ thuật nghỉ ngơi và cho phép thân tâm ta tự hồi phục. Không suy nghĩ và
không làm gì cả là một phần của nghệ thuật ấy.
Bụt khuyên chúng ta
khi có một vết thương trong thân hoặc trong tâm, chúng ta phải học cách chăm
sóc nó. Cơ thể chúng ta có khả năng tự chữa trị, vì vậy chúng ta phải để cho vết
thương tự chữa lành mà đừng giành quyền tự điều trị của nó. Đôi khi vì thiếu hiểu
biết, chúng ta không để cho cơ thể, tâm ý ta được tự chữa trị. Khi bị đứt tay,
chúng ta không cần làm gì nhiều, chỉ rửa sạch vết thương và để cho nó tự lành,
có thể chỉ cần một hay hai ngày là vết thương sẽ lành. Nếu chúng ta can thiệp
vào vết thương hoặc làm quá nhiều thứ cho nó, đặc biệt là quá lo lắng về nó thì
vết thương có thể không lành được.
Bụt có đưa ra một ví
dụ về người bị trúng tên. Cố nhiên là vết thương làm người đó rất đau. Và nếu
không lâu sau đó, một mũi tên thứ hai lại bắn vào người đó ngay cùng một điểm của
mũi tên trước thì cái đau đớn không chỉ tăng lên gấp hai mà tăng lên gấp mười lần.
Tương tự, nếu chỉ có một vết thương nhỏ trên thân thể mà ta đã lo lắng, hốt hoảng
thì vết thương sẽ trở nên nghiêm trọng hơn. Chúng ta nên theo dõi hơi thở vào
ra và tìm hiểu bản chất của vết thương đó. Thở vào: “Tôi ý thức rằng đây chỉ là
một vết thương trên thân thể. Nó sẽ được chữa lành.” Nếu cần, chúng ta có thể hỏi
bạn bè hoặc bác sĩ để xác định tình trạng của vết thương. Có thể đó chỉ là một
vết thương nhẹ và chúng ta không nên quá lo lắng, sợ hãi bởi vì sợ hãi cũng do
sự thiếu hiểu biết mà ra. Lo lắng và sợ hãi sẽ làm cho tình trạng tồi tệ hơn.
Chúng ta nên tin vào sự thông minh của cơ thể mình và đừng tưởng tượng mình sẽ
chết vì một vết thương nhỏ trên thân hoặc trong tâm.
Những con thú cũng có
tuệ giác của chúng, khi bị thương chúng biết rằng nghỉ ngơi là cách tốt nhất để
chữa trị. Trong khi đó chúng ta là con người, lại không tin tưởng vào cơ thể của
mình. Chúng ta sợ hãi và tìm đủ mọi cách để trị liệu. Chúng ta quá lo lắng cho
cơ thể của chúng ta. Chúng ta không cho phép nó tự chữa trị, không biết cách
nghỉ ngơi. Thở có chánh niệm sẽ giúp chúng ta học lại nghệ thuật nghỉ ngơi ấy.
Thở trong chánh niệm giống như một người mẹ dịu hiền đang ẵm đứa con bị bệnh của
mình trong tay và nói với nó rằng: “Con đừng lo, mẹ sẽ chăm sóc cho con, con chỉ
việc nghỉ ngơi cho đàng hoàng thì con sẽ lành.”
Thực Tập
Chúng ta không thể
nghỉ ngơi được vì chúng ta không có khả năng dừng lại. Chúng ta đã chạy quá
lâu. Và chúng ta tiếp tục chạy cho đến bây giờ, ngay cả trong giấc ngủ ta vẫn
còn chạy. Chúng ta nghĩ rằng hạnh phúc và an lạc không thể có trong giây phút
hiện tại, bây giờ, ở đây. Niềm tin đó được trao truyền trong ta. Ta nhận được
những hạt giống ấy từ ông bà, cha mẹ ta. Ông bà, cha mẹ ta đã vất vả suốt cuộc
đời vì tin rằng hạnh phúc chỉ có thể có được trong tương lai. Đó là lý do tại
sao từ khi còn nhỏ, chúng ta đã có tập khí chạy. Chúng ta tin rằng hạnh phúc là
cái mà chúng ta đi tìm kiếm trong tương lai. Nhưng Bụt dạy rằng chúng ta có thể
hạnh phúc ngay bây giờ, ở đây.
Nếu có khả năng dừng
lại và thiết lập thân tâm trong giây phút hiện tại, chúng ta sẽ thấy rằng chúng
ta đang có quá nhiều điều kiện hạnh phúc. Cho dù còn một vài vấn đề trong hiện
tại ta không thích thì vẫn còn rất nhiều điều kiện tích cực khác mang lại hạnh
phúc cho ta. Khi đi dạo trong vườn, thấy một cái cây đang chết, chúng ta buồn
và không thể thưởng thức được những thứ rất đẹp còn lại. Chúng ta đã để cho một
cái cây đang chết lấy đi sự trân quý của ta về những cây khác còn đang sống, đầy
sinh lực và đẹp đẽ kia. Nếu nhìn lại, chúng ta sẽ thấy rằng khu vườn của ta vẫn
xinh đẹp và chúng ta có thể tận hưởng nó. Chúng ta có thể sử dụng những câu thiền
ngữ để nâng cao ý thức của ta về thiên nhiên và môi trường chung quanh.
Thở vào, tôi ý thức về đôi tai tôi
Thở ra, tôi ý thức về tiếng mưa rơi.
Thở vào, tôi tiếp xúc với không khí trong lành của núi đồi
Thở ra, tôi mỉm cười với không khí núi đồi trong lành.
Thở vào, tôi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời
Thở ra, tôi mỉm cười với nắng.
Thở vào, tôi tiếp xúc với cây xanh
Thở ra, tôi mỉm cười với cây xanh.
Thiền Buông Thư
Chúng ta đã tích tụ
những căng thẳng lâu ngày trong thân thể qua cách sống hằng ngày của mình trong
việc ăn, uống, sinh hoạt. Vì thế sức khỏe của chúng ta dần dần bị hao mòn. Thiền
buông thư là cơ hội để cho thân tâm được nghỉ ngơi, được chữa trị và hồi phục.
Chúng ta để cho toàn thân được buông lỏng, đưa sự chú tâm và gởi tình thương lần
lượt đến từng tế bào, từng bộ phận của cơ thể.
Những lúc không ngủ
được, ta có thể tập buông thư để lấy lại sức. Nằm trên giường ta buông lỏng
toàn thân và theo dõi hơi thở. Thực tập như vậy có thể giúp ta lấy lại giấc ngủ
dễ dàng. Cho dù chúng ta không ngủ được đi nữa thì tập thở và buông thư vẫn
giúp ta được nghỉ ngơi và thấy khỏe khoắn.
Chúng ta có thể sử dụng
hai bài tập sau để đưa ý thức lên từng bộ phận của cơ thể như: tóc, da đầu,
não, tai, cổ, phổi, các cơ quan nội tạng, hệ tiêu hóa… hay bất kỳ một bộ phận
nào cần chữa trị, cần quan tâm, chăm sóc. Chúng ta theo dõi hơi thở, ôm ấp từng
phần, gởi theo tình thương và sự biết ơn của chúng ta.
Thực Tập
Bài Tập 1
Nếu có vài phút để
buông thư trong tư thế ngồi hay nằm, chúng ta có thể sử dụng thiền ngữ:
Thở vào, tôi ý thức về mắt tôi
Thở ra, tôi mỉm cười với mắt tôi.
Đó là chánh niệm về đôi
mắt. Chế tác năng lượng chánh niệm, ý thức về đôi mắt và mỉm cười với nó là
chúng ta đang tiếp xúc với một trong những điều kiện hạnh phúc ta đang có. Có
đôi mắt còn sáng là một điều mầu nhiệm. Chỉ cần mở mắt ra là ta thấy cả một
thiên đường sắc màu hình ảnh.
Thở vào, tôi ý thức về trái tim tôi
Thở ra, tôi mỉm cười với trái tim.
Dùng năng lượng chánh
niệm để ôm ấp trái tim và mỉm cười với nó, chúng ta sẽ thấy trái tim ta vẫn còn
hoạt động bình thường, đó là một điều mầu nhiệm, một điều kiện hạnh phúc. Rất
nhiều người ao ước có một trái tim hoạt động bình thường mà không có được.
Khi dùng năng lượng chánh niệm để ôm ấp trái tim, trái tim sẽ được an ủi và lắng dịu. Bấy lâu nay chúng ta đã thờ ơ, quên lãng trái tim, chúng ta chỉ biết chạy theo những thứ mà ta nghĩ sẽ đem đến hạnh phúc cho ta trong tương lai. Thậm chí ta còn gây rối loạn cho trái tim của ta qua cách ta giải trí, làm việc, ăn uống. Mỗi khi châm một điếu thuốc là ta làm cho trái tim ta đau khổ. Một khi uống một ly rượu là ta không dễ thương với trái tim ta. Trái tim đã làm việc suốt ngày đêm từ năm này qua năm khác để nuôi sống ta, vậy mà vì thất niệm ta đã không đối xử tốt với trái tim. Ta không biết chăm sóc và bảo hộ những điều kiện hạnh phúc và an lạc trong ta.
Chúng ta có thể tiếp
tục thực tập gởi năng lượng đến những bộ phận khác trong cơ thể như lá gan, buồng
phổi, dạ dày, ruột, thận… với sự dịu dàng và thương yêu. Chúng ta chế tác năng
lượng chánh niệm bằng hơi thở ý thức để ôm ấp cơ thể. Khi chúng ta hướng năng
lượng chánh niệm đến từng bộ phận của cơ thể, gởi theo hơi thở tình thương yêu
và sự dịu dàng là chúng ta đang làm đúng những gì cơ thể cần. Nếu có một bộ phận
nào đó trong cơ thể đang bị đau nhức, chúng ta phải dành nhiều thời gian hơn để
chăm sóc, chúng ta gởi theo năng lượng chánh niệm và mỉm cười với nó. Nếu không
có thời gian để đi hết toàn bộ cơ thể, chúng ta có thể chọn một hoặc hai bộ phận
nào đó để thực tập buông thư một hoặc hai lần trong ngày. Nếu có nhiều thời
gian hơn, chúng ta có thể thực tập bài tập thứ hai.
Bài Tập 2
Chúng ta thực tập
buông thư toàn thân ít nhất là hai mươi phút mỗi ngày, bất cứ ở đâu miễn là ta
có một chỗ nằm thoải mái. Chúng ta có thể thực tập chung với những người khác
trong gia đình và có thể sử dụng những chỉ dẫn sau hoặc thay đổi đôi chút cho
thích hợp với tình trạng cơ thể để hướng dẫn. Chúng ta cũng có thể thâu thanh lại
để lắng nghe khi thực tập một mình.
Ta nằm trong tư thế
thoải mái, hai cánh tay để buông xuôi theo thân thể. Ta để cho thân thể được
nghỉ ngơi, thư giãn. Ý thức rõ ràng mình đang nằm trên nền nhà, toàn thân đang
tiếp xúc với nền nhà. (Dừng một chút). Ta như có cảm tưởng là toàn thân đang mềm
ra và lún dần xuống mặt đất. (Dừng một chút).
Ta ý thức được hơi thở
đang đi vào đi ra. Thở vào, biết mình đang thở vào; thở ra, biết mình đang thở
ra. Thở vào, thấy bụng mình đang phồng lên; thở ra, thấy bụng mình xẹp xuống.
(Dừng) Phồng lên… xẹp xuống… phồng lên… xẹp xuống. (Dừng).
Thở vào, để tâm vào
đôi mắt của mình; thở ra, để cho đôi mắt được thư giãn. Để cho hai mắt chìm sâu
vào trong đầu mình… thư giãn mọi cơ bắp ở quanh mắt… đôi mắt thật quý giá vô
cùng, đôi mắt cho ta thấy bao nhiêu hình sắc tuyệt vời… hãy để cho đôi mắt có dịp
được nghỉ ngơi… ta gởi đến đôi mắt tất cả lòng thương quý và biết ơn. (Dừng).
Thở vào, ta để tâm
nơi miệng mình. Thở ra để cho miệng được thư giãn nghỉ ngơi. Ta buông thư tất cả
những cơ bắp quanh miệng… đôi môi của ta là những cánh hoa xinh đẹp… hãy nở một
nụ cười nhẹ nhàng… mỉm cười để làm rơi rụng tất cả những căng thẳng trên khuôn
mặt… dần dần hai má cũng được thư giãn… quai hàm cũng được thư giãn… cổ họng
cũng được thư giãn… (Dừng).
Thở vào, ta đưa ý thức
xuống hai vai. Thở ra, để cho hai vai được thư giãn. Để cho hai vai lún dần xuống
sàn nhà… hãy buông hết xuống sàn nhà tất cả những căng thẳng tích lũy bấy lâu
nay… Trong quá khứ, ta đã gánh vác quá nhiều trên đôi vai của mình… bây giờ ta
hãy đặt chúng xuống đất, để cho hai vai ta được nhẹ nhõm… Ta gởi đến đôi vai tất
cả lòng thương quý và biết ơn.
Thở vào, ta đưa ý thức
xuống hai cánh tay. Thở ra, ta buông thư hai tay. Để cho hai tay lún dần xuống
sàn nhà… rồi cánh tay… khuỷu tay… cổ tay… các ngón tay… tất cả đều mềm ra, hoàn
toàn thư giãn. Có thể cho các ngón tay cọ quậy chút đỉnh để các cơ bắp được thư
giãn.
Thở vào, ta đưa ý thức
đến trái tim của mình… Thở ra, cho phép trái tim được thư giãn… (Dừng)… Đã từ
lâu ta quên chăm sóc cho trái tim của ta, vì ta chỉ lo làm ăn, bận bịu suốt
ngày, rồi căng thẳng, bực bội, làm cho trái tim ta mệt mỏi… (Dừng)… Trong khi
đó trái tim làm việc cho ta suốt ngày đêm không ngừng nghỉ… Ngay bây giờ hãy nhẹ
nhàng ôm lấy trái tim bằng chánh niệm… Xin lỗi trái tim và hứa từ nay sẽ chăm
sóc trái tim với tất cả lòng thương quý và biết ơn.
Thở vào, ta đưa ý thức
xuống hai chân. Thở ra, cho phép hai chân được thư giãn. Để rơi rụng tất cả những
căng thẳng, để hai chân được hoàn toàn thư giãn… từ bắp đùi… đến đầu gối… đến mắt
cá chân… bàn chân… các ngón chân… tất cả đều được hoàn toàn thư giãn. Có thể cọ
quậy chút đỉnh để các ngón chân được thư giản. Gởi đến từng ngón chân tất cả
lòng thương quý và biết ơn… (Dừng).
Thở vào, thở ra… ta
thấy toàn thân nhẹ nhàng làm sao… như những cánh bèo đang trôi êm đềm trên mặt
nước… không cần phải đi đâu nữa… không cần phải làm gì cả… ta thấy mình thong
dong như mây bay trên bầu trời… (Dừng).
(Hát vài bài hát) (Dừng).
Đưa ý thức trở về với
hơi thở… để ý đến bụng đang phình lên, xẹp xuống… (Dừng).
Theo dõi hơi thở. Ý
thức về hai cánh tay và hai chân của mình… nhẹ nhàng lay động hai tay hai chân
rồi duỗi thẳng. (Dừng).
Ta nhẹ nhàng ngồi dậy.
Rồi nhẹ nhàng đứng lên.
Theo bài tập trên, ta
có thể đưa ý thức đến từng bộ phận của cơ thể, để tâm chăm sóc từng bộ phận
trong khi thở vào thở ra, nhất là những nơi đang đau nhức, để những nơi đó có
thêm năng lượng tự chữa trị. Ta gửi theo từng hơi thở tất cả lòng thương quý và
biết ơn của ta đến từng bộ phận của cơ thể, vì cơ thể là người bạn đồng hành
thân thiết nhất của ta.
Mười Động Tác Chánh Niệm
Chúng ta có thể tập
mười động tác chánh niệm một mình hoặc với những người khác, trong nhà hoặc
ngoài trời mỗi ngày.
Thực Tập
Hai bàn chân đứng vững
trên mặt đất. Hai đầu gối buông lỏng, hơi cong và không gồng cứng. Đứng thẳng
trong tư thế buông thư và hai vai thả lỏng. Hãy tưởng tượng có một sợi dây vô
hình trên đỉnh đầu kéo thẳng ta lên trời. Giữ thân thẳng, cằm hơi đưa xuống để
cho phần cổ được thư giãn.
Chúng ta bắt đầu thực
tập bằng cách theo dõi hơi thở. Ý thức là hai bàn chân ta đang đứng vững trên mặt
đất, người không ngả tới hoặc ngửa lui, giữ lưng thẳng và hai vai buông thư.
Chúng ta có thể mỉm cười, theo dõi hơi thở bụng, buông thư toàn thân và đứng
yên như thế một lúc để cảm nhận thân thể mình.
Động Tác Thứ Nhất
Hai bàn chân đứng hở
ra một chút, hai tay xuôi theo thân thể. Thở vào, nâng hai tay lên về phía trước
ngang với tầm vai, hai tay song song với mặt đất, giữ thẳng khủy tay. Thở ra,
đưa hai tay xuống trở lại vị trí ban đầu. Lặp lại động tác ba lần.
Động Tác Thứ Hai
Hai tay xuôi dọc theo
thân thể. Thở vào, đưa hai tay lên trời, hai lòng bàn tay xoay vào nhau (khi
hai tay tiếp xúc với bầu trời ta có thể xoay hai lòng bàn tay về phía trước),
duỗi thẳng hai tay qua khỏi đầu và rướn hết người. Thở ra, từ từ đưa hai tay xuống
về lại vị trí ban đầu. Lặp lại ba lần.
Động Tác Thứ Ba
Thở vào, đưa hai tay
lên dang rộng ra hai bên, ngang với tầm vai, song song với mặt đất. Lòng bàn
tay ngửa lên. Thở ra, từ từ cong khuỷu tay lại cho các ngón tay chạm vào vai.
Giữ thẳng phần trên của cánh tay song song với mặt đất. Thở vào, từ từ mở rộng
hai cánh tay ra và duỗi thẳng cho đến khi hai cánh tay nằm ngang. Thở ra, cong
khuỷu tay cho các ngón tay chạm vào vai như trước. Khi thở vào, chúng ta quán
tưởng mình như một bông hoa đang nở ra dưới ánh nắng mặt trời. Thở ra, bông hoa
từ từ khép lại. Trong tư thế các ngón tay chạm vai, ta làm lại động tác này ba
lần. Sau đó, đưa tay xuống xuôi dọc theo thân thể.
Động Tác Thứ Tư
Với động tác này ta
dùng hai cánh tay của mình để quay một vòng tròn lớn. Thở vào, đưa hai tay ra
phía trước, hai lòng bàn tay chạm vào nhau và hơi duỗi xuống. Từ từ nâng hai
cánh tay lên rồi tách hai bàn tay ra để hai cánh tay duỗi thẳng qua đầu. Khi
hai tay bắt đầu duỗi thẳng qua đầu, ta thở ra, tiếp tục đưa hai cánh tay ra sau
để quay thành vòng tròn cho đến khi các ngón tay của hai bàn tay chạm vào nhau
và chỉ xuống đất. Thở vào, ta quay ngược lại, đưa hai cánh tay ra sau và từ từ
quay thành vòng tròn. Khi hai tay duỗi thẳng qua đầu, ta bắt đầu thở ra và hạ
hai tay xuống về phía trước, hai lòng bàn tay chạm vào nhau từ từ cho đến vị
trí ban đầu. Lặp lại động tác ba lần.
Động Tác Thứ Năm
Dang rộng hai chân
ngang với tầm vai, để hai tay lên thắt lưng. Giữ chân thẳng nhưng không cứng, đầu
không cúi xuống hoặc ngửa ra. Thở vào, gập người về phía trước ngang thắt lưng,
giữ yên thắt lưng làm trung tâm điểm và dùng nửa thân trên của mình để vẽ vòng
tròn, quay về phía sau. Khi được nửa vòng, thân trên của mình đang ngửa ra sau,
ta bắt đầu thở ra và vẽ tiếp nửa vòng còn lại. Trong tư thế gập người về phía
trước, ta vẽ một vòng tròn khác theo hướng ngược lại đi cùng nhịp điệu hơi thở
vào ra như trước. Lặp lại động tác ba lần.
Động Tác Thứ Sáu
Hai chân dang rộng
ngang hông. Thở vào, đưa hai tay lên trời qua khỏi đầu, hai lòng bàn tay hướng
về phía trước. Duỗi thẳng hai tay và ngước nhìn lên. Thở ra, cúi người xuống,
hai tay từ từ chạm đất. Giữ hai chân thẳng nhưng không cứng. Nếu trên cổ còn những
căng thẳng thì ta thả lỏng, buông thư. Trong tư thế này, ta thở vào và đưa hai
tay lên trời. Thở ra, cúi người xuống hai tay chạm đất. Làm lại ba lần.
Động Tác Thứ Bảy
Động tác này được gọi
là động tác con ếch. Hai chân đứng thẳng, hai gót chân chạm vào nhau thành hình
chữ V theo một góc 900, hai tay chống lên ngang thắt lưng. Thở vào, nhón gót, đứng
lên trên đầu các ngón chân. Thở ra, giữ lưng thẳng, cong đầu gối và hạ người xuống
thấp càng nhiều càng tốt. Giữ thăng bằng và giữ cho phần thân trên đứng thẳng,
không chồm tới hoặc ngửa lui. Thở vào, đứng thẳng lên trên đầu các ngón chân.
Trong tư thế này, chúng ta lặp lại động tác ba lần, nhớ thở chậm và sâu.
Động Tác Thứ Tám
Hai bàn chân đứng sát
nhau, hai tay chống lên thắt lưng. Sau đó thở vào, đứng trên chân trái, nâng
đùi phải lên cao và giữ cong đầu gối, các ngón chân hướng xuống đất. Thở ra, duỗi
chân phải ra thẳng về phía trước, các ngón chân vẫn hướng xuống đất. Thở vào,
cong đầu gối lại và nâng đùi lên như vị trí lúc đầu. Thở ra, đặt bàn chân phải
xuống đất. Kế tiếp, đứng trên chân phải và thực hiện động tác với chân trái. Lặp
lại như thế ba lần.
Động Tác Thứ Chín
Dùng chân vẽ một vòng
tròn. Hai chân đứng sát nhau, hai tay chống ngang thắt lưng. Thở vào, đứng trên
chân trái, đưa thẳng chân phải ra phía trước vẽ nửa vòng tròn sang bên phải. Thở
ra, tiếp tục vẽ nửa vòng tròn còn lại về phía sau và để chân xuống, các ngón
chân có thể chạm đất. Thở vào, đưa chân lên về phía sau và vẽ nửa vòng tròn
theo hướng ngược lại. Thở ra, tiếp tục vẽ nửa vòng tròn còn lại về phía trước.
Rồi từ từ đặt chân xuống đất, đứng trên hai chân để cân bằng trọng lượng trên
hai chân. Tiếp tục động tác bằng cách đổi chân. Và lặp lại ba lần.
Động Tác Thứ Mười
Động tác này được thực
hiện trong tư thế lao tới. Hai chân dang rộng hơn khoảng cách giữa hai vai một
chút. Quay sang phải và đặt chân phải phía trước, chân trái duỗi thẳng phía
sau. Chống tay trái lên thắt lưng, cánh tay phải để xuôi dọc theo thân thể. Thở
vào, cong gối phải xuống, dồn trọng lượng lên chân phải, đưa tay phải lên với
lòng bàn tay hướng về phía trước và duỗi thẳng lên trời. Thở ra, thẳng gối phải
lại và hạ tay phải xuống xuôi dọc theo cơ thể. Lặp lại động tác ba lần. Quay lại,
đổi chân, đặt tay phải lên thắt lưng. Lặp lại động tác bên trái bốn lần. Rồi đứng
thẳng hai chân sát nhau.
Tập xong mười động
tác chánh niệm, ta đứng vững trên hai bàn chân, theo dõi hơi thở vào – ra.
Buông thư toàn thân và cảm nhận thân thể mình đang thở.
0 Đánh giá